Chương 985

“Cái gì?” Cả người Lục Khởi kinh ngạc trợn tròn mắt.

Cảm thấy lời nói của mình đã được truyền đạt, trợ lý Trương liền đẩy Phó Kình Hiên đi về phía phòng bệnh bên cạnh, để lại Lục Khởi đứng đó tiêu hoá.

Lục Khởi tiêu hoá mất hai phút, trước khi anh ta kịp định thần lại thì trước mặt đã không còn giọng nói của hai người Phó Kình Hiên nữa rồi.

“Mẹ kiếp!” Lục Khởi dậm chân.

Phó Kình Hiên đúng là không biết xấu hổ, ban ngày thì muốn cục cưng chuyển viện, cảm thấy cục cưng không thể chuyển viện, anh ta liền tự mình chuyển qua đây.

Da mặt dày như thế, quả thực làm cho người ta tức giận!

Cả người Lục Khởi run lên vì tức giận, nhưng lại không thể làm gì được.

Tất cả đã thành ra như vậy rồi, anh ta còn có thể làm gì bây giờ?

Anh ta cũng không thể đuổi Phó Kình Hiên đi?

Chưa kể, đây còn không phải là bệnh viện của anh ta, hơn nữa anh ta cũng không có khả năng đuổi được Phó Kình Hiên.

Hiện tại điều duy nhất anh ta có thể làm, chính là dặn dò các y tá. Để sau khi anh ta đi, các y tá sẽ không mở cửa cho Phó Kình Hiên, càng không được cho Phó Kình Hiên có cơ hội tiếp xúc với Bạch Dương.

Nghĩ đến đây, Lục Khởi lập tức xoay người, nhanh chóng đi vào phòng bệnh.

Sau khi nhìn thấy hộ lý nhiều lần cam đoan sẽ không cho người khác ngoại trừ các y tá tiến vào, anh ta mới cảm thấy yên tâm rời đi.

Không lâu sau khi anh ta đi, Phó Kình Hiên đã thay một bộ quần áo bệnh nhân của bệnh viện này, đồng thời bảo trợ lý Trương đẩy mình đi tới trước cửa phòng bệnh của Bạch Dương.

Trợ lý Trương giơ tay gõ cửa.

Hộ lý đi tới phía sau cửa, thông qua kính cửa, nhìn thẳng vào trợ lý Trương hỏi: “Hai người là ai?”

“Xin chào, tôi họ Trương, ông chủ của tôi với Cô Bạch là…” Trợ lý Trương nhíu mày, không biết nên biểu đạt thân phận của Phó Kình Hiên như thế nào.

Nếu nói là chồng cũ, tổng giám đốc Phó chắc chắn không vui.

Nếu nói là bạn trai, cũng không phải.

Nếu nói là một người bạn…

Cô Bạch cho phép tổng giám đốc Phó trở thành bạn bè sao? E là không!

Còn nữa, Tổng giám đốc Phó khẳng định cũng không muốn làm bạn bè với Cô Bạch, cho nên xưng hô này…

Đang lúc trợ lý Trương chuẩn bị ném quả bóng này cho Phó Kình Hiên, để Phó Kình Hiên tự mình nghĩ cho mình một danh xưng.

Hộ lý bên trong cửa đột nhiên trở nên cảnh giác: “Họ Trương? Ông chủ của anh có phải họ Phó không?”

“Vâng, làm sao cô biết?” Trợ lý Trương kinh ngạc.

Hộ lý liên tục xua tay: “Đi đi, hai người mau đi đi, tôi sẽ không mở cửa cho hai người đâu. Lục tiên sinh đã nói rồi, chỉ cần hai người đến thì phải ngăn cản ngay.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play