Vừa đến phòng làm việc của Kim Taehyung, Hạ Vũ đã không nhịn được cười ra tiếng.
Kim Taehyung mặt lạnh khó hiểu nhìn lại, nói "Em cười cái gì"
Cô chạy lại bàn làm việc mà Kim Taehyung đang ngồi đó, đặt khủy tay lên bàn rồi đặt khuôn mặt hoàn mỹ lên đó, rướn người lên phía trước hỏi "Anh tha cho ông ta vì em à?"
Kim Taehyung cười trào phúng, gõ nhẹ tay lên mũi cô "Đừng nghĩ nhiều, đột nhiên thích thế thôi"
Hạ Vũ nhăn mặt ghét bỏ hành động vừa rồi của hắn "Vẻ bọc tổng tài của anh dày quá, em thật sự xé không được mà"
Quay trở lại với chiếc máy tính màu đen nhạt nhẽo trên bàn, kiểm tra email rồi 'lạch cạch' từng chữ được đánh ra, đến tận lúc Hạ Vũ còn tưởng anh sẽ không trả lời câu nói vừa rồi thì anh đột nhiên lên tiếng "Không phải em cũng xé rách được trái tim anh rồi chui vào đó à?"
Cô cười lắc đầu chối bỏ "Em làm gì có tàn nhẫn như thế, rõ ràng là em nhẹ nhàng bước vào"
Có lẽ đối với cô mà nói thì chính là nhẹ nhàng bước vào, còn với hắn mà nói, cô chính là mạnh mẽ mà xông vào, phá hủy từng tầng từng tầng lớp phòng ngự của hắn, đến cuối cùng lại ở lì trong đó, không chịu ra nữa.
Độc thân nhiều năm khiến cho người ta rất khó chấp nhận cảm giác yêu thương một người, cho nên đối với hắn, chuyện này cũng rất khó nhận thức. Cũng thật may, hắn phát hiện bản thân yêu cô trước khi cô rời khỏi hắn.
Kim Taehyung cười nhẹ nhàng, trong một mảnh không khí ngập tràn cảm giác ôn nhu, anh đưa bàn tay lên ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, kéo xuống đặt lên đùi mình, thì thầm vào tai cô "Em từng rất tàn nhẫn đấy, nhưng mà giờ hết rồi chăng? Phải không?"
Hạ Vũ nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt sâu thẳm ấy, quả nhiên là một tràn quyến rũ bao phủ "Có sao? Em hứa sẽ không tàn nhẫn với anh đâu, thật đấy, anh đẹp trai như vậy, không nỡ một chút nào"
Kim Taehyung kéo cô vào trong ngực, hôn nhẹ lên gò má nôm mềm mềm trắng trắng "Lần đầu tiên anh cảm thấy mình may mắn vì có nhan sắc đấy" nhéo nhẹ cãi mũi "Đồ chỉ coi trọng nhan sắc"
Chiếc mũi nhỏ bị anh nhéo cho đỏ lên, nhăn nhăn lại xùy một tiếng, Kim Taehyung cười ha hả rồi quay trở lại làm việc, Hạ Vũ ôm lấy vòng eo nhỏ mà rắn chắc của anh, gối đầu lên vai... ngủ.
Ngồi cả một buổi khiến cho cả hai cùng mỏi, hắn xốc cô lên rồi bế ra ngoài, Hạ Vũ cằm vẫn đặt lên vai hắn, giấc ngủ cứ như thế được duy trì. Kim Taehyung bất lực lắc đầu, như con heo sữa, được cho ăn no rồi thì chỉ có mỗi ngủ là quan trọng nhất. Xếp đi xếp lại, hắn sợ mình còn không nằm nổi trong top 3.
Dọc đường trở về nhà, những ánh đèn neon chiếu vô gương mặt say ngủ của cô, Hạ Vũ có lẽ thời gian ngoan ngoãn nhất chính là lúc ngủ, không nháo, cũng không quấy.
Hạ Vũ:... ngủ rồi có thể nháo, có thể quấy sao? Cùng lắm là dáng ngủ không được đẹp thôi.
Trước kia, khi cô tìm mọi cách để rời khỏi hắn, Kim Taehyung còn nghĩ, nếu như cô cứ ngủ như vậy... ngủ mãi mãi, quả thật lại vô cùng tốt.
Nhưng sau này, nhìn gương mặt muôn vàn biểu cảm, sinh động như vậy, hắn đúng là không nỡ, nếu như cô cứ mãi nằm đấy, trông sẽ rất nhàm chán. Có lẽ chính hắn cùng sẽ không chịu được một loại biểu cảm như thế.
Vòng eo nhỏ nhắn, làn da mịn màng lại trắng sáng, đôi chân dấu dưới chiếc váy chỉ ngắn đến đầu gối thẳng tắp, body tỷ lệ vàng như vậy, có lẽ... hiện tại cô vẫn còn quá nhỏ. Một thời gian nữa, hắn nên cho cô thêm một thời gian nữa.
Một thời gian nữa...
Thời gian nữa...
Con mẹ nó thật là khó khăn mà!
Xe chạy đến Biệt Uyển, căn biệt thự nằm ở trung tâm thành phố, được xây dựng trong khu đất của những nhân vật quyền thế, tiền mặt tính ra có thể đem đi ném chết người được rồi.
Ban đầu nhà hắn cũng không phải ở đây, biệt thự của Kim Taehyung thật ra ở ngoài rìa, vẫn thuộc phạm vi thành phố, nhưng không thuộc phận địa trung tâm như bây giờ, hắn nói... phiền. Nhưng Hạ Vũ bảo không thích nơi đó, quá vắng vẻ, vậy là trong vòng ba ngày từ ngoại ô thành phố đã chuyển đến khu đất trung tâm bậc nhất.
Từ cổng chính chạy vào, một bên được trồng cỏ nhân tạo, lát đá tạo đường đi, còn có cả hồ cá, cá này không ăn được đâu, tiền cả đấy, nhìn chúng bơi còn cứ ngỡ là tiền bơi - Hạ Vũ nhận xét. Bên còn lại lẻ bể bơi, thiết kế dài, nước xanh ngắt, trước còn có cả cầu trượt, cô nói trẻ con quá không thích lắm, vậy nên nó cũng bốc hơi đâu đó rồi.
Quả nhiên biết hưởng thụ mà.
Trong nhà có người giúp việc nhưng họ sẽ làm theo ca, đến giờ thì trở về nhà, Kim Taehyung không thích giữ người lạ ở lại nhà hắn. Hiện giờ đã tối muộn, ngoài vệ sĩ ra thì thật sự là không còn ai.
Bế cô lên phòng hắn xong liền đặt cô xuống giường, trước đây cô sống chết cũng không muốn vào đây, hắn cũng không thể làm gì, đành mặc cô nháo đến gà bay chó sủa. Mặt Kim Taehyung bình tĩnh nhìn người đang nằm trên giường, quả nhiên vẻ mặt bình tĩnh cũng chẳng nói lên được điều gì nếu không nhìn bàn tay đang nắm chặt kia.