Lâm Diệp gấp gọn gàng quần áo bỏ vào trong giỏ làm bằng cây cọ, sau đó xách giỏ đi tìm Tinh.
Tinh mới vừa kiếm củi trở về, trên người đầy mồ hôi, nhìn ra được ý định của Lâm Diệp thì thoải mái nói: "Đúng lúc tôi cũng muốn đi tắm, cùng đi nhé."
Cô ta vào trong động lấy ra hai tấm da thú sạch sẽ dùng để tắm rửa, Lâm Diệp đưa một cái giỏ không cho cô ta.
"Cái giỏ này cho cô."
"Thật sự cho tôi cái này?" Tinh cầm giỏ vui vẻ hỏi.
Cô ta vừa về đã chú ý thấy giỏ của Lâm Diệp, mặc dù cô ta rất tò mò cái giỏ này như nào, nhưng cũng không tiện quấn lấy Lâm Diệp để hỏi về đồ vật của cô, không ngờ cô lại trực tiếp đưa rổ cho mình.
"Ừm, nếu như cô muốn học cách đan giỏ tôi cũng có thể dạy cho cô." Dù sao thì cái vấn đề này đối với cô cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Tinh cảm động vô cùng, cô không chỉ đưa rổ cho cô ta, mà còn dạy cô ta cách đan giỏ.
"Lâm Diệp, cô đúng là quá tốt rồi!" Cô ta dùng sức ôm lấy cô.
Lâm Diệp bị ép vùi đầu vào bộ ngực đầy đặn của cô ta. Rãnh ngực: "..."
Cô sắp không thể thở được nữa rồi!
Tinh ôm giỏ không nỡ buông tay, cô ta cẩn thận nhìn một chút, chợt phát hiện một chuyện.
"Lâm Diệp, cái giỏ này là làm từ lá cây quạt!"
Bộ lạc thú nhân nói lá cây quạt chính là nói tới lá cây cọ, là loại lá cây có thể làm quạt được nên gọi như vậy.
Lâm Diệp gật gù: "Ừm, chính là làm từ lá cây quạt."
"Cô thực sự là quá lợi hại." Tinh phục sát đất nói.
Bọn họ thường xuyên có thể nhìn thấy lá cây quạt, nhưng xưa nay chưa từng nghĩ tới lá cây quạt có thể đan giỏ, hơn nữa nhìn đan giỏ có vẻ rất khó.
Lâm Diệp thực sự cái gì cũng có thể làm được.
Buổi tối gió thu phơ phất, thổi vào người đã có chút cảm giác mát mẻ, nước sông trên núi e là rất lạnh, nghĩ tới điều này, Lâm Diệp không nhịn được quấn quần áo xung quanh người chặt vào một chút.
Nhưng mà có lạnh thì cô vẫn phải tắm, bây giờ cô ngửi mùi trên người mình cũng có chút ghét bỏ.
Sau khi đi một đoạn đường, Lâm Diệp phát hiện đây không phải đường ra bờ sông, cô nghi ngờ hỏi: “Không phải chúng ta đi ra sông tắm sao??"
"Đúng đấy, chúng ta phải đi tắm." Tinh nói: "Có điều hiện tại nước sông có chút lạnh, cho nên chúng ta sẽ đi tới khe nước nóng tắm."
"Cái gì là mà khe nước nóng?"
"Chính là nước suối từ trong lòng đất chảy ra, bốn mùa quanh năm đều nóng." Tinh giải thích.
Nước nóng chảy ra từ lòng đất... Đấy không phải là ôn tuyền (suối nước nóng) à? Hình như vẫn là khe suối hoang .
Sớm biết có ôn tuyền cô đã không phải xoắn xuýt vấn đề tắm rửa lâu như vậy!
Giải quyết một chuyện phiền toái, bước chân của Lâm Diệp cũng trở nên nhanh nhẹn hơn nhiều.
Đường trên núi không dễ đi, đi gần nửa tiếng rốt cục các cô cũng đến nơi cần đến, tuy đường đi có chút xa, nhưng nghĩ đến có thể ung dung ngâm mình trong ôn tuyền thì đi lâu một chút cũng đáng.
Lâm Diệp quan sát tỉ mỉ ôn tuyền hoang dã này, nó nằm trong hẻm núi của hai ngọn núi, nước trong suốt, hiện ra màu xanh lam hơi đậm, có mùi lưu huỳnh, nên thuộc loại nước suối axit sunfuric trung tính.
Thú nhân đã đào hai cái hố rất to ở cạnh dòng suối, nước suối nóng chảy vào trong hố hình thành nên ôn tuyền trì (hồ nước nóng) lưu động.
Lúc này trong ôn tuyền trì không có ai, Tinh rất phóng khoáng trực tiếp cởi hết da thú trên người, nhanh chóng bước vào ôn tuyền ngâm mình.
Mặc dù mọi người đều là nữ không cần che che giấu giấu, nhưng Lâm Diệp vẫn còn có chút lo lắng.
"Sẽ không có nam giới tới đây chứ?"
Tinh tựa đầu lên bờ hồ, híp mắt nói: "Hồ của nam giới ở hạ du, bọn họ sẽ không lên đây đâu. "
Như vậy thì Lâm Diệp yên tâm rồi.
Cô cởi quần áo sau đó bước vào trong hồ ngâm mình, nước ấm vừa phải, thoải mái đến nỗi lỗ chân lông cũng nở ra, cô ngâm mình bên trong không nhịn được mà thở ra một hơi, tắm ôn tuyền thực sự quá thoải mái!
Không biết từ lúc nào Tinh đã tới bên cạnh cô, sờ soạng phần da thịt của cô nổi trên mặt nước một chút, hâm mộ nói: "Oa, làn da của cô thật đẹp, vừa trắng vừa mềm."
Cô ta lấy tay đặt song song với tay Lâm Diệp, càng nhìn tay mình thấy càng đen hơn.
Lâm Diệp nhét vào tay cô ta quả bồ hòn, cười nói: "Tắm nhiều bằng cái này không chừng sẽ trắng đấy."
Tinh thở dài thườn thượt, cầm quả bồ hòn sang một bên xoa xoa chà chà.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Lâm Diệp mới cảm giác cuối cùng mình cũng coi như được sống lại.
Nằm trong ôn tuyền trì, lẳng lặng nghe âm thanh suối chảy trong hẻm núi, ngửa đầu nhìn bầu trời đầy sao giữa hai ngọn núi, tâm trạng Lâm Diệp vô cùng bình tĩnh.
Nếu bây giờ có trứng gà, mà luộc mấy quả trứng trong ôn tuyền thì quá hoàn mỹ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT