Lục Hạ cố ý đem Nam Nam thả vào trong nước nóng ? !
Tiêu Sở Bắc trợn to hai mắt quay đầu qua lại Cái người đàn bà già cả chết tiệt này đều nói với Tiêu Sở Bắc cái gì ? !
Lục Hạ đối nhìn vào mắt của Tiêu Sở Bắc , vừa đi vào phòng bệnh lập tức khóc đến lệ hoa đái vũ : " Dì Thủy , cô tại sao phải đổ oan cho tôi ? ! Tôi biết là tôi không tốt , không có xem xét nước ấm tốt , nhưng mà bà cũng đã đánh tôi , tôi thật sự không phải cố ý , tôi làm sao có thể đối xử với Nam Nam như vậy , tôi chỉ là muốn thay Hiểu Hiểu , tận hết trách nhiệm của một người làm mẹ a . . . "
" Lục Hạ , cô cái con cá sống ăn tươi nuốt sống này ! " Dì Thủy lạnh lùng trừng mắt nhìn Lục Hạ .
Nước mắt của cô ấy đều là dùng để làm hung khí che lấp thủ đoạn hung hãn của cô ấy .
Bà không quên được người phụ nữ nàyráng tâm bệnh hoạn như thế nào ngăn ở cửa phòng tắm đi kêu nữ hầu khóa cửa , nếu không phải Tiêu Sở Bắc kịp thời xuất hiện , Nam Nam sợ là cũng bị cô thả vào trong nước nóng , sống sờ sờ cho bỏng chết .
" Dì Thủy , tôi biết từ nhỏ bà đều ghét tôi , bà ghét ông ngoại tiếp tôi về Lục gia , ghét ông ngoại yêu thương tôi hơn , rồi lạnh nhạt Hiểu Hiểu , bà càng thêm hận tôi , đem cái chết của Hiểu Hiểu đều đổ lên trên người của tôi , bà có thể đánh tôi mắng tôi , nhưng không thể đổ oan cho tôi . . . " Tâm của người phụ nữ này rốt cuộc được làm từ cái gì .
Trong nháy mắt liền có thể nghĩ kỹ những lời kịch điềm đạm đáng thương , đồng thời làm cho chính người bị hại trở thành người gia hại .
" Lục Hạ , cô có biết lời nói dối nói nhiều rồi sẽ có báo ứng không ? " Báo ứng cái gì ? ! Lục Hiểu chết rồi , không có sự cản trợ của bà , cái con súc sinh này cũng đã sớm xuống dưới bên cạnh cô ấy rồi .
" Tiểu Hạ . " Tiêu Sở Bắc nắm lấy tay Lục Hạ , đặc biệt ra sức , Lục Hạ đau đến mồ hôi lạnh đều ra rồi , “ Dì Thủy nói là sự thật sao ? "
Anh tin tưởng lời của bà ấy ? !
Làm sao có thể , Tiêu Sở Bắc chưa bao giờ hoài nghi cô.
Anh cũng chưa bao giờ thô lỗ đối đãi qua cô như vậy , đều là sai lầm của người đàn bà già cả này , đều là cái cô Lục Hiểu chết tiệt ấy , chết rồi vẫn còn âm hồn bất tán !
Lục Hạ lại khóc dữ hơn , cô trở tay nắm lấy cổ tay của Tiêu Sở Bắc liền hướng vào mặt của mình quăng : " Sở Bắc , nếu anh không tin em , còn không bằng là mắng ta ! Nếu chưa hết giận , anh cũng có thể đánh em ! "
" Anh đánh đi , dù sao anh cũng không quan tâm em có đau hay không , đều là là lỗi của em , đều là lỗi của em , em thừa nhận ! "
" Nhưng cho dù anh có đánh em chết , anh cũng không có thể nói em cố ý tổn thương Nam Nam , em cũng từng mất qua đứa con , con của chúng ta bị Lục Hiểu giết chết ở trong bụng của em , nhưng anh đã quên rồi . . . đúng không ? "
Cô lại nhắc đến đứa bé kia . . .
Đúng vậy a , là Lục Hiểu giết chết đứa con chưa chào đời của Lục Hạ , đó cũng là cốt nhục của anh a . . .
Ánh mắt của Tiêu Sở Bắc hiển nhiên nhu hòa mềm nhũn đi .
Dì Thủy nhìn vào diễn xảo không chê vào đâu được của Lục Hạ , trong lòng đối với Tiêu Sở Bắc thất vọng cực độ .
Người ấy cứ như vậy tin tưởng cô ấy rồi , cũng là vì mấy giọt nước mắt ấy mà cô ấy rơi . . .
Đáng thương Hiểu Hiểu của bà , lúc đầu ở bên cạnh người đàn ông này , cô ấy rốt cuộc mỗi một ngày đều đã trải qua những ngày gì . . .
Tiêu Sở Bắc cuối cùng đã lựa chọn tin tưởng vào Lục Hạ .
Anh rời khỏi phòng bệnh vì Nam Nam làm thủ tục lưu viện quan sát , anh mới vừa đi ra , Lục Hạ liền thay đổi sắc mặt : " Anh ấy vĩnh viễn sẽ không tin tưởng bà . "
Cô hất lên nụ cười tủm tỉm thắng lợi , hai tay ôm ngực nhìn vào một thân chật vật của dì Thủy .
Dì Thủy vì cứu Nam Nam , hai cánh tay cũng bỏng không nhẹ .
Dì Thủy cứ như vậy nhìn vẻ mặt tự minh đắc ý của Lục Hạ , bà cũng không biết mình trong một cái chớp mắt sao lại thốt ra một câu nói : " Cái chết của Hiểu Hiểu , cùng cô có liên quan , đúng không ? " Lục Hạ toàn thân một cái cứng đờ .
Người đàn phụ nữ này từ đầu cho ra cái kết luận này ? !
Bà ấy không thể nào biết cô vào ngày Lục Hiểu gặp chuyện cô đã đi qua căn hộ của cô ấy .
" Dì Thủy , tính mệnh quan thiên , bà đừng có mà ngậm máu phun người . " Lục Hạ chết cũng không thừa nhận , ánh mắt cô sắc bén giống như con dao nhỏ , hận không thể lập tức cắm vào lồng ngực của dì Thủy .
Mà dì Thủy không còn nói tiếp , trong lòng lại như đã có một cái đáp án đáng sợ . . .
Lục Hạ cực kỳ ghét dì Thủy , người phụ nữ này quả khôn khéo .
Từ nhỏ tại Lục gia , cô có thể qua mặt được ông ngoại , qua mặt được các trưởng bối khác , chỉ riêng không qua mặt được người phụ nữ này .
Ngoài cái con tiểu súc sinh kia , xem ra , trong cái nhà này , vẫn còn có cái gai càng khó đối phó , cô không thể không lập tức nhổ đi !