Long Linh trước giờ đều không chạm đến rượu bia, nhưng trong bầu không khí này cô cũng cố gắng uống mấy ly rượu vang, mặt đỏ giống như có thể nhỏ ra máu.
Tửu lượng của Thẩm Ưu không tồi, chỉ là vài ly rượu vang thì đối với anh không có ảnh hưởng gì cả.
Mới có một lúc thôi mà Long Linh đã say đến không biết trời đất gì, cô giơ tay chỉ vào khoảng không trên đầu, vừa huơ tay vừa lèm bèm: “Em... bây giờ em có thể ăn hết cả nguyên một con... hức... trâu. Nhanh lên... em vẫn muốn... uống tiếp! Anh... rót đầy ly... cho em đi...”
Thẩm Ưu nhìn thấy bộ dạng này của cô thì cảm thấy cô đúng là đáng yêu đến cực điểm, nhẹ nhàng dùng tay vén mấy sợi tóc lộn xộn bên sườn mặt của cô ra phía sau tai cho gọn gàng, nói một cách đầy chiều chuộng: “Bảo bối, chúng ta không uống nữa nhé. Em đã uống say rồi, anh bế em về phòng nghỉ ngơi nhé.” Dứt lời Thẩm Ưu liền cúi người xuống, bế bỏng Long Linh về phòng ngủ.
Quản gia vẫn luôn núp trong bóng tối để quan sát, lúc này ông ấy vui vẻ đưa ngón tay ra hiệu đã giành thắng lợi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT