Cố Tử Yên ánh mắt hơi lóe lên, nụ cười hơi mất tự nhiên: “Thực ra, những thứ trước đây đã thành quá khứ rồi. Nhiều thói quen của em đã thay đổi, anh nên quên đi, Kình Hiên.”

“Quên đi?” Phó Kình Hiên cau mày.

Cố Tử Yên vòng tay qua cổ anh: “Đúng vậy, nhớ em của hiện tại không tốt sao?”

Phó Kình Hiên nhìn ánh mắt mong đợi của cô, môi mỏng mấp máy: “Ừ.”

“Kình Hiên, anh thật tốt!” Cố Tử Yên kiễng chân lên hôn lên má anh, sau đó ánh mắt rơi xuống môi anh, môi cô ta từ từ tiến sát lại.

Phó Kình Hiên không né tránh, mà còn cúi đầu phối hợp.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!

Nhưng ngay khi môi của Cố Tử Yên sắp chạm vào môi anh, khuôn mặt của Bạch Dương lại thoáng chạy qua trong tâm trí anh.

Phó Kình Hiên ngay lập tức đẩy Cố Tử Yên ra.

Cố Tử Yên sững sờ, ngây người nhìn anh, hai mắt đỏ bừng: “Kình Hiên, sao anh lại đẩy em ra?”

Phó Kình Hiên cũng biết hành động của mình có chút làm tổn thương cô nên cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi, Tử Yên, đây là văn phòng…”

“Có phải là anh chê em không?” Cố Tử Yên cắn chặt môi.

Phó Kình Hiên nhìn cô: “Tại sao em lại nghĩ như vậy?”

“Chẳng lẽ không phải sao?” Cố Tử Yên nước mắt lưng tròng: “Anh chê em từng bị người đàn ông khác đụng chạm qua nên mới đẩy em ra?”

“Không phải.”

“Vậy thì tại sao anh lại đẩy em ra, anh nói đi!” Cố Tử Yên buồn bã nhìn anh.

Phó Kình Hiên xoa lông mày, không biết nên nói thế nào.

Đúng lúc này, trợ lý Trương mở cửa bước vào: “Tổng giám đốc Phó, các vị giám đốc đều đến đông đủ rồi, bây giờ anh qua đó không ạ?”

Phó Kình Hiên thở phào nhẹ nhõm khi trợ lý Trương đến: “Tôi qua ngay.”

“Vâng.” Trợ lý Trương đóng cửa lại.

Phó Kình Hiên đặt tay lên vai Cố Tử Yên: “Được rồi, Tử Yên, anh đi họp trước, có chuyện gì nói sau.”

“Vâng.” Cố Tử Yên miễn cưỡng gật đầu.

Phó Kình Hiên sau đó yên tâm đi ra ngoài.

Cố Tử Yên nhìn về hướng anh đang rời đi, từ từ nắm chặt tay lại.

Đây là lần thứ ba, anh đã từ chối cô ta lần thứ ba rồi.

Cô ta không biết anh đang từ chối vì điều gì, nhưng tuyệt đối không thể cứ tiếp tục như thế này, anh cứ nói yêu cô ta nhưng không chạm vào cô ta khiến cô ta cảm thấy rất bất an.

Cô ta phải tìm cơ hội để gạo nấu thành cơm với anh, như thế cô ta mới có thể hoàn toàn giữ được anh bên mình.

Trên đường đến phòng họp, Phó Kình Hiên đột nhiên nói với trợ lý Trương phía sau: “Chút anh đến phòng tài chính nhận một tháng tiền thưởng.”

“Dạ?” Trợ lý Trương có chút ngớ ra.

Đang yên đang lành, tại sao đột nhiên cho anh ta tiền thưởng?

Phó Kình Hiên không giải thích nói tiếp: “Ngoài ra, mua một số thực phẩm chức năng tốt cho bong gân rồi gửi cho Bạch Dương.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play