" Có chuyện gì thế nhỉ? "
Trần Tú Sương lúc này mới ngẩn đầu lên, cô nói " Hôm nay sư huynh có chút nhượng bộ đối thủ, huynh ấy muốn thăm dò sao? "
Mộng Lưu Y nhìn về phía sư huynh, rồi xoay mặt qua nói với Trần Tú Sương và Cố Oanh " Hai người ở đây, mình qua bên đó một chút "
" Um "
Kính Thiên ngồi xuống ghế, tuy đã bị dẫn trước hai điểm nhưng mặt vẫn bình thường, chậm rãi uống nước.
Mộng Lưu Y khom người bước đến, ngồi xuống chiếc ghế cạnh anh, nhỏ giọng hỏi " Sư huynh, đây là thăm dò đối thủ sao? "
Kính Thiên gật đầu " Võ Hoàng, hắn tuy thân thủ linh hoạt, nhưng lại quá nóng vội, giống hệt sư muội của hắn "
Mộng Lưu Y: " Huynh định trận sau sẽ đánh hết mình? "
Kính Thiên yên lặng không nói, mắt vẫn luôn quan sát đội của Túng Mã phía đối diện bên kia.
Hiệp thứ ba bắt đầu, người hâm mộ vẫn luôn hò hét không ngừng, ai có bảng thì giơ bảng, ai có gậy phát quang thì múa may, ai không có thì dùng sức mà hò reo.
Mộng Lưu Y không lơ là nữa, cô tập trung nghiêm túc mà quan sát trận đấu, đầu vẫn nghĩ về lời nói của Phan Tuấn, cô nghĩ thầm sau cậu ấy nói là bọn họ chơi bẩn gian lận, mà từ đầu đến giờ vẫn đấu rất nghiêm túc, chẳng lẽ là đối phó với mình?. Cô nhăn mặt nhíu mày lẩm bẩm " Chơi xấu mình sao, bản lĩnh lớn như vậy "
Trận đấu gây cấn, Kính Thiên liên tục tấn công rồi lại phòng thủ, Võ Hoàng cũng không phải là tay mơ, thực lực quả thật cao, hai bên người đánh ta đỡ vờn nhau qua lại.
Kính Thiên cũng không rảnh mà phí sức, anh quyết định tấn công ghi điểm giơ chân đá vào người Võ Hoàng, hắn nghiên người né qua bên trái, anh lại xoay chân đá mạnh một phát vào người, vừa đặt chân xuống không đợi đối thủ kịp thời dữ thăng bằng lại bồi thêm một đá nữa, Võ Hoàng lảo đảo mất thăng bằng té xuống đất. Kính Thiên ghi liên tiếp ba điểm vừa vặn hết giờ kết thúc hiệp ba. Long Quyền dành thắng lợi ở hiệp ba cũng như chiến thắng vòng thứ hai.
Tỷ số lúc này giữa hai võ quáng là 1:1.
Võ Hoàng tức giận, đứng lên hùng hổ về chỗ, bỏ qua luôn nghi thức chào hỏi cuối trận.
Mộng Lưu Y vội bước đến bên đại sư huynh giơ ra một ngón tay cái.
Mọi người vui vẻ, săn sóc cho Kính Thiên, kẻ tung người hứng mà khen ngợi, nịnh nọt.
Mộng Lưu Y lúc này mới hồi hộp, vòng cuối là đến lược cô thi đấu, đối thủ của cô là Trần Nhã Hân.
Ngô Sính tách khỏi đám đông, ông bước đến bên cô, vỗ nhẹ lên vai, ông nói " Vòng thi của con là vòng quan trọng nhất, võ quáng của chúng ta có bước tiếp vào vòng trong hay không đều phụ thuộc vào con cả "
Mộng Lưu Y cười cười nhẹ gật đầu.
Cố Tưởng Vy từ trên nhìn xuống phía Mộng Lưu Y, cô cũng hồi hộp không kém gì, lần trước là đấu giao hữu nhưng mặt của Mộng Lưu Y vẫn bị thương hơn nữa còn bị sưng lên, lần này là thi đấu thật sự cô sợ Mộng Lưu Y sẽ bị thương nặng.
Giường như cảm nhận được ánh mắt của Cố Tưởng Vy, Mộng Lưu Y ngước nhìn về phía cô bắt gặp ánh mắt lo lắng của Cố Tưởng Vy khẽ mỉm cười chấn an.
Vòng ba bắt đầu, trọng tài ra hiệu cho hai tuyển thủ bước lên võ đài, thổi còi ra bắt đầu.
Mộng Lưu Y giữ vững tinh thần thoải mái, cô chậm rãi di chuyển chờ đối thủ tấn công.
Trần Nhã Hân đã sớm tìm hiểu về Mộng Lưu Y, cô biết kỹ năng của người này rất cao vì thế cô đã âm thầm sắp xếp một chút.
Hai bên hết đánh rồi lại phòng thủ qua lại đến hết hiệp một, tỉ số bằng nhau không ai ghi được điểm.
Hiệp hai bắt đầu, Mộng Lưu Y là người tấn công trước, cô đấm vào người đối thủ ghi được một điểm, sau đó giơ chân đá vào hong bên phải nhưng bị đối thủ dùng chân cản lại. Khi bị chân của Trần Nhã Hân đá lên cảng chân, cô cảm nhận được cơn đau nhói từ chân chuyền đến, Mộng Lưu Y lui về sau hai bước, mắt nhìn xuống chân nhăn cả mặt, cô chửi thầm " Chó chết, dám chơi xấu một cách công khai như thế "
Trên chân cô ta có nẹp sắt sao?
Mộng Lưu Y ngước mắt nhìn Trần Nhã Hân bắt gặp nụ cười nhếch môi châm chọc, lửa giận bùng phát, nhưng cơn đau từ chân vẫn còn cô không dám cử động mạnh đành đợi cơn đau dịu lại.
Cố Tưởng Vy từ lúc bắt đầu hiệp đấu vẫn luôn quan sát Mộng Lưu Y không rời, khi trông thấy sự bất thường khi thi đấu của cô, hơi lo lắng mà nhíu mày.
Mọi người phía dưới cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
Trần Tú Sương hỏi nhỏ Cố Oanh " Cậu có cảm thấy Tiểu Y cậu ấy có gì đó lạ lắm không, sao đột nhiên đứng im tại chỗ vậy "
Cố Oanh bịnh thản trả lời " Không biết? "
Trần Tú Sương liếc Cố Oanh một cái, không thèm nói chuyện nữa.
Trần Nhã Hân nhân cơ hội chân Mộng Lưu Y vẫn còn đau liền lao lên tấn công.
Bị tấn công bất ngờ, Mộng Lưu Y chỉ qua lo mà chống đỡ, thật sự là sơ xuất, bị tấn công dồn dập hết đấm rồi đá Mộng Lưu Y cảm thấy choáng váng, bị đánh trúng liên tiếp mấy phát rồi còn bị thêm một đá mạnh vào mặt, cô té ra khỏi võ đài, hiệp hai kết thúc Trần Nhã Hân dành chiến thắng.
Cố Tương Vy tim nhém nữa đã tái phát bệnh, cô dùng tay đặt lên ngực mình, từ từ thở dốc, tay trái nắm chặt ở phía dưới gầm bàn.
Mộng Lưu Y ôm mặt, nhã từ miệng ra đồ bảo vệ hàm lưỡi, rồi lại phun ra một ngụm máu nhỏ, cô bị dập môi. Chân bị thương phải dùng đá để chườm.
Trần Tú Sương lo lắng chạy đến " Tiểu Y, cậu bị sao vậy, sao có thể bất cẩn như thế "
Mộng Lưu Y hừ lạnh một tiếng, trả lời " Cô ta dám chơi xấu mình, này cậu nhìn xem ", vừa nói vừa xoắn ống quần chân phải lên cho Trần Tú Sương xem, chân cô bị bầm tím một mảng lớn ngay ống chân. Xong lại dùng khăn lạnh có đá lạnh ở trong mà để lên vết bầm.
Trần Tú Sương nhíu mày, cô định chạy đến phía trọng tài và ban giám khảo để khiếu nại báo cáo, nhưng chân chưa kịp nhấc lên đã bị một bàn tay nắm lấy cổ tay cô kéo lại, Trần Tú Sương khựng người quay mặt nhìn Mộng Lưu Y.
Mộng Lưu Y mặt lạnh như băng, không cảm xúc mà nói " Đừng, mình muốn cho cô ta một bài học ", ngữ khí cùng giọng nói lạnh như băng ngàn năm, khiến cho người nghe không lạnh mà run.
Trần Tú Sương ngồi xuống ghế không dám nói gì.
Sau năm phút nghĩ ngơi, chân Mộng Lưu Y đã bớt đau, chỉ còn hơi nhói một tí khi chạm vào.
Hiệp đấu cuối cùng bắt đầu.
Mộng Lưu Y vẫn còn cực kì tức giận, cô bước lên võ đài, định là đánh cho Trần Nhã Hân thua tâm phục khẩu phục.
Trần Nhã Hân không biết mình đã chơi xấu nhầm người, vẫn ung dung hiên ngang mà bước lên.
Tiếng còi vang lên.
Mộng Lưu Y không ra tay trước, cô thủ thế phòng thủ, di chuyển nhẹ nhàng chậm rãi.
Trần Nhã Hân vô cùng đắc ý trong người, không kiên dè mà tấn công.
Trần Nhã Hân với ý định là sẽ dùng chân để tấn công chân Mộng Lưu Y, vì thế cô không sử dụng tay đồng thời nó cũng là nhược điểm lớn nhất của cô.
Mộng Lưu Y đã nhìn ra dụng ý, cô giả vờ tạo cơ hội cho Trần Nhã Hân dùng chân tấn công, sau đó đột nhiên xoay người né đòn, Trần Nhã Hân bị hụt chân nghiên về phí trước lảo đảo. Mộng Lưu Y nhân cơ hội dùng tay đánh vào người, xoay người đá một phát 90° mạnh vào ngực cô ta. Trần Nhã Hân ngã xuống sàn ôm lấy ngực, một lúc sau liền lảo đảo đứng lên, Mộng Lưu Y không cho cô thời gian mà nghĩ lập tức tiến tới tấn công, tay đánh vào thân, vào mặt, hạ một cứu đá knockout vào mặt Trần Nhã Hân, cô ta nga xung bất tỉnh, Mộng Lưu Y dành được thắng lợi chỉ trong mười phút khi hiệp ba bắt đầu.
Trên kháng đài như muốn nổ tung, người người hò hét võ tay.
Ban giám khảo tuyên bố cuộc thi đấu hôm nay ngày 17 tháng 8 năm 2021 đội dành chiến thắng là Long Quyền.
" Keng ~ "
Tiếng kẻng được đánh lên tuyên bố kết thúc trận đấu ngày hôm nay. Trận đấu sau là ba ngày tới giữ Tân Tượng đấu với Tân Giang.
Cố Tưởng Vy cùng mọi người đứng lên vỗ tay chúc mừng. Cô mỉm cười ngọt ngào nhìn Mộng Lưu Y.
Mộng Lưu Y cũng mỉm cười, nháy mắt một cái, đoạn quay người nói chuyện cùng mọi người trong võ quáng.
Long Quyền cùng Túng Mã khom người chào nhau. Hai sư phụ hai bên đồng loạt bắt tay nhau tươi cười khách sáo.
Trần Tú Sương chạy đến khoác vai Mộng Lưu Y, cười nói " Cao nhân có muốn mở tiệc ăn mừng không? Kẻ bại trận này sẽ bồi người, haha "
Mộng Lưu Y tỏ vẻ ghét bỏ, gạt tay khỏi vai mình, nhướng mày về phía Cố Oanh, trêu chọc " Cậu định bỏ mỹ nhân lại sao? Người ta cố tình đến xem cậu thi đấu đó, cậu nên đi bồi người ta đi, mình không cần cậu bồi. "
Trần Tú Sương đỏ mặt liếc nhìn Cố Oanh, nhỏ giọng nói " Mộng sư phụ muốn chiêu đãi chúng ta, cậu có đi không? "
Mộng Lưu Y lắc đầu " Mình có hẹn, không đi được "
Trần Tú Sương cười gật đầu " Không đi cũng được, mình đi, ăn luôn phần của cậu ", nói rồi lại tung tăng chạy về phía Cố Oanh.
Mộng Lưu Y nói nhỏ với Ngô Sính, xin phép về trước.
Bước ra khỏi cửa nhà thi đấu, một chiếc xe Ferrari màu đen chậm rãi dừng bên đường, kính xe từ từ hạ xuống, người ngồi bên trong tươi cười vẫy tay. Mộng Lưu Y bước đến gần khom lưng hỏi " Em biết lái xe? "
Cố Tưởng Vy gật đầu " Biết, em đã bảo tài xế cùng vệ sĩ về trước rồi, em bồi chị dùng cơm, mà chị có cần thay đồ trước không ", Cố Tưởng Vy chỉ chỉ bộ võ phục trên người Mộng Lưu Y.
Mộng Lưu Y nhìn bộ võ phục, sau đó ừ một tiếng rồi dòng qua ghế phụ mở cửa bước lên xe.
Xe chậm rãi di chuyển trên đường, thi thoảng Mộng Lưu Y sẽ liếc nhìn gương chiếu hậu, rồi lại nhìn Cố Tưởng Vy. Xe đi được mười phút, nhưng xe phía sau vẫn không có ý định rời đi. Mộng Lưu Y nhìn sường mặt Cố Tưởng Vy, cô hỏi " Em nói bảo vệ sĩ đi về trước, vậy xe phía sau là thế nào? Chẳng lẽ có kẻ theo dõi "
Cố Tưởng Vy láy xe vào phần đường dùng để đổ xe, dừng lại mở cửa bước xuống.
Mộng Lưu Y cũng nhanh chống xuống xe đi theo.
Cố Tưởng Vy bước đến chiếc xe màu đen phía sau " Các người về trước đi, Tôi cần có không gian riêng "
Người trong xe khó sử nói " Tiểu thư, Chủ tịch yêu cầu chúng tôi phải luôn đi theo cô để bảo vệ "
" Không cần phiền phức, tôi sẽ bảo vệ em ấy " Mộng Lưu Y tới bên cạnh Cố Tưởng Vy, đảm bảo cô sẽ an toàn.
Người trong xe do dự một hồi lâu, gật đầu hắn nói " Tiểu thư, vậy chúng tôi về trước "
" Um "
Cố Tưởng Vy cùng Mộng Lưu Y chở lại xe. Cô không vội láy xe rời đi, mà lấy trong túi ra thuốc mỡ thoa vết thương đưa cho Mộng Lưu Y " Chị thoa vào đi, mặt sưng hết rồi "
Mộng Lưu Y nhận lấy, cầm trong tay nhưng không mở nắp, cô nhìn về phía Cố Tưởng Vy.
" Được rồi, để em thoa cho chị " Cố Tưởng Vy cầm lấy hộp thuốc, mở nắp, khuếch một ít lên tay từ từ thoa lên mặt Mộng Lưu Y, động tác nhẹ nhàng như cánh hoa lướt trên mặt nước, tay cô chạm vào phần môi của Mộng Lưu Y liền dừng động tác, hơi do dự, rồi nhẹ nhàng chạm vào vết thương nơi khóe môi, môi của Mộng Lưu Y mềm và hơi nóng, hơi thở phản phất lên tay Cố Tưởng Vy nhiệt độ cơ thể đột nhiên tăng cao, tim đập kịch liệt vành tai đỏ ửng.
Sau khi thoa xong, Cố Tưởng Vy rút tay về, chậm rãi khởi động xe rồi láy đi.
Mộng Lưu Y cong khóe môi cười, im lặng ngắm nhìn phong cảnh trên đường.
*****
Tác giả có lời muốn nói
Hổm rày mình lo đọc một bộ truyện khá hay nên quên mất phải ra chap mới.
Sẵn tiện mình giới thiệu luôn bộ đó tên là " Nàng là đệ tam tuyệt sắc "