Cố Trường Ca sau khi nghiệm chứng cách nghĩ ở trong lòng mình, cũng không quản thêm nữa.
Dù sao cũng có hệ thống bên người , bản thân cũng không phải là kẻ ngu xuẩn, đến lúc đó cho dù gặp phải đứa con khí vận thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ có cách giải quyết.
Giống như Diệp Trần kia, cho dù có Thiên Đạo giúp đỡ, đến giờ không phải vẫn bị mình giết chết từ từ sao.
Ngay đến cả nữ thần Tô Thanh Ca mà hắn luôn ngưỡng mộ cũng đoạn tuyệt quan hệ với hắn, trở thành nữ nhân của mình.
Chỗ dựa cuối cùng của hắn, vị sư tôn có tên là Diễm Cơ, sớm muộn cũng nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Cảm giác nắm bắt tất cả mọi thứ trong tay hơn cả một chữ tuyệt.
Nghĩ tới những điều này, khuôn mặt Cố Trường Ca bất giác lộ ra ý cười, xuống tầng dưới của phi thuyền.
Ở đây náo nhiệt hơn ở phía trên rất nhiều.
Rất nhiều trang tuấn kiệt trẻ tuổi của Đông Hoảng đều đang bàn luận, thậm chí còn tỉ thí tại chỗ, để chứng thực đạo pháp.
“Công tử hôm nay tâm trạng có vẻ tốt?”
Tô Thanh Ca ở bên cạnh Cố Trường Ca, đi theo hắn xuống dưới.
Đôi mắt giống như viên đá quý không tỳ vết khẽ chớp, có chút kinh ngạc với nụ cười của Cố Trường Ca.
Dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca hẳn là rất ít khi để lộ ra nụ cười tự nhiên như vậy.
Bình thường không chỉ trầm tư suy nghĩ, khó mà nắm bắt, có lúc còn có rất nhiều sở thích ác ôn.
Trêu cợt đùa giỡn nàng đã trở thành thái độ bình thường.
Nam nhân này, thật xấu xa.
“Dĩ nhiên là rất tốt rồi.”
Cố Trường Ca thuận miệng đáp: “Nói cho ta biết một chút trên bản đồ của Trung Châu này thế lực nào đáng phải chú ý tới nhất.”
Khoảng thời gian này, điểm vận khí của Tô Thanh Ca lại tăng lên không ít, đã sắp lên bốn trăm rồi.
Kết quả khiến cho điểm khí vận của hắn cũng theo đó mà tăng lên không ít.
Trong bóng tối bản thân cũng có thể tăng thêm vận khí sao?
Phát hiện này khiến cho Cố Trường Ca suy nghĩ mất nửa ngày.
Cuối cùng vấn đề xảy ra ở trên người của Tô Thanh Ca.
Xem ra Tô Thanh Ca còn có chút bí mật nhỏ vẫn chưa nói cho mình biết.
Người bình thường, điểm khí vận của ai có thể tăng lên một cách khó hiểu như vậy chứ?
Có điều Cố Trường Ca cũng không hỏi, dù sao thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới hắn.
Ai cũng có bí mật của riêng mình.
Nghe thấy vậy, Tô Thanh Ca gật gật đầu, nàng đặc biệt thu thập rất nhiều tư liệu về Trung Châu, chính là đợi để Cố Trường Ca hỏi mình.
“Trung Châu tổng cộng có tám đại vực, trong đó Trung Ương Thiên Vực là nơi phồn hoa nhất, đại hội luận đạo mà Tam hoàng tử của Dại Hạ Hoàng Triều mời đến cũng được tổ chức ở Trung Ương Thiên Vực...”
“Loại đại hội luận đạo hạng bét này, không phù hợp với thân phận của công tử, người ngồi chơi xem là được rồi.” Sở Huyền ở bên cạnh vội tới chào hỏi, rồi vội vàng cười tiếp lời.
Rất nhiều những tuấn kiệt trẻ tuổi ở đằng xa, nghe thấy vậy cũng chỉ biết cười khổ, đại hội luận đạo này họ đã chờ rất lâu rồi, chuẩn bị nổi danh thiên hạ.
“Đại hội luận đạo ta lại chẳng hề hứng thú.”
Cố Trường Ca cũng chẳng chút quan tâm đối với việc này.
Hắn đến đây chỉ để lấy được hứ đồ của mình, tiện thể cắt một bó rau hẹ đứa con vận khí.
Xem đám thiên kiêu hạ giới luận đạo sao?
Vô vị biết bao.
Giả vờ có hứng thú với những thứ vô vị, cũng làm mất đi đẳng cấp của bản thân.
…
Cùng lúc đó, lúc phi thuyền của Tô Trường Ca đang ở trên đó liền bay thẳng một mạch về Trung Châu.
Trung Ương Thiên Vực, Trung Châu.
Là một trong những cổ tộc của Trung Châu, Lâm Gia đã đứng vững ở trong Trung Ương Thiên Vực hàng vạn năm mà không bị lật đổ.
Ba vạn năm trước một tay sáng tạo ra Lâm Gia, rồi liền phá vỡ hư không, bay lên thượng giới, trở thành một nhân vật giống như thần thoại.
Chính vì như vậy, Lâm Gia mới có thể trở thành một trong những cổ tộc có quyền thế nhất.
Mặc dù là truyền thừa đã từ xa xưa cũng phải ghen tị vô cùng.
Mà giờ khắc này, trong một gian thư đường sâu nhất ở trong Lâm Gia, dưới ánh sáng ảm đạm của ánh nến, nhưng lại có vẻ không hề yên tĩnh.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Sao đại trưởng lại đột nhiên triệu tập chúng ta đến đây vậy?”
Một tốp lão nhân xuất hiện , sắc mặt đầy vẻ nghiêm túc mà lại nghi hoặc.
Trong đó còn bao gồm gia chủ hiện giờ của Lâm Gia.
Bọn họ đều là nhân vật cấp cao của Lâm Gia, tu vi cường đại, chức cao quyền trọng, dậm chân một cái thì có thể khiến cho ngoại giới một cơn chấn động.
Thế nhưng hiện giờ rõ ràng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, lại kinh động đến vị đại trưởng lão bế quan ở trong tộc địa đó, triệu tập tất cả bọn họ đến đây.
Hơn nữa đại trưởng lão đã gần một vạn năm chưa từng xuất hiện, tu vi thâm sâu khó lường.
Rất nhiều tộc nhân thậm chí còn tưởng rằng ông ta đã tọa đá rồi.
Cho đến giờ đại trưởng lão lại một lần nũa hiện thân, là xảy ra chuyện gì đây?
Tất cả mọi người đều cảm thấy rất nghi hoặc, nhìn ông lão sắc mặt hồng hào, tinh thần khỏe mạnh kia.
Chính là đại trưởng lão hiện giờ của Lâm Gia.
“Ta đợi gặp mặt đại trưởng lão.”
“Không biết đại trưởng lão kêu chúng ta đến là có chuyện gì?”
Mọi người đồng loạt cất tiếng hỏi, rất nghi hoặc.
Thông thường nếu không có chuyện lớn xảy ra, thì không thể gọi tất cả mọi người đến.
Lẽ nào là đại trưởng lão đột phá tu vi? Có hy vọng thăng thiên sao?
Lúc này, nhìn thấy tất cả mọi người đều đến rồi, cuối cùng đại trưởng lão cũng lên tiếng, chỉ có điều biểu hiện lại có chút kỳ quái.
Đó là sự kích động, thậm chí là run rẩy.
Rất nhanh, ông ta đã ép cho bản thân bình tĩnh lại, giọng nói khẽ run rẩy nói.
“Hôm nay ta…cảm nhận được hơi thở của tổ tiên rồi…”
“Tổ tiên có lẽ đã quay về rồi!”
Lời này vừa nói ra, cả từ đường đột nhiên đều im lặng.
Cái gì?!
Sau khi phản ứng lại, tất cả mọi người đều ngây ra, thần sắc trở nên bàng hoàng, không dám tin.
Không nghe nhầm đấy chứ?
Tổ tiên mà ba vạn năm trước đã bay lên thượng giới, lại sắp quay về rồi sao?
Điều này sao có thể chứ?
Được biết thăng thiên đã là chuyện vô cùng khó khăn, huống chi là hạ giới còn khó gấp ngàn lần, dường như không thể thực hiện được.
Còn nói là tổ tiên đã đột phá đến cảnh giới không thể tưởng tượng được sao? Đã có thể tùy ý tách không gian ra được, chuẩn bị tiếp dẫn tấy cả tộc nhân lên thượng giới sao?
Vừa nghĩ đến đây thôi, tất cả mọi người đều không kìm nổi sự kích động, sắc mặt đỏ bừng lên !
Tổ tiên, đó hẳn là nhân vật truyền kỳ của ba vạn năm trước!
Lâm gia có được quyền thế và huy hoàng như ngày hôm nay, có thể nói là nhờ công của tổ tiên!
Suy cho cùng lời mà đại trưởng lão đích thân nói ra, sao họ có thể hoài nghi cho được chứ.
Thời khắc này tất cả mọi người đều vô cùng xúc động và vui sướng.
“Tốt quá rồi tốt quá rồi, tổ tiên quay về rồi, Lâm gia ta ắt càng thêm huy hoàng cường dại rồi…”
“Ha ha ha, chuyện này ta nhất định phải bố cáo thiên hạ, để cho tất cả thế lực của Trung Châu này đều biết rằng, tổ tiên của Lâm gia ta đã quay về rồi!”
“Đến lúc đó Đại Hạ Hoàng Triều, thế lực của thánh địa Già Lâu không thể không đến bái kiến! Thanh thế của Lâm gia ta, ắt hẳn sẽ chấn động cả Trung Châu, không kẻ nào sánh bằng.”
Nghe thấy những lời này, đại trưởng lão rất hài lòng, khẽ vuốt cằm, vuốt râu mà cười, nói: “Như vậy rất tốt, ngoài ra thông báo cho tất cả tộc nhân, chuẩn bị nghênh đón tổ tiên quay về.”
“Lâm gia ta, chắc chắn lại tạo ra huy hoàng!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT