Trần Nguyên Sinh khiêu chiến thất bại, quán quân với á quân cần phải được chọn giữa Huyền Phinh với Hồng Hài Nhi, hai người cần phải so đấu một lần định ra thắng bại. Huyền Phinh nhìn nhìn Ngưu Hồng Hải mới cao đến eo của mình, thật sự là không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ: “Để Hồng Hài Nhi làm quán quân đi.”

Ngưu Hồng Hải rõ ràng không phục: “Nhưng rõ ràng là Huyền tỷ tỷ lợi hại.”

Hai người liếc nhìn nhau một cái, Hồng Hài Nhi linh quang chợt lóe: “Nếu không vẫn là ấn quy củ cũ, rút thăm định thắng bại đi.”

Tổ đạo diễn: “???”

MC: “???”

Lý Tiểu Tiểu: “!!!”

Ngay vào lúc tất cả mọi người ngơ ngác, Huyền Phinh thế mà gật gật đầu: “Cũng được!”

Đạo diễn: “…………”

Cái gì mà cũng được hả, chúng ta là tiết mục vượt ải không phải tiết mục rút thăm a!!!

Trong tai nghe MC truyền đến tiếng đạo diễn rít gào: “Độ dài không đủ nè, cần phải an bài bọn họ lên sân so một lần, quay phim chuẩn bị sẵn sàng để điều chỉnh máy quay, cảnh xa, cảnh trung, cận cảnh đều quay hết cho tôi!”

MC thu được tin tức vội vàng chen vào giữa hai người: “Dựa theo quy tắc cần phải thi đấu quyết định thắng bại, không thể rút thăm.”

“Không thể rút thăm à?” Huyền Phinh với Hồng Hài Nhi thoạt nhìn đều có hơi thất vọng, cố mà làm mà nói: “Vậy thì so liền so đi!”

MC thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lý Tiểu Tiểu cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi theo, dưới cái loại tình huống vừa nãy cô thật sự sợ MC lắm mồm hỏi một câu vì sao quy củ cũ là rút thăm, chỉ với cái miệng kia của Hồng Hài Nhi thì mấy phút thôi là có thể nói ra lời thật kiểu như nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm là dựa vào rút thăm tuyển ra, đến lúc đó công ty giải trí Tiên Phàm liền có thể thật sự nổi tiếng cả nước rồi.

Vô luận là tiết mục gì thì tranh quán á quân đều đặc biệt làm người ta hưng phấn, mà giữa Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải càng thuộc về kiểu cao thủ quyết đấu, không chỉ có người xem chờ mong, ngay cả tổ đạo diễn cũng kích động đến lòng bàn tay đổ mồ hôi.

MC lại tuyên bố quy tắc của trận đấu của quán á quân, ai vượt qua hết tất cả các cửa trong thời gian ngắn nhất thì người đó chính là quán quân cuối cùng, có thể lãnh giải thưởng vượt ải lớn.

Vừa nghe nói có phần thưởng, Hồng Hài Nhi rốt cuộc vực lên tinh thần: “Phần thưởng là cái gì?”

MC thuận thế nói: “Giải thưởng lớn cho quán quân vượt ải của chúng ta là máy giặt giá trị 2 vạn nguyên do Carl đặc biệt cung cấp.”

Hồng Hài Nhi cúi đầu nhìn nhìn cái yếm của mình, cảm thấy mình không cần lo lắng chuyện giặt quần áo: “Vậy phần thưởng của á quân là cái gì?”

MC tiếp tục nói: “Phần thưởng của á quân cũng là do nhà tài trợ Carl đặc biệt cung cấp, là tủ lạnh hai cửa giá trị mười hai ngàn nguyên.”

Hồng Hài Nhi có chút không cam lòng: “Vậy hạng ba là phần thưởng gì?”

MC: “Một chiếc TV do Carl đặc biệt cung cấp, giá trị tám ngàn nguyên.”

Hồng Hài Nhi vỗ đùi: “Anh không nói sớm, sớm biết vậy em đi tranh hạng ba. TV thật tốt nha, trong phòng em còn không có TV đâu!”

Trần Nguyên Sinh: “???”

Cho nên chính cậu ta một kẻ nằm thắng được hạng ba thế mà còn được hâm mộ?

MC duỗi tay ra kéo Hồng Hài Nhi treo trên người xuống dưới, mặt vô biểu tình nói: “Hiện tại em chỉ có thể là đệ nhất hoặc là đệ nhị.”

Khán giả bị Hồng Hài Nhi chọc cho đều sắp cười điên rồi, cả đám cười ngửa tới ngửa lui, mà Hồng Hài Nhi lại chân tình thật cảm mà thở ngắn than dài vì mình biểu hiện quá tốt rồi.

Lý Tiểu Tiểu đưa tay bưng kín mặt, quyết định trở về liền lấy thu nhập của chương trình tạp kỹ này để mua máy tính với TV cho nhân viên. Lại nói thì thế nào cũng là lăn lộn giới nghệ sĩ, sao có thể ngay cả TV cũng không xem nổi chứ!

Đạo diễn thấy bộ dáng Hồng Hài Nhi cũng không quá muốn chạy, vội vàng truyền chỉ lệnh cho MC: “Để cho Ngưu Hồng Hải biểu hiện cho tốt, nếu tốc độ nhanh hơn so với vừa nãy thì tổ tiết mục chúng ta đưa thêm cho cậu bé một cái TV.”

MC vội vàng truyền đạt lời đạo diễn nói cho Hồng Hài Nhi, Hồng Hài Nhi ủ rà ủ rũ lập tức lên tinh thần: “Tuyệt đối không thành vấn đề, anh lại đưa thêm một chút, em cũng có thể bay qua cửa cho anh.”

MC cho rằng Hồng Hài Nhi nói đùa, ha ha ha đùa cậu: “Lại thêm nữa thì không có, em cũng không cần bay, dùng tốc độ nhanh nhất để vượt ải là có thể. Như vậy thì Huyền Phinh với tiểu Hồng Hải ai lên trước?”

Huyền Phinh nhìn thoáng qua Hồng Hài Nhi: “Dứt khoát lên cùng đi.”

Trên mặt Hồng Hài nhi lộ ra thần sắc hưng phấn: “Hay!”

MC nhìn cọc hoa mai chật hẹp, cảm thấy một người qua đã rất gian nan rồi, hai người đồng thời thi đấu, một khi có một người rớt phía sau sẽ rất khó vượt qua. Có điều nếu khách quý chủ động yêu cầu, MC vẫn là đồng ý, dù sao thì hai người này đồng thời vượt ải rất có tính đột phá.

Hai người đồng thời đứng ở vạch xuất phát, vào lúc MC nói “Bắt đầu”, thân ảnh của hai người đồng thời nhoáng lên một cái, đồng thời nhằm về phía cọc hoa mai.

Hồng Hài Nhi người nhỏ thân ảnh linh hoạt nhoáng một cái đã chạy ở đằng trước, thân ảnh nho nhỏ tung tăng nhảy nhót trên cọc hoa mai liền xuyên qua cọc hoa mai. Huyền Phinh thoạt nhìn không nhanh không chậm, nhưng tốc độ cũng không chậm, cơ hồ là gắt gao dán phía sau Hồng Hài Nhi, vào lúc Hồng Hài Nhi lao ra khỏi trên cầu độc mộc bắt lấy dây thừng, Huyền Phinh đi theo phía sau cũng tung người ra theo, hai người cơ hồ là đồng thời bắt được dây thừng, cũng cùng nhau thả tay ra nhảy tới trên đài cao đối diện.

Sau khi đạo diễn thấy một màn như vậy thì quả thực là hưng phấn đến mở cờ trong bụng, chính mình thật là được hời rồi, kỳ đầu tiên bản sửa lại thế mà liền lấy được bảo tàng như vậy.

Huyền Phinh với Hồng Hài Nhi một người mạo như thiên tiên, một người trắng nõn tựa như bé con trong tranh tết, hai người cùng xuất hiện trong màn ảnh thì chính là một bức họa cảnh đẹp ý vui, nhìn thế nào cũng đẹp không sao tả xiết.

Tuy rằng đã biết trình độ trâu bò của hai người khi vượt ải, nhưng dưới tình huống hai người cùng nhau ra sân vẫn là làm cho người ta thấy hưng phấn không thôi như cũ.

Rất nhanh hai người đã tới cửa thang trời này, lúc này Hồng Hài Nhi vóc dáng nhỏ chịu thiệt, Huyền Phinh bắt lấy xà ngang trước.

Ngay vào lúc hai tay Huyền Phinh bắt lấy xà ngang nhảy về phía trước, Hồng Hài Nhi bỗng nhiên đồng thời nhảy lên, cả người bám trên người Huyền Phinh, nhất thời tất cả mọi người ở toàn trường đều kinh hô một tiếng.

Xà ngang này yêu cầu rất là cao đối với lực cánh tay của người, tuyển thủ cần phải mang theo xà ngang nhảy lên không trung, để xà ngang kẹp vào trên cái bậc cao ở trên không. Một cửa này tổng cộng có sáu bậc cao thấp không đồng nhất, khoảng cách của mỗi cái đều rộng cỡ hơn nửa thước, người bình thường tự mình vượt ải cũng lao lực rồi, càng miễn bàn trên chân Huyền Phinh còn có đứa bé bốn năm mươi cân.

Nhưng Huyền Phinh trong màn ảnh hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, mang theo Hồng Hài Nhi tung người nhảy liền cài xà ngang trong tay lên cái bậc cách nửa thước, tiếp đó lại nhảy về phía bậc kế tiếp.

Quay phim nhìn chằm chằm vào Huyền Phinh trên máy quả thực là rất ngạc nhiên, trước đó vào lúc tổ tiết mục thí nghiệm hạng mục đã tìm rất nhiều nhân sĩ chuyên nghiệp. Trên cơ bản là vào lúc mọi người qua cửa này thì cơ bắp của cánh tay đều căng đến gắt gao, nhưng cánh tay của Huyền Phinh vẫn là bộ dáng mềm mềm mại mại như cũ, y như là không phát lực ra vậy.

Huyền Phinh mang theo Ngưu Hồng Hải vượt ải cũng không chịu ảnh hưởng gì, Hồng Hài Nhi tựa hồ thấy thật thú vị, ôm đùi Huyền Phinh cười ha hả. Ngay vào lúc Huyền Phinh đu từ bậc cuối cùng xuống sân tầng hai, khi đó Hồng Hài Nhi mới lưu luyến nới tay, cơ hồ là đồng thời rơi xuống đất với Huyền Phinh.

Đạo diễn nhìn trợn mắt há hốc mồm, ngay cả máy theo dõi cũng không nhìn, ánh mắt thẳng tăm tắp mà nhìn chăm chú hiện trường thi đấu.

Xuống thang trời băng qua dây thừng treo trên không chính la cửa cuối cùng, hai người đồng thời lên dốc. Huyền Phinh vẫn y như là biết khinh công như cũ, mà Hồng Hài Nhi vẫn là dùng cả tay lẫn chân. Tốc độ của hai người tương đương, đáng tiếc là Hồng Hài Nhi bởi vì chiều cao nên cuối cùng lấy chênh lệch nửa giây bại bởi Huyền Phinh.

Hai người đứng trên đài cao vỗ tay chúc mừng, MC cầm microphone không dây đang cố gắng chạy về bên này xém chút là khóc, chính mình chạy đường tắt mà tốc độ còn không nhanh bằng hai người vượt ải, cái này tới chỗ nào nói lý lẽ đây.

Quay phim tựa hồ đã nhận ra tâm tư của MC, cố ý cho anh ta một cái cận cảnh một đường chạy như điên, vào lúc anh ta rốt cuộc thở hồng hộc mà trèo lên đài cao, khán giả đều cười điên rồi.

MC thở hổn hển mấy hơi rồi thuận tay lau mồ hôi trên đầu, lại nhìn Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải thì trên người hai người đều khô khô mát mát, ngay cả một giọt mồ hôi cũng chả thấy.

Loại thời tiết này, bất động cũng ra mồ hôi, càng miễn bàn tới hoạt động vượt ải độ khó cao cường kiểu này. MC không nhịn được tò mò hỏi: “Các cô không nóng sao?”

“Còn tốt.” Huyền Phinh khiêm tốn nói: “Thể chất của tôi không hay ra mồ hôi.”

Hồng Hài Nhi gãi gãi ót: “Bên quê của em còn nóng hơn ở đây, chút nhiệt độ ấy còn chưa đủ để em chảy mồ hôi.”

MC nghẹn lòng lau mồ hôi, thể lực không so bằng người ta thì thôi đi, ngay cả năng lực chịu nóng cũng không so qua nổi liền thật sự rất bất đắc dĩ.

Trò chuyện về quá trình thi đấu, chương trình cũng đến hồi kết thúc, sau khi MC tuyên bố thứ tự của trận đấu thì chương trình chính thức kết thúc.

Hồng Hài Nhi thấy nhân viên công tác đều chuẩn bị xuống đài, vội vàng duỗi tay bắt lấy quần áo MC: “Phần thưởng của em đâu?”

MC đều sắp cười điên rồi: “Anh cho em một cái tủ lạnh em khiêng về kiểu gì nè? Yên tâm, tổ tiết mục sẽ chào hỏi tốt với công ty bọn em, đến lúc đó chỗ phòng tiêu thụ của Carl sẽ đưa sản phẩm giao hàng tận nơi.” Dừng một chút, MC lại bổ sung thêm: “Còn có TV của em, chúng ta đảm bảo sẽ đưa cái tốt nhất cho em.”

Lúc này Hồng Hài Nhi mới mặt mày hớn hở thả lỏng tay ra.

Dưới đài, tiểu trợ lý của Tạ Thành Minh không nhịn được mà phun với Lý Tiểu Tiểu: “Đài truyền hình Đông Nhật không hổ là đài truyền hình quê mùa nhất trong nước, thế mà đưa tủ lạnh máy giặt cho khách quý.”

Lý Tiểu Tiểu trắng mắt liếc nhìn, quê mùa thì thế nào? Làm ông chủ của một công ty giải trí nghèo nhất cả nước, cô chính là thích loại phần thưởng bình dân thế này!

Về sau rốt cuộc không cần tự tay giặt quần áo! Rải hoa chúc mừng!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play