~ TOÀN THỂ THÀNH VIÊN ĐẾN ĐỦ RỒI ~
Sống sáu ngày kinh hồn bạt vía tại khách điếm, nhưng khi bốn người Việt Tinh Văn quay về, ở thư viện mới là 10 giờ sáng, bài thi tất cả các môn vừa kết thúc, đại sảnh khoa Toán tầng hai vẫn đông nghìn nghịt.
Bốn người đi thang máy đến ký túc xá F-930, trùng hợp đụng mặt nhóm Trác Phong cũng vừa đi thi về trước cửa phòng.
Trác Phong mở miệng hỏi trước: "Mấy đứa thi thố sao rồi?"
Việt Tinh Văn nói: "Thành tích ổn ạ, 95 điểm, chẳng qua trong lúc thi tâm lý không thoải mái lắm."
Trác Phong mở cửa phòng bằng khóa vân tay, "Vào trong rồi nói."
Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách vào phòng, kể lại đơn giản quá trình thi "Mật mã chết chóc" của họ.
Lâm Mạn La nghe xong, mặt không khỏi hơi tái đi: "Có cả mấy trò quỷ tân nương, rồi giam cầm linh hồn nữa sao? Khó hơn môn suy luận khoa Toán tuần trước bọn chị thi nhiều."
Trác Phong chau mày nói: "Xem ra chương trình dạng suy luận được đổi mới hàng tuần, tuần này không qua được thì tuần sau càng khó hơn."
Hứa Diệc Thâm day huyệt Thái Dương, cười nói: "Thật ra tôi cũng đoán được rồi, nếu chương trình học trong thư viện không thay đổi, thì việc học lại chẳng khác nào kỳ thi cuối kỳ chép nguyên đề thi năm ngoài vậy, không có gì khó hết. Thay đổi chương trình học, các sinh viên sẽ không có tâm lý ăn may nữa, dù sao học lại cũng khó hơn, dễ trượt hơn, đã trượt là sẽ bị loại."
Mọi người trong phòng bỗng im lặng, nếu tuần sau họ trượt môn khoa Kiến trúc tầng ba, quay lại học lại tầng 1, tầng 2, có thể chương trình học tầng 1 không còn là "Khu nội trú khoa tim mạch", chương trình học tầng 2 có thể không phải là "Mật mã chết chóc" nữa, đổi thành môn học mới, chưa chắc họ đã qua được, học lại không qua thì sẽ tiêu đời.
Việt Tinh Văn bất đắc dĩ nhún vai: "Cách tốt nhất để giải quyết vấn đề là cố gắng không trượt môn, chỉ cần chúng ta học đến tầng cao nhất mà không trượt môn nào, thì không cần phải lo chuyện đổi môn khi học lại nữa."
Trác Phong gật đầu đồng ý, anh liếc nhìn đồng hồ trên tường, nói: "Liên lạc với Tân Ngôn đi, hôm nay dành thời gian mở họp, bàn bạc chuyện nâng cấp nhóm nghiên cứu, lập nhóm lần nữa."
Chương Tiểu Niên vẫn luôn rúc trong góc không nói năng gì, mọi người ở đây toàn là đàn anh đàn chị, cậu bé nhất, không nói gì được.
Cho đến khi Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách ra ngoài, cậu mới đi sau lưng Việt Tinh Văn ra ngoài cùng họ. Việt Tinh Văn quay lại nhìn cậu, hỏi: "Mê cung thế nào rồi? Qua môn thuận lợi chứ?"
Chương Tiểu Niên cười nói: "Đàn anh Trác Phong dẫn dường ạ, mặc dù cuối cùng không lấy được tròn 130 điểm như các anh, nhưng cũng được 125 điểm, cao lắm luôn... Nhưng mà, em không giúp được gì, ngại lắm ạ."
Việt Tinh Văn đùa cậu: "Nhóc mù đường như cậu giúp được gì trong mê cung mới lạ đó."
Tai Chương Tiểu Niên đỏ bừng, cúi đầu không nói gì.
Giang Bình Sách nói: "Cậu được việc trong khoa Kiến trúc là được."
Việt Tinh Văn cũng nói: "Phải đó, nhóm chúng ta không tìm nhân tài toàn năng, mọi người đều có sở trường riêng. Mê cung không phải sở trường của em, không cần phải áy náy."
Chương Tiểu Niên lí nhí: "Nhưng em học cũng không giỏi, so với các anh, em thật sự kém hơn nhiều."
Việt Tinh Văn nói: "Em tốt nghiệp Thất Trung mà, trường chúng ta là trường trọng điểm của tỉnh, kém cũng không kém tới đâu được. Vả lại em thi đỗ khoa Kiến trúc đại học Hoa An TOP3 cả nước cơ mà, chứng tỏ em không hề ngốc, đừng nghi ngờ bản thân."
Chương Tiểu Niên ngẩng đầu nhìn Việt Tinh Văn, nghiêm túc nói: "Hồi em học cấp ba cũng xếp mấy hạng đầu trong lớp đó, nhưng Hoa An nhiều người giỏi quá, lên đại học rồi, em thấy mấy môn học ngốn sức hơn hẳn."
Việt Tinh Văn cười nói: "Chuyện bình thường mà. Đại học trọng điểm quy tụ sinh viên tài giỏi từ khắp nơi trên cả nước, rất nhiều người thành tích hồi trung học cực kỳ tốt, đến khi lên đại học mới phát hiện những người xung quanh mình ai nấy đều giỏi giang, vì vậy mà nghi ngờ bản thân, chuyện này rất bình thường thôi, điều chỉnh tâm thái thật tốt là được. Em không nhất định phải so với bọn anh, tự so sánh với em trong quá khứ là được, tiến bộ hơn là tốt rồi."
Thành tích của Chương Tiểu Niên ở khoa Kiến trúc là khoảng giữa, lại nổi tiếng nhất với những vụ "scandal" mù đường đi nhầm phòng học, đâm đầu bể cửa kính ở khu giảng đường, chắc chắn trong lòng cậu sẽ thấy hụt hẫng.
Không như Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách đi tới đâu cũng là tiêu điểm, hồi trung học là học bá, lên đại học rồi thành tích vẫn nổi bật, hai người dường như mang vầng sáng trời sinh. Dạng học sinh thành tích cấp ba tốt, lên đại học lại không đủ xuất sắc như Chương Tiểu Niên mới chiếm phần nhiều.
Vậy nên Việt Tinh Văn rất hiểu cảm giác của cậu em nhỏ. Thân là đàn anh, cậu cũng luôn cổ vũ đối phương.
Chương Tiểu Niên nghe Việt Tinh Văn nói xong, sức sống trở lại trong ánh mắt, cậu cười nói: "Đàn anh, em sẽ cố gắng không kéo chân mọi người." Cậu dừng một lát, bổ sung thêm một câu: "Dù sao team bọn mình có hai học thần Thất Trung 'tọa trấn' cơ mà, nếu em gà quá sẽ làm hai anh mất mặt mất."
Việt Tinh Văn cười khẽ, vỗ vai cậu, "Anh tin em mà."
Ký túc xá của Chương Tiểu Niên cũng ở khu F, chẳng mấy chốc đã tới, cậu tạm biệt hai người trước cửa phòng rồi đi vào, còn Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách thì sóng vai đi về phía thang máy ở góc rẽ.
Về ký túc xá, hai người lần lượt tắm rửa, 6 ngày ở trong khách điếm không thể tắm rửa, đúng là rất khó chịu. Giang Bình Sách ngồi cạnh giường, thấp giọng hỏi: "Chương Tiểu Niên cứ ù ù cạc cạc vậy, cậu chắc chắn thêm cậu ta vào nhóm sẽ không sao chứ?"
Việt Tinh Văn vừa lau tóc vừa nói: "Có lẽ cậu không hiểu nhiều về Tiểu Niên, cậu nhóc này ngáo ngơ trong sinh hoạt nhưng thật ra cậu ấy rất thông minh. Cậu ấy từng nói với tôi bố cậu ấy là kiến trúc sư công trình, từ nhỏ cậu ấy đã thích chơi xếp gỗ xây nhà rồi, đây cũng là nguyên nhân cậu ấy đăng ký khoa Kiến trúc trên đại học."
Việt Tinh Văn dừng một chốc, cười nói: "Tôi thấy tư duy của cậu ấy linh hoạt hơn mấy người chỉ biết ôm sách nhiều. Còn về chuyện mù đường thì sau này bảo cậu ấy theo sát cả nhóm, không để lạc đường là được."
Giang Bình Sách luôn ủng hộ quyết định của Tinh Văn, nghe vậy bèn nói: "Được rồi, thêm một khoa Kiến trúc cũng có ích, chương trình học lần này có Cao Vĩnh Cường khoa Kiến trúc giúp đỡ, đo đạc vẽ bản đồ đều rất tiện."
Việt Tinh Văn nghĩ hồi, lại nói: "Phải rồi, tôi muốn gửi tin nhắn cho Tần Lộ và Tần Miểu, hiện tại hai chị em họ vẫn chưa có nhóm nghiên cứu cố định, hỏi xem họ có đồng ý tham gia không, tìm thêm bạn cho chị Mạn La, không thì cả nhóm có mỗi chị Mạn La là nữ, cũng không tiện lắm."
Giang Bình Sách nói: "Ừ, hai chị em họ rất được."
Việt Tinh Văn lập tức nhắn tin cho Tần Miểu qua diễn đàn, mời cô tham gia nhóm nghiên cứu, cũng giới thiệu cụ thể các chuyên ngành trong nhóm. Trước mắt nhóm họ gồm có Việt Tinh Văn khoa Tiếng Trung, Giang Bình Sách toán, Trác Phong vật lý, Hứa Diệc Thâm sinh học, Tân Ngôn hóa học, Kha Thiếu Bân máy tính, Lưu Chiếu Thanh y học, Lâm Mạn La môi trường, Chương Tiểu Niên kiến trúc.
Việt Tinh Văn nói: "Sau này hẳn là chúng ta sẽ có một nhóm tổng hợp đầy đủ văn toán ngoại ngữ, chính trị lịch sử địa lý, lý hóa sinh, chị em các cậu một lịch sử một địa lý, là đồng đội mà chúng tôi đang cần gấp, tôi chân thành muốn mời các cậu gia nhập."
Tần Miểu nhanh chóng hồi âm: "Cảm ơn cậu đã công nhận, có thời gian gặp mọi người rồi bàn bạc."
Cô rất yên tâm với Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách, họ từng gặp nhau trong môn tự chọn "Chạy định hướng" lúc trước, lần này học "Mật mã chết chóc" cũng đúng dịp được hợp tác, cô phát hiện tư duy logic của hai người Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách đều rất mạnh. Việt Tinh Văn giỏi phân tích suy luận toàn cục, cậu có thể nắm được phương hướng vụ việc từ góc độ vĩ mô; Giang Bình Sách lại giỏi phân tích chi tiết và sắp xếp liên kết logic. Một toàn cục, một chi tiết kết hợp với nhau, hai người mất ba ngày để suy luận ra hung thủ trong bài thi sáu ngày, đồng thời khớp chuẩn toàn bộ tình tiết. Có thể nói, sự phối hợp của hai người họ là hoàn hảo.
Nhưng tham gia nhóm nghiên cứu không phải chuyện đùa, trong đó còn rất nhiều bạn học lạ lẫm họ không quen biết, không thể tùy tiện đồng ý. Lỡ như trong đội có người quan điểm khác nhau, khiến họ ghét cay ghét đắng thì sao?
Việt Tinh Văn thấu hiểu, nói: "Tôi hiểu nỗi lo của cậu. 7 giờ tối nay chúng ta gặp ở phòng họp nhóm nghiên cứu tầng B2, đến lúc đó tôi sẽ gửi số phòng và pass cho hai cậu."
Tắt tin nhắn trên diễn đàn, Việt Tinh Văn tiện tay mở trang chủ lên, xem bài đăng của các bạn học.
"Hướng dẫn Mê cung số nguyên tố" Giang Bình Sách đăng lúc trước được treo lên đầu tiên, đánh dấu hot đỏ chói, bình luận đã vượt qua 3000, có rất nhiều bạn học cảm ơn Giang Bình Sách trong bài viết, nghe đâu, nhờ bài hướng dẫn này của Giang Bình Sách, "Mê cung số nguyên tố" trong khoa Toán từ tỷ lệ trượt môn 30% đã xuống còn 20%.
Trên diễn đàn còn có rất nhiều bạn học vừa thi "Mật mã chết chóc" xong, đăng bài kêu ca: "Cái môn này sợ vãi linh hồn, cảm giác đêm nào cũng thức dậy, thấy nữ quỷ đứng cạnh giường là thế nào?" "Bọn tui bị quỷ tân nương siết chết, tèo cả đám, tạch môn rồi! Boss xuất hiện ngày thứ ba phải đánh thế nào vậy? Kỹ năng tấn công không có tác dụng!" "Chúng tui còn không sống tới ngày thứ ba cơ, đêm đầu tiên lúc nữ quỷ xuất hiện đã không kịp chạy rồi, chết mất một nửa, hầy."
Tỷ lệ trượt môn này cao tận 70%, có thể thấy biết bao nhiêu bạn học ăn trái đắng ở khách điếm.
Suy luận là một chuyện, đối phó với quỷ tân nương buổi đêm cũng là một điểm khó, đặc biệt là boss Tô Uyển Tâm, nếu không nghĩ ra chuyện siêu độ vong hồn mà đánh trực diện, rất có thể sẽ bị giết sạch.
Thấy các bạn học bi phẫn kêu ca trên diễn đàn, cùng nỗi lo lắng cho số phận của mình... Việt Tinh Văn quyết định đăng thêm một bài hướng dẫn cho môn "Mật mã chết chóc", giúp các bạn học cần nó có thể qua môn an toàn.
Trong môn suy luận này, có thể tình tiết mà những nhóm sinh viên khác nhau gặp phải sẽ khác nhau, nữ chính trong mỗi phó bản chưa chắc đều tên là Tô Uyển Tâm, mấu chốt nằm ở thiết lập "kịch lồng kịch". Chỉ cần tìm ra bằng chứng liên quan đến "kịch bản sát", suy luận xuôi theo đó là suy ra được hung thủ.
Để các sinh viên khác không nhầm lẫn khi nội dung thi thay đổi, Việt Tinh Văn không viết thẳng ra "hung thủ là ai" "động cơ gây án là gì", mà cậu liệt ra chi tiết cách suy luận cho môn này, cùng các manh mối quan trọng cần chú ý.
Cho đáp án, không bằng dạy họ phương pháp giải đề.
Biết phương pháp rồi, dù mọi người có gặp những cái tên, tình tiết khác nhau, cũng có thể thuận lợi qua môn.
Việt Tinh Văn bỏ ra hơn một tiếng để soạn bản hướng dẫn, đồng thời nhắc nhở ở phía cuối: "Hôm nay đã là thứ năm, ngày mai là thứ sáu, buổi chiều vẫn còn môn 'Mật mã chết chóc' này, tránh tuần sau thư viện đổi môn, các bạn muốn qua khoa Toán tranh thủ thời gian thi môn này trong ngày mai, chúc mọi người qua môn thuận lợi."
Sau khi cậu đăng hướng dẫn, lập tức có rất nhiều fanboy, fangirl ập vào bài viết cảm ơn.
Còn có người gọi Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách là: "Đại lão team hướng dẫn thư viện."
Giống khi chơi game online, xuất hiện phó bản mới, sẽ có những team "khai hoang" vào phó bản liều chết với mấy boss trong đó, bỏ ra rất nhiều thời gian và công sức nghiên cứu cách đánh của boss, sau đó đăng bài hướng dẫn, tạo phúc cho mọi người.
Nhưng nơi này khác game online. "Khai hoang" trong game, chết rồi có thể sống lại nhiều lần. Nhưng qua môn thất bại trong thư viện chỉ có một cơ hội học lại. Dưới tình huống như vậy, người vẫn sẵn lòng chia sẻ kinh nghiệm qua môn vô điều kiện, thật sự càng đáng quý.
Việt Tinh Văn không muốn làm mặt trời, cậu chỉ là chú đom đóm đầu tiên tỏa sáng. Cậu tin rằng nơi đây còn có rất nhiều người tài, chỉ cần mỗi người đều bằng lòng ra sức, vô số đom đóm hợp lại, thư viện có đáng sợ hơn nữa cũng không thể làm khó họ.
Quả nhiên, sau khi cậu đăng hướng dẫn qua môn "Mật mã chết chóc", đàn anh Dụ Minh Vũ của nhóm nghiên cứu A-76 đại học Kinh Đô có tiến độ nhanh nhất cũng đăng bài viết "Cách di chuyển nhanh chóng để qua môn 'Thành phố sụp đổ' khoa Kiến trúc".
Các đàn anh đàn chị dò đường, đàn em tổng kết kinh nghiệm cũng có thể sửa cũ thành mới, nghiên cứu ra những phương pháp khác, giống như nhiều cách đánh xuất hiện trong một phó bản game online, đây là chuyện tốt với tất cả mọi người.
6 rưỡi chiều hôm đó, Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách lên tầng B2, dùng điểm tích lũy mở một phòng họp nhỏ rồi gửi số phòng và mật mã cho các đồng đội.
Đúng 7 giờ, mọi người đến đông đủ, lần lượt ngồi vây quanh bàn họp.
Việt Tinh Văn đưa mắt nhìn quanh, khẽ cười, nói: "Chào mừng mọi người, đây là cuộc họp tập thể đầu tiên của nhóm nghiên cứu chúng ta. Vì hôm nay có người mới tham gia, mọi người tự giới thiệu bản thân trước đi."
Mọi người lần lượt tự giới thiệu xong xuôi, Việt Tinh Văn nói: "Tôi muốn nâng nhóm nghiên cứu lên cấp ba, để bốn bạn học Tân Ngôn, Tần Lộ, Tần Miểu và Chương Tiểu Niên cùng tham gia, mọi người có ý kiến gì không?"
Trác Phong hỏi: "Nếu nâng lên cấp ba, điểm tích lũy của mấy đứa có đủ không?"
Giang Bình Sách tính nhẩm, nói: "Bốn người nhóm nghiên cứu bọn em để dành điểm tích lũy trong hai môn 'Mê cung số nguyên tố' và 'Mật mã chết chóc', hiện mỗi người có 1440 điểm, cộng vào được 5760 điểm, hẳn là đủ."
Trác Phong dứt khoát nói: "Vậy được, nhóm C-183 mấy đứa nâng thẳng lên cấp ba, những nhóm khác giải tán rồi gia nhập nhóm mấy đứa, sau này Tinh Văn làm trưởng nhóm."
Việt Tinh Văn khiêm tốn nói: "Anh học hơn em một khóa mà, anh làm đội trưởng?"
Trác Phong cười nói: "Khỏi khách sáo, em nói vậy thì đàn anh Lưu Chiếu Thanh còn lớn hơn bọn anh hai khóa lận. Tinh Văn làm trưởng nhóm, mọi người đều phục, không phục thì giơ tay."
Mọi người: "..."
Giờ mà ai giơ tay không phục mới là não ngờ ắn ngắn đó.
Trước đây khi liên kết các trường đại học, Trác Phong đã để Việt Tinh Văn phát biểu đại diện hội sinh viên, lần này anh bảo Việt Tinh Văn làm nhóm trưởng cũng là chuyện mọi người đoán trước được. Hơn nữa Tân Ngôn, chị em Tần Miểu Tần Lộ, Chương Tiểu Niên đều là do Việt Tinh Văn kéo vào.
Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Đây không phải chỗ so ai lớn hơn ai, Tinh Văn giỏi dẫn đội, anh đồng ý để cậu ấy làm nhóm trưởng."
Đàn anh nghiên cứu sinh đã lên tiếng rồi, đương nhiên những người khác cũng không ý kiến.
Tân Ngôn bỗng hỏi: "Tôi nhớ group C là cộng điểm tích lũy phải không?"
Việt Tinh Văn giải thích: "Lúc đó tôi với Bình Sách chọn group C cũng vì lo sau này tăng thêm thành viên sẽ có những sinh viên chuyên ngành khác, group A là tốc độ, group B là thể năng, giới hạn quá lớn, group C cộng điểm tích lũy sẽ toàn diện hơn."
Tân Ngôn gật đầu: "Ừm, tôi không có ý kiến."
Tần Miểu nói: "Không ý kiến."
Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau, cậu thẳng thắn nói: "Cứ quyết định như thế! Tôi nâng nhóm nghiên cứu C-183 lên cấp ba, mọi người tự giải tán nhóm mình rồi gia nhập vào đây. Tôi và Bình Sách, anh Chiếu Thanh, Kha Thiếu sẽ chi điểm để nâng cấp nhóm, còn những người khác, mỗi người nộp 300 điểm quỹ cho Bình Sách, Bình Sách sẽ quản lý chi tiêu hàng ngày của cả nhóm. Sau này mọi người cố gắng hành động cùng nhau, cũng tiện bồi dưỡng sự ăn ý."
~ NHÓM NGHIÊN CỨU CẤP 3, MỞ KHÓA KỸ NĂNG MỚI ~
Việt Tinh Văn dẫn ba đồng đội đi thăng cấp nhóm nghiên cứu. Thông báo hiển thị trên tablet, hiện C-183 là nhóm nghiên cứu cấp một, thăng lên cấp hai cần 2000 điểm tích lũy, nhóm nghiên cứu cấp ba thì cần tới 3000 điểm.
Cũng tức là, họ phải bỏ ra 5000 điểm tích lũy mới có thể nâng đến cấp ba.
Nhiều điểm tích lũy như vậy khiến Việt Tinh Văn thấy hơi nhói lòng, nhưng việc mở rộng nhóm nghiên cứu như lửa xém lông mày, từ điển của cậu thì không cần nâng cấp vội, nghĩ vậy, Việt Tinh Văn bèn nói: "5000 điểm, bốn người chúng ta chia đều đi."
Giang Bình Sách nói: "Mỗi người đưa Tinh Văn 1250."
Vì những thành viên khác vẫn chưa gia nhập nhóm nghiên cứu, không thể trực tiếp trao đổi điểm với họ, phần điểm tích lũy để thăng cấp nhóm này vẫn phải do bốn người họ gom góp.
Lưu Chiếu Thanh và Kha Thiếu Bân đều không phải người tính toán chi li, dứt khoát đưa 1250 điểm cho Việt Tinh Văn.
Việt Tinh Văn khẽ đặt ngón tay lên khu nhận dạng vân tay của tablet, thông báo xuất hiện trên màn hình: "Thăng cấp nhóm nghiên cứu C-183 lên cấp ba, cần 5000 điểm tích lũy, xác nhận?" Việt Tinh Văn ấn xác nhận.
Sau đó một dòng thông báo nữa lại hiện lên: "Nhóm nghiên cứu cấp ba có thể nhận 12 thành viên, mở khóa chức năng [Thành viên X], mở khóa chức năng [Chung học phần], ấn vào để xem chi tiết."
Việt Tinh Văn và Giang Bình Sách nhìn nhau, cậu tò mò lập tức ấn mở phần giới thiệu cụ thể...
[Thành viên X]
Là thành viên không cố định của nhóm, không chiếm vị trí trong danh sách cố định, có thể thay đổi bất cứ lúc nào, thành viên này có thể tham gia hai nhóm nghiên cứu cùng lúc và được tính tín chỉ, tương đương với vị trí "viện trợ". Lúc cần thiết, nhóm nghiên cứu từ cấp ba trở lên có thể chiêu mộ "Thành viên X" trợ giúp qua môn, nhưng mỗi tầng chỉ có một cơ hội chiêu mộ, xin hãy sử dụng hợp lý.
[Chung học phần]
Trong những chương trình học được đánh dấu "dành cho nhóm nghiên cứu", khi hơn một nửa số thành viên trong nhóm vượt qua bài thi môn học này, những thành viên còn lại tự động được hưởng chung học phần và điểm tích lũy trung bình. "Một nửa" tính theo số thành viên tối đa trong nhóm, ví dụ, nhóm nghiên cứu cấp ba tối đa 12 người, trên một nửa là 7 người qua môn, 5 người còn lại cũng được tính qua môn.
Nhóm trưởng có thể sắp xếp những nhóm khác nhau tham gia bài thi những môn khác nhau dựa trên lĩnh vực sở trường của thành viên. Dưới hình thức chia sẻ học phần, nếu các thành viên trượt môn, thì những thành viên không tham gia thi cũng bị tính trượt môn, cả nhóm xuống tầng 1 học lại.
Nhóm nghiên cứu càng mở rộng, số lượng thành viên tăng lên. Trách nhiệm của nhóm trưởng rất nặng nề, xin hãy sử dụng chức năng giới hạn cho nhóm nghiên cứu thật cẩn thận.
Việt Tinh Văn cẩn thận suy ngẫm một lát, nói: "Thành viên X là viện trợ, không tính vào danh sách thành viên, có thể tham gia đồng thời hai nhóm, vậy tức là chúng ta có thể trao đổi thành viên với nhóm nghiên cứu khác?"
Kha Thiếu Bân nâng kính, giọng nói hơi kích động: "Vậy thì có thể giải quyết vấn đề khó qua môn do không có thành viên chuyên ngành ở một vài khoa rồi! Càng lên các tầng sau lại càng ít bạn học đơn lẻ, vì các môn tầng 2, tầng 3 đều phải tham gia nhóm nghiên cứu mới qua môn được. Chúng ta muốn chiêu mộ thành viên cố định sẽ càng ngày càng khó, thành viên X mang đến cho các nhóm nghiên cứu vô số các khả năng?"
Việt Tinh Văn gật đầu, "Đúng là vậy. Bất kỳ nhóm nghiên cứu nào cũng không thể có sinh viên của tất cả chuyên ngành, thành viên X là một sự tồn tại linh hoạt, khi đối mặt với chương trình học của một vài khoa, chúng ta có thể đổi thành viên với nhóm nghiên cứu khác, hoặc 'mượn' tạm thành viên của họ sang giúp đỡ."
Lưu Chiếu Thanh cũng không khỏi tán dương: "Cuối cùng cái thư viện mất nết này cũng chịu làm việc có nhân tính!"
Giang Bình Sách nói: "Hình thức chung học phần cũng rất hay, một vài chương trình học về sau không nhất thiết 11 người chúng ta cùng tham gia, có mấy môn suy luận, càng đông người càng lộn xộn, chọn một vài người vượt ải, những người khác hưởng chung học phần là được."
Kha Thiếu Bân nhìn sang Việt Tinh Văn: "Cái này thử thách khả năng bày binh bố trận của nhóm trưởng lắm đó."
Việt Tinh Văn cười nói: "Chuyện này tớ vẫn tự tin lắm, những thành viên trong nhóm hiện giờ, hẳn đều sẵn lòng nghe sự sắp xếp của tớ. Ai không hiểu, tớ có thể giải thích."
Trác Phong để Việt Tinh Văn làm nhóm trưởng cũng là vì vậy. Bên ngoài Giang Bình Sách kính trọng gọi anh là "đàn anh", nhưng đến lúc mấu chốt chưa chắc đã nghe anh. Hai người Tân Ngôn, Tần Miểu vừa tới, người này lạnh lùng hơn người nọ, Trác Phong cũng không thân quen với họ, vậy nên anh dứt khoát giao chuyện giao tiếp xã hội cho Việt Tinh Văn.
Sau khi quay về phòng họp, Việt Tinh Văn giới thiệu lại chức năng mới của nhóm nghiên cứu cấp ba cho mọi người.
Tần Miểu lập tức bắt được điểm then chốt, "Giới hạn cho nhóm nghiên cứu? Tôi nhớ trong thông tin đăng ký môn 'Mê cung số nguyên tố' có viết mấy chữ 'dành cho nhóm nghiên cứu' này. Vậy tức là nếu lúc đó chúng ta là nhóm nghiên cứu cấp ba, đã có chức năng chung học phần, Tinh Văn có thể chọn 7 người giỏi mê cung đi học, những bạn không giỏi có thể trực tiếp nằm chờ thắng à?"
Chương Tiểu Niên nghe vậy, hai mắt sáng lên, "Mù đường như em không cần học môn mê cung cũng được sao?"
Trác Phong sờ cắm, nói: "Nghe hay đấy, các môn học sau này có thể bày binh bố trận, để các thành viên khác nhau đi học các môn khác nhau, ai giỏi suy luận thì học môn suy luận, ai nhiều kỹ năng tấn công, di chuyển thì thi môn sinh tồn..." Anh nhìn sang Việt Tinh Văn, cười nói: "Nhưng mà Tinh Văn phải đau đầu lắm đây, lần nào cũng phải nghĩ cho ai đi ai ở, phải rụng kha khá tóc đấy."
Việt Tinh Văn nhìn các bạn học đang ngồi đây, nghiêm túc nói: "Nếu sau này thật sự phải chia nhóm đi thi, mong rằng mọi người hiểu cho sự sắp xếp của tôi, có thắc mắc thì nói thẳng, đừng kìm nén trong lòng. Tính tôi khá là thẳng thắn, mọi người nói thẳng với tôi, tôi sẽ không tức giận. Nhưng nếu oán trách sau lưng, kêu ca với người ngoài, tôi mà biết sẽ tức giận đó."
Lưu Chiếu Thanh chọc cậu: "Tinh Văn mà tức giận thì hậu quả ghê gớm lắm đó, từ điển của cậu ấy còn dày hơn gạch nữa, đập vào đầu là chúng ta chấn thương não liền."
Nhớ tới cuốn từ điển của cậu, tràng cười lập tức rộn rã trong phòng họp.
Việt Tinh Văn cũng bật cười, nói: "Từ giờ chúng ta là một nhóm, lợi ích của nhóm phải đưa lên hàng đầu. Trong môi trường khó khăn như thư viện này, mọi người có thể tập hợp lại, chăm sóc lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau là một chuyện rất đáng quý, mong rằng mọi người sẽ tôn trọng nhau, đừng gây ra mâu thuẫn."
Giang Bình Sách hờ hững nói: "Đều không còn là trẻ con nữa, tôi nghĩ mọi người đều biết thế nào là phải, đừng làm Tinh Văn khó xử."
Việt Tinh Văn gật đầu, "Đường nhiên tôi cũng tin tưởng mọi người. Tiếp theo, chúng ta thống kê lại học phần của mọi người và kỹ năng hiện có." Cậu nhìn sang Kha Thiếu Bân, "Nhờ Kha Thiếu ghi lại trong máy tính, máy tính của cậu được mang vào trường thi."
Kha Thiếu Bân lập tức mở laptop, nhanh chóng làm một bảng thông tin thành viên.
Trác Phong nói: "Hiện giờ anh mới có 2 tín chỉ 'Thoát khỏi phòng thí nghiệm', 4 tín 'Khu nội trú khoa tim mạch', 2 tín 'Giám định đá quý', 3 tín 'Mê cung số nguyên tố', môn thứ hai khoa Toán 'Mật mã chết chóc' vẫn chưa kịp thi, tổng cộng 11 học phần. Điện cao thế mới cấp một, mạch điện song song, mạch điện nối tiếp đều chưa học được."
Việt Tinh Văn khó hiểu nói: "Nếu học lại thì mấy học phần đã học trước đó không tính hết sao?"
Trác Phong gật đầu, "Phải, học lại là về không luôn, đã vậy còn chỉ tính học phần, không cho điểm nâng cấp kỹ năng."
Mọi người: "..."
Làm lại từ đầu thật sự quá thảm luôn.
Lâm Mạn La nói: "Học phần của chị, Trác Phong và Hứa Diệc Thâm như nhau, kỹ năng dây leo cũng mới cấp một."
Hứa Diệc Thâm tiếp lời: "Phân bào nguyên nhiễm của anh cấp một."
Chương Tiểu Niên khẽ nói: "Tuần này em mới tới thư viện, chưa kịp học môn tự chọn cuối tuần, ít hơn ba đàn anh đàn chị 2 tín."
Việt Tinh Văn nghĩ hồi, nói: "Hiện giờ bốn người vẫn chưa thể vào nhóm nghiên cứu ngay, mọi người còn thiếu một môn khoa Toán chưa thi, ngày mai thứ sáu, mọi người thi nốt 'Mật mã chết chóc', đến tối hẵng vào nhóm."
Trác Phong gật đầu: "Ừ, chỉ có thể làm vậy thôi, bọn anh còn thiếu một môn bắt buộc, chưa tính là qua khoa Toán."
Tần Miểu nói: "Học phần của tôi và Tần Lộ giống nhóm Tinh Văn, môn chung học 'Chạy định hướng'. Về kỹ năng thì tôi có 'Dùng rượu tước binh quyền' của Triệu Khuông Dận, tước vũ khí tập thể trong phạm vi lớn, kỹ năng tiếp theo còn thiếu chút điểm nữa là đổi được."
Tần Lộ nói: "Di chuyển mảng kiến tạo của tớ là cấp 2, có thể dùng 6 lần."
Tân Ngôn nói: "Đèn cồn vô hạn, nước cường toan có tính ăn mòn. Tôi học nhiều hơn mọi người một môn tự chọn, tổng 19 tín chỉ."
Giang Bình Sách nói: "Tôi nhiều hơn hai môn tự chọn, tổng 23 tín chỉ."
Về số tín chỉ, kỹ năng của Việt Tinh Văn và Lưu Chiếu Thanh, Kha Thiếu Bân đều biết, cậu trực tiếp copy paste là xong.
Soạn xong bảng thông tin, cậu xoay màn hình laptop sang cho Việt Tinh Văn đọc.
Vì hôm đó đợi Việt Tinh Văn, Giang Bình Sách học thêm hai môn tự chọn của khoa Y, tích lũy được 23 học phần, cao nhất nhóm. Tân Ngôn học môn tự chọn chung xong phải đợi họ ở tầng 3, nên học trước một môn tự chọn, được 19 tín chỉ. Việt Tinh Văn, Lưu Chiếu Thanh, Kha Thiếu Bân, Tần Miểu, Tần Lộ đều có 17 tín chỉ; nhóm ba người Trác Phong có 11 tín chỉ, Chương Tiểu Niên thì mới có 9.
Tập thể giống như một thùng gỗ, nước có rò ra ngoài hay không phải xem miếng gỗ lót dưới cùng, cho nên những chương trình học tiếp theo phải sắp xếp theo số học phần của Chương Tiểu Niên, may mà sau khi cậu thi xong môn thứ hai của khoa toán – "Mật mã chết chóc", cậu sẽ nhận được 6 tín chỉ, chỉ ít hơn nhóm Việt Tinh Văn 2 tín chỉ của môn chung, cũng không khó đuổi theo.
Thấy mình xếp cuối cùng, Chương Tiểu Niên ngượng ngùng cúi đầu.
Việt Tinh Văn vỗ vai cậu em nhỏ: "Đừng lo, chắc chắn cuối cùng mọi người sẽ cùng nhau tốt nghiệp, nhóm nghiên cứu có chức năng [Thành viên X] mà. Nếu số môn bắt buộc không đủ 100 tín, đến cuối khi chúng ta học môn tự chọn cho đủ học phần, anh sẽ cho nhóm nghiên cứu khác mượn em, để em kiếm học phần viện trợ."
Chương Tiểu Niên nghiêm túc gật đầu, "Dạ, em sẽ nghe lời mấy anh chị!"
Việt Tinh Văn quay đầu nhìn Trác Phong, nói: "Đàn anh, các anh tiếp tục giữ liên lạc với mấy trường đại học Kinh Đô, sư phạm Tân Giang... chắc chắn sau này phải kiếm học phần bằng [Thành viên X], có thể những đội khác cũng có tình trạng số học phần của mọi người khác nhau, đến lúc đó có thể bàn bạc trao đổi thành viên."
Trác Phong cười nói: "Yên tâm, anh với thằng Dụ thân lắm, cũng vẫn giữ liên lạc với Tần Lãng."
Việt Tinh Văn nói: "Trừ nhóm của đàn anh Trác Phong, bây giờ những người khác giải tán nhóm nghiên cứu của mình, hết thời gian cooldown thì gia nhập bên tôi, số hiệu của nhóm nghiên cứu chúng ta là C-183. Chiều mai anh Trác Phong dẫn đội học nốt môn thứ hai của khoa Toán là 'Mật mã chết chóc', đến tối gia nhập sau."
Trác Phong hỏi: "Chúng ta có tham gia môn chung cuối tuần này không?"
Việt Tinh Văn nói: "Đợi có thời khóa biểu rồi quyết định ạ."
Tân Ngôn đã rời nhóm từ trước, luôn đợi họ ở tầng 3; hai chị em Tần Miểu và Tần Lộ tự lập nhóm, nghe vậy cũng quyết đoán giải tán nhóm nghiên cứu của mình, đợi hết 15 phút cooldown liền xin vào C-183, Việt Tinh Văn duyệt ngay tại chỗ.
Chiều hôm sau, Trác Phong dẫn dội tham gia chương trình học "Mật mã chết chóc", thuận lợi vượt qua bài thi, nhận được 6 tín chỉ, hoàn thành khoa Toán tầng 2, chính thức vào nhóm. Số tín chỉ của ba người Trác Phong biến thành 17, Chương Tiểu Niển 15. Chương Tiểu Niên không phải học lại nên nhận được điểm tích lũy, trong tay cậu có khá nhiều điểm, còn đổi thêm một kỹ năng mới của khoa Kiến trúc: Dựng tường.
Việt Tinh Văn hỏi cậu: "Kỹ năng này dùng thế nào vậy?"
Chương Tiểu Niên hồ hởi nói: "Có thể xây tường mọi lúc mọi nơi, nối mấy bức tường vào nhau là có phòng ở nè." Cậu dừng một lát, bổ sung thêm: "Tiếc là tường đất cấp một dễ bị phá lắm, đụng cái là đổ liền. Sau khi thăng cấp có thể biến thành tường gạch, tường xi măng và tường kết cấu Shear Wall[79]. Shear Wall sử dụng kết cấu thép trộn với đất sét, có thể chịu được động đất!
Việt Tinh Văn: "..."
Ghê gớm vậy. Sau này nếu bị đuổi giết không chạy kịp, có phải Chương Tiểu Niên có thể xây ngay một phòng chống động đất tại chỗ cho mọi người núp không?
Tối thứ sáu, thời khóa biểu xuất hiện trong tablet của tất cả sinh viên...
Môn tự chọn chung cuối tuần
8:00-10:00: Chạy định hướng
14:00-16:00: Giám định đá quý
Việt Tinh Văn ngạc nhiên, gõ chữ trong kênh nhóm: "Sao môn chung lại lặp lại của tuần trước vậy?"
Giang Bình Sách nói: "Có thể còn rất nhiều bạn học chưa đăng ký học được, nên thư viện cho một cơ hội nữa."
Tuần trước chỉ có năm nghìn trên ba mươi nghìn sinh viên chọn được môn Chạy định hướng, lặp lại thời khóa biểu quả thật giúp nhiều người có cơ hội kiếm tín chỉ hơn.
Vì ba người Trác Phong đã qua môn "Giám định đá quý", những người khác đã học "Chạy định hướng", nhóm nghiên cứu của họ không thể đăng ký môn nào nữa. Việt Tinh Văn bất đắc dĩ nói: "Vậy tuần này thôi nhé, mọi người nghỉ ngơi thật tốt, tuần sau học khoa Kiến trúc luôn. 7 rưỡi sáng thứ hai tập trung ở nhà ăn số một, đừng đến muộn."
-o0o-
S: Hôm nay 2 chương, hết tháng nên đăng hết quyển luôn nha :> Tháng mới quyển mới ~~
Chú thích:
79, Shear Wall: Tường bê tông liền khối đi cùng với đó là hệ chịu lực theo phương thẳng đứng (hệ kết cấu Shear wall) giúp nâng tuổi thọ công trình, tiết kiệm diện tích cho cả dự án lẫn từng căn hộ.
-o0o-
HẾT QUYỂN 3: KHOA TOÁN