CHƯƠNG 1550

Bạch Dương vẫn chưa nhận ra anh có gì bất thường, nhưng Tống Bội Như ở bên cạnh vẫn luôn không cất tiếng thì lại cảm nhận được, cô ấy thò tay giật ống tay áo cô.

“Sao vậy?” Bạch Dương quay đầu nhìn cô ấy.

Tống Bội Như không nói gì, chỉ hất cằm về phía Phó Kình Hiên.

Bạch Dương nhìn sang, thấy vẻ mặt cùng ánh mắt đang nhìn vào bát canh giải rượu của anh, cô bỗng hiểu ra gì đó, ngượng ngùng cười trừ: “m… xin lỗi anh nha, không phải tôi cố tình đâu, chỉ là tôi quên mất bát canh này là do anh mua.”

. Cũng không phải cô đang nói dối, lúc nãy cô thật sự quên mất mà.

Nếu không thì cũng sẽ không nói cái gì mà chỉ có kẻ ngốc mới đi mua loại canh giải rượu này.

Cô nói thế là đã mắng luôn cả anh.

Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Bạch Dương, Phó Kình Hiên bất đắc dĩ thở dài, cất giọng cưng chiều: “Được rồi, em mau uống đi, không phải còn nhức đầu à?”

Bạch Dương mỉm cười: “Ờ, tôi uống”

Tuy bát canh giải rượu này trông có vẻ không phải thứ ngon lành gì, nhưng cũng là ý tốt của anh.

Cô không thể từ chối sự quan tâm này của anh được.

Nghĩ thế, Bạch Dương hít một hơi thật sâu, sau đó nhắm chặt mắt lại, ngẩng đầu lên nốc cạn một hơi canh giải rượu trong bát.

Lúc cô uống, Phó Kình Hiên lại thò tay vào túi, sờ trong túi lấy ra một viên kẹo bơ cứng. Sau đó anh cầm trong tay rồi nhìn Bạch Dương.

Đợi sau khi cô uống xong, còn chưa kịp đặt bát xuống thì đã thấy trước mắt có thêm một viên kẹo.

Cô sững người, ngẩng đầu nhìn sang người đưa kẹo.

Đôi mắt của người đàn ông khẽ lóe sáng: “Mùi vị của canh giải rượu này thật sự không ngon lành gì, ăn kẹo vào có thể áp vị trong miệng lại.”

Anh là người nấu canh, dĩ nhiên biết mùi vị của nó ra sao.

Vì thế anh đã cố tình chuẩn bị viên kẹo này.

Thấy Phó Kình Hiên chu đáo và tỉ mỉ như thế, sau khi hơi ngơ ngác một lúc, trong lòng Bạch Dương lại dâng trào cảm giác ấm áp, cô mỉm cười: “Cảm ơn anh.”

Cô đưa tay lấy kẹo.

Phó Kình Hiên cũng nói nhỏ: “Không có gì, đưa bát cho tôi.”

Bạch Dương cũng không từ chối, đưa bát qua cho anh.

Anh cầm lấy bát, quay người đi vào bếp.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trong phòng khách tạm thời chỉ còn lại Bạch Dương và Tống Bội Như.

Tống Bội Như sờ cằm, thấy Bạch Dương bóc vỏ kẹo, rồi lại nhìn sang Phó Kình Hiên ân cần vào bếp, bỗng chốc cô ấy đã hiểu ra hết mọi chuyện, bèn nở nụ cười thú vị.

“Bạch Dương, hình như anh Phó rất thích cậu đó.” Tống Bội Như lên tiếng.

Nghe thấy cô ấy nói vậy, Bạch Dương đang ngậm kẹo chợt khựng lại, sau đó cụp mắt, giọng nhỏ nhẹ: “Ờm, chắc là vậy.”

Tống Bội Như thấy Bạch Dương thừa nhận Phó Kình Hiên thích cô, cô ấy lại nói: “Vậy cậu có định đến với anh Phó không?”

“Tớ không biết nữa.” Bạch Dương lắc đầu, sau đó vòng qua sofa, ngồi xuống ghế sofa đơn ở bên cạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play