"Nói vậy là sao? Rojin cậu nói rõ hơn đi"_ Tatsumi đứng dậy nhìn cô hỏi
"Cậu cũng biết ông Stylish mà. Tối nay họ sẽ hành động thôi."_ Rojin trả lời không chút do dự.
"Dr.Stylish? Sao họ hành động? "_ Tatsumi nghi hoặc hỏi, cậu không có hiểu hàm ý câu nói của cô.
"Ý Rojin nói là tối nay họ sẽ phục kích tại căn cứ chúng ta khi chúng ta ngủ."_ Leone giải thích, chị đi tới ôm đầu Rojin hỏi lại "Phải vậy không cực cưng?"
"Ừm, chị Leone nói đúng."_ Rojin dù bị ôm đầu, cô cũng không biến sắc trả lời, nhưng thâm tâm lại là 1 tràn ý niệm.
"Ông bác sĩ điên đó dám hành động 1 mình, chắc ông ta chán sống đến nơi rồi"_ Mine lên tiếng, nàng bẻ khớp tay như khởi động tay chân.
"Không đâu Mine, ông ta đi cùng kha khá thuộc hạ do ông ta tạo ra."_ Rojin chèn vào câu sau cho trọn vẹn để Mine không được khinh địch.
"Vậy chúng ta cứ để mặc ông ta hành động mà không làm gì à Akame?"_ Lubbock lên tiếng nhìn nàng hỏi ý kiến.
"Không, chúng ta sẽ ngủ chiều này, để tối có thể trông chừng chúng hành động."_ Akame đưa ra ý kiến cá nhân của nàng, có lẽ ý kiến đó được mọi người chấp nhận nên nàng lấy lý do đó mà mọi người tập hợp nhau ngủ.
"Được rồi mọi người, chúng ta hôm nay phải ngủ hết buổi trưa để tối giải quyết hết bọn đó nào"_ Leone đứng dậy đi lấy 1 thùng bia đưa cho từng người 1 ly bia. Chị uống trước 1 ly.
Rojin hiểu hàm ý của chị nên bình tĩnh cầm lấy ly mà uống cạn. Akame, Mine, Tatsumi thấy vậy cũng uống cạn, chỉ còn Lubbock nhìn mọi người uống cậu cũng uống theo.
Tiếp đó cả bọn say mà ngủ quên tại phòng họp.
Sang hơi chiều, Rojin tỉnh trước thức dậy, thấy mọi người đều đang ngủ gợi lên muốn chọc.
Lấy ra 1 cây bút bi vẽ từng hình lên mặt từng người lần lượt là Lubbock, Tatsumi cô vẻ lên mặt 2 người lần mượt là con lạc dà với con khỉ, tới Mine, thì nàng cự quậy không cho cô vẽ.
Rojin giật giật kiềm chế lại mà nhẹ nhàng vẽ lên 1 nét rồi vẽ thêm 1 nét nữa,.. Cuối cùng vẽ ra được 1 con rùa.
Định bụng là qua Akame vẽ thêm, cô lại bị Mine dè lại trên mình, nàng lật qua người cô nằm trên cô.
Cả người nằm lên người mà tiếp tục ngủ, cô không dám thở mạnh. Cố từ từ rời người mình ra lại vô tình để đầu mình sát cổ Mine.
Cơn khát vọng từ đâu trồi lên, mắt không biết từ lúc nào đã chuyển, bây giờ cô có thể nhìn thấy hoàn toàn động mạch cổ của Mine.
Nhưng khi cô nhìn lên trên cửa sổ, cô phát hiện ra đằng xa có 1 nhóm đang làm gì đó không nghe được.
Nhưng cô biết đó là của bên ông Stylish. Bây giờ cô chỉ biết là làm sao để thoát khỏi cái thân này.
Muốn dùng sức mạnh để biến mất ra bên kia nhưng làm vậy Mine sẽ đau vì rơi xuống sofa.
Không nỡ nên cô đành nhẫn nhịn mà ôm lấy cơ thể Mine, Rojin có thể nghe thấy tiếng thở đều đều từ nàng làm cô lại nổi lên dục vọng.
Khắc chế thứ dục vọng đó, cô nhanh chóng nhẹ nhàng lật nhanh người mình lại lên trên mà không làm Mine thức giấc.
Thở phào nhẹ nhõm 1 hơi, nhưng cô vẫn muốn vẽ tiếp nên đã ra tay với 2 người còn lại.
Người hình sư tử, người hình con lười. Cô nhìn tác phẩm của mình mà thầm tán thưởng mình là nghệ sĩ vẽ tranh.
Bây giờ tới lúc để dịch chuyển cả đám này về phòng của họ. Cô tốn tận 10 phút để đưa hết mọi người, chỉ 1 người là Akame mà cô tốn tận 5 phút để đưa nàng lên giường ngủ.
Trong trời tối, Leone thức giấc vì khát nước, chị đứng dậy khỏi giường mà không quan tâm ai đưa chị vào phòng.
Đi xuống hành lang xuống sân mơ màng nhìn vào dưới giếng.
Chị thấy được 1 tên nào xuất hiện lúc ẩn lúc hiện trong mặt nước.
Lúc sao hắn ta phóng cây dao vào miệng chị, được chị cắn vào miệng được.
Leone nghiến răng cắn nát cây dao nhìn hắn mà sử dụng Teigu.
"Cái quái gì thế--?!"_ Hắn chưa kịp thốt lên lời thì Leone đã biến mất khỏi tầm mắt hắn, chị xuất hiện đằng sau đấm 1 phát vào bụng hắn.
"Phụt--"_ Hắn ta bị văng ra xa, chị không tha cho hắn dễ dàng.
Leone phóng tới đấm tới tấp vào mặt hắn, đến nổi mặt hắn ta không còn nguyên vẹn.
Bị đấm liên tục đã ngất, sao đó lại tử vong vì bị đấm quá nhiều vào phần bụng.
"Ái chà, có lẽ mình hơi quá tay." _ Leone chặc lưỡi nhìn thân thể hắn không còn nguyên vẹn.
"Có lẽ lời cảnh cáo của Rojin đúng thật"_ Leone nói.
•Bên Lubbock •
Sao khi cậu thức dậy định bụng sẽ đi tuần tra lại phát hiện ra 1 đám người quái dị déo mặt nạ xuất hiện tứ phía xung quanh cậu.
Lubbock bây giờ dám chắc rằng lời nói của Rojin là sự thật, có nhiều vị khách ghé thăm căn cứ.
Cậu chật vật dùng dây tơ của mình tạo tấm chấn sau lưng và ngực.
Rất nhanh kẻ dịch lao tới tấn công trúng vào phần được che.
Lubbock nhân cơ hội quấn chặt vào cổ của kẻ dịch đã tấn công cậu.
Lubbock giật mạnh, cổ 1 tên bị siết chặt lại mà dứt ra làm 2, tên thứ 2 thừa cơ xông vào.
Cậu lấy tơ tạo thành 1 cây thương mà lao tới đâm thẳng vào ngực tên thứ 2.
"Chặc, nhiều thế?!"_ Nhìn xung quanh còn kha khá kẻ địch cậu quyết định ra 1 kế sách đó là chạy.
"Oái, dí từ từ thui"_ Lubbock chạy đi, 7-8 tên bò dưới sàn bò theo cậu.
"Chạy vào đằng sau đi"_ Akame mặc 1 bộ đồ ngủ do chính tay cô mặc vào, trên tay còn cầm theo cây kiến bị nguyền rủa.
"Akame "_ Lubbock sáng mắt lên nhanh chóng quẹo vào trong phòng nhìn nàng.
Akame sẵn sàng thế thủ, tay cầm chặt thanh vỏ kiếm mà rút ra mà lao tới chém liên tục 4-5 tên.
"Giỏi quá!"_ Lubbock khen ngợi nàng.
"Rút đi, cô ta giao cho ta"_ Từ đằng sau bọn địch xuất hiện 3 tên mặc lễ phục giáo phái xuất hiện.
Nghe vậy những tên còn lại quay về rút đi, hắn ta đi tới giới thiệu "Cứ gọi ta là Toby"_ Nói xong hắn nhanh chóng lao tới như tia chớp không cho Akame kịp nhìn thấy.
Chân hắn lao về phía Akame, nàng cầm kiếm lên dỡ nhát dao dưới chân hắn nhưng không kịp để bị rách dưới đùi.
"..."_ Hắn ta chưa kịp đáp đất liền bị 1 thế lực vô hình nào đó muốn cắt đi chân nhưng hắn lại kịp thời tránh được 1 chân, chân hắn tấn công nàng đã bị lìa ra làm đôi.
"Haizz, biết vậy ra kịp thời rồi."_ Rojin đi ra từ trong tối sau lưng Lubbock, cô gãi đầu sao ót, Rojin không ngờ tên kia lại dám làm Akame bị thương.
Rojin cũng nhớ rất rõ ràng là muốn chặt dứt 2 chân vậy mà thành ra chỉ có 1 chân. Xem ra đã xem thường kẻ địch rồi.
"Rojin!?"_ Akame kinh ngạc nhìn cô, nàng chú ý đến đôi mắt đỏ máu đó của cô.
"Yo, Lubbock, Akame "_ Rojin chào cả hai, cô nhanh chóng biến mất xuất hiện ngay sau lưng hắn mà tung 1 cước nhẹ vào bụng làm hắn ta bay ra xa vài chục mét.
"Đừng chen vào Rojin, hắn ta là đối thủ của tôi"_ Akame thấy vậy liền cau mày không hài lòng với cách làm của cô.
"Được được, hắn ta bây giờ là đối thủ của cậu"_ Nghe vậy Rojin rất nhanh đồng ý, biến mất rồi xuất hiện trước mặt Akame.
Lấy ra 1 tấm dán cá nhân mà dán vào vết thương trên dùi của nàng xong liền biến mất.
"Rojin biến mất nhanh thật"_ Lubbock cảm thán.
___To be continue ___