- Không biết chúng ta có thể giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú hay không?!

- Chỉ cần giác tỉnh thiên phú, ta có thể đưa cả nhà vào trong nội thành, ở ngoại thành thực quá nguy hiểm!

Đồng bạn bên cạnh Tô Dương, Chu Đại Hải tiếp tục nói:

- Ta có nằm mơ cũng muốn trở thành Ngự Thú sư a, ngươi thì sao, Tô Dương?

Tô Dương gật đầu nói:

- Ta đương nhiên cũng muốn!

Tô Dương hắn là người xuyên việt, vốn khổ học mười hai năm, vất vả thi qua kỳ thi đại học, đậu vào trường mà hắn mong muốn, không nghĩ tới vừa ngủ một giấc, lúc tỉnh lại đã tới cái thế giới khắp nơi đều là Hung thú này!

Ba trăm năm trước, thế giới này tương tự như Trái đất của hắn, nhân loại có văn minh khoa học kỹ thuật phồn vinh, loài người là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn.

Có điều một hồi Đại Biến Cố đột nhiên kéo tới, Linh khí khôi phục, động thực vật dồn dập tiến hóa thành Hung thú, đám Hung thú lại bắt đầu tàn sát nhân loại, vũ khí nóng của nhân loại đối với bọn nó gần như vô hiệu, ngay cả đầu đạn hạt nhân cũng chỉ có thể khiến chúng nó biến dị càng thêm nguy hiểm!

Vô số thành thị rơi vào tay Hung thú, vô số nhân loại trở thành thức ăn, văn minh rơi vào nguy cơ chưa từng có!

Cũng đúng lúc đó, chức nghiệp Ngự Thú sư đột nhiên xuất hiện.

Phàm là người có thể thức tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, đều có thể khế ước với Hung thú, mượn lực Hung thú, hoặc thúc giục Hung thú chiến đấu!

Sau khi Ngự Thú sư xuất hiện, nhân loại mới có thể coi như miễn cưỡng ổn định trận tuyến, dựa vào khoa học kỹ thuật còn sót lại cùng với lực lượng Ngự Thú sư, thành lập từng khu căn cứ, tiếp tục sinh tồn nảy nở.

Địa vị Ngự Thú sư từ đó vô cùng cao, có điều, không phải ai cũng có thể trở thành Ngự Thú sư.

Muốn trở thành Ngự Thú sư, đầu tiên cần thiên phú.

Hàng năm, Liên Bang sẽ tập trung thiếu niên vừa tròn mười ba tuổi lại, tiến hành nghi thức giác tỉnh, phàm là người có thể giác tỉnh thiên phú, đều sẽ thu được tư cách nhập học Ngự Thú sư học viện.

Chỉ cần có thể thông qua khảo hạch, thành công tốt nghiệp ra trường, cả nhà đều có thể chuyển vào căn cứ an toàn.

Còn người không thể giác tỉnh thiên phú, chỉ có thể nộp học phí học trường cấp ba bình thường, học tập tri thức bình thường.

- Nghi thức giác tỉnh bắt đầu, các ngươi chỉ có một cơ hội, tất cả chú ý, nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm ngộ!

Một vị Ngự Thú sư mang theo một đầu Ngân Hồ cao cỡ nửa người đứng trên bình đại. hắn vừa nói xong, hội trường vốn có chút ầm ĩ lập tức an tĩnh lại, các thiếu niên có mặt cùng nhắm mắt, tỉ mỉ cảm ngộ.

Đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, không ai dám qua loa.

Ngân Hồ đứng lên, nó nhìn đám thiếu niên mười ba tuổi, hai mắt hoàng kim từng chút một chuyển thành màu ngân bạch, một cỗ ngân sắc phong bạo mắt thường không thấy được quét qua toàn trường!

Tô Dương nhắm mắt lại, khung cảnh đen nhánh, một đạo ngân quang xẹt qua.

Đây là dấu hiệu giác tỉnh!

Hắn, thành công giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú!

Chỉ cần giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, chờ qua ba năm, hắn có thể đón mẫu thân cùng muội muội vào Thất Tinh thành!



“Đinh! Phát hiện ký chủ thức tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, Dưỡng Sủng hệ thống mở ra...”

Nghe được thanh âm này, Tô Dương càng thêm kích động!

Hệ thống!

Thực sự có Hệ thống!

Quả nhiên, hắn vẫn luôn mơ hồ cảm nhận được bản thân tới thế giới này không phải ngẫu nhiên, rất có thể chính là do cái Hệ thống này!

- Mở mắt cả đi, người nào có ngân quang hiển hiện, chính là người giác tỉnh thiên phú!

Lão Ngự Thú sư hài lòng cười nói:

- Không tệ, các ngươi là nhóm cuối cùng của hôm nay, một trăm người lại có tới mười ba người giác tỉnh, tuy chỉ là thiên phú bình thường, nhưng các ngươi đều là hy vọng của nhân loại!

Tô Dương mở mắt, phát hiện quanh thân tràn ngập ngân quang.

Hắn lại nhìn qua Chu Đại Hải bên cạnh, trên người Chu Đại Hải cũng có ngân quang, cũng giác tỉnh rồi, điều này khiến Tô Dương càng càng thêm vui vẻ.

Chu Đại Hải là hàng xóm của hắn, bọn họ đều ở Bạch Nghĩ trấn ngoài thành.

Cha mẹ Chu Đại Hải còn thường xuyên giúp gia đình Tô Dương, quan hệ hai nhà có thể nói là cực tốt.

Những người không có ngân quang, chỉ có thể ao ước ghen tỵ nhìn đám Tô Dương.

Một số thiếu niên tâm trí yếu ớt, trực tiếp khóc lớn, bởi vì bọn họ biết, bản thân, đã bỏ qua cơ hội thay đổi vận mệnh.

Thế giới này, vô cùng tàn khốc!

Tô Dương nhìn qua lão Ngự Thú sư cùng với sủng thú Ngân hồ của lão đang chủ trì nghi thức.

Rất nhanh, việc khiến hắn kinh ngạc xuất hiện...

Hắn, lại có thể nhìn thấy, số liệu của đầu hồ ly kia!

"Tên gọi: Ngân Nhãn hồ ly.

Thiên phú: Không.

Tiềm lực: Thanh Đồng thượng phẩm.

Cấp bậc: Thanh Đồng trung phẩm.

Thuộc tính: Thú hệ, Tinh Thần hệ.

Độ trung thành: 83.

Kỹ năng: Tinh Thần thứ, Huyễn Linh đồng, Thôi miên."

Ngay lúc Tô Dương quan sát thuộc tính của Ngân Nhãn hồ, một vị quân nhân trung niên cao gầy bước tới:

- Người thức tỉnh thiên phú theo ta... người không thức tỉnh, trong vòng hai phút lập tức rời khỏi hội trường!



Mười ba thiếu niên theo vị quân nhân kia rời khỏi hội trường, đi hơn năm mươi mét, tiến vào trong một cái kho hàng lớn.

Trong kho hàng, bày la liệt trứng Hung thú lớn nhỏ khác nhau!

- Ta họ Trần, các ngươi có thể gọi ta là Trần giáo quan, trước tiên chúc mừng các ngươi thành công giác tỉnh, nhưng các ngươi còn chưa phải Ngự Thú sư chân chính!

Trần giáo quan nói:

- Muốn trở thành Ngự Thú sư chân chính, bước đầu là ký con Khế ước thú đầu tiên!

- Trong này đều là trứng Hung thú mà Thất Tinh thành chúng ta thu được, các ngươi có thể chọn một quả mà bản thân ưng ý trong số đó, ký kết khế ước.

Trần giáo quan tiếp tục giới thiệu:

- Trong số trứng Hung thú này, một bộ phận đã được chúng ta giám định, còn một bộ phận chưa rõ là trứng Hung thú nào! Những quả đã được giám định tuy tiềm lực phổ thông, nhưng đủ cho các ngươi dùng trong giai đoạn hiện tại...

- Đương nhiên, nếu các ngươi cảm thấy “cơ duyên tới rồi”, ký khế ước với số trứng chưa được giám định, ta cũng sẽ không ngăn cản các ngươi, nhưng các ngươi cần thận trọng suy nghĩ, chịu trách nhiệm cho quyết định của bản thân, hãy nhớ, họa phúc tương y!

Một thiếu niên quần áo hoa lệ, tướng mạo anh tuấn, thần tinh kiêu căng hỏi:

- Trần giáo quan, nếu người lớn trong nhà ta đã chuẩn bị trứng Hung thú tốt hơn cho ta thì sao?

Trần giáo quan gật đầu:

- Vậy ngươi có thể trở về nhà ký khế ước, còn người không có điều kiện, vậy chọn ngay trong kho đi!

Lời thiếu niên nói, lập tức khiến đám người còn lại ước ao.

Tô Dương biết, đây chính là đặc quyền giai cấp!

Những người có tiền có thế, đương nhiên sẽ chuẩn bị trứng Hung thú có thiên phú mạnh, huyết thống tốt cho con cháu của mình, suy cho cùng, ai mà không muốn con cháu mình bước nhanh hơn người khác.

Còn đám bình dân bọn họ, chỉ có thể nhờ chính sách của Thất Tinh thành, ký khế ước với sủng thú bình thường.

- Phương thức ký khế ước rất đơn giản, các ngươi đã thức tỉnh thiên phú, có một tia hồn lực, các ngươi chỉ cần dùng máu của bản thân bôi lên trứng Hung thú, sau đó đặt tay lên trên, dùng ý niệm nói cho đối phương biết, ngươi muốn ký khế ước với nó, vậy là có thể thành công!

- Các ngươi là nhóm người cuối cùng trong ngày hôm nay, vì vậy cho các ngươi một tiếng đồng hồ để lựa chọn, sau khi ký khế ước thì tới cửa nhà kho tập hợp, ta sẽ đưa các ngươi tới ký túc học viện.

Ánh mắt Tô Dương đảo qua kho hàng đầy các loại trứng Hung thú, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh gợi ý của hệ thống:

“Đinh! Hệ thống kích hoạt thành công!”

“Đinh! Nhiệm vụ phúc lợi: Từ trong 13.677 quả trứng Hung thú trong kho hàng Thất Tinh thành, tìm được trứng Hung thú có thiên phú tổng hợp mạnh nhất, khế ước thành công!”

“Nhiệm vụ thành công: Thưởng cho Sủng thú một cái Thần cấp thiên phú!”

“Thiên phú đẳng cấp: Phổ thông, Hi hữu, Tuyệt thế, Thần thoại!”

Chứng kiến nhiệm vụ này, Tô Dương lập tức muốn nín thở.

Quả nhiên là nhiệm vụ phúc lợi, cái phần thưởng này, rõ ràng là tặng không nha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play