"Đúng vậy." Từ trước đến nay Bùi Thanh Thiển luôn rất phóng khoáng và thẳng thắn trong vấn đề tình cảm.
Có tình cảm với anh, thì cô nói là có tình cảm với anh, từ trước tới nay cô chưa bao giờ giấu diếm.
Bùi Thanh Thiển cười, hỏi ngược lại: "Nếu không... tại sao tôi lại muốn kết hôn với anh ấy chứ?"
"Tôi cứ tưởng là cô kết hôn vì tiền của cậu ấy." Lúc nói câu này, Cố Thừa Viễn vẫn nhìn chằm chằm vào Bùi Thanh Thiển.
Một tay Bùi Thanh Thiển chống cằm: "Không chỉ anh nghĩ thế mà trước đây, lúc tôi quyết định kết hôn với anh ấy, tất cả mọi người đều nghĩ như thế."
Điều kiện của gia đình cô và Mộ Diễn Chi chênh lệch quá lớn...
Hơn nữa lúc đó Mộ Diễn Chi cũng đã thích người khác, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng cô muốn lấy tiền của nhà họ Mộ, biết rõ trái tim của Mộ Diễn Chi đã có chủ mà vẫn muốn kết hôn với anh.
Còn về chân tướng...
Người xem kịch sẽ không thèm quan tâm.
"Lúc đó nhiều người đều nói cô là người phụ nữ hám tiền, cô nghĩ như thế nào?" Cố Thừa Viễn không tin lí do thoái thác của Bùi Thanh Thiển.
Bùi Thanh Thiển không nhanh không chậm hỏi: "Tại sao lại phải quan tâm đến suy nghĩ của người khác?"
Cô quay đầu nhìn Cố Thừa Viễn: "Tôi yêu anh ấy, có thể gả cho anh ấy, vậy không phải đã đủ rồi sao?"
"Nhưng bây giờ cậu ấy lại muốn ly hôn với cô." Cố Thừa Viễn có chút cười trên nỗi đau của người khác, chạy tới vì tiền của Mộ Diễn Chi, cuối cùng lại rơi vào hai bàn tay trắng...
Đúng là hả lòng hả dạ.
"Đúng vậy." Cảm xúc của Bùi Thanh Thiển chợt không tự chủ được mà chùng xuống: "Nhưng mà, có thể trộm anh ấy đi từ tay của Joanna năm năm là tôi đã thỏa mãn rồi."
Cô cúi đầu, chậm rãi nhếch khóe môi lên.
Với cô, việc kết hôn với Mộ Diễn Chi năm năm giống như là một giấc mơ đẹp...
Hiện tại Joanna đã về nước...
Mộ Diễn Chi muốn tái hợp lại với Joanna...
Cô cũng nên tỉnh táo lại, đối mặt với thực tế.
Xe của công ty dọn nhà dừng lại, sau khi Bùi Thanh Thiển mở cửa nhà ra, bọn họ đi đi lại lại để chuyển đồ, cuối cùng, đến mười giờ rưỡi toàn bộ đồ đạc của Bùi Thanh Thiển cũng đã được chuyển hết vào trong phòng.
Sau khi xác định không còn sót lại thứ gì, Bùi Thanh Thiển mới kết toán trả tiền, người của công ty dọn nhà còn nhiều việc phải làm nên vội nói lời tạm biệt với họ rồi ba chân bốn cẳng đi ra ngoài, không quên đóng cửa lại.
Trong phòng khách.
Đồ đạc khắp phòng còn chưa kịp thu dọn, vô cùng lộn xộn, Bùi Thanh Thiển xắn tay áo lên, định sắp xếp lại thì chợt nhớ tới Cố Thừa Viễn vẫn đang ngồi ở trên ghế sa lon...
Cô quay đầu, nhìn Cố Thừa Viễn và lạnh nhạt hỏi: "Diễn xong rồi, giờ anh có thể đi được chưa?"
"Hai chúng ta đang yêu đương đấy." Cố Thừa Viễn không nhanh không chậm giải thích: "Nếu như tôi đi bây giờ, bị người khác nhìn thấy thì họ sẽ cho rằng tôi là người của công ty dọn nhà."
"Nếu vậy thì anh ngồi đấy chút đi." Bùi Thanh Thiển rạch thùng giấy, lấy đồ dùng thường ngày trong thùng ra và sắp xếp từng thứ từng thứ một.
"Cần tôi giúp một tay không?" Cố Thừa Viễn cũng không muốn khoanh tay đứng nhìn.
"Không cần." Bùi Thanh Thiển lịch sự cười với anh ta: "Tôi tự làm được."
Phụ nữ quá độc lập chắc chắn sẽ khiến người ta không thích.
Nhưng Bùi Thanh Thiển bây giờ chính là như vậy...
Cố Thừa Viễn nằm nhoài ở một bên, xấu xa suy nghĩ, nếu như lát nữa Bùi Thanh Thiển cần anh ta giúp đỡ và nhờ vả anh ta thì nhất định phải trêu cợt cô một phen, để Bùi Thanh Thiển biết cái giá của phô trương là gì!
Anh ta nằm một bên, vui vẻ suy nghĩ.
Bùi Thanh Thiển hoàn toàn không biết suy nghĩ của anh ta, tiếp tục mở thùng và lấy đồ vật bên trong ra, thuận tay bỏ cái hộp thùng một bên, động tác dứt khoát lưu loát, vẻ mặt cũng vô cùng tập trung.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ những đồ đạc nhỏ đã được sắp xếp xong, chỉ còn lại mấy thứ lớn.
Cố Thừa Viễn đắc ý cười.
Nếu như anh ta không đoán nhầm thì chắc chắn Bùi Thanh Thiển đang định bắt đầu xin anh ta giúp đỡ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT