Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Kiều Khả Hâm mặc một bộ lễ phục màu đỏ, hào quang kinh diễm tỏa sáng dưới ánh đèn.

MC theo trình tự bắt đầu hỏi cảm nghĩ của Kiều Khả Hâm: "Kết quả này thật ngoài ý muốn! Khả Hâm, xin lỗi vì câu đó, nhưng cô cũng biết trong những người được đề danh, cô là người không được xem trọng nhất! Không biết với giải thưởng lần này, cô có cảm nghĩ gì không?"

Ánh mắt Kiều Khả Hâm đảo xuống dưới sân khấu, hít sâu một hơi, sau đó trả lời: "Đối với kết quả này, tôi cũng rất kinh ngạc. Thật ra vài phút trước, tôi có suy nghĩ buông thả rồi, dù sao cho dù tôi làm thứ gì cũng không được tán thành, dường như việc bôi đen tôi đã là một phong trào và chân lí."

Kiều Khả Hâm luôn bày ra vẻ bất cần, không quan tâm đến những lời đàm tiếu xung quanh, khiến mọi người đều nghĩ cô không để ý, họ quên mất rằng ai cũng hi vọng nhận được ca ngợi và khẳng định.

Trên mặt Kiều Khả Hâm thoáng hiện một tia chua xót, cô ấy tiếp tục nói: "Ai cũng biết, ở trong giới này, dư luận có thể đổi trắng thay đen, cũng có thể quyết định sống chết của một nghệ sĩ.

Tôi nghĩ rằng, dù sao bị bôi đen cũng là có nhiệt, tôi chỉ cần kiếm tiền thật tốt, hà tất chi phải rèn luyện kĩ thuật diễn xuất, hà cớ chi phải chứng minh bản thân?"

Trong thời gian ngắn, dưới sân khấu chỉ còn một mảnh trầm mặc. Tất cả mọi người biết cô ấy nói không sai, nhưng trong giới giải trí này, sợ rằng chỉ có mỗi cô ấy dám nói ra loại lời này.

Ánh mắt Kiều Khả Hâm khẽ động: "Cho nên tôi rất cảm ơn, cảm ơn giải thưởng Kim Lan không để nhân tố bên ngoài làm ảnh hưởng, giúp tôi có một cơ hội chứng minh bản thân.

Đồng thời tôi cũng thật tâm hi vọng mọi người có thể dùng góc độ khách quan xem xét tác phẩm này, xem xét con người của tôi."

Tiếng vỗ tay như sấm.

Hàn Tiện Vũ thở phào mọi hơi, thật may, Kiều Khả Hâm nói rất trọn vẹn.

Diệp Oản Oản biết, kiếp trước nhờ đoạn phát biểu này, lợi nhuận của Tĩnh Thù Truyện tăng vọt đáng sợ, phá đảo kỉ lục phòng vé năm đó.

Kế tiếp, Kiều Khả Hâm theo trình tự cảm ơn fan, đoàn làm phim, công ty và ban tổ chức.

Cuối cùng, cô ấy ngừng lại một chút, ánh mắt chăm chú vào một bóng người, tiếp tục nói: "Trừ những thứ này, tôi còn muốn đặt biệt cảm ơn một người bạn. Trước khi tôi lên đây, hầu như mọi người đều an ủi tôi, bảo rằng không lấy được giải cũng không sao. Chỉ có một người, từ lúc bắt đầu cậu ấy đã nói tôi chắc chắn là ảnh hậu Kim Lan, khiến tôi biết, trong muôn vạn con người, ít nhất còn có một người tin tưởng khả năng của tôi."

Nghe Kiều Khả Hâm nói thế, sắc mặt Kỳ Mỹ Lâm đen như đáy nồi.

Đáng chết! Tên lừa đảo kia nói đúng rồi!

Mặc kệ ảnh hậu là ai, không đến lượt Kiều Khả Hâm mới đúng!

Trời đã dần khuya, lễ trao giải Kim Lan cũng dần chính thức khép lại.

Diệp Y Y đứng lên, hào phóng nói với Kiều Khả Hâm: "Khả Hâm, chúc mừng! Danh xứng với thực!"

Ha, Hoàng Thiên sẽ cảm thấy Kiều Khả Hâm danh xứng với thực à? Cũng thật dối trá!

Kiều Khả Hâm cười cười: "Sao tôi lại nhớ quý công ty từng nói tôi là người đứng đầu bảng không thể nhận giải nhỉ?"

Kỳ Mỹ Lâm tức tới độ mặt mũi sắp vặn vẹo: "Kiều Khả Hâm, tôi khuyên cô đừng đắc ý! Loại trình độ đó mà cũng dám lấy ảnh hậu Kim Lan, tôi chờ xem cô bị phỉ nhổ đến chết!"

Kiều Khả Hâm cười khẽ, thần bí nói: "Chỉ sợ người chết trước là cô nha! Tiểu ca ca bói toán nhà tôi lúc nãy có tính cho cô một quẻ rồi, lễ trao giải kết thúc, cô sẽ gặp một kiếp nạn đấy!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play