Cứng ngắc, kinh ngạc, vui mừng, đờ đẫn... Đây ước chừng là lần mà Cố Trừng Huy có biểu tình phong phú nhất trong gần ba mươi năm cuộc đời. Một giây trước, anh còn đang đắm chìm trong tình yêu nam nữ, cho đến khi nhìn thấy cậu nhóc có chút lớn ở trước mặt thì cả người đều ngây ngốc rồi.

Cố Niệm Trừng mang một đôi giày màu trắng, mặc một cái quần nhung dài màu đen, trên cái áo len nhỏ màu đỏ là một chú nai ngây ngô, dễ thương, trong cái cổ áo len kia lộ ra một cái cổ áo sơ mi họa tiết ca rô, một đôi mắt to tròn ngập nước nhìn người trước mặt.

Người ngây ngốc không phải chỉ có một mình Cố Trừng Huy. Tô Mộc nhìn nhóc con đang ôm chặt hai chân cô, mặt mũi đều nhuốm ý cười, cô ngồi xổm người xuống xoa xoa mái tóc mềm mại của nhóc con: "Đến sao không báo trước với mẹ?"

"Chú Trần Chu nói, chúng ta tạo cho mẹ một bất ngờ!" Đôi mắt sáng trừng lớn, ôm lấy cổ Tô Mộc không chịu buông tay. Tô Mộc thuận thế ôm lấy Cố Niệm Trừng, lúc này mới nhìn đến Trần Chu đứng ở trong phòng khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play