Ông Thổ thấy Lý Tiểu Tiểu ngã sấp xuống, đặc biệt thuần thục mà xách cô từ trên đất lên: “Sao lại mềm chân rồi? Có phải bị tuột huyết áp hay không? Ông để ông Táo con làm chút gì cho con ăn nhé?”

Lý Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, đây là chuyện ăn sao? Đây rõ ràng là chuyện tiền!

“Ông Thổ ơi, không nghĩ tới ông là một lão nhân phá sản như thế!” Lý Tiểu Tiểu nhìn hoa mới cắt vừa nãy, một bộ biểu cảm hận không thể nhét nó lại vào trong đất: “Nó một đóa đã năm vạn, sao ngày hôm qua ông lại rộng rãi để con cắt nhiều như vậy chứ? Giá trị hơn 1 triệu đó!”

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn di động đang trực tiếp, cũng không có mặt mũi mà nói giờ kim ngạch tài khoản của công ty Tiên Phàm còn chưa đến 1 triệu, đến giờ cánh cửa lớn của công ty còn lung lay sắp đổ trong gió đó.

Dưới tình huống nghèo thành như vầy cô thế mà lấy hoa hơn cả triệu mà cắm vào bình?

Cô đó là cắt hoa sao? Đó rõ ràng là đang cắt mệnh của mình á!!!

“Ồ, con là nói bó tulip kia à, tự mình trồng cũng không phải tiêu tiền mua thì sợ cái gì?” Ông Thổ hào phóng vẫy vẫy tay: “Cái thứ đồ chơi này trong hoa viên còn nhiều mà, mỗi ngày con cắt một bó cũng chả sao cả, ông cung cấp nổi!”

Lý Tiểu Tiểu run rẩy, ông à, không phát hiện ra được ông vẫn là một thổ hào ẩn hình đó!

Ông Thổ tùy tay lại cắt mấy đóa xuống: “Bình hoa ngày hôm qua cắm có còn tinh thần không, lấy đi thay này.”

Lý Tiểu Tiểu vội vàng bổ nhào qua đoạt lấy cái kéo của ông Thổ, biểu cảm muốn điên rồi: “Ông Thổ ơi ông cũng quá để mắt con rồi, đem con dọn dẹp một chút rồi bán cũng không đáng giá như cái bình hoa kia! Chờ phát sóng trực tiếp xong rồi con liền cung phụng mấy bông tulip kia, một ngày đổi ba lần nước, sau đó liền tìm cái chụp thủy tinh che nó lại.”

Nghĩ lại về giá hoa một chút, Lý Tiểu Tiểu không nhịn được nước mắt rưng rưng: “Hiện tại con cũng chưa từng thấy 1 triệu là dạng gì đâu, ông khen ngược, trực tiếp cho con hoa tròn 1 triệu, cái giá này nghe một chút cũng giá trị mấy trăm đồng tiền đi. Xong rồi, con cảm thấy trái tim con đều sắp chịu không nổi. Ông Thổ, ông nói con cắm hoa xa xỉ như thế sẽ không bị thiên lôi đánh xuống đi?”

Ông Thổ nghiêm túc suy tư: “Con là người trời chọn, trừ phi làm cái chuyện tội ác tày trời gì đó, bằng không sẽ không bị thiên đại sét đánh đâu.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Ông Thổ, an ủi của ông vẫn là tràn ngập phong kiến mê tín trước sau như một vậy!

Có thể để tâm chút hay không!

Các fan trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn biểu tình rối rắm đau đớn muốn chết của vẻ mặt Lý Tiểu Tiểu đều sắp cười điên rồi, sau khi bọn họ vừa biết giá của hoa này đều cho rằng công ty giải trí Tiên Phàm đang lăng xê khoe giàu. Mà lúc này đã nhìn ra rồi, cô chủ nhỏ này thật sự là không biết giá của tulip nữ vương a, chỉ với cái biểu cảm tuyệt vọng, khiếp sợ, ảo não, đau lòng đan xen nhau kia thật là học cũng không học được.

Để tay lên ngực tự hỏi, đổi lại là bọn họ, bọn họ cũng phải đau lòng ngất đi.

Nhưng giờ nhìn bộ dáng của cô chủ nhỏ, bọn họ chỉ muốn cười ha ha, cái này cũng quá hài rồi!

……

Nhìn thấy phản ứng của Lý Tiểu Tiểu, cuối cùng Trần Hải Ba đứng trước màn hình lớn đã cảm thấy mỹ mãn. Kỳ thật tâm thái của ông khi nhìn thấy Lý Tiểu Tiểu cắt hoa trong trailer ngày hôm qua cũng không khác Lý Tiểu Tiểu hiện tại lắm, đều cảm thấy phí phạm của trời, quả thực là đau lòng đến hỏng mất! Loại hoa quý trọng sang quý này nên trồng ở trong đất hoặc là chuyển vào trong bồn, tùy tùy tiện tiện liền cắt xuống rồi không duy trì được mấy ngày liền điêu tàn, thật sự là quá mức đáng tiếc.

Lý Tiểu Tiểu hoàn hồn trở lại, nhìn bốn năm đóa hoa trong tay mình với ông Thổ rơi vào rối rắm, mấy đóa hoa mới vừa cắt xong này nên làm sao đây, cắm trong bình đặt trước mắt cô sẽ càng đau lòng, quả thực là thời thời khắc khắc đều đang nhắc nhở mình lãng phí tiền.

Nhìn tặng thưởng hết đợt này đến đợt khác trong phòng phát sóng trực tiếp, Lý Tiểu Tiểu cắn răng một cái, nếu không hay là dùng hoa này mua chuộc fan đi.

Lý Tiểu Tiểu nâng hoa đến trước màn ảnh, trong ánh mắt còn có thể nhìn thấy một tầng sương mù ngập nước: “Tuy rằng công ty giải trí Tiên Phàm chúng tôi mới vừa kinh doanh không lâu, nhưng các fan đều rất ủng hộ chúng tôi. Để hồi báo, hồi nữa chúng tôi sẽ làm một đợt rút thưởng trong phát sóng trực tiếp, phần thưởng chính là năm đóa tulip nữ vương này, giá trị……”

Lý Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ về kim ngạch, giọng nói không khỏi có hơi run rẩy: “250000!”

5555*, 250000, có thể lắp đặt điều hòa ở tất cả các phòng của công ty, sao tay của mình lại nợ như vậy chứ, không có việc gì cắt hoa làm chi!

*: phiên âm của chuỗi số 5 bên đó nghe giống như tiếng khóc hu hu ấy.

Nghe thấy Lý Tiểu Tiểu muốn tặng hoa, phòng phát sóng trực tiếp lập tức điên rồi, đầy màn hình đều là đủ loại tặng thưởng, làm cho trong lòng Lý Tiểu Tiểu chảy máu nhiều đã cân bằng rất nhiều……

Tốt xấu là thấy được tiền quay lại!

Có điều cũng có fan rất lý trí: “Trúng thưởng thì lãnh thưởng thế nào vậy?”

Lý Tiểu Tiểu do dự: “Mỗi ngày chuyển phát……”

Các fan suýt nữa không ngất đi, thế mà để cho hoa đắt tiền như thế bị chuyển phát bình thường, cô chủ nhỏ cô cũng quá kiệt rồi!

Fan lý trí đau lòng vỗ ngực liên tục: “Hoa mềm mại trong thời tiết nóng thế này, chuyển phát bình thường phải tới mấy ngày, sau khi hàng đến chỉ còn lại có cọng, đến lúc đó tulip 250000 của cô chủ nhỏ đã có thể không đáng một đồng rồi.”

“Cô chủ nhỏ hào phóng chút đi, dù nghèo nữa cũng không thể nghèo chuyển phát nhanh. Hoa 250000 cô cũng đã tặng, phí chuyển phát 25 đồng cô còn tiếc tiêu sao?”

“Cô chủ nhỏ, tôi van cầu cô vẫn là chuyển phát máy bay một ngày là gửi tới đi, nếu cô thật sự tiếc phí chuyển phát nhanh thì tôi có thể trả!”

Các fan ào ào spam tỏ vẻ đồng ý, trong lòng Lý Tiểu Tiểu lấy máu gật gật đầu: “Vậy được, rút trúng đừng quên khoe lên weibo một chút nha, để cho các bạn bè trên mạng cùng nhau thưởng thức mị lực của 250000 nguyên một chút!”

Không thể không nói tốc độ truyền bá của internet chính là lẹ, bên này đang phát sóng trực tiếp đấy, bên kia đã sao lại video ngắn về tulip tải lên các nền tảng video lớn cùng trên weibo, người của phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt tăng vọt, đều muốn thử xem mình có cái vận khí rút trúng giải thưởng lớn là hoa tươi giá trị hơn 250000 nguyên này không.

Tulip biến thành phần thưởng, Lý Tiểu Tiểu an ủi chính mình rằng xem như là marketing đi, rốt cuộc tâm bình khí hòa lên, đem mấy đóa hoa đã hái xuống tìm một nơi râm mát mà dè dặt cẩn trọng cắm trở lại trong đất, dự tính chờ sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp thì tới lấy.

Thả mắt nhìn lại, một mảnh tulip đỏ trắng đan xen tắm gội ánh nắng mặt trời mà sáng lạn nở rộ, tâm tình của Lý Tiểu Tiểu phải nói là phức tạp a, đây không phải là trồng hoa a, đây rõ ràng chính là trồng một mảnh mỏ vàng á!

Ông Thổ trồng hoa thích trồng từng mảnh từng mảnh, tỷ như là một mảnh tulip này, mảnh tiếp theo chính là hoa hồng, dù sao thì hoa viên của tòa nhà lớn, đất bên trong cũng đủ để ông Thổ trồng.

Cuối vườn tulip là đường nhỏ ngoằn ngoèo râm mát, Lý Tiểu Tiểu cầm gậy quay chụp đi qua, khán giả đi theo di động thấy được hai mảnh rừng trúc tía tinh xảo.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, có fan thuần túy là đến xem náo nhiệt đặt câu hỏi: “Cây trúc trước kia thấy đều là màu xanh, dù xem như là trúc tía nhìn thấy trên chợ cũng chỉ có thân trúc là màu tím, nhưng lá cây cũng là màu xanh, loại trúc từ trên xuống dưới đều là màu tím đây vẫn là lần đầu tiên gặp. Có đại thần nào nói một chút xem đây có phải là giống quý hiếm gì hay không?”

“Sẽ không phải cái gì cũng là chủng loại hi hữu chứ? Nhà cậu trồng chủng loại hi hữu sẽ là vừa trồng là trồng một mảnh lớn?”

“Nhà của tôi thì không phải, nhưng mà ông Thổ thì đúng là thế. Hoa một đóa 5 vạn cũng có thể trồng một mảnh lớn đấy, còn có chuyện gì là không có khả năng!”

“…………”

Nói có sách mách có chứng, ý nghĩ rõ ràng, quả thực vô lực phản bác!

Trần Hải Ba xem trực tiếp cũng không quá hiểu về cây trúc, ông lấy di động qua gửi một cái wechat vào trong nhóm những người có cùng sở thích nuôi hoa trồng cỏ với mình: “Có ai biết loại cây trúc này không?”

Người của nhóm cùng sở thích “Nuôi hoa trồng cỏ” với Trần Hải Ba không nhiều lắm, chỉ mười mấy người mà thôi, nhưng mà đều là thổ hào thích hoa cỏ đắt giá. Trong nhà mấy người này ít nhất cũng có hai ba bồn hoa cỏ giá trị cả triệu, thường xuyên xuất hiện trên hội đấu giá hoa cỏ quý hiếm, đều là ông chủ chịu vì hoa cỏ danh quý mà vung tiền như rác.

Sau khi Trần Hải Ba gửi trailer phát sóng trực tiếp vào trong nhóm ngày hôm qua, trong nhóm nhất thời nổ nồi, mấy ông chú tuổi bình quân cỡ chừng 50 này vì thế mà cố ý tải phần mềm phát sóng trực tiếp thường ngày nhìn một cái cũng khinh xuống, có người phát video chiếu lên TV, có người thì chiếu lên màn, đều sáng sớm đã liền bưng trà chờ trực tiếp.

Tuy rằng tulip vừa rồi đắt, nhưng mà không tính là rất khan hiếm, mặc dù ngắm một mảnh to cảnh đẹp ý vui, nhưng nếu mà thật lấy mấy đóa hoa mềm mại kia về, vài ngày liền héo rũ, ngược lại làm làm cho bọn họ cảm thấy khó chịu trong lòng. Nhưng mảnh rừng trúc này xuất hiện vẫn là làm cho người trong nhóm có chút kinh ngạc, tuy rằng bọn họ không trồng trúc, nhưng dù sao cũng là người chơi hoa cỏ cao cấp, đối với thực vật hoa cỏ khan hiếm vẫn là có thể nói được một hai.

Giống như vị fan vừa nãy đã nói, trúc tía thì thường thấy, nhưng ngay cả lá trúc cũng biến thành màu tím liền có chút hiếm thấy, mấy người họ tham khảo một phen, đều nói không nên lời là cái lai lịch gì.

Lý Tiểu Tiểu thấy người thảo luận rất nhiều, liền dừng lại ở bìa rừng trúc, đưa màn ảnh nhắm ngay ông Thổ: “Ông Thổ, các fan hỏi cái rừng trúc này có cái gì đặc thù hay không này?”

Ông Thổ chống quải trượng gật gật đầu: “Thật đúng là rất đặc thù, rừng trúc này lúc trước là dùng một gốc măng màu tím chậm rãi tài bồi ra, đến giờ trôi qua bảy tám trăm năm rồi, cũng chỉ có một mảnh rừng trúc tía nhỏ thế mà thôi. Có thể nói thế này, hơn một ngàn loại hoa cỏ thực vật trồng trước sau công ty chúng ta cộng lại cũng không trân quý bằng một cây trúc này.”

“Thật hay giả?” Lý Tiểu Tiểu có chút nghẹn họng nhìn trân trối: “Làm sao mà ông biết được chuyện bảy tám trăm năm trước?”

“Ông đương nhiên biết.” Ông Thổ cười ha hả mà sờ sờ cây trúc bên người: “Mỗi cọng cỏ mỗi một gốc cây của công ty ta ông đều có thể nói ra lai lịch, huống chi lai lịch của măng này là đặc thù.”

Nhất thời khu bình luận không ngừng tặng thưởng, lòng hiếu kỳ của một đám fan lòng bát quái đến mười phần đều bị treo lên, sôi nổi hỏi gốc măng bảy tám trăm năm trước kia có lai lịch đặc thù gì.

Ông Thổ kiếm đủ lòng hiếu kỳ của mọi người rồi mới chậm rì rì mà nói: “Nghe đồn gốc măng này là Nam Hải Quan Âm bồ tát ban thưởng xuống, thế gian chỉ có một gốc này, hiện giờ thế gian cũng chỉ có một mảnh rừng trúc thuần sắc tím này. Trúc tía này cũng không phải là chỗ nào cũng có thể mọc lên, có thể nói là cũng chỉ có ở chỗ ta đây mới có thể sống, ở chỗ khác chính là dời qua cũng không sống nổi.”

Nghe thấy ông Thổ giải thích, không chỉ có Lý Tiểu Tiểu nở nụ cười, các fan trong phòng phát sóng trực tiếp cũng cười, nói ông Thổ ngay cả bồ tát cũng bịa ra được.

Có điều tuy rằng chuyện truyền thuyết nghe là giả, nhưng mà giống như lời của ông Thổ, cái cách nói trên đời này chỉ có một mảnh rừng trúc thuần sắc tím này xác thật như là sự thật. Có cái loại fan thích truy tận gốc trốc tận rễ kia đã tra xét tuốt tuồn tuột trên các công cụ cả trong và ngoài nước, thật đúng là không có nhìn thấy cây trúc giống vậy.

Ông Thổ ra khỏi màn ảnh, chỉ chốc lát lại lắc lư trở lại, cầm một cái cuốc trong tay: “Thời gian mảnh rừng trúc này của tôi kết măng cũng bất đồng với mấy cây khác, 10 năm mới mọc măng một lần, trong mấy đám măng kia chỉ có một gốc là có thể mọc ra cây trúc mới, cái khác chỉ có thể dùng để ăn.” Ông quơ quơ cái cuốc trong tay, trên mặt lộ ra biểu cảm mấy đứa kiếm được hời rồi: “Năm nay vừa vặn là năm thứ 10, hiện tại lại là lúc măng tươi mới nhất. Hai ngày trước ông Táo đã muốn nấu măng, tôi cố ý chờ cho tới bữa phát sóng trực tiếp này, mang mọi người cùng nhau nhổ măng.”

Tuy rằng các fan không biết là ông Thổ nói ngoa hay là thật sự có chuyện này, có điều cả đám đều cực kỳ thích thú mà xem ông nhổ măng. Chỉ thấy ông Thổ bỏ gậy sang bên cạnh, bước đi như bay vào trong rừng trúc, tùy ý dùng chân mà bới một cái, một gốc măng phiếm sắc tím liền bị đào ra khỏi trong đất, run lên dưới ánh mặt trời, dường như còn mang theo một chút hào quang.

Ông Thổ xuống tay ổn chuẩn ác, một cuốc lại một cuốc, rất nhanh liền đào ra được mười mấy gốc, bỏ vào trong gùi trúc ở rừng trúc, khoát tay liền vác ở trên lưng: “Chờ lát nữa tiện đường đưa đi cho ông Táo.”

Nhìn nhìn măng mà ông Thổ đào ra, có rất nhiều fan ngồi không yên, có người là thèm tay nghề của ông Táo, có người lại hoài nghi có phải là ông Thổ làm đồ giả chôn măng nhuộm màu vào trước hay không, có người thì lại tò mò sao mà ông Thổ có thể nhận ra gốc nào có thể mọc thành cây trúc, gốc nào lại dùng để ăn.

Ông Thổ nhìn bình luận đa dạng chồng chất vẫn là thái độ vui tươi hớn hở như cũ, không vội cũng không giận: “Làm sao mà nhận ra tôi không tiện giải thích, mấy cậu cứ xem như là trực giác đi.”

Về phần nói măng là nhuộm màu, ông Thổ cười càng thoải mái: “Thích tin hay không thì tùy, dù sao cậu cũng chả ăn được.”

Từ rừng trúc đi ra ngoài còn lại là một mảnh biển hoa hồng, nhưng một mảnh hoa hồng này cũng bất đồng với loại thường thấy, nhan sắc cùng tạo hình đều rất là đẹp, ngay cả người không hiểu hoa cũng cảm thấy thập phần kinh diễm.

Tuy rằng Lý Tiểu Tiểu thừa kế công ty, nhưng từ cái hôm trở thành ông chủ ấy đến giờ liền phiền não vì kiếm tiền nuôi nhân viên, cẩn trọng tìm cách kiếm tiền, thật đúng là không có thời gian mà dạo công ty một lần.

Có thể nói đây là lần đầu tiên cô tới mảnh vườn hoa hồng này.

Lý Tiểu Tiểu khịt khịt mũi: “Hoa hồng này thơm quá à, hương thơm cũng không quá đậm, ngược lại làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái thả lỏng, không giống với hương hoa hồng con từng tiếp xúc trước kia. Ông Thổ, đây là giống hoa hồng gì vậy, có tên sao?”

Ông Thổ đặc biệt ngay thẳng nói: “Là tự ông đào tạo, linh cảm đến từ cầu vồng, con thích gọi là gì thì gọi đi. Nếu con thích mùi hoa này liền mỗi ngày hái một bó đặt ở đầu giường, cảnh đẹp ý vui còn trợ giúp cho giấc ngủ.”

Xét thấy vết xe đổ của tulip, lúc này Lý Tiểu Tiểu dè dặt cẩn trọng: “Hoa này sẽ không phải cũng tới mấy vạn một đóa chứ?”

“Đương nhiên sẽ không!” Ông Thổ cười vô cùng chân thành: “Đều đã nói là tự ông đào tạo, trên thị trường không có loại hoa này, tất nhiên là cũng không yết giá!”

Lý Tiểu Tiểu thở dài nhẹ nhõm một hơi vỗ vỗ ngực: “Vậy thật tốt quá, nếu lại giá trị mấy vạn thì tối nay con liền ngủ không yên.”

Ông Thổ vui tươi hớn hở lấy một cái kéo từ trong giỏ trúc ra, cắt một đóa hồng nhan sắc như nắng chiều xuống, tùy tay cài vào sau tai Lý Tiểu Tiểu. Cành của loại hoa hồng này khô lại trơn nhẵn mượt mà, cài trên người không cần lo lắng bị thương làn da.

Lý Tiểu Tiểu điều chỉnh lại vị trí đóa hoa, cười sáng lạn với màn ảnh, có chút ngại ngùng hỏi: “Có đẹp không?”

Các fan: “………………”

Tôi đi*, hình như cô chủ nhỏ đột nhiên trở nên càng xinh đẹp.

*: cái chữ đi này nghĩa là đi thật ấy, nhưng nó phát âm giống chữ xuy bên mình có điều hơi nặng hơn chút, kiểu giống như câu cảm thán ấy.

Tuy rằng Lý Tiểu Tiểu không có đẹp như Huyền Phinh, Hồ Linh Lung vậy, nhưng lại là hoa hậu giảng đường từ nhỏ cho đến lớn, đặc biệt là lúc cười rộ lên, có một loại cảm giác làm cho người ta không kìm lòng được muốn thân cận, giống như là cô em gái xinh đẹp đáng yêu nhà bên vậy.

Nhưng mà có đóa hồng này thêm vinh dự, phụ trợ cho ngũ quan của Lý Tiểu càng thêm lập thể, trên gương mặt không phấn son phảng phất như được thêm một lớp trang điểm ôn nhu vậy, đẹp đến làm người ta không dời mắt được.

Nháy mắt tặng thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp che trời lấp đất chặn toàn bộ màn hình, đám nhan cẩu kích động kêu ngao ngao: “Không hổ là công ty giải trí Tiên Phàm, ngay cả cô chủ nhỏ cũng lớn lên xinh đẹp như vậy! Có giá trị nhan sắc này còn làm ông chủ cái gì chứ, dọn dẹp một chút cùng nhau xuất đạo đi.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn thấy bình luận cũng đắc ý hớn hở, con gái nào có ai không thích xinh đẹp chứ!

Nhìn bộ dáng Lý Tiểu Tiểu ngốc ngốc vui tươi hớn hở, bạn trên mạng hiểu về hoa ở ngoài phòng phát sóng trực tiếp cười cười.

Trên thị trường không có loại hoa này nhưng không có nghĩa là hoa này rẻ, từ trên dáng hoa với nhan sắc của hoa hồng này mà nói, đều vô cùng làm cho người ta kinh diễm, nếu mà đem loại hoa này lên trên triển lãm hoa thế giới, tuyệt đối có thể đạt được giải thưởng quốc tế lớn. Nói túm lại, giá của một cành hoa như vậy tuyệt đối sẽ không thấp hơn tulip nữ vương, thậm chí giá sẽ đạt tới mười lần, mấy chục lần so với tulip nữ vương.

Có điều nghĩ đến tình huống trước đó Lý Tiểu Tiểu vì một cành tulip 5 vạn nguyên liền mềm chân mà ngã sấp xuống, nếu mà biết trên đầu mình cài một đóa hoa giá mấy chục vạn thì không phải sẽ kích động đến bẻ đầu mình xuống sao.

Vẫn là để đứa bé ngốc này vui vẻ thêm một hồi đi!

Đứa bé ngốc Lý Tiểu Tiểu vui tươi hớn hở trái quay phải chụp với biển hoa hồng, ông Thổ cầm kéo cắt từng đóa hoa với các màu xuống cầm lại đây. Lý Tiểu Tiểu vừa quay đầu lại nhìn thấy mười mấy đóa hoa trong tay ông Thổ suýt nữa ngất đi, thanh âm nháy mắt tăng vọt đến quãng tám: “Ông ơi, sao ông lại cắt hoa?”

Ông Thổ thập phần rộng rãi nói: “Tặng bạn trên mạng nha!”

Lập tức nịnh nọt trong phòng phát sóng trực tiếp bay đầy trời, còn có mười mấy gã thổ hào đồng thời tặng thưởng phần pháo hoa siêu xa hoa giá trị 3 vạn nguyên lại, màu sắc sặc sỡ đến ngay cả mặt Lý Tiểu Tiểu với ông Thổ đều bị che mất.

Thấy số lượng fan online xem của phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn 20 vạn, ông Thổ vung tay lên: Hiện tại liền rút thưởng, trước rút tulip vừa nãy, sau lại rút hoa hồng, chờ sau đó ông cao hứng rồi lại cho mấy đứa rút cái khác.

Các fan lập tức xoa tay hầm hè chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí có người đã nhanh chóng ôm di động ngồi trên bộ định tuyến rồi, chỉ sợ lỡ mất cơ hội tốt như vậy.

Nếu ông Thổ đã nói, Lý Tiểu Tiểu tự nhiên sẽ không cự tuyệt, dù sao đây là hoa mà ông Thổ trồng ra.

Nhấn xuống chức năng rút thưởng, trên màn hình phòng phát sóng trực tiếp liền xuất hiện hộp thoại đếm ngược từ 5, 4,3,3,2,1. Cùng lúc đó, hai mươi mấy vạn bạn trên mạng khắp cả nước đồng thời mạnh mẽ chọc màn hình.

Lý Tiểu Nhụy là một cô gái sống ở thành thị nhỏ, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn vô cùng bình thường. Gia cảnh bình thường, diện mạo bình thường, thành tích bình thường, sau khi tốt nghiệp lại làm một công việc thật bình thường.

Cô gái bình thường cũng có giấc mơ của mình, cho tới giờ trong lòng Lý Tiểu Nhụy đều có một bí mật nhỏ, cô hy vọng một ngày kia tự cô có thể để dành đủ tiền, mở một cửa hàng bán hoa nho nhỏ, làm cho trong thế giới của mình thêm một ít sắc thái hoa mỹ.

Hôm nay là ngày nghỉ, Lý Tiểu Nhụy bận rộn một tuần rốt cuộc trầm tĩnh lại, mở di động ra muốn xem blogger cửa hàng bán hoa mà mình chú ý phát sóng trực tiếp quản lý hoa tươi hằng ngày. Nhưng vào lúc nhấn vào gian phát sóng trực tiếp thì trượt tay, cũng không biết ấn vào đâu, vừa lúc vào phòng phát sóng trực tiếp của công ty giải trí Tiên Phàm.

Khi đó Lý Tiểu Tiểu với ông Thổ đúng lúc vừa đến vườn tulip, Lý Tiểu Nhụy nhìn thấy tulip nữ vương đầy màn hình nhất thời ngây ngốc, trong mắt chỉ còn lại có một mảnh biển hoa tuyệt mỹ này. Cô thế mới biết, thì ra trên thế giới này thế mà có hoa đẹp như thế.

Lý Tiểu Nhụy nhất thời quăng cái gì mà cửa hàng bán hoa phát sóng trực tiếp hằng ngày ra sau đầu, ôm di động ngồi vào trước bàn học, đi theo ông Thổ với Tiểu Tiểu cùng nhau dạo hoa viên của bọn họ, vẻ mặt chuyên chú đến còn muốn nghiêm túc hơn so với lúc đi học nghe giảng bài.

Lúc ông Thổ nói rút thưởng, Lý Tiểu Nhụy cũng không để ý, từ nhỏ đến lớn giải thưởng lớn nhất mà cô rút được chính là giải may mắn, nếu là vào lúc không có giải may mắn thì khẳng định là cảm ơn hân hạnh chiếu cố.

Vào lúc giao diện phát sóng trực tiếp bắn ra thẻ rút thăm trúng thưởng, Lý Tiểu Nhụy tùy tay nhấn một cái, thẻ rút thăm trúng thưởng hơi ngừng lại, tiếp theo hiện ra một hàng chữ: “Chúc mừng bạn trúng thưởng!”

Lý Tiểu Nhụy đột nhiên bật dậy, ghế dựa bị đụng ngã ra đằng sau, loảng xoảng một tiếng nện trên đất. Mà Lý Tiểu Nhụy lại ngoảnh mặt làm ngơ, tay ôm di động hơi hơi run rẩy, trên mặt tràn ngập thần sắc không dám tin.

Cô thế mà rút trúng bó tulip nữ vương giá trị 250000 kia?

Đây không phải nằm mơ chứ?!!!

Không kịp chụp màn hình, icon trúng thưởng liền biến mất, khuôn mặt tươi cười của Lý Tiểu Tiểu xuấn hiện trên màn ảnh: “Chúc mừng “Nhụy Nhụy muốn mơ” trúng thưởng, phần thưởng là năm đóa tulip nữ vương làm cho tôi đau đến vỗ ngực liên tục, nhớ đưa điện thoại liên hệ cùng địa chỉ riêng cho tôi. Cô yên tâm, vì hoa giá trị 250000 này, tôi nhất định sẽ đóng gói thật tốt rồi gửi tới cho cô với tốc độ nhanh nhất.”

Lý Tiểu Nhụy cảm thấy hốc mắt nóng lên, nước mắt lăn xuống dưới, cô lau khóe mắt, trên mặt nở rộ một nụ cười tươi sáng lạn: “Cảm ơn cô chủ nhỏ nhiều, tiền chuyển phát nhanh tôi trả là được.”

Lý Tiểu Tiểu gãi gãi đầu, lộ ra tươi cười ngại ngùng: “Hoa cũng tặng, tôi cũng không tiếu chút phí chuyển phát nhanh này, cô chờ thu hàng là được rồi.”

Phần thưởng thứ nhất ra rồi, ông Thổ lại cực kỳ thích thú đến đợt thứ hai, phần thưởng là mấy đóa hoa hồng tân phẩm màu sắc khác nhau kia, lúc này trúng thưởng thế mà là Trần Hải Ba.

Nhóm wechat đang cùng xem trực tiếp chỗ Trần Hải Ba lập tức đều sôi trào lên, một ít nhân sĩ yêu hoa sôi nổi kêu la chờ sau khi hoa đến sẽ mời Trần Hải Ba ăn cơm, điều kiện là bảo ông mang theo hoa hồng rút được, để cho bọn họ cũng có cơ hội ngắm hoa.

Người may mắn Trần Hải Ba cười chỉ thấy răng không thấy mắt, tất cả lời mời đều một hơi đáp ứng rồi.

Tiểu Thái ôm di động của mình hâm mộ hỏng rồi, cùng rút thưởng trong một gian văn phòng, sao mình lại không có cái Âu khí(*?) kia chứ?

*: Âu mà mình tìm được nó có nghĩa là châu âu, nhưng mà từ vài cuốn mình đã từng đọc nó hay được dùng để tả ai đó vận may bùng nổ ấy.

Ngay vào lúc cô buồn bực không thôi, Trần Hải Ba quay đầu lại rút một xấp tiền cho cô: “Tiền thưởng!”

Nhất thời Tiểu Thái nhảy dựng lên: “Cảm ơn ông chủ!”

Rút thưởng xong rồi, ông Thổ với Lý Tiểu Tiểu vác gùi trúc tiếp tục đi về phía trước, bạn trên mạng quả thật là bị đủ loại biển hoa làm cho xem hoa cả mắt, cảm thấy loại nào cũng đẹp, loại nào cũng chưa từng thấy.

Hiếm lạ nhất là dưới sự hầu hạ tỉ mỉ của ông Thổ, hoa cỏ trong hoa viên này tựa hồ là căn bản không có cái khái niệm gọi là hoa kỳ, hoa của một năm bốn mùa đều có thể nhìn thấy ở trong này, hoa sinh trưởng ở nhiệt đới cùng hàn đới cũng cùng tồn tại ở trong này.

Bạn trên mạng nhìn hoa mai nở rộ kiều diễm bên hồ sen, trong lúc nhất thời đều ngơ ngác đến vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Đối với câu hỏi bạn trên mạng tò mò đặt ra, ông Thổ liền kiêu ngạo một câu: “Tôi đào tạo!”

Rồi rồi, ngài là đại gia, ngài lợi hại nhất!

Ông Thổ nói chuyện rồi lại quẹo vào một hoa viên nhỏ: “Đây là vườn hoa lan của tôi.”

Lý Tiểu Tiểu xoay xoay vòng quay vườn hoa lan một lần trước, một vài bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp phun trà trong tay, đánh ngã gạt tàn nơi mé tay, vô cùng khiếp sợ nhìn chằm chằm màn hình.

Rốt cuộc hiện tại bọn họ đã biết vì sao ông Thổ lại khinh thường nhìn lại đối với mấy những cây phong lan ở góc tường tiền viện, so với những hoa lan ở nơi này, đám ở góc tường kia quả thật chỉ xứng đứng ở góc tường.

Khác với vườn tulip, vườn hoa hồng, chủng loại hoa lan nơi này đa dạng, đã có chủng loại hoang dại sang quý hi hữu trên thế giới, cũng có loại hình chưa bao giờ gặp qua.

Không nói chủng loại hoa lan hi hữu trong vườn này nữa, những hoa lan sang quý nhất từng bán đấu giá hoặc là giao dịch trước đó nơi này đều có, hoa lan giá trị đã ngoài hàng triệu một tá mắt có thể nhìn thấy hai ba chục cây. Càng làm cho mấy vị tự bêu rếu là nhân sĩ chuyên nghiệp là mấy chủng loại chưa bao giờ gặp qua này, nhìn kỹ dáng hoa này, nếu mà đưa lên hội chợ hoa lan, chỉ sợ sẽ xuất hiện giá trên trời chục triệu thậm chí hơn trăm triệu.

Mà mấy gốc hoa lan đó cứ đĩnh đạc như thế mà trồng ở trong vườn, ngay cả cái lều che nắng cũng không có, thậm chí nghe nói là cái vườn này còn từng được cho phòng phát sóng trực tiếp tìm tòi bí mật gì đó thuê lại quay cái quỷ gì mà phòng phát sóng trực tiếp thám hiểm?

Cô chủ nhỏ đứa bé này sao lại uy vũ thế chứ, có phải là cô không biết tổng giá trị của hoa cỏ trong vườn này cộng lại có thể đủ cho cô chen thân vào bảng phú hào hay không?

Lý Tiểu Tiểu còn không biết mình bị người cười nhạo, vui sướng để ông Thổ giới thiệu. Ông Thổ còn rất để bụng với hoa lan, chẳng những giới thiệu thật kỹ một phen, còn nói một vài bí kíp dưỡng hoa lan nữa.

Ông Thổ nói càng nhiều thì tặng thưởng của phòng phát sóng trực tiếp lại càng nhiều, chúng thổ hào yêu thầm hoa lan đều xuất động, liều mạng tặng thưởng, yêu cầu duy nhất chính là ở trong vườn lan lâu thêm một hồi.

Tôn chỉ của Lý Tiểu Tiểu là phải làm cho các fan cảm thấy tiền tiêu đáng đồng tiền bát gạo.

Nếu chúng thổ hào thích, vậy thì để bọn họ ngắm một hồi đi!

Ngây người ở vườn hoa lan đầy đủ hơn nửa tiếng, mắt thấy thời gian đã giữa trưa, Lý Tiểu Tiểu miệng khô lưỡi khô, hơn nữa ông Táo còn đang chờ hoa với măng để nấu cơm đó.

Nhìn bộ dáng lưu luyến của bộ phận fan thổ hào, ông Thổ vuốt vuốt râu: “Đều thích hoa lan thế à, nếu không thì cho các cậu rút một cái?”

Trần Hải Ba nhìn bộ dáng ngốc nghếch vui tươi hớn hở của Lý Tiểu Tiểu, đặc biệt lương tâm mà nhắc nhở một câu: “Rút thật sao? Hoa lan trong vườn này không gốc nào có giá trị thấp hơn 500000 đi! Tôi thậm chí còn thấy được hoa lan cùng loại mà năm trước giá đã bị xào tới trên trời là trên trăm triệu nguyên, thậm chí phẩm tướng còn tốt hơn so với loại kia.”

“Bao nhiêu?” Lý Tiểu Tiểu cảm thấy có khả năng mắt mình có vấn đề: “Trên trăm triệu nguyên?”

Điên rồi hả? Cái thứ đồ chơi không ăn được uống chả xong này bán trên trăm triệu nguyên? Chúng thổ hào là tiền nhiều đốt đến hoảng à?

Trần Hải Ba: “Đúng, 130 triệu thành giao.”

Lý Tiểu Tiểu: “!!!”

Thì ra con số vừa nãy vẫn là chưa tính sổ lẻ đâu.

Sau khi ông Thổ nhìn thấy bình luận thì giơ cái xẻng nhỏ chỉ về phía một gốc phong lan phía trong: “Các cậu đang nói về gốc này sao?”

Lý Tiểu Tiểu run rẩy, nhảy qua đó với sự nhanh nhẹn chưa từng có, bướng bỉnh cứng rắn chắn phía trước phong lan: “Ông muốn xúc liền xúc con đi, 130 triệu không thể động!”

Ông Thổ chọt chọt mặt: “Ông không muốn xúc, ông chỉ chỉa chỉa!”

“Chỉa chỉa cũng không được, đụng vào một chút thì một căn phòng chỗ học khu sẽ không còn.” Lý Tiểu Tiểu xoay người dè dặt cẩn trọng đẩy màn ảnh qua: “Xem xem đi, nghe nói cái thứ đồ chơi này giá trị hơn cả trăm triệu, tôi nghe đến sắp không quen biết tiền nữa.”

Có bạn trên mạng còn khiếp sợ hơn so với Lý Tiểu Tiểu: “Cái thứ gì? Trên trăm triệu? Tôi muốn xem là hoa gì còn đáng giá hơn cả tôi!”

Trần Hải Ba: “Ha ha, mỗi một gốc lan xuất hiện trong màn ảnh đều đáng giá hơn cậu!”

Lý Tiểu Tiểu cầm gậy quay chụp vẻ mặt cũng là biểu cảm huyền huyễn, trước đó cô quả thật có từng nghe có hoa lan giá trên trời, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy loại chuyện này cách thế giới của mình rất xa xôi, xem thực lực kinh tế của cô thì đừng nói chú ý, ngay cả liếc mắt nhìn nhiều một cái cũng cảm thấy xa xỉ.

Giờ cô đã biết, thì ra trên thế giới này không chỉ có tulip giá trị 5 vạn một đóa, ngay cả hoa lan tùy tiện mọc trong vườn cũng có thể bán một đống số không, thế giới này quả thật mộng ảo.

Mấu chốt là, hoa trong hoa viên của công ty tùy tiện một đóa thôi là có thể bán được nhiều tiền như thế, vì sao công ty lại nghèo đến ngay cả điều hòa cũng không có, cửa lớn của công ty đều rách nát đến sắp rơi xuống? Các ông liền không sợ trộm nửa đêm đột nhập trộm hoa sao???

Nhìn biểu cảm khiếp sợ đến phức tạp của Lý Tiểu Tiểu, vẻ mặt ông Thổ lạnh nhạt vẫy vẫy tay: “Hoa thôi, thích thì liền trồng thêm mấy gốc, chỉ cần không bán nó sẽ không đáng giá.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Không hổ là ông, logic max điểm!

Có một thổ hào si mê hoa lan thấy khắp vườn là hoa lan trân phẩm thì ngồi không yên, điên cuồng tặng thưởng sau đó spam: “Lan bích nguyệt có bán không? Tôi ra 5 triệu!!!”

Vẻ mặt ông Thổ nghi hoặc mà nhìn màn hình: “Vì sao phải bán chứ? Tôi lại không thiếu tiền!”

Thổ hào: “…………”

Lý Tiểu Tiểu run rẩy, ông ơi, con phát hiện, ngài không phải đến phát sóng trực tiếp, ngài kỳ thực là tới khoe giàu!!!

Từ vườn hoa lan đi ra chỉ thấy đã sắp đến giữa trưa, gùi trúc sau lưng ông Thổ cũng đầy, trừ bỏ măng trúc tía hái từ lúc đầu ra, còn có một chút hoa hoa cỏ cỏ có thể dùng để ăn, nói là giữa trưa hôm nay ông Táo làm tiệc hoa tươi.

Không ít bạn trên mạng đều thập phần cao hứng khi có thể thấy tay nghề của ông Táo, bộ phận bạn trên mạng hiểu về hoa vẻ mặt phức tạp đến chả biết dùng tâm tình gì đi đối mặt. Giá trị của măng kia bao nhiêu thì không biết, dù sao thì hoa trong gùi này cộng lại thế nào cũng đáng mấy trăm nghìn đi.

Mấy hoa này nếu mà ở chỗ khác phỏng chừng đều được xem như báu vật mà hầu hạ tỉ mỉ đó, không nghĩ tới ở công ty giải trí Tiên Phàm lại trực tiếp bị mang lên mâm.

Hiển nhiên ông chủ nhỏ cũng không biết, lúc này cô đã đưa gậy tự chụp cho ông Thổ, chính mình thì vác cái gùi “Nguyên liệu nấu ăn” kia, hăng hái đi vèo vèo.

Từ đường nhỏ rời khỏi vườn trực tiếp quẹo tới viện của ông Táo, đám nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm đều đang ở trong này ăn điểm tâm đâu, ngay cả Ngưu Hồng Hải bình thường nghịch như khỉ cũng đặc biệt thành thật.

Lý Tiểu Tiểu chào hỏi mọi người rồi hỏi Ngưu Hồng Hải: “Em ăn gì đấy?”

“Kem ly.” Ngưu Hồng Hải thoạt nhìn đặc biệt vui vẻ: “Ông Táo nói giờ công ty có tủ lạnh, cũng có thể để đông một ít kem ly ăn. Đây vẫn là lần đầu tiên em ăn thứ này đó, man mát lành lạnh ngọt ngào, còn mỹ vị hơn so với bàn đào của Vương Mẫu nương nương.”

Nếu là trước đây, Lý Tiểu Tiểu khẳng định sẽ chua xót, công ty nghèo đến ngay cả tủ lạnh cũng không mua nổi, đứa bé ngay cả kem ly cũng chưa từng ăn. Mà lúc này cô cũng không biết nên đánh giá công ty mình thế nào, muốn nói có tiền đi, vốn lưu động trên sổ sách còn chưa đủ một tháng tiền lương của nhân viên với nghệ sĩ.

Nhưng nếu mà nói là không có tiền…………

Lý Tiểu Tiểu cảm thấy nếu mà mình dám nói như thế thì khẳng định sẽ bị đánh chết!!!

Trầm trọng thở dài, Lý Tiểu Tiểu vác gùi trúc vào phòng bếp, ông Táo gắp một miếng sườn nấu mơ chua nhét vào miệng Lý Tiểu Tiểu: “Nếm thử xem vị thế nào?”

Nhìn Lý Tiểu Tiểu ngậm xương sườn trước màn ảnh, các fan trong phòng phát sóng trực tiếp đồng loạt nuốt nước miếng.

Thật đói wá!

Ông Thổ cầm gậy quay chụp học bộ dáng Lý Tiểu Tiểu lúc trước quay phòng bếp, có bạn trên mạng mắt sắc nhìn thấy có mấy cái nắp chậu ở mép giường, tò mò hỏi là đang phơi nắng cái gì vậy.

Ông Thổ cầm gậy quay chụp đi qua quay một chút, nhất thời các fan trong phòng phát sóng trực tiếp lại hết chỗ nói rồi, nhà ai lại phơi nhân sâm y như phơi nắng củ cải khô chứ, công ty giải trí Tiên Phàm các vị có thể làm chút chuyện người làm chứ?!!!

Lý Tiểu Tiểu gặm sườn trong miệng xong, thả gùi trúc trên lưng xuống dưới, nhận lấy di động quay ông Táo nấu cơm.

Măng tươi được bóc lớp vỏ măng bên ngoài, bên trong là thịt măng màu tím óng ánh trong suốt.

Bạn trên mạng trước đó hoài nghi măng nhuộm màu câm mồm, màu có thể nhuộm, nhưng mà loại thịt măng nhìn óng ánh trong suốt y như thạch hoa quả này thì liền không cách nào giải thích.

Thịt măng nhìn giống như thạch hoa quả, nhưng tính chất lại không khác măng khác là bao, ông Táo cái gì cũng không thêm, cho lửa lớn xào nửa phút, một đĩa măng tím nóng hầm hập đã xào xong rồi.

Lý Tiểu Tiểu lấy di động quay cận cảnh cho măng, ông Táo lại cầm đũa gắp một miếng đút vào miệng Lý Tiểu Tiểu.

Măng vừa miệng mắt Lý Tiểu Tiểu liền sáng, vị thơm ngát, tươi mới thanh thúy của trúc, quả thực là mỹ vị nhân gian á!

Ông Thỏ dạo quanh bệ bếp một vòng, nhìn thấy ông Táo còn dư lại một gốc măng liền cầm lên: “Lại rút thưởng một lần cuối đi, phần thưởng chính là măng tím này. Măng tím hương vị chẳng những thơm ngon mà còn có công hiệu đề cao sức miễn dịch, trong nhà có bệnh nhân thích hợp ăn măng tím.”

Bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nở nụ cười: “Ông Thổ muốn bán măng sao?”

Ông Thổ vuốt vuốt râu: “Chỉ tặng không bán, người có duyên có thể nhận được.”

Pop-up rút thăm trúng thưởng xuất hiện trên màn hình phòng phát sóng trực tiếp, bạn trên mạng điên cuồng nhấn nút thưởng, 5s sau một cổ cồn trắng Trương Uyển Di đang dốc sức làm ở Ma Đô (Thượng Hải) rút được phần thưởng đặc biệt này.

Phòng phát sóng trực tiếp rút thưởng xong rồi, bên kia ông Táo đã đang xử lý hoa tươi, có kẹp vào nhân thịt cho vào chảo chiên, có nhúng bột cho lên nồi chưng, có sau khi tẩy rửa đơn giản rồi làm rau trộn……

Bảy loại hoa bất đồng, ông Táo dùng bảy loại phương pháp nấu nướng bất đồng, chiên xào nấu nổ thêm cả điểm tâm, đặt lên trên bàn quả thực giống như một bức họa.

Trên bàn bày đầy rồi, công ty giải trí Tiên Phàm rốt cuộc ăn cơm trưa.

Nhìn nghệ sĩ cùng hai ông bác vây quanh bàn mà ngồi, các fan đều ghen tị, đây là cái công ty thần tiên gì thế, người đẹp hoa nhiều cơm còn ngon, phơi bày ra là để làm người ta đố kỵ đúng chứ.

Lý Tiểu Tiểu nhớ tới Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải mới vừa tham gia chương trình tạp kỹ, nhân cơ hội tuyên truyền một phen, để cho các fan lúc đó đừng quên đến xem.

Lý Tiểu Tiểu còn ra vẻ mê hoặc nói: “Trong tiết mục có kinh hỉ ngoài ý muốn.”

Các fan trong phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi tỏ vẻ, có kinh hỉ hay không không quan trọng, mấu chốt là yêu xem cái khuôn mặt kia của Huyền tỷ tỷ.

Phát sóng trực tiếp kết thúc, Lý Tiểu Tiểu nhìn tiền lời tặng thưởng một chút, kim ngạch thế mà đột phá hàng triệu, đại bộ phận kim ngạch đều là mấy thổ hào yêu hoa kia kính dâng.

Sau khi chia phần với nền tảng, Lý Tiểu Tiểu rút phần thuộc về công ty giải trí Tiên Phàm ra. Có bút vào sổ này, tài chính trên sổ của công ty ít nhất đủ cho hai tháng hoạt động.

Gắp một miếng măng bỏ vào miệng, Lý Tiểu Tiểu nói về quy hoạch công việc mấy ngày gần đây: “Con đã hẹn thử vai với mấy đoàn phim rồi, ngày mai con liền xuất phát, thử một đoàn phim lại một đoàn phim, tranh thủ để mỗi người đều có thể lấy được một nhân vật.”

Nghe thấy có phim đóng, chúng nghệ sĩ đều lên tinh thần, cả đám thoạt nhìn đều nét mặt tỏa sáng.

Ông Thổ hâm mộ hỏng rồi: “Tuy rằng trực tiếp cũng có rất nhiều người đến xem, nhưng mà nhiều nhất cũng chỉ tính là võng hồng*, vẫn là đóng phim tốt, có cơ hội làm đại minh tinh.”

*: là nói những người, những thứ nổi tiếng trên mạng. Thường hay chỉ người

Lý Tiểu Tiểu buồn bực: “Ngài chỉ dựa vào hoa trong vườn này thôi là có thể làm tỷ phú rồi, làm ngôi sao làm chi?”

Ông Thổ lắc lắc đầu: “Tiền đều là mây bay, mấu chốt là phải đỏ!”

“Đúng!” Thân Văn Duệ vẻ mặt bi thương nói: “Phải đỏ á, nếu không tôi chỉ có thể về quê. Nhà cũ của tôi hẻo lánh lắm, trừ bỏ nhân sâm ra cái gì cũng không có.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Tôi hoài nghi mấy người đang khoe giàu tập thể!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play