Kim Taehyung nghe xong quả thật hứng thú hơn nhiều "Họ toàn là những người được huấn luyện đặc biệt, nếu cậu muốn, tôi có thể để cậu thử... nhưng thất bại thì đừng đến đây cậy mạnh."

Mộ Bạch kiên quyết "Được."

Thuộc hạ dưới trướng của Kim Taehyung mỗi tháng đều có một cuộc khảo thí*, nguyên tắc cũng thật dễ, kể tồn tại cuối cùng sẽ bước lên nắm quyền. Nhưng nếu có người muốn khiêu chiến, vẫn có thể thử, đánh bại được người ấy thì ngươi có thể thay thế hắn ta. Đương nhiên cũng không phải là cái danh cho suông, các đãi ngộ đối với người này cũng khiến những kẻ khác ngước mắt thèm thuồng.

*Khảo thí: kiểm tra, đánh giá chất lượng

Mỗi lần tổ chức khảo thí, không phả Kim Taehyung lần nào cũng sẽ đích thân đến. Những việc dám sát này sẽ dao lại cho Dạ Ngôn - người thân cận đi bên cạnh Kim Taehyung.

Hạ Vũ:... tốt nhất là đừng đến, nhìn xem mỗi lần hắn đến tất cả người của hắn đều nhũn hết cả ra.

Bởi vì ngược lại với người dành được hạng nhất, nhận được đãi ngộ vô cùng tốt thì những kẻ đứng ở chót ắt sẽ rơi vào một kết cục không ai muốn. Hạ Vũ chỉ nhớ lúc những người này cắp hành lý ra khỏi cửa đều lành lặn, lúc trở về sẽ thành một bộ dáng thảm không nỡ nhìn. Quả thật, mỗi lần rời đi ba tháng huấn luyện lại, tàn khốc đến nỗi nhắc lại hốc mắt cũng muốn đỏ lên.

Lần này Mộ Bạch trực tiếp xông vào thi đấu, dù biết kiếp trước cuối cùng hắn cũng được đi theo Kim Taehyung nhưng quá trình làm sao đi theo được thì Hạ Vũ không biết. Có thể là do lần thi đấu này hắn hoàn thành tốt chẳng hạn.

Trên sàn thi đấu, Dạ Ngôn một lần nữa phổ cập lại quy tắc, bởi vì ngoài Mộ Bạch cũng có một vài người mới, có lẽ là sàng qua sàng lại kỹ nắm rồi. Không sử dụng vũ khí, màn đầu tiên sẽ đấu tay đôi, ai rớt xuống khán đài trước sẽ thua cuộc, kẻ thua cuộc trong màn đầu tiên không có quyền thách đấu với người đứng đầu.

Màn thứ hai vũ khí là súng ngắn, loại này không có đạn, nhưng bên trong có một loại nguyên liệu gọi là đạn giả, bắn không chết người nhưng đau.

Màn thứ ba mới chính thức là một màn gay cấn, lựa chọn ra kẻ chiến thắng, sau hai màn sàng lọc, số người còn lại rất ít, nhưng tất cả đều là những người tồn tại đến cuối cùng, không lợi hại thì chính là vô cùng lợi hại.

Mộ Bạch đơn giản vượt qua màn thứ nhất, đắc ý nhìn Kim Taehyung cười cười.

Hạ Vũ:... nhìn như kiểu cô vợ nhỏ chiến thắng quay đầu khoe mẽ với chồng mình ấy. Cô đây ăn giấm cực mạnh.

Màn thứ hai nhìn hắn có vẻ hơi lận đận một chút nhưng vẫn dễ dàng vượt qua. Đánh bại từng ấy người, không được nghỉ ngơi mà trực tiếp tiến vào màn thứ ba, ai da chiến đấu sinh tử.

Một màn đấu đá kịch liệt như vậy, Hạ Vũ bên này nhìn đến hăng say, chân tay bắt đầu ngứa ngáy, cô không biết làm sao nhưng nhìn kỹ thuật của ai cũng lợi hại... chỉ duy thấy họ có thiếu sót cái gì đó, muốn tiến lên hung hăng giáo huấn một trận.

Liếc sang Kim Taehyung an tĩnh uống trà, mặt không biểu cảm nhìn, Hạ Vũ có cảm giác hắn đang nhìn mấy con kiến cắn nhau, xùy, hắn làm sao khinh người như thế được "Anh..."

Kim Taehyung đột nhiên nhìn qua, kéo cô gần đến người mình, một tay ôm eo, một tay nhẹ nhàng vuốt tóc "Em không cần lên, bằng không bọn chúng làm em bị thương anh lại mất đi một số thuộc hạ."

Hạ Vũ:... về nhà phải sổ giun, đi giày đi quốc gì đó trong bụng liền đem ra đốt hết.

Mộ Bạch tiêu soái tiến vào vòng ba nhưng cuối cùng lại bị đánh bại. Kẻ cuối cùng còn tồn tại là người được huấn luyện dưới trướng của Dạ Ngôn, không thể phủ nhận được người này ra tay rất độc ác, chính là cái kiểu một quyền một mạng.

"Anh, không có nữ sao?" cô nhìn quanh một vọng, đúng là không có một bóng ma nào mang tên 'sinh vật nữ'

Kim Taehyung nhìn về phía Chu Minh - người vừa dành được hạng nhất kia lắc đầu, nói "Sợ em ghen."

Hạ Vũ còn tưởng hắn có một lý do sâu xa nào đó, cuối cùng lại phun ra được một câu chẳng đâu vào đâu "Em mới không có."

Kim Taehyung lần này quả nhiên nghiêm túc hơn "Anh thấy phiền phức, trước đây đúng thật là có nữ, nhưng cách họ đấu đá nhau không phải dùng thực lực mà dùng mưu kế, cái loại mưu kế cỏn con đó của họ chỉ có thể tự diệt lẫn nhau mà thôi. Đã vậy còn năm lần bảy lượt tính toán lên anh, anh dứt khoát đá hết ra ngoài."

Trước đây đúng thật là có, nhưng người của hắn mặc nam hay nữ đều cùng một loại, tỷ thí công bằng, người trụ lại cũng không phải không có, tuy nhiên sự chênh lệch nam nữ rất lớn, dù sao đây cũng không phải lý do lớn lao gì. Mặc nỗi bọn họ tính kế nhau, còn trực tiếp cáo trạng lên hắn đòi công bằng, ha công bằng sao, đuổi đi là được. Quá khứ của bọn họ mãnh liệt như thế đấy.

Đối với người của hắn, nửa đêm cũng có thể kéo nhau ra ngoài tẩn nhau một trận thừa sống thiếu chết, hắn cũng sẽ mặc kệ, nhưng dùng cái loại thủ đoạn cấp thấp khoa tay múa chân trước mặt hắn thì trực tiếp cút đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play