Trong khoảng thời gian ngắn cánh tay sưng lên một vệt lớn, còn kèm theo cảm giác nóng rực đau đớn, dường như chịu đựng sự nóng nảy đốt cháy như thế, sau khi cởi áo xuống, Đường Nham mới nhìn đến, nơi dấu ấn của nữ quỷ kia trên cánh tay, đã biến thành một mảnh đen kịt.

“Sao, tại sao lại như vậy” thấy vết thương dữ tợn trên tay anh, Mạc Tiểu Mộc kêu lên sợ hãi, nghiêm trọng như thế, nhất định rất đau rồi.

“Tối hôm qua lúc đánh nhau với nữ quỷ kia, không cẩn thận bị thương, vốn cho rằng chỉ là một vấn đề nhỏ, không ngờ bây giờ nghiêm trọng như thế.” Đường Nham cười khổ nói.

“Này, vậy anh phải nhanh vào viện đi nào, đi thôi, tôi đưa anh đi.” Mạc Tiểu Mộc sốt ruột nói, vết thương này thật sự là quá đáng sợ rồi.

“Đây cũng không phải là vết thương bình thường mà là bị quỷ tạo ra, cô cho rằng đi bệnh viện thì bác sĩ sẽ có biện pháp chữa trị à?” Đường Nham hỏi ngược lại.

“Vậy làm sao bây giờ đây, cũng không thể trơ mắt nhìn vết thương chuyển biến xấu đi” Mạc Tiểu Mộc nói.

“Như vậy đi, cô đưa tôi về nhà tôi, nơi đó có thuốc có thể trị hết loại vết thương này.” Đường Nham nói.

“Được, bây giờ chúng ta đi thôi.” Sau khi nói xong, Mạc Tiểu Mộc mau mau thu dọn đồ đạc, đỡ Đường Nham ra khỏi nhà, sau đó lấy xe của mình từ trong nhà xe ra, là một chiếc Volkswagen Beetle màu vàng, khéo léo nhanh nhẹn, đúng là rất thích hợp với con gái.

Sợ làm lỡ thời gian càng lâu, vết thương của Đường Nham càng chuyển biến xấu đi, vì lẽ đó dọc đường đi Mạc Tiểu Mộc dường như đều dùng tốc độ lao nhanh, chạy như bay trên đường, rất nhanh đã đưa anh đến ngõ hẻm nhà anh.

Lưu Tiểu Nhiên vừa vặn ở ngoài cửa phơi quần áo, vừa nhìn thấy Mạc Tiểu Mộc dìa Đường Nham từ trên xe bước xuống, nhất thời bị giật mình, chạy nhanh tới đón, kinh ngạc hỏi: “Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?”

“Không sao đâu, chỉ là bị thương một chút xíu thôi.” Đường Nham nở một nụ cười khó coi, bởi vì trên cánh tay vô cùng đau đớn, sức mạnh của anh đều sắp bị rút khô rồi, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.

Đương nhiên Lưu Tiểu Nhiên cũng nhìn tình hình của anh, đặc biệt là cánh tay sưng không thể tả này, hoàn toàn để cho người ta không thể lơ là, vội vàng lo lắng nói: “Sao lại không có chuyện gì chứ, cánh tay đều sưng thành bộ dáng này rồi, tại sao không đi bệnh viện tổng hợp, bệnh viện đa khoa hả, anh gọi điện thoại nói với em sẽ khỏe mạnh, kết quả đây, lại biến thành bộ dáng này, cũng quá không cẩn thận rồi.”

Nói xong còn tức giận liếc Mạc Tiểu Mộc một cái, đều do người phụ nữ này, nếu như Đường Nham không đến giúp đỡ cô ta, cũng sẽ không bị thương nặng như vậy rồi.

“Đi bệnh viện cũng vô dụng, bên trong nhà tôi có thuốc trị, trước tiên dìu tôi vào đi, chân tôi run thật sự là đứng không yên.” Đường Nham cười khổ nói, trán của anh cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Lưu Tiểu Nhiên mau mau chạy đến một bên khác, cẩn thận từng li từng tí đỡ anh, mở cửa ra, hai cô gái một người bên phải một người bên trái, đỡ anh đi một đường đến trên giường.

“Thuốc đâu, thuốc để ở nơi đâu, em đi lấy.” Lưu Tiểu Nhiên lo lắng hỏi.

“Các người cũng không cần quản, tự tôi sẽ xử lý, bởi vì vết thương rất đặc biệt, vì lẽ đó quá trình trị liệu cũng rất đặc biệt, các người không thể ở bên cạnh nhìn, hãy đi về trước đi.” Đường Nham nói.

“Như vậy sao được?” hai cô gái đồng thanh trả lời.

Ầy, vào lúc này đúng là thật nhất trí, Đường Nham thẹn thùng....

Lưu Tiểu Nhiên khó chịu liếc Mạc Tiểu Mộc một cái rồi mới lên tiếng: “Không nhìn thì không nhìn, anh cứ xử lí, em chờ trong phòng khách, nếu như có cái gì cần, anh cứ gọi một tiếng là em có thể nghe được, bằng không em thật sự không yên lòng.”

“Tôi cũng phải ở lại, anh vì tôi nên mới bị thương, bảo tôi liều mạng rời đi như thế, tôi không làm được, bất luận như thế nào, nhất định có thể còn có chỗ cần giúp mà.” Mạc Tiểu Mộc nói tiếp.

“Các người thật sự không thể ở lại, ôi, như vậy đi, nếu như các người muốn giúp một tay, xin hãy chạy một chân giúp tôi.” Đường Nham thở dài một hơi nói.

“Ngươi muốn làm gì cũng nhanh chút đó, đừng lằng nhằng, chỉ cần tôi làm được tôi nhất dịnh sẽ làm.” Mạc Tiểu Mộc vô cùng lo lắng nói.

“Đúng vậy đó, bây giờ đã là lúc nào rồi, cũng đừng lãng phí thời gian nữa.” nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Đường Nham, Lưu Tiểu Nhiên đau lòng không ngớt.

“Được, Tiểu Nhiên, hiện tại thời gian còn sớm, sương bên ngoài còn chưa bốc hơi hết, em giúp tôi đi lấy một ít, đựng vào bình sứ, nhớ kỹ càng nhiều càng tốt, Tiểu Mộc, cô đi đến trong ngôi chùa ở ngoại ô thành phố xin cho tôi một ít tro bụi đốt cháy từ bùa của những đại sư về đây, những thứ này đối với sự khôi phục vết thương của tôi đều vô cùng quan trọng.” Đường Nham dặn dò nói, đều là những thứ làm sạch tà khí, vô cùng có hiệu quả với vết thương bị quỷ tạo ra.

Hai cô gái vội vã gật gật đầu, lại dặn dò anh vài câu phải tự chăm sóc tốt chính mình, rồi liền cùng nhau đi ra ngoài, phân công nhau hành động.

Đợi đến cửa phòng đều đóng, sau khi trong phòng khôi phục yên tĩnh, Đường Nham mới triệu hồi Tô Thiên ra.

“Sao anh lại biến mình thành ra thế này vậy?” Sau khi Tô Thiên vừa xuất hiện liền thấy được dáng vẻ chật vật của Đường Nham, cau mày hỏi.

“Chuyện này, đều là do bất ngờ, bất ngờ, tôi cũng không phải cố ý muốn bị thương, cô nhanh đến giúp đỡ một chút đi, vết thương này đầy khí đen, cô hút sạch sẽ nó đi, nếu không cánh tay của tôi sẽ chuyển biến xấu. ” Đường Nham dặn dò nói.

Tô Thiên nhìn cánh tay sưng lên của anh một chút, trên mặt đen lại, nhất thời sắc mặt trở nên khó coi.

“Nhanh lên một chút, cô muốn thấy tôi chết đi sao, có phải là cảm thấy tôi bị thương sẽ không có cách dạy dỗ cô không.” Đường Nham lạnh mặt thúc giục.

Tô Thiên bị anh đột nhiên gào to làm giật mình, vội vã đàng hoàng ngồi xổm bên giường, cúi đầu duỗi ra cái lưỡi đinh hương, nhẹ nhàng liếm láp trên vết thương của Đường Nham, quỷ khí phía trên đây đối với cô mà nói chính là món ngon mỹ vị.

Đầu lưỡi trơn tuồn tuột lành lạnh man mát, đảo qua trên cánh tay anh, dường như nước lạnh dội xuống lửa đang thiêu đốt, làm cảm giác bỏng rát của Đường Nham trở nên dễ chịu hơn rất nhiều, anh nhịn không nhịn được trầm thấp rên rỉ một câu.

Đợi sau khi Tô Thiên liếm sạch sẽ quỷ khí, vết sưng trên cánh tay Đường Nham cũng chầm chậm biến mất, chỉ là dấu ấn đen kịt vẫn còn ở trên, có điều như vậy cũng tốt hơn nhiều, chí ít cũng không còn bao nhiêu cảm giác đau đớn, hơn nữa cánh tay đã có thể nhẹ nhàng  hoạt động.

“Làm tốt lắm.” Đường Nham tán dương.

Vừa quay đầu, liền thấy được một mảnh cảnh “xuân” trong áo Tô yêu tinh, ngẫm lại đã chừng mấy ngày không chạm qua cô, Đường Nham cảm thấy trong lòng hơi ngứa một chút, không nhịn được liếm láp môi một lúc, trực tiếp thuận tay kéo cô lên giường.

“Ê, anh làm gì thế?” Tô Thiên không hề phòng bị bị dọa kêu lên sợ hãi.

“Cô nói xem tôi làm gì?” Đường Nham cười lạnh từ trên giường ngồi dậy, đưa tay xé quần áo trên người Tô Thiên.

“Không phải là anh bị thương sao?” Tô Thiên khóc không ra nước mắt, người đàn ông này vừa nãy không phải là một dáng vẻ âm u tràn đầy sự chết chóc sao, làm sao nhanh như vậy đã có sinh khí dồi dào như vậy rồi.

“Một chút vết thương nhỏ như vậy không ngăn được người đàn ông của cô.” Sau khi Đường Nham ném một câu liền nhào đến.

Trong phòng ngủ tràn ngập xuân sắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play