Mộ Diễn Chi đi đến trước mặt Cố Thừa Viễn.

"Đáp án mà tôi nói ra đối với cậu mà nói rất là kích thích. Sau khi nghe xong, có thể cậu sẽ cảm thấy nghi ngờ nhân sinh." Cố Thừa Viễn ngả người ra sau, phòng hờ Mộ Diễn Chi: "Cho nên, bây giờ tôi cho cậu quyền lựa chọn…"

Mộ Diễn Chi đợi anh ta nói tiếp.

Cố Thừa Viễn gằn từng chữ: "Cậu có thể lựa chọn nghe hoặc không."

Mộ Diễn Chi rất muốn biết câu trả lời: "Nghe."

"Hừm..." Cố Thừa Viễn có chút lo lắng, nếu nói thẳng ra thì Mộ Diễn Chi sẽ đánh chết mình mất.

Anh ta đảo mắt rồi quyết định mặc kệ, nói: "Có bao giờ cậu nghĩ rằng mình không chỉ thích Joanna hay Bùi Thanh Thiển, mà là đều thích cả hai người không?"

Mộ Diễn Chi không trả lời.

Cố Thừa Viễn cho rằng Mộ Diễn Chi đang suy nghĩ điều mình nói có đúng hay không, tiếp tục nói: "Cậu nhìn xem, cậu chắc chắn rằng tình cảm của cậu với Joanna là thích, nhưng cậu lại không nỡ chia tay với Bùi Thanh Thiển, phải không?"

Bây giờ có tính là thích Joanna không?

Mộ Diễn Chi tiếp tục nghĩ theo hướng Cố Thừa Viễn nói.

“Vậy cậu nói thử xem, đấy không phải là cậu yêu cả hai người sao?” Cố Thừa Viễn đặt chân xuống đất, đứng lên nhìn Mộ Diễn Chi.

Mộ Diễn Chi nhìn Cố Thừa Viễn, giữ yên lặng.

Vẫn không đợi câu trả lời của Mộ Diễn Chi, Cố Thừa Viễn cảm thấy Mộ Diễn Chi quả quyết cho rằng lời của anh có lý: "Cậu nghĩ xem tình huống này, giả sử nếu ngày nào đó, hai người họ đồng thời cùng ở bên cạnh cậu..."

“Không thể nào.” Mộ Diễn Chi ngắt lời anh ta, giọng nói lạnh lùng, chán ghét không nói nên lời.

"Chúng ta không bàn bạc trước có lẽ không thể nào..." Cố Thừa Viễn chỉ muốn lợi dụng điểm này để làm cho Mộ Diễn Chi chấp nhận sự thật rằng anh thích Bùi Thanh Thiển: "Chỉ tưởng tượng tình huống này."



Mặt Mộ Diễn Chi không thay đổi hỏi: "Cậu không cảm thấy tưởng tượng đến khả năng này là đang làm nhục vợ tớ sao?"

Tại sao lại làm nhục vợ cậu mà không phải là Joanna?

Cố Thừa Viễn cố hỏi lại trong đầu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lơ ngơ của Mộ Diễn Chi, anh ta chỉ có thể nuốt tất cả câu hỏi vào trong bụng.

Được rồi!

Không tưởng tượng...

Nhưng mục đích anh ta hỏi câu này không phải để có suy nghĩ sau này cuộc sống sẽ có hai người vợ!

Anh ta chỉ muốn nghĩ thông suốt vấn đề này loanh quanh việc thích, để cho Mộ Diễn Chi phân biệt được bản thân mình rốt cuộc là thích ai!

Cố Thừa Viễn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mộ Diễn Chi, hít một hơi thật sâu.

Bỏ đi.

Cuộc đời này có một số người không đáng có được tình yêu.

Anh ta nở một nụ cười: "Được, chúng ta không làm nhục vợ cậu nữa."

“Ừ.” Giọng nói của Mộ Diễn Chi có chút trịnh trọng.

Anh còn dám trả lời?

Cố Thừa Viễn liên tục đảo mắt mới dùng lại, cầm điện thoại trên bàn lên nói: "Đã đến giờ tan làm rồi. Tôi phải đi đón bạn gái về nhà."

“Cậu vẫn chưa nói cho tớ biết lý do.” Cho đến bây giờ Mộ Diễn Chi vẫn không thể hiểu tại sao Bùi Thanh Thiển lại giữ khoảng cách với anh, anh lại khó chịu như thế.

“Bởi vì cậu vẫn chưa ở bên joanna mà cậu yêu sâu đậm.” Cố Thừa Viễn đã từ bỏ việc sửa chữa Mộ Diễn Chi.

Dù sao, Mộ Diễn Chi cảm thấy anh thích Joanna, vậy hãy để cho Mộ Diễn Chi cứ cảm thấy như vậy.



Chờ đến ngày nào đó Bùi Thanh Thiển tìm được bạn trai mới ...

Để sau này Mộ Diễn Chi sẽ phải hối hận.

Cố Thừa Viễn thản nhiên nói: "Đợi đến khi cậu chính thức xác nhận mối quan hệ với Joanna, nhất định sẽ rất ngọt ngào. Đến lúc đó cậu sẽ không cảm thấy khó chịu vì không có thói quen lúc không ở bên cạnh Bùi Thanh Thiển nữa."

"Thật sao?” Mộ Diễn Chi mù mờ.

...

Tin được không?

Không nhận ra tình cảm của một người đàn ông thì thật là đáng sợ.

Cố Thừa Viễn phớt lờ anh, ba chân bốn cẳng chạy tới cửa văn phòng của Bùi Thanh Thiển, còn chưa kịp gõ cửa, thì đã được thông báo rằng Bùi Thanh Thiển đã tan tầm về nhà...

Anh ta cầm điện thoại lên, nhìn lướt qua ngày tháng.

Thứ sáu.

Nhàn nhã cất điện thoại vào trong túi, cánh tay khoác lên vai Mộ Diễn Chi: "Cậu có biết hôm nay tại sao cô ấy lại đi vội vàng như thế không?"

“Cô ấy về để dạy kèm cho em trai.” Mộ Diễn Chi thản nhiên đáp.

“Em trai cô ấy đã đi học rồi, đoán chừng sẽ ở lại trường một đêm.” Cố Thừa Viễn nhìn đầy ẩn ý.

Mộ Diễn Chi càng thêm nghi hoặc.

Cố Thừa Viễn thản nhiên nói: "Nếu thông tin của tôi không sai, chắc hẳn là người đàn ông mấy năm của cô ấy đã về nước rồi..."

Nhìn biểu hiện chấn động một cách rõ ràng của Mộ Diễn Chi, tâm trạng của anh khó mà biến chuyển tốt lên: "Lúc này cô ấy hẳn là chuẩn bị đi ra sân bay đón người rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play