Editor: Thanh Dục Châm.
Dư Âm vẫn luôn cảm thấy mặc kệ trường hợp xã giao tử vong nó gượng gạo thế nào thì chỉ cần mị hông xấu hổ, xấu hổ chính là kẻ khác.
Cho đến đêm nay --
Chưa đầy 1 giờ liền xảy ra hai trận xã giao tử vong, trận nào trận nấy cũng khiến cho con người hít thở không xong.
Rõ ràng là muốn lợi dụng tình cảm bạn học sau đó lại sử dụng năng lực bản thân để nói cho anh ta biết viễn cảnh và sự phát triển của dự án.
Kết quả biến khéo thành vụng.
Từ ngay bắt đầu, ánh mắt Tạ Bắc Từ nhìn cô đã đầy ẩn ý.
Điều này khiến cô cảm thấy chính mình quả thực như một cô gái si mê la liếm anh ta nhiều năm. Hốt hoảng vô cùng, còn hơn chơi game kinh dị nữa.
Cuối cùng cô chỉ biết cúi đầu, lúng túng ngồi xuống rồi ăn xong bữa cơm.
Tạ Bắc Từ vừa rời đi, Dư Âm liền tiến hành một cuộc tố cáo thê thảm với Tào Nhất Trí: "Tào Nhất Trí, tui muốn block ông!!"
Tào Nhất Trí vẫn không biết hiệu quả của đoạn voice chat đó mang lại.
Mặt đầy dấu chấm hỏi: "Tui làm seo? Ngon lành cành đào tự nhiên đi block tui làm giề?"
"Chỉ vì tui không nói cho bà biết, Tạ Bắc Từ đang ở trong xe của tui? Tui cho rằng việc này qua rồi, sao vẫn còn giận?"
"Nói nữa, tui còn gửi tin nhắn báo trước cho bà để bà tô thêm chút son, đổi trang phục, ăn diện xinh đẹp một chút. Bà chắc phải nghĩ rằng là có người khác chứ."
"Cóc phải chuyện này," Dư Âm kể lại vụ việc voice chat và nước trái cây cho cậu nghe một lần.
Tào Nhất Trí chưa nghe xong thì cũng đã cười ha hả, chẳng đâu ra đâu, rất ư chi là lố bịch.
"So sorry, nhưng buồn cười quá haha!"
"Thật là vừa thảm hại lại vừa buồn cười!"
"Ha ha ha ha ha ha!"
Dư Âm đầu đầy ba vạch đen, gương mặt trầm xuống: "Giờ phút này tui lấy bột giặt Omo cũng tẩy không nỗi, về sau tui làm thế nào mới có thể đi tìm anh ta nói chuyện hạng mục."
Tào Nhất Trí xem gương mặt nghiêm túc của cô, thu lại không cười, an ủi nói: "Tui cảm thấy chuyện này không phải là chuyện xấu, ngược lại càng có thể chứng minh hai người các cậu có một nhân duyên trời ban."
Dư Âm khinh bỉ: "Còn nhân duyên trời ban, rõ ràng là sét đánh trời ban mới đúng!"
Tào Nhất Trí nghẹn cười, tỏ vẻ giúp cô suy nghĩ: "Không nói đùa với bà, bà biết Tạ Bắc Từ giờ lợi hại cỡ nào không? Tui vừa mới đi ra ngoài, giúp bà đi dò hỏi đó."
"Không hỏi thăm không biết, nghe ngóng xong là tui bị dọa đến nhảy dựng,"
"Cậu ta giờ chính là một nhà tư bản lớn, hơn nữa là tồn tại đứng ở trên đỉnh kim tự tháp, loại mà siêu có tiền đó biết chưa, sản nghiệp trong tay trải rộng trong và ngoài nước."
Dư Âm liếc cậu một mắt: "Tui biết."
Từ khi cô biết sinh tử của hạng mục nằm trong tay Tạ Bắc Từ thì cũng lập tức đi tìm người trong nghề hỏi thăm một chút.
Cô lúc đó cũng y như Tào Nhất Trí trong giờ phút này, chấn động tới kinh ngạc!!
Tạ Bắc Từ ở giới tài chính quả thực là một nhân vật truyền kì mang đầy màu sắc thần bí.
Có điều --
Cô hơi tò mò: "Trước kia anh ấy không phải làm nghiên cứu khoa học sao, như thế nào mà chạy đi làm tài chính vậy?"
Tào Nhất Trí lắc đầu: "Không rõ lắm, không ai nói với tui cả. Tui chỉ nghe nói, cậu ta ở nước ngoài được xưng là thiên tài hệ tài chính. Vào lúc năm 20 tuổi hành nghề ấy, cậu ta không cẩn thận làm phá sản luôn một công ty nhãn hiệu lâu đời đưa ra thị trường chứng khoán. Thời khắc đó, quả thực chấn động hết toàn Wall Street."
Dư Âm hỏi: "Vậy tại sao lại về nước?"
Tào Nhất Trí bỗng nhiên thần bí: "Nghe nói là mấy ông trùm Wall Street nhìn trúng năng lực của cậu ta, muốn mời cậu ta làm việc dưới trướng mình. Kết quả Tạ Bắc Từ từ chối."
"Không thể vì ta làm việc thì ngươi chính là kẻ thù của ta. Vì thế mấy ông trùm Wall Street liên thủ với nhau đi *phong sát cậu ta."
(*) Phong sát là từ Hán Việt, phiên âm từ chữ 封杀/ 封 殺(fēng shā) trong tiếng Trung Quốc. ... Riêng trong từ điển, "phong sát" là lệnh cấm hoặc phong tỏa để ngăn cản người hay vật tồn tại trong một lĩnh vực nhất định.
"Sau khi về nước, cậu ấy nhờ vốn cổ phần tư nhân cộng thêm ánh mắt tinh tế có thủ đoạn, đầu tư vô cùng chính xác, chỉ cần hạng mục nào mà cậu ta nhìn trúng, tỉ lệ hoàn vốn siêu sao. Mấy năm nay chưa từng có chiến tích thất bại, được công nhận là thần thoại giới tài chính."
"Chưa kể có tiền, cậu ta còn có nhan sắc, mọc trên người một gương mặt tuấn tú tới điên đảo chúng sinh. Mấy vị tiểu thư, thiên kim gia đình danh giá, người nào người nấy cũng bu lại cậu ta."
"Niểu Niểu, bà nói coi, sao đều là người mà sao có người lại ưu tú như thế cơ hả?!"
"Ai biết được." Dư Âm nói thầm một câu. Sự lợi hại Tạ Bắc Từ luôn luôn vượt qua trí tưởng tượng của cô.
Tào Nhất Trí cười tủm tỉm mà nói: "Người đàn ông kim cương chất lượng tốt như vậy, cậu chớ để bỏ lỡ, lên nào!"
Dư Âm không còn lời gì để nói: "Năm 2021 rồi, muốn lừa đàn ông à? Cẩn thận chưa lừa được người ta mà đã bị người ta PUA rồi."
Tào Nhất Trí hỏi lại: "Sao lại lừa? Hai người các cậu vốn đã có lịch sử tình cảm mãnh liệt ở phía trước, giờ chẳng qua chỉ là nối lại tình xưa mà thôi."
Dư Âm kinh ngạc: "Lịch sử tình cảm mãnh liệt gì?"
Sao chính cô còn chưa biết.
Giọng điệu Tào Nhất Trí bỗng trở nên mờ ám: "Chuyện năm đó cộng thêm việc bà đẩy ngã cậu ta ở rừng cây, cậu quên mất rồi à?"
Dư Âm ngất xỉu!
Giờ phải giải thích như thế nào đây trời? Câu chuyện căn bản không giống như những điều họ suy diễn, nhiều năm trôi qua như thế, chính cô cũng mơ hồ.
Tào Nhất Trí nhếch môi cười: "Giả sử nếu tui là bà thì tui nhờ cơ hội này làm cậu ta yêu tui, chỉ cần cậu ta một lòng trung thành đối với cậu, cậu cần gì phải lo lắng hạng mục này."
Dư Âm nhìn cậu mà không biết nói gì.
Tiến lên phía trước hai bước, sau đó nhấn mạnh nói: "Tui chỉ muốn lôi kéo chút tình bạn học, nhưng cuối cùng tui vẫn muốn bằng năng lực của bản thân kèm theo tương lai hạng mục cho anh ta thấy là tui có thể giúp anh ta kiếm tiền."
"Ông vừa nói, anh ta giờ là nhà tư bản, nói chuyện tiền bạc với nhà tư bản mới thực tế nhất. Những cái khác đều vô ý nghĩa."
Tào Nhất không lên tiếng, kêu Dư Âm đợi xíu để cậu đi lấy xe.
Dư Âm về nhà lúc gần 10 giờ.
Khi tắm rửa, tiện tay giặt sạch luôn chiếc áo sơ mi của Tạ Bắc Từ.
Nhìn chiếc áo sơ mi tung bay đón gió ngoài ban công, Dư Âm cầm điện thoại và mở WeChat của Tạ Bắc Từ.
Avatar Wetchat của Tạ Bắc Từ là một con chó Golden, chắc là chú chó nhà anh ta quá.
Lại click mở vòng bạn bè, cái gì cũng chả có.
Dư Âm bấm bấm điện thoại một xíu, sau đó mở giao diện trò chuyện, gửi một tin nhắn có Tạ Bắc Từ.
【 Dư Âm: Cảm ơn vì hôm nay ^_^】
【 Dư Âm: Ờ thì..... Áo sơ mi đã rửa sạch sẽ rồi, trả lại ngài? 】
Gửi xong tinh nhắn, cô im lặng đợi trong giây lát, ánh mắt nhìn chằm chằm khung thoại, để coi nó có đề "đối phương đang soạn tin nhắn" hay không.....
Sau 30 giây không có phản ứng gì xảy ra, chuyện này đại biểu Tạ Bắc Từ chưa nhìn thấy tin nhắn hoặc là nhìn thấy tin nhắn mà không có ý định rep.
Thật lạnh lùng!
Thật vô tình!
Thật tàn nhẫn!
Tốt xấu gì cũng là bạn học cũ, vậy mà lại không rep Wetchat của cô.
Chắc sợ hãi cô, nhân cơ hội này mà tiếp tục lì lợm la liếm anh.
Vụ hiểu lầm này phải làm thế nào để giải thích rõ ràng đây trời ?
【 Dư Âm: Đêm nay xảy ra hai cuộc hiểu lầm, hy vọng ngài chớ đừng hiểu lầm. Xin chân thành chúc ngài sớm tìm được một người bạn gái ôn nhu thiện lương, xinh đẹp đáng yêu và cực kì yêu ngài. 】
Cô chúc phúc anh ta như thế này rồi chắc anh ta cũng hiểu mình đối anh ta hỏng có ý tưởng không an phận nào khác đi?
Đợi trong chốc lát, vẫn chưa rep tin nhắn, Dư Âm rời khỏi giao diện nói chuyện, lên mạng xem xem tin tức, trong lúc mơ màng liền ngủ gụt.
Đợi cô tỉnh dậy, đã là chuyện của ngày hôm sau.
Tạ Bắc Từ rep tin nhắn rùi!
Cô quá kích động khi nhìn thấy, kích động đến mức di động trực tiếp nện ở trên mặt!
Thật đau, nước mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
【 Tạ Bắc Từ: Lại tự tới tiến cử. 】
Gì?
Tự tiến cử?
Tự tiến cử gì? Ai tự tiến cử? Tự tiến cử chỗ nào?
Dư Âm mờ mịt, nhìn chằm chằm vào giao diện trò chuyện.
Nói cô tự tới tiến cử, quả thực không sai. Cô xác thực muốn Tạ Bắc Từ tán thành hạng mục của mình.
Nhưng hình như nó không giống những gì mà Tạ Bắc Từ hiểu. Đừng nói là anh ta cho rằng cô đang tự tiến cử trở thành bạn gái của anh ta đó nhe?