Chương 1251

Anh còn chưa nói xong thì đột nhiên trong điện thoại truyền đến tiếng hít thở kéo dài.

Phó Kình Hiên lập tức ngộ ra, cô gái ở đầu bên kia điện thoại đã ngủ thiếp đi. Ban đầu anh chợt sững sờ, sau đó không khỏi mỉm cười.

Đúng là không phòng bị gì.

Mới đó mà đã ngủ thiếp đi rồi.

Đương nhiên, có lẽ là quá buồn ngủ, cho nên cô mới không nghe ra là anh.

Nếu không, bình thường cô nghe ra là anh, chẳng mấy chốc sẽ lập tức tỉnh táo lại. Sau đó chất vấn anh đã trễ như vậy còn tìm cô có chuyện gì.

Phó Kình Hiên cũng không định đánh thức Bạch Dương. Anh lấy điện thoại bên tai xuống, sau đó mở loa lớn, để điện thoại bên cạnh gối nằm. Tiếng hít thở của Bạch Dương phát ra đều đặn từ trong điện thoại.

Nghe tiếng thở của cô cũng giống như được gặp cô.

Thế là Phó Kình Hiên nghe cả một đêm.

Đến sáng hôm sau, trời tờ mờ sáng, điện thoại hết pin tự động tắt, tiếng hít thở của Bạch Dương mới biến mất.

Còn Phó Kình Hiên thì đến lúc này mới nằm xuống, nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Tám giờ sáng, Bạch Dương bị đánh thức bởi một tràng tiếng gõ cửa.

Cô nhíu nhíu mày, sau đó mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía có tiếng gõ cửa.

Bên ngoài, Lục Khởi vừa gõ cửa vừa gọi: “Bảo bối, em dậy chưa?”

Bạch Dương day lông mày. Sau khi ngáp một cái, hơi tỉnh táo lại thì mới trả lời: “Vẫn chưa, nhưng dậy ngay đây.”

“Vậy em nhanh lên. Anh vừa mới đến nhà trưởng thôn mua bữa sáng, em mau rửa mặt rồi ra ăn nhé.” Lục Khởi buông tay khỏi †ay nắm cửa.

Bạch Dương ừ một tiếng: “Được rồi, lát nữa emra.”

“Vậy anh đến phòng ăn trước đợi em.”

Nói xong, Lục Khởi xoay người rời đi.

Nghe tiếng bước chân của anh đi xa, đến khi biến mất không còn nghe thấy gì nữa.

Lúc này Bạch Dương mới duỗi lưng một cái, ngồi dậy từ trên giường.

Vừa ngồi dậy, cô cảm giác chân mình có hơi kỳ lạ, giống như bị thứ gì đó đè lên.

Bạch Dương nghỉ ngờ vén chăn lên xem, nhìn thấy điện thoại đang nằm trên đùi mình, cả người không khỏi sững sờ.

Quái lạ, sao điện thoại của cô lại ở trong chăn?

Trước lúc ngủ, rõ ràng cô đã đặt điện thoại ở trên đầu giường mà?

Bạch Dương đầy vẻ nghi ngờ lấy điện thoại ra bấm một cái, điện thoại không hề có phản ứng nào.

Hỏng rồi à?

Bạch Dương nhíu mày, sau đó nhanh chóng bác bỏ suy đoán này.

Không thể nào, điện thoại của cô mới mua được mấy ngày, sao có thể hỏng được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play