Trình Song Song nhàm chán lướt máy tính, trong lòng vẫn bực bội, tên Ưu Lục chết tiệt, dám chơi đùa thân thể lão nương, thật không thể tha thứ.

Chợt điện thoại di động rung một hồi, cô cầm lên, "Đường Vân Thanh"? Đêm khuya thế này gọi làm gì, triệu hồi ma quỷ à? Trong đầu nghĩ vậy nhưng cô vẫn ấn nghe cuộc gọi:

"- Cô gọi có việc gì?"

"- Tớ... Ba ngày nữa là sinh nhật tớ, muốn mời cậu đến."

"- Được. Vậy còn chuyện gì nữa không?" - Song Song nhàn nhạt đáp.

"- A... Không. Lát cậu ngủ ngon."

"- Ừ..."

Kết thúc cuộc gọi, Song Song nhìn điện thoại một lúc lâu, muốn chơi tôi à, đâu dễ đến thế? Cô còn nhớ khi chưa trọng sinh, Đường Vân Thanh mời cô dự sinh nhật cô ta, chọn cho cô một bộ váy dạ tiệc rực rỡ, liền bị mọi người chê cười "lợn đội vàng đi chơi" làm cho cô mất mặt, lại còn hại cô bị ngã dập mông trước mặt Mạc Thất Uông. Hừ, thù này không trả cô không làm người!

Lại nói Đường Vân Thanh giỏi diễn kịch, lúc nào cũng uỷ uỷ khuất khuất nước mắt ngắn dài thu phục nam nhân, thật ngứa mắt. Lại còn luôn miệng nói mình trong trắng trong khi đã lên giường với bao nhiêu người.

Lúc trước là cô tin người, Vân Thanh nói gì liền nghe nấy, bị cô ta dùng làm đá kê chân để toả sáng lấy hết hào quang về mình. Cái gì mà bạch liên hoa, cái gì mà tiểu bạch thỏ, tôi khinh!

Lần sinh nhật này, cô nhất định làm cô ta không thể ngóc đầu lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play