Sau buổi tập luyện thành công đó,Masaru và bạn của mình lại trải qua một đợt huấn luyện nhiều bước khác. Mục đích là hoàn thiện song ma pháp.
-được rồi. Tôi đã cho cô cậu một tuần nghỉ để lấy lại phong độ sau đợt kiểm tra. Bây giờ,chúng ta sẽ lại trải qua một đợt huấn luyện nữa. Các cô cậu sẽ phải thực hiện được song ma pháp từ giờ cho đến cuối năm.-
-ể? Lại nữa sao???-
-này này,nếu cô cậu không muốn có thể sang lớp khác mà.-
Cả lớp yên lặng ngay lập tức khi cô nói thế.
-...được rồi. Nếu không ai phàn nàn thì chúng ta ra sân nào.-
Thế là cả lũ lại xách mông ra sân. Số thời gian họ giành ở sân có lẽ còn nhiều hơn ở trên lớp. Chắc chắn là nhiều hơn gấp đôi các lớp cùng năm khác.
-giờ ta ở đây rồi,tôi sẽ phổ biến những bài tập các cô cậu sẽ trải qua. Bài tập đầu tiên và quan trọng nhất,nâng cao sức chịu đựng của cơ thể cô cậu qua những bài tập do tôi nghĩ ra.-
-thưa cô,tập sức chịu đựng thì liên quan gì đến việc sử dụng song ma pháp ạ?-
-đơn giản thôi. Cậu thử bắn một phép vào tôi đi.-
-huh?-
-cứ làm đi.-
-à....vâng ạ. Giải trừ bóng tối,ánh sáng phán xé....hụa....-
Cậu ta bắn phép theo lời của Youko-sensei. Ánh sáng bắt đầu tụ lại từ vòng phép trên tay cậu. Khi nó trở nên sáng rực rỡ và chuẩn bị được bắn ra,Youko-sensei phóng đến chỗ cậu, đập vào khớp tay câuh,làm ánh sáng tan biến,cậu thì ôm tay đau đớn.
-đó. Đây chính là lí do. Khi cô cậu thực hiện ma pháp,nếu đối thủ bất ngờ chặn dòng chảy ma pháp như vừa nãy tôi làm,nó sẽ huỷ ma pháp và gây nên tắc nghẽ ma pháp một lúc. Cùng với nó là cơn đau vô tận. Đó là với ma pháp thường. Song ma pháp thì các cô cậu cũng hình dung được nhỉ?-
-uh......-
-thôi được rồi. Sau khi tập xong,tiếp theo sẽ là tập cảm nhận mana. Đơn giản là các cô cậu sẽ bắn hai ma pháp khác nhau. Sau đó,tập cảm nhận và phân tích chúng. Nếu điều khiển được thì càng tốt.-
-vậy bước này thì có tác dụng gì hả cô?-
-nó giúp các cô cậu phân tích và cảm nhận song ma pháp dễ hơn. Từ đó,thực hiện nó sẽ không khó gì.-
-ồ,khá là hữu ích.-
-được rồi. Bước cuối cùng và cũng không kép phần quan trọng. Chính là sử dụng song ma pháp. Các cô cậu sẽ phải tập dần dần để làm quen với nó. Đừng lo về việc rối loạn ma pháp. Các cô y tế sẽ luôn trông coi các cậu. Được rồi,bắt đầu đi.-
Sau đó,bọn họ bắt đầu tập luyện điên cuồng. Cô bắt họ phải chạy 50 vòng quanh sân trong vòng 2 giờ trong khi đeo một bộ đồ ở tay,chân và ngực. Mỗi cái nặng 10 kg. Cái sân chung quy cũng phải 20km2.
Khi chạy xong,bọn họ mệt đứ đừ,lăn quay ra thở. Trong khi đó,Masaru còn 13 vòng nữa mới xong. Khi vừa mới đặt đít ngồi một tý, bọn họ lại tiếp tục bị bắt phải chịu những mũi tên giả được niệm cường hoá để làm quen với đau đớn.
Chuyện này diễn ra khoảng 30 phút và trong thời gian đó,những tiếng hét đồng thanh rất đều và không một lần ngơi.
Và với điều đó,ngày đầu tiên của họ đac kết thúc. Bọn họ phải làm thế này ít nhất 3 tuần,đến khi nào họ không còn kêu ca gì nữa mới thôi.
Cả hôm đó,học sinh lớp S nằm lăn quay ra ngủ một mạch đến sáng mới dậy. Một ngày địa ngục nữa lại đón đợi họ.
-cứ thế mà làm. Cứ 1 tuần,tôi dẽ cho các anh chị 1 ngày nghỉ ngơi để nói chuyện,chia sẻ kinh nghiệm,nói chung là làm những gì anh chị thích. Cứ làm đi.-
-vâng!-
Và thế là họ lại ra sân. Cứ tiếp tục như vậy,ngày qua ngày,họ cứ tiếp tục quá trình khổ luyện cơ thể. Đến cuối tuần,họ ngồi lại với nhau,nói chuyện và tán gẫu.
-haizz...cuối cùng cũng được nghỉ. Cả tuần nay chúng ta nhue bị ném vào địa ngục vậy.-
-công nhận. Những bài tập của Youko-sensei khắt khe vãi.-
-hửm? Có phải các em đang tập luyện song ma pháp đúng không?-
-à,vâng. Yuki-nee cũng đã từng trải qua khoá huấn luyện này rồi đúng không?-
-ừm,đúng vậy. Chị cũng đã từng trải qua việc này rồi.-
-haizzz,không biết còn phải chịu khoá huấn luyện này bao lâu nữa. Cả thân thể em rã rời rồi. Chỗ nào cũng đau.-
-hay là chúng ta đi suối nước nóng không?-
-suối nước nóng ư?-
-đúng vậy. Suối nước nóng. Năm ngoái chị được Youko-sensei chỉ cho chỗ này khi tập luyện song ma pháp. Nó rất tốt cho cơ thể,giúp cơ thể hồi phục lại.-
-thật sao?-
-đúng đó. Năm ngoái chị đi suốt. Giá nó cũng rẻ nữa.-
-vậy thì đi thôi.-
-uhm!!-
Với sự hào hứng,cả bọn bắt đầu gói đồ đạc,những thứ cần thiết rồi bỏ hết vào kho đồ...mà động tác của họ có gì đó chậm chạp hơn mọi khi. Có lẽ là vì đau vl ra.
Thuê một chiếc xe ngựa nhỏ,bọn họ lên đường đến suối nước nóng nổi tiếng đó.
Sau khoảng 1 tiếng đi xe ngựa,họ nhìn thấy nột căn nhà nhỏ 2 tầng cao và rộng,bao phủ một vùng xung quanh. Phía sau có khói trắng bốc lên nghi ngút. Với biển có ghi bồn tắm trước cửa,họ biết họ đã đến nơi.
Họ vào trong cùng với Yukichika. Ngắm nghía một lúc trong khi đợi cô làm thủ tục. Nội thất khá là bình dân chứ không to quá khổ như những toà nhà khác họ ở. Có vẻ như mọi người thường trọ ở đây vài ngày để hưởng thụ suối nước nóng.
Vào bên trong,Masaru thấy suối nước nóng này nhìn chả khác gì nửa cái bồn tắm của cậu. Bước vào sau khi đã tắm gội,chuẩn bị gọn gàng,họ nhảy xuống suối.
Masaru cảm thấy một cái gì đó rất dễ chịu đang toả đều lên người cậu. Một sự ấm áp như vòng tay bao bọc lấy cơ thể cậu,từng đợt sóng nhỏ đập vào người cậu như một bàn tay massage cho cậu.
Cạu có thể cảm thấy xương cốt mình đang giãn ra. Các thớ cơ bắt đầu lỏng ra. Cậu cảm thấy một sự yên bình và thoải mái khi ngâm mình ở đây. Có vẻ như Tat cũng cảm thấy như vậy.
-agh.....thật thoải mái. Chỗ này kỳ diệu thật đó.-
-thật vậy. Không biết làm sao chỗ này lại hiệu nhiệm thế nhỉ?-
-hừm....dù chỉ là phỏng đoán thôi nhưng...hình như dòng suối này có chảy qua long mạch.-
-long mạch ư?-
-đúng vậy. Dù là rất nhỏ nhưng tớ có thể cảm nhận được một chút ma lực từ bể suối nước nóng này.-
-chà,cậu giỏi những việc thế này nhỉ? Tớ hoàn toàn không cảm nhận được.-
-bình thường thôi. Tớ là elf mà.-
-chắc vậy nhỉ...-
Cuộc trao đổi nhỏ kết thúc,họ lại trở về với dự thư thái và yên tĩnh ban đầu. Tựa lưng vào thành hồ,Masaru suy nghĩ.
"Hừm....long mạch...à...loại mana này...bất thường thật đó." Loại mana này khác hẳn với những thứ cậu từng thấy. Nó không phải nguyên tố nào. Cũng không phải vô nguyên tố. Chaos lại càng không...nó có gì đó rất sạch...gần như là mana nhưng lại không phải.
Nhắm mắt lại,cậu hình dung,cố mở con mắt thứ 3 của mình. Rồi một dòng suối mana từ từ hiện lên. Nó dất sặc sỡ. Phải nói là tuyệt đẹp. Độ tinh khiết lại rất cao. Nó không nhiễm tạp chất nào cả.
Cậu thử dồn mana mình ra khỏi mặt nước,nó lập tức bị dòng suối nuốt chửng và không còn cảm nhận được nữa.
Mở mắt kia của cậu ra,cậu nhận thấy nước có trong hơn hẳn. Cậu có thể thấy kết cấu của đáy bồn.
"Hừm...lạ thật đấy. Này,Natsumi"
[sao vậy?]
"Ông có biết gì về loại mana này không?"
[cái này ấy hả? Nó gọi là mana trắng cho sự thuần khiết của nó. Nó là một trong những dòng mana chảy trong long mạch. Dòng mana này rất mạnh. Nếu điều khiến được nó,cậu sẽ thực hiện được rất nhiều những ma thuật khác dễ dàng hơn.]
"Ồ! Có vẻ như tôi sẽ cần cái này đó. Vậy tôi có thể lấy được không?"
[hừm...có một cách.]