CHƯƠNG 1651

“Là thế này thưa cô Bạch, em gái cô qua †ìm tôi hồi tối nay để lấy chìa khóa nên tôi mới thông báo cho cô biết.” Người ở đầu dây bên kia đáp.

Bạch Dương nghe thấy thế, cô sa sầm mặt: “Anh nói Bạch Viện đi tới Lưỡng Giang Tân Khu à?”

“Dạ phải.” Người ở đầu dây bên kia gật đầu.

Bạch Dương nhíu mày: “Bây giờ nó đang ở đâu? Anh đưa chìa khóa cho nó chưa?”

Lưỡng Giang Tân Khu là khu biệt thự có căn biệt thự cũ của gia đình họ Bạch.

Sáu năm trước sau khi ba cô qua đời thì cô đã phong tỏa căn biệt thự ấy rồi giao một chiếc chìa khóa cho quản lý khu biệt thự, dặn cách vài ngày đến dọn dẹp một lần, kiểm tra các trang thiết bị trong căn biệt thự.

Mặc dù cô không có ý định tiếp tục sống †rong căn biệt thự ấy nhưng cô cũng không muốn để nó trở nên hoang toàn, bởi thế tháng nào cô cũng đều trả phí quản lý.

Nhưng không ngờ, cô còn chưa hỏi bên đó mà Bạch Viện đã quay về rồi.

“Dạ đúng rồi cô Bạch, tôi đã giao chìa khóa lại cho cô ấy, dù gì cô ấy cũng là em gái ruột cúa cô.” Người bên quản lý gật đầu rồi mới hỏi một cách dè dặt: “Cô Bạch, có phải tôi sai rồi không? Không nên đưa chìa khóa cho em gái cô sao?”

Bạch Dương mím môi, cô muốn nói đương nhiên là sai rồi.

Nhưng đồng thời cô cũng hiểu rõ, quản lý †òa nhà không hề rõ quan hệ thật sự giữa cô và Bạch Viện nên mới giao chìa khóa lại cho cô ta.

Bởi vì quản lý tòa nhà thấy Bạch Viện là em gái cô, hai chị em thì có thù sâu biển hận nào kia chứ.

Bởi thế cô không hề trách cứ ban quản lý, dù gì cô hồi đầu cô cũng không nói với họ về chuyện của Bạch Viện.

Bạch Dương vừa nghĩ vừa xoa mày rồi nói: “Tôi và Bạch Viện có thù oán.”

Nghe Bạch Dương nói thế, người của bên quản lý lập tức nhận ra mình làm sai, vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi cô Bạch, tôi không biết.”

“Thôi, lần này tôi không truy cứu trách nhiệm, sau này không được làm thế nữa.”

Bạch Dương đặt tay xuống.

Người bên quản lý vội vàng cảm ơn: “Tôi biết rồi thưa cô Bạch”

“Nếu đã đưa chìa khóa cho Bạch Viện thì dẫn thêm vài người qua đó đuổi cô ta ra khỏi biệt thự cho tôi, đồng thời lấy chía khóa lại.”

Bạch Viện và Lý Tú Chi không có tư cách ra vào căn biệt thự ấy.

Bởi vì đó là căn nhà mà ba và mẹ cô mua lúc kết hôn, không có chút liên quan nào đến mẹ của Bạch Viện cả.

Lúc ba còn sống, ông ta cho mẹ con Bạch Viện vào căn biệt thự ấy ở, cô không tài nào phản bác được.

Nhưng bây giờ, ba đã không còn, mẹ con Bạch Viện hạ độc ba của cô, bởi thế bọn họ không có tư cách đặt chân vào đó dù chỉ là một bước!

Nghe giọng nói kiên định của Bạch Dương, người bên quản lý vội vàng đồng ý: “Tôi biết rồi thưa cô Bạch, tôi sẽ sắp xếp người sang bên đấy, xin cô yên tâm, tôi nhất định sẽ giải quyết thỏa đáng.”

Mặc dù người bên quản lý cảm thấy Bạch Dương đối xử tuyệt tình với em gái nhưng cô đã nói vậy, anh ta cũng chẳng dám ý kiến gì nữa.

Dù gì anh ta biết rất rõ ai mới là người cho anh ta cơm ăn áo mặc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play