Chương 44: Sáng Tỏ
Trên phi chu.
Tiêu Lẫm vào trong phòng tu luyện, nghiêm túc đứng trước mặt Hình Liệt Phong.
Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi Mộc U Cốc bí cảnh kết thúc, mãi đến đêm hôm qua trên người hắn cùng những người khác mùi thối kia mới hoàn toàn biến mất.
Trời mới biết bọn họ mất mặt cỡ nào, ngay cả các vị nguyên anh trưởng lão thi triển thanh tẩy thuật pháp cũng không làm giảm mất đi mùi hôi thối, bọn họ sau khi lên phi chu cơ hồ đều trốn tiệt trong phòng, không ai dám ló mặt ra ngoài, mà dù có ló cũng là không người nào dám tới gần tìm tra.
Xem mọi người trên phi chu đối mình quăng tới e dè ánh mắt, Tiêu Lẫm đám người cảm thấy thật trong người không tốt, ngay cả chính hắn khi ở một người trong phòng còn muốn bị nghẹt chết nữa là.
Tiêu Lẫm rối rắm nghĩ, người kia làm thế quái nào luyện ra thứ khủng bố như thế a?
May mắn là so bọn hắn còn có người đau khổ hơn, nhớ đến Thiên Cơ Tông đám người dính phải mùi còn nặng hơn họ gấp mười lần, nhớ đến trước khi lên phi chu trở về thấy họ nhìn mình bằng căm thù ánh mắt, nhóm người Tiêu Lẫm nhún vai trực tiếp bỏ qua, cảm thấy tốt nhất mùi thối đó nên theo họ cả đời mới là tuyệt!
Chỉ là đáng thương cho Lưu Thẩm Nhã, một mình mang mùi hôi thối ngồi lên bên kia, tuy rằng hắn đã mời nàng sang bên này để tránh dị nghị, nhưng Lưu Thẩm Nhã lại từ chối, bất đắc dĩ để báo đáp phần nào nhân tình, Tiêu Lẫm đành sắp xếp tặng cho nàng một gian phòng để đừng bị bên ngoài người khác dị nghị.
Lưu Thẩm Nhã cũng là nữ nhân, hẳn là rất cần mặt mũi, Tiêu Lẫm không ngại ra mặt nhờ cậy người dàn xếp đưa ra một phòng.
Phải biết, trên phi chu cũng chỉ có hai mươi phòng, các phòng đều dành cho trưởng lão dẫn đội cùng các đệ tử ưu tú, vì số lượng phòng có hạn nên việc tranh thủ một phòng trên phi chu là rất mất công sức, nhưng Lưu Thẩm Nhã có ân cứu mạng với hai huynh đệ Tiêu gia, Tiêu Lẫm cảm thấy mình ra mặt đưa nàng một phòng cũng không đáng là gì.
Nếu có người nhàm chán buông lời dèm pha, Tiêu Lẫm nhất định không tha cho họ, Lưu Thẩm Nhã ân tình hắn không muốn thiếu cho nên hắn sẽ bảo vệ nàng, đến khi trả hết ân tình.
"Khụ, Hình sư thúc, ngươi gọi ta đến là có việc gì?"
"Nghe rằng ngươi bị Thiên Cơ Tông đội ngũ chặn đường?"
"Cái này...đúng thật là thế, đội ngũ của ta cùng Thiên Cơ Tông đội ngũ hợp đội đánh giết yêu thú lấy đến La Diệt Quả, nhưng đến cuối bên kia lại trở mặt muốn giết hết bên ta đội ngũ. Sau đó..."
Tiêu Lẫm nghe Hình Liệt Phong hỏi, do dự một lúc vẫn là kể lại mọi chuyện bên trong bí cảnh, kể cả Lưu Thẩm Nhã cứu Tiêu Hoàng và Tiêu Thế Thành, cùng Tiết Hoài Lâm với hắc y nam tử ra tay tương trợ.
Hình Liệt Phong nghe xong trầm tư một lúc lâu, ngẩn đầu nhìn Tiêu Lẫm nói.
"Ngươi nói có người tên là Tiết Hoài Lâm, tính cách vô cùng kiêu ngạo đi cùng hắc y nhân có thể thả ra mùi hôi thối trên người ngươi lúc trước?"
"Đúng vậy" Tiêu Lẫm xác nhận gật đầu.
Hình Liệt Phong im lặng xoa trán, hắn không ngờ nha đầu kia từ lúc vào bí cảnh lại không cùng Tiêu Lẫm đội ngũ họp mặt, ngược lại theo Ma Ảnh Các tam thiếu gia Tiết Hoài Lâm đi cùng.
Còn vì sao hắn biết hắc y nhân kia là Vũ Linh, là bởi Hình Liệt Phong từng ra mắt Vũ Linh thuốc bột kinh khủng trình độ, lúc còn tại quảng trường, ngay khi Tiêu Lẫm đi đến Hình Liệt Phong liền nhận ra ngay.
Nhớ đến mà buồn cười, bởi người dính phải thứ này đầu tiên lại chính là bản thân Vũ Linh, lần đó tiểu nha đầu này đều nhốt mình trong phòng không dám ra ngoài một bước, kể cả Mộ Thần Hy vào lôi ra cũng không được, giờ nghĩ lại mà sướng.
Hắn suốt ngày thấy Vũ Linh luyện chế ra không biết công dụng thuốc độc, rõ ràng dược liệu tầm thường đến thế vậy mà khi vào tay nàng lại biến thành độc dược, thiên phú như thế chính Tiêu Diễm cũng không nỡ nhìn thẳng, mà bỏ đi thì phí.
Giờ bản thân nha đầu đó tự làm tự chịu, Hình Liệt Phong thật sâu bày tỏ.
Đáng lắm!.
Bình thường nha đầu đó luôn lén lút thả thuốc vào trà của hắn và Tiêu Diễm, còn chính khí lẫm liệt nói giúp bọn hắn tăng cường miễn dịch, hừ, miễn dịch cái rắm, thực tế là đem bọn hắn ra thử thuốc, vậy mà chưa bao giờ thấy nàng lấy Mộ Thần Hy ra làm đối tượng, Hình Liệt Phong và Tiêu Diễm hận đến mài răng.
Sau khi ăn khổ hai lần, Hình Liệt Phong cùng Tiêu Diễm nào dễ gì cho Vũ Linh như ý, tất nhiên phải cảnh cáo nàng một phen, Tiêu Diễm chủ động đứng ra chỉ dạy Vũ Linh, xem nàng đau đến ôm mặt kêu rên, Hình Liệt Phong thấy thật là con mẹ nó hả dạ.
Giờ Vũ Linh lại dùng thứ đáng sợ đó ném ra ngoài tai họa, Tiêu Lẫm không may lại dính vào, kể cả Thiên Cơ Tông đám người cũng là không thoát, Hình Liệt Phong lắc đầu, hắn thật sâu hoài nghi lúc trước thả nha đầu này ra ngoài là để nàng rèn luyện, hay để nàng đi tai họa người khác đây?
"Phải, hắn tự xưng mình là Tiết Hoài Lâm, còn hắc y nhân kia lại là hầu cận của hắn, nhưng ta xem ra lại là không phải, hắc y nhân đó rất kỳ lạ, không chừng hắn là một độc sư"
Tiêu Lẫm gật đầu, nhớ đến hắc y nhân quỷ dị thuốc bột, nghĩ rằng trên đời này ngoài độc sư sẽ không ai luyện thứ cổ quái thế này, dù sao luyện đan sư rất kiêu ngạo đối với những thứ tà môn thế này rất khinh thường luyện chế.
Mà độc sư đa số đều đến từ Ma Vực, nơi đó rất thích hợp độc sư phát huy tài năng, mà Mộc U Cốc bí cảnh là mở rộng danh ngạch, bên trong ngư xà hỗn tạp, người Ma Vực đi vào không thiếu nói chi là độc sư.
"Hắn không là độc sư, tên hắc y nhân mà ngươi nói, hắn là luyện đan sư."
Tiêu Lẫm kinh ngạc hỏi lại:" Luyện đan sư? Làm sao ngài biết?"
Hình Liệt Phong lắc lắc đầu, không vội trả lời mà hỏi ngược:"Ngươi có mang theo lọ sứ chứa đan dược của hắc y nhân đó sao?"
"Ah, có"
Dù không biết tại sao Hình Liệt Phong lại muốn dùng đến bình sứ đó, nhưng Tiêu Lẫm vẫn từ túi trữ vật lấy ra.
Tiêu Lẫm đối với Hình Liệt Phong rất tin tưởng, hoàn toàn không phải bởi vì hắn là Tiêu Diễm thân như huynh đệ, mà là Hình Liệt Phong tính cách sảng khoái đáng tin, thường đến chỉ điểm luyện kiếm cho mọi người.
Tuy quá trình không tránh khỏi bị ngược, nhưng ích lợi nhận được từ Hình Liệt Phong chỉ điểm cũng không ít, nhân duyên của Hình Liệt Phong cũng không sai, thậm chí là rất được hoan nghênh, dung mạo tuy thua Mộ Thần Hy và Tiêu Diễm nhưng lại thắng ở tính cách rộng rãi hào sảng, thân hình khôi ngô rắn chắc nên có khác một phen mị lực.
Quen biết với Hình Liệt Phong đã lâu, Tiêu Lẫm tất nhiên hiểu được Hình Liệt Phong là người đáng tin, cho nên cũng không nhiều cố kỵ.
Tiếp nhận Tiêu Lẫm đưa tới bình sứ, Hình Liệt Phong nhìn xuống dưới đáy bình có khắc một đồ án hình ngọn lửa.
"Tiêu Diễm gần đây có sở thích khắc đồ án lên đáy bình đan dược mình luyện, chính là giống thế này"
Hình Liệt Phong quay ngược lại hướng Tiêu Lẫm, xem dưới đáy bình màu trắng ngà men sứ hiện đồ án màu đỏ ngọn lửa, Tiêu Lẫm sửng sốt.
"Thế này là thế nào?"
"Ngươi nói xem"
Hình Liệt Phong không vội đáp, thong dong nâng lên tách trà uống một ngụm, mới nhếch môi cười tà.
Nếu để Tiêu Diễm biết Vũ Linh dùng chính đan dược mình đưa nàng, để Tiêu gia thiếu ngược nàng nhân tình, không biết khi ấy Tiêu Diễm là dạng gì cảm thụ?
Hình Liệt Phong khoái trá nghĩ, hắn thật sự rất muốn biết a.
"Chẳng lẽ đây là do..."
Tiêu Lẫm bừng tỉnh đại ngộ nói, Vũ Linh với Tiêu Diễm quan hệ rất tốt, lại ở Mộ Thần Hy bế quan nhờ ký gửi, nay Vũ Linh đi vào bí cảnh Tiêu Diễm tất nhiên không thiếu một phen lo lắng, đưa đan dược là tốt nhất một loại phương thức mà Tiêu Diễm thường dùng, nói như vậy thì hắc y nhân kia chính là Vũ Linh.
"Nhưng nếu là nàng thì tại sao lại không cùng chúng ta tụ họp? "
Nếu quả thật hắc y nhân đó là Vũ Linh, vậy thì tại sao Vũ Linh lại không muốn cùng đội ngũ của mình tập hợp, ngược lại còn xem như không quen biết gì rời đi, Tiêu Lẫm không hiểu, chẳng lẽ Vũ Linh đây là bất mãn bọn họ lúc đầu nói không tốt sau lưng nàng, cho nên mới không muốn cùng họ đi cùng?
Quan trọng hơn, nếu nàng đi cùng người tên Tiết Hoài Lâm đó, vậy cả khi Tiết Hoài Lâm đi ra thì nàng vẫn im lặng không xuất hiện, nếu Vũ Linh xuất hiện sớm hơn, nếu nàng kịp thời ra tay, vậy thì Ngọc Nhan và mọi người sẽ không bị trọng thương đến thế, lỡ như khi đó Lưu Thẫm Nhã không phải trùng hợp đi ngang, kịp thời ra ra tay cứu giúp, vậy chẳng phải Tiêu Hoàng và Tiêu Thế Thành đều sẽ chết.
Không ngờ Vũ Linh lại là một người vô tình đến thế, là hắn xem lầm nàng, không, nhất định là biểu ca không nhận ra nàng bộ mặt thật, dù là thiên tài biến dị băng linh căn thì sao chứ, tâm tư mục nát vô tình vô nghĩa cũng không đáng một đồng, hắn không nên trông mong nhiều từ một sơn thôn không có giáo dưỡng đi ra bé gái, uổng cho hắn vì nàng thuyết phục mọi người phát tâm ma thề, vào bí cảnh không ngừng vì nàng lo lắng an nguy khi thấy Thông Linh Phù mất đi liên lạc, hóa ra tất cả đều là không đáng, Tiêu Lẫm nắm chặc tay thành đấm.
Vũ Linh sao? Tốt lắm.
Nếu Vũ Linh biết giờ này Tiêu Lẫm suy nghĩ, nhất định sẽ tức đến hộc máu, nha, nàng bị vây trong Truyền Thừa Điện nên Thông Linh Phù tạm thời mất đi liên lạc, lại so với Lưu Thẩm Nhã cùng Tô Duyệt rời đi sau cùng, đến khi ra ngoài liền chạy nhanh tìm đến nhóm người Tiêu Lẫm, nếu không phải giữa đường giết ra một tên Tiết Hoài Lâm hại nàng nhém làm mồi cho chim, sau lại ở nan kham tình huống Vũ Linh không tiện ra mặt, nàng tu vi nhỏ yếu thế này đi ra không kháo bị đánh thành cặn bã cũng không chừng, huống hồ trước mặt nhiều người như thế lộ ra thân phận, không phải là đi tìm chết sao?
Kiếp trước của Tô Duyệt không có Vũ Linh người này tồn tại, nếu biết Vũ Linh chính là không biết nơi nào nhảy ra biến dị linh căn thiên tài, nói không chừng sẽ hướng nàng thủ tiêu cái này không ổn định nhân tố, còn Lưu Thẩm Nhã nếu biết Vũ Linh chính là năm xưa mình đẩy xuống vực không chết, mà một bước lên trời Nhị Nha, nghĩ xem nàng sẽ làm gì.
Lại nói Vũ Linh tuy có chút vô tâm vô phế, nhưng cũng không phải thật sự tuyệt tình, bằng không nàng cũng sẽ không đưa ra Tiêu Diễm cho mình một trong số hai viên trân quý Tục Mạch Đan, và cũng không phải nể tình Tiêu Diễm bao lâu giúp đỡ, Vũ Linh mới không đản đau tới mức ra tay cứu họ rời đi.
Bởi vì Vũ Linh nghiên cứu chuyển hoán năng lực vẫn chưa hoàn thiện, cơ thể Vũ Linh nhìn như hoạt động bình thường, nhưng thật ra đã trở nên suy yếu, kể cả lúc đi cùng Mộ Thần Hy thì Vũ Linh vẫn nhịn xuống không biểu lộ ra, mà nhờ có màu xám sương mù không ngừng xoa dịu nên Vũ Linh mới có thể biểu hiện như không có gì, qua mặt được cả Mộ Thần Hy.
Cho nên nếu để Vũ Linh biết được Tiêu Lẫm suy nghĩ mình thậm tệ như thế, Vũ Linh nhất định sẽ khinh bỉ chính mình lạn đưa hảo tâm ra ngoài.
Hình Liệt Phong thấp nhíu mi, không ngờ Vũ Linh lại cùng Tiêu Lẫm đội ngũ gây bất hòa, nha đầu đó quanh năm ít tiếp xúc với ngoại giới, người nàng trò chuyện có thể đếm trên đầu ngón tay, Hình Liệt Phong thấy Tiêu Lẫm đối với Vũ Linh hành động biểu lộ bất mãn, thầm thở dài, hắn tuy không biết rõ kỹ càng tình huống, nhưng cũng hiểu Vũ Linh tính cách, nhất định khi đó có gì khiến nàng không tiện ra mặt cùng mọi người tụ họp, mới thành ra như thế hiểu lầm.
"Tiêu Lẫm, khi Vũ Linh xuất hiện, ở đó ngoài đọi ngũ của ngươi còn có ai?"
Hình Liệt Phong thở dài, chợt hỏi.
"Còn có Thiên Cơ Tông dội ngũ và ngoại môn đệ tử Lưu Thẩm Nhã cùng Tiết Hoài Lâm" Tiêu Lẫm trả lời nói.
"Ngươi có vẻ đối với Vũ Linh khá bất mãn"
Hình Liệt Phong cười nói, Tiêu Lẫm bị Hình Liệt Phong nói trắng ra như thế, giật mình vội vàng lắc đầu.
"Ta, ta chỉ không hiểu tại sao nàng lại không cùng chúng ta họp mặt, ta tự hỏi nếu lúc đầu đã không muốn vào đội của ta, tại sao nàng không nói sớm? Nếu như...."
"Ngươi có nhớ trước khi đi vào bí cảnh mình đã làm gì?"
Hình Liệt Phong không nhanh không chậm cắt đứt lời Tiêu Lẫm.
"Ah?"
Bị Hình Liệt Phong thái độ nghiêm túc như thế khiến Tiêu Lẫm có chút không biết ra sao?
"Thân phận của Vũ Linh, ngươi quên? Chưa kể, Vũ Linh ít khi tiếp xúc cùng ngoại giới, nàng cũng chỉ là mười một tuổi nha đầu, với thân phận cùng tu vi hiện tại của Vũ Linh, ngươi muốn nàng có thể làm gì?
Theo lời ngươi nói, nếu Vũ Linh lúc cuối không ra tay, ngươi cho rằng mình có thể an toàn trở ra, ngươi hẳn không biết tên La Hoàng Thanh kia là ai đi? Hắn là thiên tài có Huyễn Ma Đồng, ngươi nên may mắn vì mình còn sống đi ra"
Tiêu Lẫm ngẩn người, đúng rồi, hắn làm sao quên mất Vũ Linh chỉ mới mười một tuổi đây, tu vi cũng chỉ là luyện khí ba tầng, cho dù phía trước nàng có tham dự thì cũng không xoay chuyển được gì.
Chợt cảm thấy rùng mình, từ khi nào hắn trở nên nhỏ nhen ích kỷ như thế? Tiêu Lẫm mồ hôi lạnh tuông ra, thầm cười khổ, có lẽ ngay từ đầu chính hắn cũng rất bất mãn Vũ Linh, lại thêm liên tiếp bị áp lực vì muốn bảo toàn an nguy của mọi người thành ra bị đè nén.
Lúc bị người của Thiên Cơ Tông ép buộc vào đường cùng, Tiêu Lẫm gần như hỏng mất, hắn không những sắp chết còn kéo mọi người theo mình, cho nên khi thoát nạn hắn lại vô thức đẩy hết nghẹn khí lên Vũ Linh, cho rằng nếu nàng đến sớm hơn thì bọn hắn đã không phải chật vật như thế.
Vậy mà hắn lại quên đi Vũ Linh tình trạng thực tế, tuy Tiêu Diễm sắp Vũ Linh vào đội của hắn, nhưng cũng không ép buộc nàng phải nhất định vì bọn hắn liều mạng, hơn nữa ngay từ đầu bọn họ đã luôn đối với Vũ Linh kiêng dè, muốn nàng hoàn toàn tin tưởng theo đội là điều khó khăn, quan trọng là bọn hắn còn đắc tội Thiên Cơ Tông trong người lại trọng thương, dù nàng có vào cũng không ai bảo vệ được.
Vũ Linh không vào nhóm Tiêu Lẫm cũng là hiển nhiên, lại nói Vũ Linh có thể im lặng rời đi mà không cần giúp bọn hắn thoát nạn, còn không chút ngần ngại đưa cho đan dược trị thương, Tiêu Lẫm che mặt, nếu Hình Liệt Phong không nói ra, có lẽ hắn sẽ mù quáng đi oán hận Vũ Linh.
Đến khi đó không những cùng Vũ Linh nháo lên mâu thuẫn, mà chính hắn tâm cảnh cũng sảy ra vấn đề, sư phụ nói không sai, tâm tính hắn không kiên định dễ bị bên ngoài tác động che đi lý trí, lần này tham gia bí cảnh nhằm để lịch duyệt, nhưng xem ra hắn một chút nữa lại bị ảnh hưởng.
Quả nhiên hắn muốn nghĩ thấu đáo hơn, bằng không đột phá trúc cơ sắp tới, hắn sẽ gặp phải bình cảnh.
"Ngài nói tên kia chính là nổi danh Huyễn Ma Đồng thiên tài?"
Tiêu Lẫm sửng sờ, hóa ra thế, bởi vậy mới có thể nhanh chóng tìm ra bọn họ chỗ ẩn náu.
"Tiêu Ngọc Nhan đã được đưa trở về tông môn an toàn, thương thế của nàng đã ổn định, ngươi có thể an tâm"
Hình Liệt Phong xem thấy Tiêu Lẫm gương mặt trở nên sáng sủa hơn, thầm gật đầu, người này tuy tâm tính ôn hòa nhưng còn không kiên định, tính cách lại rất tốt thiên tư cũng khá.
Nói ra như thế không phải chỉ để giúp Vũ Linh giảm đi Tiêu Lẫm ác ý, mà cũng là gõ cho Tiêu Lẫm một phen thanh tỉnh, xét về ái tài chi tâm cùng Tiêu Diễm quan hệ và thời gian qua quan sát Tiêu Lẫm, Hình Liệt Phong cũng không muốn Tiêu Lẫm lâm vào khúc mắc, hắn cũng sắp đột phá trúc cơ, hiện có khúc mắt là rất nguy hiểm, có thể dẫn đến tấn cấp thất bại vô duyên đại đạo.
"Thật sao? Vậy thì tốt quá"
Tiêu Lẫm biết tin Tiêu Ngọc Nhan an toàn, vui mừng thở dài, hắn thật sợ nàng lại ra chuyện thì nguy.
Tiêu Ngọc Nhan là nữ nhi của tứ trưởng lão, rất được lòng lão tổ tông nên ở Tiêu gia được ngàn vạn sủng ái, so nữ nhi của gia chủ còn mạnh, bởi thế nên tính cách có phần điêu ngoa tùy hứng.
Bởi thế sau khi Tiêu Lẫm mang Tiêu Ngọc Nhan đi ra, lập tức Kỳ Nguyên trưởng lão vốn cũng xuất thân từ Tiêu gia đã trước hết mang nàng trở về.
"Thiên Cơ Tông gần đây trở nên ngày càng kiêu ngạo, giết hại không ít các tông phái khác đệ tử, chuyện này ta sẽ thông báo lên cao tầng trưởng lão, ngươi có thể trở về nghỉ ngơi, hai ngày sau là có thể đến Thiên Kiếm Tông."
Hình Liệt Phong cho phép Tiêu Lẫm trở về, mình lại hướng ra ngoài tìm
Thanh Đình trưởng lão.
Bên này Lưu Thẩm Nhã ở trong phòng không ngừng dùng tẩy trần thuật, hòng loại bỏ trong người mùi hôi thối, bỏ ngoài tai Lưu Thiến Thiến đám người khinh thường chế nhạo.
Lưu Thẩm Nhã ánh mắt sắt lạnh, Lưu Thiến Thiến tu vi lại tăng lên luyện khí sáu tầng hậu kỳ, hẳn là có đại cơ duyên, nhớ tới Lưu Thiến Thiến lời nói, Lưu Thẫm Nhã lại cười lạnh.
"Hai năm sau gia tộc tỷ thí, đến khi đó ta sẽ hạ ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết"
Sống không bằng chết sao?
Có thể khiến ta sống không bằng chết, dựa vào Lưu Thiến Thiên ngươi còn là không đời nào, hai năm sau gia tộc tỷ thí, ta sẽ lấy lại những gì thuộc về ta từ tay ngươi.
Mẫu thân Lưu Thẩm Nhã vốn là chính thê, nhưng sau gia tộc của mẫu thân Lưu Thẩm Nhã thất thế gần như lâm vào diệt tộc, khi đó phụ thân Lưu Thẩm Nhã vì không để Lưu gia bị kéo chân nên đã phủng lên mẫu thân Lưu Thiến Thiến vốn là một thiếp thất, nhưng gia tộc nàng đang trên đà phát triển so với đã sa cơ gia tộc của mẫu thân Lưu Thẩm Nhã tốt hơn nhiều, cũng không niệm tình mấy năm qua ân ái mà đẩy mẫu thân Lưu Thẩm Nhã xuống thành thiếp thất, để mẫu thân lên Lưu Thiến Thiến thành chính thê.
Đúng ra Lưu Thẩm Nhã mới là tỷ tỷ của Lưu Thiến Thiến, nhưng ở lúc mang thai Lưu Thiến Thiến, mẫu thân nàng đã sớm sinh, nên Lưu Thiến Thiên sinh trước Lưu Thẩm Nhã hai mươi ngày.
Không biết thế nào, nhưng sau đó lại điều tra được là mẫu thân Lưu Thẩm Nhã cho người hạ tay chân khiến mẫu thân Lưu Thiến Thiến sớm sinh, mục đích là vì trả thù, bằng chứng nhân chứng đều đủ, mẫu thân Lưu Thẩm Nhã phải gánh lấy tội danh mưu hại chính thê.
Đáng thương nàng còn trong tháng cử, lại bị chính phu quân mình yêu thương nhất ban cho cái chết, bỏ lại một tháng không tới nữ nhi Lưu Thẩm Nhã, vì mẫu thân Lưu Thẩm Nhã bị dính vào tội danh như thế Lưu Thẩm Nhã cuộc sống sau này cũng gặp không ít khó khăn, bị hai mẹ con Lưu Thiến Thiến gắt gao chèn ép, bản thân sinh ra lại xấu xí nên Lưu Thẩm Nhã ở gia tộc so cái hạ nhân còn không bằng.
Cũng dưỡng ra nàng tự ti khiếp nhược tính cách, cho đến khi hiện đại hai mươi mốt thế kỷ kim bài sát thủ trọng sinh đến, Lưu Thẩm Nhã mới lột xác trở thành hiện tại, oán niệm của thân thể này Lưu Thẩm Nhã tất nhiên sẽ thay nàng đòi về.
Nay có được Tẩy Linh Đan, kế hoạch trả thù của nàng càng thêm hoàn hảo, hiện tại chưa thể phục dụng vì quá trình dùng Tẩy Linh Đan vô cùng nguy hiểm, Lưu Thẩm Nhã phải đợi trở về tông môn ở nơi an toàn mà dùng tránh bị người thừa cơ tập kích.
Tẩy đi thành song linh căn, tốc độ tu luyện tất nhiên tăng mạnh, Lưu Thẩm Nhã tự tin rằng, hai năm chưa tới, nàng đủ sức vượt qua Lưu Thiến Thiến, nàng sẽ trở về khiến những kẻ từng hạ nhục nàng, phải chịu lấy hậu quả.
Thiên Cơ Tông phi chu.
Tô Duyệt tức giận bóp vỡ tách trà, nàng cho rằng mình đã có thể hạ đài Lưu Thẩm Nhã, nhưng không ngờ đến cuối lại bị quấy phá.
Lần nào cũng vậy, lúc nào cũng thế Lưu Thẩm Nhã luôn ở lúc nguy cấp nhất quỷ dị lật ngược tình thế mà trốn thoát, đây là thiên đạo đang bảo vệ nàng sao?
Buồn cười.
Căm hận là không thể ngăn lại Lưu Thẩm Nhã lấy đến Tẩy Linh Đan, khi thấy Lưu Thẩm Nhã đi cùng đám người kia, Tô Duyệt đã muốn nhân cơ hội này đoạt lấy Tẩy Linh Đan, nhưng giờ thì đã muộn Tô Duyệt chỉ có thể phẫn hận đè xuống bạo ngược xúc động.
Dù cho có lấy được Tẩy Linh Đan thì sao, những thứ còn lại nàng sẽ không để Lưu Thẩm Nhã tiếp tục đắc ý, chỉ là nghĩ đến Mộ Thần Hy sẽ như kiếp trước thu Lưu Thẩm Nhã làm đệ tử, Tô Duyệt nhếch môi cười chế nhạo.
Lưu Thẩm Nhã, kiếp số của ngươi chỉ vừa bắt đầu-.
(Chưa xong còn tiếp)
---End chap---