CHƯƠNG 746

Bạch Dương bĩu môi, xoay người muốn rời đi.

Phó Kình Hiên kéo tay của cô lại: “Tôi chỉ lo lắng cho em thôi, đã trễ thế này IOI Si “Tôi không cần anh phải lo lắng cho mình!” Bạch Dương rút cánh tay ra, lạnh lùng nhìn anh: “Trước đây anh chưa từng lo lắng cho tôi, bây giờ cũng không cần đâu, khuya lắm rồi, anh về đi, tôi cũng phải về.”

Vừa dứt lời, cô không thèm để ý đến anh nữa, xoay người đi vào trong.

Phó Kình Hiên cũng không níu kéo cô nữa, cứ như vậy mà nhìn cô dần dần biến mất.

Trở về căn hộ, Bạch Dương cởi giày ra rồi đi chân trần vào nhà tắm.

Sau khi tắm xong, cô đi vào phòng ngủ chuẩn bị nghỉ ngơi.

Đáng lẻ mười giờ là cô đã ngủ rồi, nhưng hôm nay bị Trình Minh Viễn kêu ra ngoài nên bây giờ cô không thể nào mở nổi hai mắt nữa.

Bạch Dương ngáp, đi đến bên cạnh cửa sổ, chuẩn bị kéo rèm lên.

Bỗng cô nhìn xuống dưới lầu thấy chiếc xe tầm thường vẫn đậu chỗ đó.

Nói cách khác, Phó Kình Hiên vẫn chưa chịu đi.

Âm hồn bất tán hả?

Bạch Dương cười khẩy một tiếng rồi kéo rèm lên một cách dứt khoát, cô lên giường nằm xuống, Dưới lầu, Phó Kình Hiên ngồi trong ghế lái vẫn liên tục ngẩng đầu nhìn lên trên lầu.

Nhìn thấy đèn đã tắt, anh biết rằng cô đã ngủ.

Đột nhiên điện thoại của Phó Kình Hiên vang lên.

Anh cầm lên nhìn một cái, là cuộc gọi đến của trợ lý Trương.

“Có chuyện gì?” Phó Kình Hiên mở loa ngoài, đưa tay qua cái hộp bên ghế phụ lấy ra một hộp thuốc lá và cái bật lửa.

Trợ lý Trương trả lời: ‘Cũng không phải chuyện quan trọng gì, bệnh viện báo Cố Tử Yên đã tỉnh lại.”

“Ừm”” Phó Kình Hiên nghe vậy cũng không có phản ứng gì quá đặc biệt, anh rút một điếu thuốc ra đốt rồi ngậm vào miệng.

Trợ lý Trương cũng đoán được thái độ thản nhiên của anh, anh ta đẩy kính: ‘Mặc khác, còn có một việc, Cố Mạn Tình cũng đã về nhà!”

“Cái gì?” Phó Kình Hiên dừng hút thuốc, anh híp mắt một cái: “Cố Mạn Tình?”

“Đúng vậy.’ Trợ lý Trương gật đầu nói.

Phó Kình Hiên nhíu chặt lông mày: “Thật sự là Cố Mạn Tình sao?”

“Rất có thể, Cố Mạn Tình đã cầm sợi dây chuyền đến gặp vợ chồng Gố Việt Bân, bây giờ vợ chồng Cố Việt Bân cũng đang làm giám định ADN, Cố Mạn Tình cũng không bỏ đi nên chắc là thật.” Trợ lý Trương nghiêm túc trả lời.

Vẻ mặt Phó Kình Hiên trở nên nghiêm túc.

Sợi dây chuyền…

Không phải sợi dây chuyền đó trong tay Bạch Dương sao? Sao bây giờ lại ở trong tay người khác?

Không lẻ là giả?

Không, không thể như thế được, nếu là giả, không thể nào vợ chồng Cố Việt Bân không nhận ra, dù gì đó cũng là vật mà họ †ặng con gái mình, không ai có thể quen thuộc với nó hơn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play