Dịch: lieu

Đọc xong đừng mất ngủ nhé, mai sẽ có chương tiếp:04(1):

- Hoàng Thiên Thủy Long Khải, đây là Hồng Huyền Cơ sao? Làm thế nào Hồng Huyền Cơ lại có mặt ở nơi này? Lẽ nào hắn vẫn bám theo Phương Viên sao? Đúng rồi, Phương Viên này trong tay nắm giữ Vô Cực Long Giới lại nắm được tất cả bí mật của thánh hoàng cực vì thế mới có thể tìm kiếm kỳ lân thánh thú nơi Mãng Hoang này, về điểm này Kiền đế Dương Bàn không thể nào không biết được, chính vì thế vẫn theo dõi sắt sao nhất cử nhất động của hắn, muốn từ trên người hắn đoạt lấy kỳ lân thánh thú cùng một chút bí mật về bảo tàng. Đây là Hồng Huyền Cơ nhìn chằm chằm vào Phương Viên, còn Dương Bàn thì đích thân theo dõi gắt gao ta, muốn từ trên người ta chiếm được bí mật của Đại Thiện Tự Như Lai Cà Sa.

Biến hóa bất ngờ phát sinh cũng không khiến cho Hồng Dịch mất đi sự tỉnh táo bình tĩnh.

Trên bầu trời, một đường chỉ ánh sáng bằng vào tốc độ nhanh chưa từng có trước đây mà lao đến, một quyền đánh Phương Viên ngã thẳng xuống đất, gần như là trong nháy mắt Hồng Dịch liền nhận ra kẻ có thân người đầu rồng kia chính là Hồng Huyền Cơ đang mặc Hoàng Thiên Thủy Long Khải.

Điều này không cần nghĩ ngợi nhiều cũng có thể đoán ra được.

Thượng cổ đệ nhất thần khải Hoàng Thiên Thủy Long Khải nằm trong tay hoàng thất Đại Kiền, điều này Hồng Dịch từ sớm đã biết được. Loại khải giáp này chỉ có người tu luyện võ đạo khi mặc vào mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của nó. Hồng Dịch từ miệng của Vân Hương Hương biết được Hồng Huyền Cơ đã từng mặc qua kiện khải giáp này.

Quan trọng hơn chính là Hồng Dịch gần đây đã mang toàn bộ quyền thuật của bản thân dung hợp lại làm một, kinh nghiệm võ đạo trở nên thuần túy, tại đây, vào thời điểm khi kẻ có đầu rồng hình người bay đến tung ra một quyền, Hồng Dịch lập tức cảm giác được một cỗ khí tức bá đạo có thể hiệu lệnh thiên địa chúng sinh, đây chính là cỗ khí thế mà chỉ duy nhất Chư Thiên Sinh Tử Luân mới có được.

Nếu kẻ này không phải Hồng Huyền Cơ thì còn là ai vào đây nữa?

Hồng Huyền Cơ luôn dõi mắt theo Phương Viên, đoán được tất cả bí mật về kỳ lân thánh thú.

Kiền đế Dương Bàn thì nhìn chằm chằm vào hắn, muốn tìm được bí mật của Đại Thiện Tự địa cung.

Trong nháy mắt Hồng Dịch đã nhìn xuyên thấu tất cả thủ đoạn của hoàng thất Đại Kiền.

Kỳ lân thánh thú lực lượng cường đại nhưng nó vốn là đại diện cho cát tượng, là một loại tượng trưng cho thánh hoàng, thánh nhân.

Kiền đế Dương Bàn nếu như chiếm được kỳ lân thánh thú, tuyên cáo thiên hạ, như vậy uy vọng sẽ lập tức tăng lên rất nhiều. Khi đó chỉ e rằng tất cả các thế gia, hào môn trong thiên hạ lập tức thu lại tâm tư, mưu đồ, cho dù là Đại Kiền hoàng thất có thi hành chính sách quan quân nhất thể, cải cách nạp lương cũng không có trở ngại gì.

Ý nghĩa của kỳ lân không gì có thể sánh được, quả thực có thể tương đương với ngọc tỷ truyền quốc. Có ngọc tỷ truyền quốc trong tay, đại biểu cho chính thống. Còn hàng phục được kỳ lân là đại biểu cho điềm lành của thánh hoàng.

Các hào môn thế gia của Đại Kiền ẩn tàng rất thâm trầm, trong đó khẳng định xuất sinh ra không ít cao thủ cùng đủ các loại đạo môn ngấm ngầm trong đó. Cho dù Kiền đế Dương Bàn có thực lực như vậy cũng không dám làm cho thiên hạ đại loạn.

Những tổ chức, liên minh giống như Thứ Đạo Minh, trong thiên hạ cũng có không ít.

Hiện giờ triều đình Đại Kiền phải phân biệt rõ rệt, từng bước từng bước tăng thêm uy vọng bản thân, ý nghĩ của Kiền đế Dương Bàn rất mạch lạc sáng sủa, càng mạch lạc càng đáng sợ.

Thứ nhất, tiêu diệt các thánh địa như Tinh Nguyên Thần Miếu, Huyền Thiên Quán, tiêu diệt các thế lực ngoại xâm.

Thứ hai, chế tạo con thuyền tạo hóa, tận dụng mọi khả năng tìm kiếm trung thiên thế giới giúp cho thực lực bản thân tăng lên, tốt nhất là có thể tu luyện thành dương thần, nắm giữ lực lượng tuyệt đối, mang cái gai trong mắt là Mộng Thần Cơ mà diệt trừ.

Thứ ba, theo dõi sắt sao Hồng Dịch, Phương Viên, thậm chí còn có cả Vô Địch Hầu để nắm được chút bí mật. Đối với Hồng Dịch, Phương Viên, Vô Địch Hầu mà nói thì bọn họ đều là những nhân tố bất ổn định, ngoài ra còn có một số nhân vật thiên tài khác cũng bị hoàng thất Đại Kiền giám thị chặt chẽ, đồng thời tìm mọi cách sử dụng thực lực của những thiên tài này phục vụ cho bản thân.

Ba bước này, suy cho cùng cũng đều vì cải cách thiên hạ, muốn vĩnh viễn nắm giữ thiên hạ trong tay, bằng vào sức mạnh tuyệt đối để thâu tóm tất cả, trở thành nhân vật chính trong sử sách liệt truyện, nắm giữ vạn vật trong tay.

Đây là một kế hoạch khổng lồ, một dã tâm khổng lồ, dã tâm của các đời đại đế. Đế vương nào chẳng có dã tâm muốn nắm giữ toàn bộ thiên hạ trong tay, cho dù là thần, là tiên, là quỷ, tất cả đều phải nằm trong tay của đế vương.

Loại cảnh giới này, loại dã tâm này muốn thực hiện được thì tâm linh phải tích lũy thật lớn, công đức phải tích lũy thật dày, mới đủ để có thể khiến cho tu vi một đế vương đạt tới đỉnh phong, thậm chí mới có thể siêu thoát niết bàn.

Thánh hoàng các đời đều không có khả năng nắm giữ thiên hạ vĩnh viễn, nắm giữ vĩnh viễn lòng người trong thiên hạ. Thiên đạo dễ ngộ, lòng người khó nắm. Nếu như Kiền đế Dương Bàn có thể nắm giữ thiên hạ vĩnh cửu, một việc lưu truyền thiên thu vạn đại như thế này thì thần niệm linh hồn của hắn sẽ thông suốt thấu đáo đến mức độ nào đây, lực công đức sẽ cường đại đến mức nào đây?

Việc này cũng giống như việc Hồng Dịch phát đại chí nguyện to lớn, nguyện người người trong thiên hạ đều là rồng.

Chí nguyện càng to lớn, sau khi thực hiện được nó, công đức lại càng lớn, thần niệm linh hồn thấu hiểu công đức, đủ có thể khiến cho thần niệm tiến đến một cảnh giới chí cao vô thượng.

Hồng Dịch tại khoảnh khắc khi Hồng Huyền Cơ xuất quyền đánh thẳng về phía Phương Viên, trong lòng bỗng bừng sáng. Đồng thời hắn cũng hiểu được tại sao bản thân cùng Kiền đế Dương Bàn và Hồng Huyền Cơ phát sinh những mâu thuẫn không thể hóa giải được.

Bản thân hắn sáng tác ra Dịch Kinh, giảng thuật về đạo của Càn Thiên, quẻ cuối cùng cũng là quẻ hay nhất "Dụng cửu, kiến quần long vô thủ, cát!".

Quẻ này ý nói rằng mong muốn người người đều như rồng. Còn Kiền đế Dương Bàn, Hồng Huyền Cơ lại muốn vĩnh viễn nắm giữ tiên, quỷ, nhân, thần, muốn vĩnh viễn làm vô thượng cửu cửu chí tôn.

Hai quan điểm về cơ bản hoàn toàn đối lập, trong tương lai không thể nào điều hòa được.

Hai con đường này, mỗi con đường sau khi hoàn thành đều có thể tích tụ được một lượng công đức khổng lồ vô cùng.

Tất cả mọi suy nghĩ, cảm xúc đều chợt lóe lên trong óc Hồng Dịch, nhất thời hắn bỗng có cảm giác thấu hiểu thấm nhuần mọi việc.

Phương Viên tuy rằng gian trá xảo quyết lại thông minh vô cùng, thế nhưng so với đôi quân thần cáo già Hồng Huyền Cơ và Dương Bàn thì sao có thể sánh bằng. Bản thân hắn nóng lòng tìm kiếm Kỳ Lân, cuối cùng kết quả lại mang áo cho kẻ khác, trong khi đó Hồng Dịch tuy biết rằng trong địa cung của Đại Thiện Tự có thể có Như Lai Cà Sa, thế nhưng lại không đến lấy. Chỉ riêng điều này thôi cũng có thể thấy được hắn nhẫn nại hơn Phương Viên rất nhiều.

- Vừa có cơ hội lập tức đi tìm? Phương Viên rốt cuộc cũng chỉ là một tên nhóc ra vẻ già dặn mà thôi. Mộng Thần Cơ tuyển chọn ra năm thanh niên thiên tài, chỉ riêng Phương Viên đã nắm giữ bí mật lớn như vậy rồi, không biết bốn người còn lại sẽ thế nào đây?

- Cũng thật trùng hợp khi ta đuổi theo Ngân Sa lại gặp phải Phương Viên trong Mãng Hoang này? Chẳng lẽ đây là kỳ kế của Mộng Thần Cơ? Nếu đúng là như vậy thì Mộng Thần Cơ này quả thật hơi đáng sợ đây...

Một nơi là Mãng Hoang, một nơi là Tây Vực, hai địa điểm cách xa nhau đến vạn dặm.

Nếu như chỉ là Phương Viên dựa vào Vô Cực Long Giới để tìm kiếm kỳ lân thánh thú thì Hồng Dịch sẽ tuyệt đối không thể biết được việc này. Thế nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện một Hàn Tiêu Tử khiến cho tâm thần của Thiện Ngân Sa lay động, làm cho nàng phải trốn vào trong Mãng Hoang, từ đó đụng độ phải Phương Viên.

Tất cả những sự việc này trùng hợp một cách khó hiểu, khiến cho Hồng Dịch có một loại cảm giác giống như đang bị Mộng Thần Cơ lợi dụng.

Nhìn Phương Viên từ trên bầu trời lao thẳng xuống đất, tất cả mọi ý niệm chớt lóe thoáng qua Hồng Dịch. Hồng Dịch kéo Thiện Ngân Sa lùi thật nhanh về phía sau, đồng thời hắn cũng không tiến đến gần con kỳ lân thật lớn ở trên bầu trời cùng Hồng Huyền Cơ.

Chờ cơ hội.

Lúc này Phương Viên từ trên bầu trời bị Hồng Huyền Cơ bất ngờ đánh rơi xuống đất liền khiến cho kỳ lân thánh thú phẫn nỗ mà gầm lên.

Phương Viên trong tay cầm Vô Cực Long Giới, có thể nói là chiếm được sự thừa nhận

của kỳ lân thánh thú. Hiện giờ lại bị kẻ khác đánh thê thảm như vậy, đương nhiên sẽ khiến cho kỳ lân tức giận.

- Hống.

Âm thanh tựa như một ngàn con voi đồng loạt rống lên, cùng lúc đó một quả cầu dịch thể to bằng một trái dưa hấu có mầu đỏ thẫm nhanh chóng bắn ra.

Ông.

Cả không khí vang lên tiếng ma sát dữ dội tựa như thiên thạch rơi xuống, kéo theo chiếc đuôi ánh sáng thật dài phía sau. Trong nháy mắt ầm ập lao về phía Hồng Huyền Cơ.

Đây chính là một viên nội đan mà kỳ lân tu luyện trăm nghìn năm, thu thập tinh hoa của vô số các loại thiên tài địa bảo cũng như linh khí vạn vật trong mãng hoang, kết hợp với khí huyết bản thân mà tạo thành. So với Hỏa Đan thì uy lực còn cường đại hơn vô số lần.

Viên nội đan đỏ rực như lửa có kích cỡ bằng một quả dưa hấu lao đi với tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được.

Tốc độ này so với tốc độ âm thanh còn nhanh hơn rất nhiều, gần như ngay khi một quyền của Hồng Huyền Cơ vừa đánh Phương Viên rơi xuống đất thì quả "nhục đan" lập tức xuất hiện cách Hồng Huyền Cơ hai tấc.

Ầm ầm ầm.

Âm thanh phát nổ vang lên dữ dội khiến cho không gian xung quanh Hồng Huyền Cơ đều méo mó vặn vẹo một cách điên cuồng, hoàn toàn không cho hắn bất cứ cơ hội nào để tránh né.

- Hừ.

Hồng Huyền Cơ xoay người lại, từ trong mũi hừ lạnh một tiếng, sau đó tung ra một quyền. Cánh tay hắn vắt ngược lại, thi triển ra một chiêu tuyệt học trong Chư Thiên Sinh Tử Luân, Thiên Luân Ấn, va chạm trực diện với nội đan của kỳ lân.

Quyền và đan va chạm phát ra một cỗ khí thế phô thiên cái địa, tựa như sóng thần va đập vào đá ngậm, khắp bầu trời bắn ra hàng nghìn hàng vạn đốm lửa sáng chói, sau đó lả tả rơi xuống bên dưới, khiến cho chu vi hơn mười dặm trên bầu trời đều bị bao phủ một cơn mưa sao băng lửa.

Những đốm sao băng lửa này vừa rơi xuống mặt đất, hoa cỏ cây cối chạm phải lập tức bùng cháy, khiến cho cả khu rừng trong nháy mắt chìm trong biển lửa, khói bay mù mịt đất trời.

Một quyền dùng cứng đối cứng đỡ lấy nội đan, thân thể của Hồng Huyền Cơ gần như không lay động, hai chân vững vàng, hơn nữa còn lao về phía trước, vẽ thành một đường ánh sáng vụt đi, hai tay như trảo rồng, mãnh liệt chụp về phía cặp sừng của kỳ lân, cùng lúc đó nhanh chóng hạ xuống trên lưng kỳ lân.

Hắn muốn bằng lực lượng vô cùng vô tận của bản thân, bằng vào khí thế, thần uy vô hạn của mình mà thu phục kỳ lân thánh thú giống như hàng phục một con ngựa hoang. Kỳ lân thánh thú ngay khi vừa bị Hồng Huyền Cơ nắm lấy hai sừng, thân thể vừa bị khống chế, nhất thời liền gầm lên một tiếng rung trời.

Luồng thanh âm mãnh liệt truyền ra bốn phía, trong nháy mắt khiến cho núi rừng rung chuyển, mây gió biến sắc, tạo thành từng vòng mây xoáy cuồn cuộn trên bầu trời. Một người một thú quấn chặt vào nhau.

- Không ngờ lại cường đại như vậy.

Sau khi được Hồng Dịch kéo lùi về phía sau, thoát ly khỏi trận chiến, chứng kiến cảnh như vậy sắc mặt của Thiện Ngân Sa cũng trở nên tái nhợt.

- Hồng Huyền Cơ hung mãnh như vậy, cho dù là Hồng Dịch chàng có mặc Thiên Mang Giác Thần Khải, thi triển ra toàn bộ lực lượng của Quang Ám Đại Kết Giới e rằng cũng khó có thể phong ấn được hắn. Hắn có phát hiện ra chúng ta không? Nếu hắn phát hiện ra chúng ta chỉ sợ chúng ta hoàn toàn không thể thoát được sự truy sát của hắn mất thôi.

- Hắn đã sớm phát hiện ra chúng ta rồi, chẳng qua hiện giờ kỳ lân thánh thú là mục tiêu hàng đầu của hắn, nếu không bằng vào trí thông minh tuyệt đỉnh của kỳ lân, một khi nhận thấy nguy hiểm sẽ lập tức tiến vào trong tiểu thiên thế giới mà ẩn thân, thậm chí có thể sử dụng nội đan bản thân để tiến vào hư không loạn lưu. Đến khi đó muốn bắt được nó sẽ cực kỳ khó khắn. Đó cũng là vì sao Hồng Huyền Cơ không nhằm về phía chúng ta.

Hồng Dịch cấp tốc nói.

- Hơn nữa hiện giờ ta chỉ có hai nghìn khối chủ thần niệm cùng một viên thần niệm tám kiếp, hoàn toàn không thể chống lại Hồng Huyền Cơ được. Bằng vào Hồng Huyền Cơ lúc này cho dù là lão quái vật như Đại Chu thái tổ cũng không phải là đối thủ của hắn. Chỉ sợ rằng chỉ có cường giả bảy lần lôi kiếp, đạt tới cảnh giới tạo hóa, hư không tạo hóa mới có thể đánh ngang tay với hắn.

Bảy lần lôi kiếp đã có thể tự xưng là Tạo Hóa.

- Hiện giờ Hồng Huyền Cơ khi mặc Hoàng Thiên Thủy Long Khải quả thực bá đạo vô địch, không kẻ nào có thể chống lại. Nếu như để cho hắn hàng phục được kỳ lân thánh thú thì lại càng thêm cường đại, trở thành thiên hạ vô đích. Hắn vốn luyện Chư Thiên Sinh Tử Luân đầy bá đạo, bây giờ lại có thêm chiến ý cường đại của Hoàng Thiên Thủy Long Khải của thượng cổ thánh hoàng, chỉ sợ rằng rất có thể sẽ hàng phục được kỳ lân.

Thiện Ngân Sa nói.

- Chúng ta ẩn tàng như vậy mà vẫn bị Mộng Thần Cơ lợi dụng. Hắn tính toán rất sâu xa, ta cho rằng hiện giờ chỉ sợ hắn đã tìm đến Nguyên Khí Thần của Tinh Nguyên Thần Miếu rồi. Kiền đế Dương Bàn cùng đám người của hắn đang ở khống chế cục diện nơi này, không cách nào phân thân được. Nhưng ta thấy việc kỳ lân xuất thế không đơn giản như vậy, Hồng Huyền Cơ khó có thể đắc thủ dễ dàng được.

- Đoạt kỳ lân thánh thú? Ở phía xa có người tới.

Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa rời khỏi vị trí trận chiến vài trăm dặm bên ngoài, lực ảnh hưởng của sóng âm cũng giảm bớt rất nhiều. Đúng lúc này Hồng Dịch dường như phát hiện ra điều gì đó, vội vàng cùng Thiện Ngân Sa từ trên không trung lao thẳng xuống dưới, ẩn mình sau núi đá.

Thoáng chốc từ xa xa phía đông, đột nhiên có một tia sáng vụt đến.

- Cao thủ một lần lôi kiếp cũng muốn đến đây giành miếng thịt này sao?

Thiện Ngân Sa vừa thoáng nhìn qua liền thấy tia sáng kia là những chùm thần niệm trong

suốt óng ánh, thế nhưng cũng chưa sinh ra điện mang, vì thế không khỏi cười nhạt một tiếng. Cao thủ một lần lôi kiếp chỉ sợ vừa tiếp cận với kỳ lân trong vòng một trăm dặm, dưới một tiếng gầm của kỳ lân lập tức toàn bộ thần niệm sẽ bị chấn nát thành tro bụi.

- Cao thủ này không thể coi thường.

Hồng Dịch vừa nhìn thấy chùm ánh sáng kia bay đến, tâm thần liền khẽ động. Chùm ánh sáng này là do rất nhiều rất nhiều khối thần niệm một lần lôi kiếp ngưng tụ lại, bên trong loáng thoáng kết cấu thành thần hồn một người. Thần hồn này là một thiếu niên có sắc mặt ngưng trọng dị thường, trên vầng trán lộ ra vẻ thâm trầm vô cùng.

Trên đỉnh đầu của cỗ thần hồn kia, vô số khối thần niệm một lần lôi kiếp kết thành một đám mây sao, hơn nữa còn có kết cấu giống hệt như Tử Vi Đấu Sổ trên bầu trời, hai bên có vô số thần niệm lôi kiếp bao quanh, ở vùng bên phải hình thành Bắc Đấu Tinh Trận, ở vùng bên trái thần hồn hình thành Nam Đấu Tinh Tương. Ở dưới chân thần hồn còn có rất nhiều thần niệm kết thành Địa Ma Tinh Trận.

Bốn đại tinh trận này có hơn mười vạn khối thần niệm một lần lôi kiếp! Mỗi một tòa tinh trận đều dựa theo quỹ tích chuyển động của các vì sao mà sắp xếp thành một đại trận huyền bí, phát sinh ra lực lượng vô cùng cường đại.

Thanh niên vừa đến sau khi kết thành bốn đại tinh trận xong liền mãnh liệt bay vụt về phía trước. Khi hắn tiến vào trong phạm vi trăm dặm, tiếp cận với tiếng nộ hống của kỳ lân, bốn đại tinh trận kia liền rung lên dữ dội thế nhưng thủy chung vẫn không bị phá vỡ, chẳng khác nào mạng nhện chao đảo trong gió lớn.

Thanh niên này vừa tiến vào trong phạm vi trăm dặm liền hạ xuống phía dưới, nhấc Phương Viên lên.

- Hơn mười vạn thần niệm một lần lôi kiếp kết thành đại trận huyền ảo như vậy! Lấy đâu ra nhiều thần niệm lôi kiếp đến như vậy.

Thiện Ngân Sa khiếp sợ thốt lên một tiếng.

Phải biết rằng một lần cao thủ lôi kiếp chỉ có hơn một nghìn khối thần niệm. Kể cả là cao thủ sáu lần lôi kiếp tuyệt đối cũng không có đến mười vạn khối thần niệm.

- Thiên hạ rộng lớn, đạo môn có đến trên trăm ngàn môn phái. Trong thiên hạ ẩn chứa vô số lưu phái đạo thuật truyền từ thượng cổ, trung cổ đến cho đến tận bây giờ. Chúng ta e rằng cũng khó có thể biết hết được. Người này chỉ sợ cũng là một trong đám thiếu niên thiên tài mà Mộng Thần Cơ bồi dưỡng mà thôi. Tuy rằng chỉ là một lần lôi kiếp thế nhưng không ngờ lại có thể luyện thành pháp môn Tinh Thần Cửu Biến của Tinh Đấu Đạo thời thượng cổ. Hơn nữa bản thân hắn lại gặp được kỳ ngộ cho nên mới tu luyện ra hơn mười vạn thần niệm! Đúng là nhìn thấy phải giật mình!

Hồng Dịch nói.

- Ta vốn cho rằng Vô Địch Hầu, Phương Viên vốn đã là những thiên tài xuất chúng, thế nhưng thật không ngờ trong thiên hạ lại còn có những người tài giỏi đến như vậy. Xem ra thiên hạ thực sự đã có biến động lớn, không biết sau này còn gặp phải bao nhiêu cao thủ nữa đây.

Ngay khi hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên từ bầu trời phía tây lại có hai tia sáng cùng nhau bay đến.

Bên trong hai tia sáng này có một thân mặc áo trắng, thân hình cao lớn vô cùng, tản ra một loại khí thế cương kính bạo liệt như thần linh. Một người là thiếu niên, áo khoác ngoài phiêu bồng, giở tay nhấc chân cũng khiến cho không gian xuất hiện những vết nứt rách, không ngờ linh hồn có năng lực xé rách hư không.

- Cao thủ sáu lần lôi kiếp! Bạch Phụng Tiên! Vũ Văn Mục!

Hồng Dịch nhìn thấy hai người này đồng loạt bay đến, chỉ hơi suy nghĩ một lát, dựa vào hiểu biết của hắn đối với các môn phái đạo thuật trong thiên hạ liền lập tức đoán ra hai người kia là thần thánh phương nào.

Một là chưởng môn đời trước của Chân Cương Mông, nghe đồn rằng bị Mộng Thần Cơ đánh trọng thương phải thi giải chuyển thế, Bạch Phụng Tiên.

Người còn lại chính là nhân vật hai mươi năm trước uy danh hiển hách, từng đánh cho Dương Bàn và Hồng Huyền Cơ gần như sống đi chết lại, thái sư Vân Mông quốc, Vũ Văn Mục. Hồng Dịch hiện giờ còn lưu giữ lại chín mươi chín khối thần niệm đỉnh cấp năm lần lôi kiếp ẩn chứa trong linh hồn của Tiểu Mục, thật không ngờ Vũ Văn Mục lúc này đã vượt qua sáu lần lôi kiếp.

- Năm lần lôi kiếp, sáu lần lôi kiếp, đây cũng là một cánh cửa lớn. Xem ra thần niệm của hắn sau khi phân tách ra suốt hai mươi năm, cuối cùng lợi dụng Huyền Thiên Trọng Sinh Pháp khiến cho tu vi tịnh tiến thêm một bước nữa.

Ngay sau khi nhìn thấy Vũ Văn Mục cùng Bạch Phụng Tiên liên thủ mà đến, bỗng nhiên cùng lúc ấy, một con đường ánh sáng rực rỡ từ phía xa xa xuất hiện. Con đường ánh sáng này dài đến vạn dặm, cực kỳ lộng lẫy.

Ở đầu của con đường ánh sáng này loáng thoáng hiện ra bóng hình một thiếu nữ. Thiếu nữ này trên đầu có cặp sừng rồng giống hệt như san hô máu. Đây chính là giáo chủ thần bí của Vân Mộng Thiên Long phái, Thiên Long đạo chủ, Ngao Loan.

Cùng lúc ấy, phía sau lưng của Thiên Long đạo chủ còn có một người trung niên thân mặc áo rộng năm màu, thần thái uy nghiêm. Đây chính là kẻ bài danh đệ nhât trong thiên hạ bát đại yêu tiên, Khổng Tước Vương.

- Phương huynh, ta đến chậm một bước.

Ngay trong chớp mắt khi rất nhiều cao thủ từ bốn phương tám hướng ùn ùn kéo đến, thiến niên có thần hồn do hơn mười vạn khối thần niệm một lần lôi kiếp ngưng tụ thành liền kết ra bốn tòa đấu tinh đại trận liền nhấc Phương Viên lên khỏi mặt đất.

Sau khi cứu được người liền lập tức bay vút lên, thoát ra khỏi phạm vi trận chiến giữa Hồng Huyền Cơ và kỳ lân.

- Đường huynh, huynh phải cẩn thận, Hồng Dịch đang ẩn nấp đâu đó quanh đây.

Phương Viên vừa được đỡ dậy liền quay sang thiếu niên kia vội vàng nói. Tựa hồ một quyền vừa rồi không khiến hắn trọng thương, Hồng Huyền Cơ cũng không hạ sát thủ với hắn, nếu không dưới một quyền của Hồng Huyền Cơ, ngay cả Vô Cực Long Giới cũng bị đánh nát thành bột phấn.

- Hồng Dịch thì đã làm sao. Trước đây để hắn có chút huênh hoang đó là do khi ấy ta còn chưa luyện thành môn thần thông Tinh Thần Cửu Biến.

Thiếu niên được Phương Viên gọi là Đường huynh này liền lạnh lùng cười.

- Phương huynh, huynh thật sơ suất quá, huynh vốn là thiên tài thám hoa, sớm đã bị kẻ khác theo dõi, vậy mà con đi tìm kỳ lân! Huynh xem, nhiều cao thủ luôn chằm chằm nhìn vào huynh chẳng khác nào ruồi nhặng ngửi thấy muồi máu. Hồng Dịch kia trên người cũng có bí mật, thế nhưng hắn ta còn nhẫn nại được, người khác biết hắn có bí mật mà có ai làm gì được hắn đâu.

- Đường huynh, làm sao huynh biết được ta đến Mãng Hoang tìm kỳ lân.

Phương Viên vừa nghe xong liền biến sắc, sau đó lập tức khôi phục bình tĩnh như thường, có thể thấy tâm trí của hắn trưởng thành rất nhiều.

- Huynh có Vô Cực Long Giới, từ Vô Cực Long Giới có thể tìm kiếm được thú cưỡi kỳ lân của thánh hoàng Cực năm đó. Điều này cũng không tính là bí mật gì cả.

Thiếu niên họ Đường trầm trọng nói.

- Huynh là thần đồng tám tuổi, trong khoa khảo đỗ thám hoa, danh tiếng lẫy lừng, trên người lại có bảo vật của thánh hoàng. Huynh lẽ nào không biết, hàng ngày nhất cử nhất động của huynh có biết bao nhiêu kẻ dòm ngó theo dõi hay sao? Tuy nhiên Hồng Dịch kia hiện giờ càng gây náo động hơn, tính ra cũng san sẻ không ít ánh mắt đối với huynh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play