“Vậy bây giờ phải làm sao đây?” Diệp Nhĩ nhíu mày.

Dạ Huy Nguyệt suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Em phụ trách thu hút sự chú ý của đám phóng viên, các chị đưa hai đứa đi từ cửa hông đi.”

Dạ Cô Tinh trầm ngâm trong nháy mắt, lập tức gật đầu, trước mắt xem ra cũng chỉ có thể như vậy.

Đám paparazzi thấy Dạ Huy Nguyệt xuất hiện, mắt sáng ngời, vô số micro vươn về phía cậu, hai nhân viên bảo vệ thấy thế, vội vàng đẩy họ cách ra một khoảng trống.

Dạ Huy Nguyệt lui về phía sau một bước, đứng lên bậc thềm, lập tức khoát tay, gương mặt anh tuấn nhất thời phủ lên vẻ nghiêm túc, nháy mắt toát ra hơi thở mạnh mẽ, đủ để uy hiếp mọi người.

Ho nhẹ hai tiếng: “Mọi người nghe tôi nói…”

Quả nhiên, đám người yên tĩnh lại, nhưng ống kính tiến lên lại không định rời đi, mấy chục đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm Dạ Huy Nguyệt, đứng chờ đợi ở dưới.

“Đầu tiên, cảm ơn mọi người đã chú ý đến Cô Tinh, tôi tin với nhiệt tình của các vị, cho dù cách xa ngàn dặm cô ấy cũng cảm nhận được.” Huy Nguyệt thoải mái mở đầu, không chỉ tỏ ra tôn trọng truyền thông, mà còn đẩy đối phương lên một cấp cao hơn, như vậy, thì những người định hỏi mấy câu vô duyên sẽ không dám hỏi nữa.

Mọi người thầm mắng gã này là “lão hồ ly”, nhưng lại không thể không thừa nhận, lời này nghe rất thuận tai.

Tuy nói Dạ Huy Nguyệt này mới tham gia vào nghề này một thời gian ngắn, nhưng mánh khóe giao tiếp xuất sắc của cậu, cùng với năng lực ứng biến mạnh mẽ, mọi người đều có thể nhìn thấy, sau khi bị cậu chặn cho câm miệng không nói nên lời, khó chống đỡ nổi, hết lần này tới lần khác khiến người ta không còn sinh ra tâm trạng oán trách nữa, mà chỉ có thể thầm bội phục.

Đương nhiên, bây giờ là thời đại nhìn mặt. Dạ Huy Nguyệt có gương mặt tuấn tú, hơn nữa tính cách hài hước của cậu, khiến cậu vô cùng nổi tiếng trong mắt các phóng viên nữ, cho nên, lúc viết bản thảo cũng ra tay nhẹ nhàng.

Cái gọi là chế đẹp chế có quyền, nhưng đôi khi nam đẹp trai còn có tác dụng hơn nữ.

“Nghe ý của Dạ tổng, cô Dạ dường như không ở trong nước?” Một người đang đứng ở phía trước mở miệng như nói chuyện phiếm, trong nháy mắt bầu không khí hòa hoãn lại giương cung bạt kiếm.

Hai tay Dạ Huy Nguyệt nắm lại trong túi quần, nhún nhún vai: “Cách xa nghìn dặm cũng không có nghĩa là nước ngoài mà?”

Nữ phóng viên mỉm cười: “Xem ra Dạ tổng không muốn nói, lại muốn nói đùa với tôi sao!”

Dạ Huy Nguyệt cũng cười: “Có thể cùng người đẹp nói chuyện là vinh hạnh của tôi.”

“Vậy Dạ Tổng có thể trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi không?”

“Đương nhiên là có thể!”

Nữ phóng viên sửng sốt, dường như không ngờ đối phương dứt khoát như vậy.

Huy Nguyệt cười nhạt, đôi mắt đen thâm thúy, giống như có ý khác: “Có thể vì người đẹp giải thích, cũng là vinh hạnh lớn của tôi. Cô Tinh bây giờ đang ở trong nước.”

Nữ phóng viên khẽ cắn răng, bên má dường như có một tia đỏ mờ nhạt, như ẩn như hiện: “Cảm ơn…”

Thôi xong, lại là một cô gái ngốc bỏ mình vì lời đàn ông.

Một phóng viên nam có khuynh hướng giới tính bình thường ở bên cạnh cũng không nuốt nổi, đẩy micro tiến về phía trước, thiếu chút nữa muốn chọc vào miệng Dạ Huy Nguyệt, dáng người cao tráng khiến cậu rất nổi bật, có phần giống hạc trong bầy gà.

“Dạ tổng, xin hỏi cô Dạ đã sinh chưa? Cha của đứa trẻ là ai? Cô Dạ đã kết hôn chưa?” Liên tiếp đưa ra ba câu hỏi, đều là hỏi thẳng vào điểm nhạy cảm, tất cả đều là vấn đề mọi người muốn hỏi lại không dám nói rõ ràng.

Dạ Huy Nguyệt hơi nghiêng mắt, nhìn về phía người kia, ánh mắt bình thản, không một gợn sóng.

Người cao lớn kia đột nhiên sợ hãi, rõ ràng cái nhìn của đối phương không mang theo chút cảm xúc nào, nhưng không hiểu vì sao, anh ta chỉ cảm thấy lạnh lẽo, theo bản năng rụt cổ lại.

Hiện trường nhất thời im lặng, một người khác không sợ chết cũng đứng lên: “Dạ tổng không nói, có phải là không có cách nào để phản bác không, hay nói cách khác, là ngầm thừa nhận?”

Ánh mắt Dạ Huy Nguyệt ra oai áp đảo người đó, lạnh lùng cười: “Cô Tinh đã sinh con một cách thuận lợi, cha của đứa trẻ không phải người trong giới, không tiện tiết lộ, về phần cha đứa trẻ có nhận chúng không, tôi thấy không có trở ngại gì.”

“Nói như Dạ tổng, vậy đúng là cô Dạ lén lút có thai, chưa lập gia đình đã sinh con sao?” Người đàn ông không để ý đến ánh mắt đe dọa của Dạ Huy Nguyện, từng bước tạo áp lực, khiến mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Sau lưng Studio Tinh Huy có thể lực xã hội đen bảo vệ, chuyện này mọi người đều biết rõ, thế nên một số việc cũng không dám làm quá mức, phóng viên này vậy mà lại dám vuốt râu trên mặt hổ!

Nhưng mà trước đây chưa từng thấy người này, nhìn logo trên micro, thế mà lại là đội của truyền thông Quang Ảnh, như thế này chẳng phải là nhà họ Cố muốn lật trời sao?

Dạ Huy Nguyệt nhìn người này thật sâu, tựa như muốn khắc anh ta vào trong đầu, nhưng mặt vẫn luôn bình thản, không thấy bối rối, chỉ riêng khí phách như sương sớm cũng đủ để thuyết phục người ta rồi.

“Vị phóng viên này, phiền anh chú ý cách dùng từ, cái gì gọi là lén lút có thai? Mỗi đứa trẻ là một đứa con của cha mẹ, một thiên thần từ Chúa! Con của Cô Tinh, từ lúc sinh ra đã cực kỳ cao quý, sao có thể để cho anh phỉ báng như thế! Mặc dù Cô Tinh hào phóng không muốn chấp nhặt với anh, nhưng anh chắc gì qua được cửa cha đứa trẻ!”

Dạ Huy Nguyệt cười hừ một tiếng, chợt lóe lên tia khinh miệt: “Chờ gặp luật sư đi!”

Những lời này, thứ nhất là nói rõ với mọi người, Áo Tím sinh con không giống như người ngoài suy đoán, cô không phải người thứ ba, mà là danh chính ngôn thuận, cùng cha đứa trẻ hai bên đồng thuận; Thứ hai, cũng ám chỉ thân phận cha của đứa trẻ không bình thường, mọi người không thể động vào!

Người đàn ông sửng sốt, mắt lộ ra tức giận, lúc Đỗ Bình còn đi học chính là một cái đầu gai, dựa vào không sợ đánh, không sợ chết, đào bới tra hỏi, mới có thể vào truyền thông Quang Ảnh, thăng chức trực tiếp từ nhân viên lên làm tổ trưởng

Chính cái gọi là mới nhận chức cần thể hiện uy phong, anh ta mới nóng vội nhảy vào vụ này, cần phải tạo ra chút thành tích để chứng minh bản thân, để cấp dưới tâm phục khẩu phục.

Anh ta một phần là nóng lòng muốn lập công, một phần cũng bị Dạ Huy Nguyệt phô trương thanh thế chọc giận, lúc này quay lại cười lạnh một cái: “Dạ tổng là người có tiếng nói, là đồ sứ quý giá, tôi là một phóng viên nhỏ, chỉ có một cái mạng, chỉ là đống ngói vụn, dùng đồ sứ đập ngói vụn, hy vọng Dạ tổng sẽ không hối hận.”

Dạ Huy Nguyệt không ngờ người này khó chơi như vậy, lại dám nói với mình bằng giọng điệu này: “Tôi thấy vị phóng viên này hình như không để ý lời tôi nói thì phải, không sao, đến lúc đó gặp nhau ở tòa, tin tôi, anh sẽ nhanh chóng biết, có một số việc, không phải cứ cứng đầu là có thể được đâu, đùa chỗ không nền đùa, rất có thể sẽ chết đấy.”

Hai mắt Đỗ Bình híp lại: “Dạ tổng đây đang uy hiếp tôi sao?”

Huy Nguyệt nhún nhún vai, cười nhẹ nhàng: “Chỉ là một lời khuyên thôi, dù sao tôi cũng nói thật.”

Sau đó không cho Đỗ Bình cơ hội mở miệng nữa, ánh mắt Dạ Huy Nguyệt quét qua mọi người, nặng nề mở miệng: “Tôi biết mọi người rất hứng thú với cha của đứa trẻ, bên ngoài cũng truyền đi rất nhiều lời đồn đại, nhưng cũng không phải thật! Chúng tôi đã luôn luôn có một thái độ trung thực và cởi mở đối với công chúng và truyền thông, có thể nói cực kỳ trách nhiệm với mọi người. Những điều chúng tôi không muốn nói chắc chắn sẽ im lặng, nhưng đã nói ra thì sẽ là sự thật!”

“Có lẽ tất cả mọi người đang nghi ngờ, hoặc cố gắng để đào ra một vụ bê bối có giá trị từ cô ấy. Nhưng không! Áo Tím từ khi xuất hiện lại, tiếp tục quay phim “Bầu trời thành phố”, tiếp đó là chụp ảnh bìa “ZARK”, sau đó là quảng cáo Chanel gần đây được đánh giá cao. Mỗi một bước cô đều dùng thực lực của mình nói chuyện, cũng không tham gia bất kỳ chuyện gì xấu, càng không cần tranh thủ lấy lòng nhà báo. Thậm chí, ngay cả tin tức mang thai, cũng là cô đích thân công khai trên weibo!”

“Cô ấy thẳng thắn vô tư trong sáng! Cứ thử tưởng tượng xem, nếu cô thật sự muốn dấu diếm, cô ấy sẽ ngu ngốc đến mức chủ động công khai tin tức mang thai sao?”

Dạ Huy Nguyệt liên tục mở miệng, dùng tình cảm lay chuyển, nói rõ ràng, hơn nữa còn có lý khiến mọi người đều trầm mặc.

Quả thật, Áo Tím đi tới hôm nay, hoàn toàn dựa vào thực lực, ngoại hình của cô vốn được trời ưu ái, hơn nữa diễn xuất hoàn hảo. Trên mạng có rất nhiều fan trung thành, tốc độ nổi tiếng cũng khiến người ta nghẹn họng. Có thể nói, tiền đồ của cô gái này là một mảnh tươi sáng, thật sự không cần phải làm chuyện xấu.

Hơn nữa, điểm quan trọng nhất, tin tức mang thai là chính cô công khai, không có một chút dáng vẻ che dấu, thản nhiên đến mức khiến người ta không nắm bắt được.

Ngay khi mọi người suy nghĩ, một tiếng thét chói tai đã phá vỡ sự yên tĩnh hiếm có: “Nhìn kìa! Đó là Áo Tím!”

Dạ Cô Tinh và Diệp Nhĩ vừa bỏ hai đứa bé vào trong xe, đang chuẩn bị lên xe, không ngờ tới đã bị một trận đèn flash làm cho hoa mắt, phản ứng đầu tiên của Dạ Cô Tinh chính là đóng cửa xe lại, sau đó nháy mắt cho Diệp Nhĩ.

Trong lòng Diệp Nhĩ đã hiểu, cũng biết không phải lúc chần chờ, vội vàng ngồi vào trong xe, ý của Dạ Cô Tinh là để cho cô lên chăm sóc hai đứa trẻ trước.

Làm tốt tất cả những điều này, các phóng viên cũng cầm đồ nghề đổ xô đến.

Dạ Cô Tinh cười nhạt xoay người, kinh ngạc vì bị phát hiện đã không còn, thay vào đó là nụ cười vừa phải.

Cô thản nhiên đứng trước xe như vậy, ánh mặt trời hoàng hôn muộn màng rải lên người cô, trong lúc nhất thời, lại làm cho người ta nhìn ngây người, chỉ cảm thấy hoàng hôn vô cùng đẹp, người cũng như vậy.

Hôm nay Dạ Cô Tinh ăn mặc tùy ý, áo sơ mi màu trắng, ngoại trừ một hàng cúc, thì không có chút trang trí dư thừa nào, dưới thân một chiếc váy denim ngắn cũng là đặc biệt sạch sẽ. Người am hiểu cách phối đồ một chút thì càng biết, phong cách càng đơn giản càng kén người mặc, không thể dùng thiết kế ưa thích thu hút ánh nhìn, như vậy chỉ có thể dùng ngoại hình đẹp trời sinh để bù đắp, cho nên rất ít người tự tin mặc quần áo đơn giản như vậy!

Rõ ràng, Dạ Cô Tinh là một ngoại lệ.

Không chỉ mặc quần áo tùy ý, cô còn tùy ý ngay cả chính mình cô có vẻ cũng không để ý lắm.

Một mái tóc dài buộc lỏng sau đầu, hai bên có mấy sợi tóc xoăn nhỏ xen lẫn vào nhau trong gió nhẹ, cả người mang theo dáng vẻ của một phụ nữ đã lười biếng đã có chồng, lại có một vẻ đẹp mị hoặc không rõ.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, lại dừng ở vị trí cách người Dạ Cô Tinh một bước, có lẽ ánh mắt của cô gái quá thản nhiên, hoặc là vẻ đẹp của cô gái quá rung động, dù sao bọn họ cũng không tự chủ được dừng lại.

Thậm chí, không ai đẩy, không ai chen, mọi người nhất thời trở nên có trật tự, giống như nhìn thấy giáo viên tiểu học, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng xếp hàng!

Nếu là trước kia, gặp phải loại tình huống này, những người này nhất định sẽ nhào tới, tôi xô anh đẩy, không nhường đường cho nhau, cảnh hỗn loạn khiến những ngôi sao tự cho mình là đoan trang kia sợ tới mức gương mặt xinh đẹp cũng trắng bệch! Quần áo nhăn nheo, tóc tai lù xù, ngực bị sờ soạng, việc như vậy nhiều vô kể.

Không thể không thừa nhận, khí thế thong dong bình tĩnh trên người Dạ Cô Tinh mạnh mẽ đến mức ảnh hưởng đến mọi người, kể cả hai nam phóng viên nói lung tung lúc trước.

Dạ Cô Tinh mỉm cười, tựa như bạn cũ lâu rồi không gặp, nói chuyện thân thiết: “Chào mọi người, lâu rồi không gặp.”

Mọi người lúc này mới phản ứng lại, ở cự ly gần đánh giá Dạ Cô Tinh, họ mới bừng tỉnh, cảm thấy người này là Áo Tím, nhưng lại hình như không phải!

Cô gái vốn có vẻ đẹp thanh tú, làn da trắng đến hoàn hảo, ngũ quan vẫn như cũ, sống mũi cao, đôi môi nhỏ màu anh đào, đôi mắt có hồn, lông mày thanh tú, mọi thứ đều nói cho bạn biết, đây chính là Áo Tím.

Nhưng vẫn cảm thấy có điều gì đó khác đi! Cảm giác này rất mạnh mẽ.

Lại nhìn kỹ hơn, dáng người vốn gầy gò của cô gái bây giờ vừa vặn, vòng eo mảnh khảnh, vòng trên đầy đặn, cái bụng lớn đã không còn nữa.

Mọi người mới nhận ra, cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trước mắt này đã là mẹ của trẻ con rồi!

“Cô Dạ, đứa trẻ đã sinh ra khỏe mạnh chứ? Không thuận tiện để tiết lộ giới tính sao?”

“Đứa trẻ bây giờ bao nhiêu tuổi? Đã đầy tháng chưa?”

“Tên của cục cưng đã đặt chưa? Tên ở nhà cũng được…”

“Cô Dạ khôi phục dáng nhanh quá, nhìn không ra đã sinh con, không biết có thể tiết lộ phương pháp chăm sóc được không?”

“Vừa rồi tôi nhìn thấy cửa xe mở ra, xin hỏi cô Dạ, em bé có phải đang ở trên xe hay không?” Mọi người rướn lên nhìn vào cửa sổ xe, nhưng mà cửa xe đã kéo lên rồi, không nhìn thấy cái gì.

Một số người đi vòng quanh phía trước của chiếc xe, chỉ để phát hiện ra rằng đây là một chiếc xe rất riêng tư, giữa ghế lái xe và ghế sau được ngăn cách bằng một lớp kính.

“Cô Dạ định khi nào sẽ trở lại hoạt động nghệ thuật đây? Cô có thể cho chúng tôi biết về kế hoạch của cô được không? Tác phẩm tiếp theo sẽ là gì?”

“…”

Dạ Cô Tinh kiên nhẫn nghe hết tất cả câu hỏi của phóng viên.

“À… Cô Dạ, cô có thể trả lời được không?”

Dạ Cô Tinh mỉm cười: “Đương nhiên có thể, chẳng phải tôi đang chờ mọi người hỏi hết rồi trả lời sau.”

Các phóng viên mỉm cười, bầu không khí căng thẳng cũng trở nên nhẹ nhàng.

“Trước hết, cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm đến tôi và hai con của tôi, tôi …”

Xôn xao.

“Hai đứa con?” Mọi người kinh ngạc.

Dạ Cô Tinh khoát tay, mọi người sôi nổi lại đột nhiên yên tĩnh như kỳ tích, lúc này, Dạ Huy Nguyệt đã đẩy đám người ra, đứng bên cạnh cô.

“Mời mọi người nghe tôi nói xong trước. Đúng vậy, đúng là hai đứa trẻ, thai long phượng, hai bé đều rất khỏe mạnh. Đã sắp đầy tháng, đến lúc đó tôi sẽ mời các phóng viên của Tạp chí Thế kỷ phong thượng đến buổi tiệc. Về tên của hai đứa trẻ, xin lỗi, tôi không thể tiết lộ. Đối với thời gian làm việc trở lại, tôi nghĩ rằng gần nhất, tôi sẽ qua bộ phim “Yên Chi Lệ” do Lý Khôn làm đạo diễn, trước đó sẽ tham gia vào việc thu âm album mới của Thành Giới, hy vọng tất cả mọi người có thể hỗ trợ nhiều hơn nữa.”

Sau đó cười cười xin lỗi mọi người: “Bây giờ tôi phải về nhà, trước khi mặt trời lặn mà không về hai đứa trẻ nhất định sẽ khóc lớn tìm mẹ, cho nên, xin lỗi các vị, lần sau có cơ hội sẽ trả lời chi tiết câu hỏi của mọi người.”

Mọi người tỏ vẻ đã hiểu, hơn nữa dùng thái độ hưởng thụ, sảng khoái để Dạ Cô Tinh dễ dàng đi.

Bọn họ xem như đã hiểu lời Dạ Cô Tinh muốn nói, cô thật thực tế, không hề dấu giếm, không lường trước được, không giống những ngôi sao khác. Nhưng có một số việc cô không muốn nói, mặc kệ người khác có hỏi như thế nào cô cũng không tiếp tục đề tài đó. Nếu cứ sống chết làm khó nhau thì thật không thức thời.

Những điều kỳ lạ thì năm nào cũng có, nhưn gmaf năm nay đặc biệt nhiều!

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một ngôi sao không trốn tránh paparazzi!

Hết lần này tới lần khác bọn họ đều bị dáng vẻ lạnh nhạt không sợ hãi của đối phương khuất phục! Thật kỳ quái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play