Chương 1061

Mặc dù cô ta biết ba mẹ chắc chắn sẽ cứu cô ta ra ngoài.

Lại không ngờ rằng cô ta sẽ không phải ngồi tù.

“Mẹ con hai người cứ trò chuyện đi, ba ra ngoài hỏi cục cảnh sát về chuyện nộp tiền bảo lãnh một chút.” Cố Việt Bân nói với bà Cố.

Bà Cố gật đầu: “Đi nhanh về nhanh nhé.

Cố Việt Bân hơi đồng ý rồi đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

Đại khái mười phút sau, ông ta quay về với vẻ mặt hơi khó coi.

Bà Cố và Cố Mạn Tình thấy thế thì sự bất an dâng trào trong lòng.

“Chồng à, thế nào? Có thể nộp tiền bảo lãnh không?” Bà Gố lo lắng hỏi.

Cố Mạn Tình cũng nhìn chằm chằm Cố Việt Bân.

Cố Việt Bân xoa xoa huyệt thái dương: “Có thể thì có thể nhưng phải tìm Bạch Dương ký giấy hòa giải đã. Nói cách khác là con sẽ phải ở lại đây.”

“Vậy chúng ta đi tìm Bạch Dương.” Bà Cố nói ngay.

Cố Mạn Tình lại ngăn cản: “Đừng mài”

Hai vợ chồng Cố Việt Bân cùng nhìn về phía cô ta: ‘Mạn Tình, sao lại đừng?”

Cố Mạn Tình cụp mắt xuống không dám nhìn ánh mắt của hai người bọn họ, sợ bại lộ suy nghĩ trong ánh mắt.

Bây giờ cô ta không thể để ba mẹ đi tìm Bạch Dương được.

Lỡ như Bạch Dương nói với ba mẹ về chuyện nốt ruồi đỏ thì sẽ phiền phức.

“Vì cô Bạch sẽ không đồng ý đâu. Cô Bạch hận nhà họ Cố chúng ta như vậy, chắc chắn cô ấy sẽ không ký giấy hòa giải cho chúng ta đâu. Thậm chí cô ta còn có thể sẽ nhục nhã ba mẹ nữa. Con không muốn để hai người bị cô Bạch làm nhục.

Thế nên ba mẹ à, hai người đừng đi tìm cô ấy. Cô bằng lòng ở lại đây, dù sao cũng sẽ nhanh được thả mà.” Cố Mạn Tình nhìn hai vợ chồng Cố Việt Bân rồi mỉm cười nói, dáng vẻ hoàn toàn là lo lắng cho bọn họ.

Trong lòng hai vợ chồng Cố Việt Bân rất ấm áp.

Quả nhiên con ruột của bọn họ là một đứa nhỏ tốt.

Nếu giờ phút này người ở đây là Cố Tử Yên thì chắc chắn sẽ không làm như vậy, còn ước gì bọn họ nhanh chóng đi tìm Bạch Dương ký giấy hòa giải luôn cũng nên.

“Mạn Tình, con thật sự bằng lòng ở lại đây sao?” Cố Việt Bân nhìn Cố Mạn Tình, rất nghiêm túc hỏi lại lần nữa.

Cố Mạn Tình gật đầu thật mạnh: “Thật sự, cho nên ba mẹ à, đừng đi tìm cô ấy.

Nói không chừng cô Bạch còn đang chờ hai người đến để nhục nhã hai người nữa đó. Chúng ta không thể mắc mưu được, không thể để cô ấy như ý nguyện được.”

“Việt Bân, Mạn Tình nói cũng có lý.” Bà Cố suy nghĩ rồi nói.

Cố Việt Bân cũng thừa nhận rằng lời này đúng là khá có đạo lý, cuối cùng ông ta thở dài: ‘Cũng được. Mạn Tình con yên tâm đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play