Khi cả 2 đã đứng trên sân khấu, mọi ánh nhìn đều hướng về đôi trai tài gái sắc ấy đầy vẻ ngưỡng mộ, ca thán... nhưng đâu đó vẫn có những con người ghen ghét khi người đứng đó không phải là mình. Chàng trai thì khỏi nói...đã quá quen thuộc với giới thượng lưu này rồi. Vừa điển trai vừa quyền lực. Quả thật rất đáng gờm mà. Cô gái thì quá xa lạ. Nhưng phải công nhận cô rất đẹp. Một vẻ đẹp bí ẩn, lạnh lùng và nguy hiểm. Như 1 bông hồng...và bông hồng thì đương nhiên sẽ có gai...lỡ dại sẽ bị gai đâm cho chảy máu...sẽ đau đấy.

- Tất cả nghe đây... từ nay... cô ấy sẽ cùng tôi quản lí Bar... mọi thắc mắc tôi sẽ giải thích sau. - anh nó cầm mic nói to dõng dạc làm tất cả im thin thít không dám phản đối. Nói gì đi nữa... đưa 1 cô gái lạ tới và công bố như thế thì sẽ có nhiều người không vừa lòng...nhưng lời anh là to nhất rồi, hơn cả 2 tên bạn anh cơ.

Sau khi 2 anh em nó xuống khỏi sân khấu đi vào phòng VIP riêng của 3 Leader thì bên ngoài mới bắt đầu xì xào. Tất cả đều hướng về cô gái ấy. Cô ấy là ai...quan hệ như thế nào với anh. Chỉ biết được hình dáng...không biết thêm bất cứ điều gì khiến họ càng thêm tò mò về cô gái lạ ấy hơn. Đâu đó có 1 người khẽ cười đầy gian xảo. "Thú vị thật...em sẽ là của tôi...của tôi thôi."

- Em có chắc là muốn làm quản lí ở đây chứ? - anh nó lo lắng hỏi...nó không nói chỉ gật đầu như khẳng định điều anh nói là đúng. Không phải anh lo cho nó...mà lo cho những người không biết sống chết mà dây vào nó thì khổ thôi.

Ngồi nói chuyện hồi lâu, chủ yếu là hỏi thăm cuộc sống trong thời gian vừa rồi như thế nào? Rồi nó hỏi anh về Nie. Anh kể mà khuôn mặt luôn hiện diện nụ cười hạnh phúc, khiến nó cũng vui lấy.

Nie không như những đứa con gái khác. Không ra vẻ ta đây dù mình đủ khả năng đè bẹp người khác. Cô và anh đến với nhau trên cơ sở tình yêu chân thành không toan tính vụ lợi điều gì. Nie hiền lành, trong sáng như giọt nước dù có bộ óc lắm mưu nhiều mẹo...nhưng chưa từng sử dụng vào việc xấu. Cô và anh tình cờ gặp nhau vào 1 ngày mưa. Đang cầm ô đi vào trường thì anh từ đâu chạy tới trú vào ô của cô. Cô ngạc nhiên khi hotboy đi cùng, nhưng cô phải loại mê trai nên không kích động như lũ Fan của anh. Anh thấy cô không như những đứa con gái khác khi thấy anh thì bắt đầu chú ý tới cô. Xinh là từ duy nhất để tả cô. Một vẻ đẹp dịu dàng nhưng đầy quí phái. Hai người nói chuyện được vài câu rồi vào lớp. Thật tình cờ khi 2 người lại cùng lớp với nhau. Vốn anh thường xuyên cùng 2 tên bạn cúp học nên không biết. Từ đó, anh siêng tới lớp hơn để được nhìn thấy cô. Trái tim anh đã để cô lọt vào trong mất rồi. Dần dần cả 2 đều phát sinh tình cảm. Họ đến với nhau trong sự ngượng mộ của mọi người và không tránh khỏi việc bị ghen tị. Nhưng anh đâu quan tâm. Trong trái tim anh chỉ có cô thôi.

Nó khẽ cười khi thấy anh cứ tíu tít mỗi lúc nhắc tới Nie. Nó cũng thấy Nie rất dễ mến. Nó thường rất khó chịu khi người khác chạm vào trừ ba và anh. Nhưng khi chị chạm vào nó thì nó rất an toàn, gần gũi. Có lẽ nó chưa từng có chị gái nên mới thấy vậy. Cả 2 rời Bar lúc 8h30 và đến trung tâm mua sắm chuẩn bị cho ngày đi học đầu tiên của nó.

Sách vở, dụng cụ học tập, giày dép rồi cả quần áo, trang sức. Toàn đồ của con gái...mà đã đồ của con gái thì nhiều không thể tả được rồi. Anh nó phải gọi thêm cả bảo vệ tới giúp mới cầm được hết số đồ nó mua. Gần cả trăm giỏ chứ ít gì đâu.

- Em mua đủ chưa vậy út? Tính mua hết cái trung tâm này đấy à? - anh nó chịu hết nỗi mà rêи ɾỉ với nó. Nó đứng lại. Anh mừng thầm. Nó quay người lại. Anh hi vọng. Nhưng hi vọng lập tức bị đạp đổ khi nó phán

- Ý hay. - anh nó và lũ bảo vệ xém thì ngã ngửa khi nghe nó phát ngôn 1 cách không thể ngây thơ hơn nữa.

- Em làm ơn tha cho anh đi. Đi nãy giờ cả tiếng rồi chứ ít ỏi đâu. Về thôi. -anh đưa ánh mắt van nài nhìn nó. Nó không nói gì chỉ ra hiệu cho lũ vệ sĩ đem đồ ra quầy tính tiền. Anh cười thầm trong bụng, cuối cùng cũng được giải phóng rồi. Tất cả đồ đạc được anh cho người đem xe tới chở về. Còn mình và nó thì phóng môtô về trước. Lần này thì nó không phóng nhanh mà đi từ từ. Để gió quạt vào mặt thật nhẹ nhàng. Như thả hồn theo mây...và tất nhiên anh nó cứ sợ nó sẽ răng bay theo gió khi mà nó không đội mũ, lại vừa chạy vừa nhắm mắt như thế. Nhưng có lẽ anh đánh giá nó quá thấp rồi. Sau 5 năm, kĩ năng chạy xe của nó đã tăng lên rất nhiều. Có khi còn có thể hơn anh đấy chứ chẳng chơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play