Trong suốt một tháng trở về Bắc Kinh, chưa bao giờ bên phía bệnh viện lại nhận được đơn xin nghỉ phép của bác sĩ Tần. Nhưng có một hôm nàng lại đột nhiên xin nghỉ bệnh liên tục trong ba ngày, khiến cho mọi người lo lắng không ít liền gởi đến vô số lời hỏi thăm.

" Đồng nghiệp của chị cũng được lắm, đã duy trì việc này đến tận hôm nay " Cẩn Ngôn nhìn thấy bọn họ lo lắng cho sức khỏe của Tần Lam, liền có một chút buồn cười.

" Không phải ai cũng mất hết nhân tính như em đâu " Mãi cho đến hôm nay Tần Lam mới có thể tự mình đi lại trong nhà, nhưng đã lỡ xin nghỉ ba ngày rồi nên cũng nghỉ thêm nốt hôm nay nữa.

Nhắc lại buổi tối hôm đó đúng là kinh hoàng, Ngô Cẩn Ngôn trong suốt 6 năm quen với nàng chưa từng đối xử bạo lực với nàng đến mức độ đó. Có thể nói Tần Lam cả một đêm ở trong chăn khóc đến tận sáng hôm sau, mặc dù Cẩn Ngôn sau khi gây ra đại tội có vẻ như đã rất hối hận, còn mua rất nhiều thuốc làm dịu nơi ửng đỏ giữa hai chân. Nhưng Tần Lam chính là một bụng ủy khuất, liền khóc được sẽ khóc đi.

" Ai biểu chị chơi em một cú lớn đến vậy, chị có biết khoảng thời gian đó em xém một chút trầm cảm hay không? " Nhắc lại vẫn còn cảm thấy giận, không hiểu sao học tỷ lại có thể đánh một vòng lớn chỉ muốn trêu chọc cô.

Bình tỉnh suy nghĩ những chuyện Cẩn Ngôn nói cũng không phải vô lý, đúng là lần này nàng thật sự đùa hơi quá tay, cuối cùng lại trả một cái giá đắt đỏ. Nhưng cũng không phải khi không lại gây ra nhiều chuyện đến vậy, việc nàng trở lại Bắc Kinh sớm hơn thời hạn cũng chỉ vì muốn tạo một sự bất ngờ cho Cẩn Ngôn thôi. Nhưng bất ngờ lớn nhất là ba của Cẩn Ngôn lại là bệnh nhân của nàng, sau đó em gái nuôi lại đem lễ vật đến Ngô Gia bọn họ tự mình quyết định. Chuyện đó khiến cho Cẩn Ngôn nghĩ có người muốn ép hôn, Tần Lam chỉ là ngăn cản không được đành thuận nước đẩy thuyền, muốn đùa với cô một chút.

" Nói mới nhớ, chị tại sao về rồi cũng giấu em? " Lịch làm việc ở bệnh viện đã được một tháng, về lâu đến như vậy cũng không lộ ra sơ hở hay thật ấy.

" Lúc đầu chị tính là sau khi công việc ổn định, hoàn tất việc mua nhà ở đây sẽ nói cho em biết sau. Cũng có câu an cư lạc nghiệp mới tính đến chuyện kết hôn mà, ai lại biết em ấy lại đến đưa lễ vật chứ? " Con nhóc đó chính là lén theo nàng về Bắc Kinh, đoán chắc ba mẹ nuôi cũng không hề biết được chuyện này.

" Không phải là em nhiều chuyện nha, nhưng chị ở đâu có nhiều tiền vậy? " Số tiền để mua căn hộ này không phải rẻ đâu, chị ấy ở Mỹ vừa mới hoàn thành xong chương trình thạc sĩ. Về đến Bắc Kinh cũng chỉ mới đi làm có một tháng, chuyện mua được căn hộ chung cư đắt đỏ này là điều không thể.

Nói đến chuyện này cũng là chuyện Tần Lam không bao giờ nghĩ đến, lúc trước ngay cả việc có thể mua một căn hộ phổ thông nhất nàng còn nghĩ phải đi làm đến hơn mười năm. Nhưng trên đời chính là có những chuyện cũng không thể đoán trước được, có những thời điểm cơ duyên nói đến là đến, số phận của một con người cũng có thể dễ dàng thay đổi.

" Em còn nhớ mùa hè năm thứ năm em đến thăm chị, lúc đó có một người phụ nữ kêu chị đi thử việc ở bệnh viện không? " Chuyện này vào năm đó Cẩn Ngôn cũng có mặt, nhưng qua lâu đến vậy không biết còn ấn tượng gì hay không nữa?

" Em nhớ, bà ấy là một triệu phú ở bên đó thì phải? Nghe nói bà ấy mở rất nhiều phòng khám và bệnh viện tư nhân " Nói về người này Cẩn Ngôn có một chút ấn tượng, nhưng bà ấy thì có liên quan gì đến việc học tỷ trở nên giàu có nhỉ?

Lúc đó thành tích học tập ở trường của Tần Lam rất tốt, cũng có nghiên cứu nhiều phác đồ điều trị bệnh nên được giảng viên ghi vào danh mục đề cử. Trong số rất nhiều thực tập sinh đến đó thử việc, Tần Lam may mắn là một trong số mười người được nhận chính thức sau hơn một năm thực tập tại đó.

Vào khoảng hai năm trước khi nàng đề nghị với Cẩn Ngôn ở lại học thạc sĩ, thật ra chính là vừa học vừa làm tại bệnh viên tư nhân của nữ triệu phú này. Việc Tần Lam đi làm ở đó hoàn toàn không nói qua với Cẩn Ngôn, nàng sợ rằng Cẩn Ngôn lại xót nàng vừa học vừa làm sẽ chịu không nổi.

Có điều công việc ở bệnh viện tư nhân nàng đảm nhiệm, chẳng những không gây quá nhiều cản trở đến việc học thạc sĩ, ngược lại còn tạo tiền đề cho mọi thứ diễn ra sau này. Chồng của bà ấy là một giáo sư có tiếng trong giới y học, nhiều năm nay ông ấy tiến hành nghiên cứu nhiều phác đồ điều trị bệnh được thế giới công nhận. Nhưng mấy năm gần đây khi nghiên cứu phát đồ liên quan đến một bệnh trong tim mạch, lại rơi vào tình trạng không thể đi đến được kết quả tốt nhất. Đang ở trong trạng thái mệt mỏi nhất, muốn bỏ cuộc nhất lại nhìn thấy phác đồ nghiên cứu của Tần Lam ở trường đại học, sau đó biết được cô gái này lại là thực tập sinh vừa mới được nhận đến một bệnh viện tư nhân của mình. Ông ấy đưa ra một lời đề nghị mua lại bản quyền phác đồ này của nàng, cũng đồng thời muốn nàng giúp ông ấy tiếp tục nghiên cứu.

Bản thân của Tần Lam lúc đó có được một cơ hội tốt như vậy, vừa có một số tiền lớn lại có cơ hội tiếp tục nghiên cứu sâu hơn, không có lý do gì để từ chối. Cuối cùng phác đồ đó cũng được bên phía bộ y tế bên Mỹ đồng ý đưa vào chữa trị, tên tuổi của vị giáo sư này càng được mọi người biết đến nhiều hơn. Ông ấy nhận ra được Tần Lam là một nhân tài cần phải được vun đắp, liền nhận nàng làm đệ tử độc môn của mình, cùng nghiên cứu thêm nhiều phác đồ điều trị khác.

Trong suốt hai năm hợp tác cùng nhau, nàng từ một thực tập sinh lại biến thành đệ tử độc môn của vị giáo sư này, sau đó còn trở thành con nuôi của hai vợ chồng họ. Thật ra chuyện nhận ba mẹ nuôi là chuyện Tần Lam chưa từng nghĩ đến, nàng cũng không phải cầu tư lợi để nhận hai vị triệu phú này làm ba mẹ của mình.

Nhưng bọn họ cả một đời nghiên cứu y học, con gái ruột của họ lại hoàn toàn bài xích với nghề nghiệp này, quyết tâm theo đuổi nghệ thuật gì đó. Bọn họ nói rằng mình không cam tâm để sự nghiệp cả đời gầy dựng phải bán lại cho người khác, họ lại rất yêu quý một nhân tài hội tủ y đức như Tần Lam, nên muốn nhận nàng làm con nuôi. Sau này khi họ nằm xuống, chỉ hy vọng Tần Lam có thể tiếp tục duy trì những nghiên cứu cả đời của họ.

" Tức là chị muốn nói cho em biết, bây giờ chị là đại phú bà hả? " Bữa ăn sáng xém một chút bị nghẹn không thể trôi xuống thực quản, đột nhiên có vợ giàu như vậy liền tiếp nhận không nổi.

" Nếu như chị không trở về Bắc Kinh thì đúng như em nói " Đại phú bà? Ba chữ này nàng cảm thấy quá mức nặng nề rồi, không có phước để hưởng.

" Em không hiểu lắm, tại sao trở về Bắc Kinh lại nghèo ngang vậy? " Có ảnh hưởng gì nhỉ? Chẳng lẽ ba mẹ nuôi của chị ấy không cho chị ấy quay về đây sao?

Cũng chính vì chuyện này trước khi từ Mỹ về Bắc Kinh, nàng cùng với ba mẹ nuôi đã có một chút mâu thuẫn. Bọn họ nhận nàng làm con nuôi chẳng qua muốn nàng quản toàn bộ bệnh viện ở bên đó, sau này vĩnh viễn cũng ở lại Mỹ chuyên tâm làm việc. Nhưng mục đích của nàng sang bên đó chỉ để học, có thể nói Tần Lam chưa từng có ý định sẽ ở lại Mỹ làm việc sau khi kết thúc khóa học. Nói chi đến việc ở lại Mỹ cả đời, nhập vào quốc tịch của họ.

" Không phải em ham tiền nha, nhưng mà nếu như ở Mỹ có điều kiện tốt đến vậy tại sao phải về? Em học xong rồi, em có thể qua Mỹ ở với chị mà " Thật lòng mà nói Cẩn Ngôn không phải tiếc việc nàng ở lại đó làm con nuôi của họ, cô chính là đang tiếc cho công việc của Tần Lam. Nàng ở bên đó có đủ điều kiện để theo đuổi việc nghiên cứu chuyên sâu hơn, về lại Bắc Kinh cũng chưa chắc có được cơ hội này.

" Chị biết em sẽ qua đó với chị, nhưng ở quê nhà chị không phải chỉ có một mình em. Chị còn có ba mẹ, ba mẹ sẽ không bao giờ theo chị qua Mỹ. Nếu như bỏ lại ba mẹ thân sinh của mình, đi làm con nuôi của người khác chịu sự chi phối của họ, chị liền làm không được " Đối với quyết định của mình nàng không có chút hối hận, con người ở đời không phải chỉ có tiền liền có thể áp đặt cuộc sống của người khác.

Nói cũng đúng, ba mẹ của học tỷ cả một đời chỉ sống quanh quẩn ở gia trang của họ. Ngay cả việc đón họ lên Bắc Kinh sinh sống, họ còn không có ý muốn lên. Học tỷ là con một trong gia đình, nếu như sang đó định cư cũng coi như mất luôn đứa con. Tuy nói bây giờ vé máy bay không phải quá đắt, nhưng bay bay về về giữa hai nước nói làm sao cũng không tiện.

" Tức là bây giờ chị với họ không còn qua lại nữa phải không? " Bất cứ quyết định nào của Tần Lam, cô đương nhiên đều đặt mình vào vị trí của chị ấy để suy nghĩ. Chị ấy về đây cũng tốt thôi, công việc ở Bắc Kinh tuy không thể so với Mỹ, nhưng tài năng của chị ấy vốn là thứ không thể thay đổi.

" Thật ra lúc bỏ đi đã cãi nhau một trận, nhưng sau khi chị về Bắc Kinh cũng hay nhận được điện thoại của mẹ nuôi. Bà ấy nói ba nuôi vẫn thường hay nhắc đến chị, chẳng qua ông ấy vẫn còn rất giận " Mặc dù nàng với họ cũng không có quan hệ huyết thống gì, nhưng sống cùng nhau hai năm cũng không thể nói là không có tình cảm.

" Cái con nhỏ hôm trước là con của họ hả? Em thấy nó cũng lo cho chị lắm, nhưng tính nết hơi khùng thì phải? "

Nhắc đến em gái nuôi này, Tần Lam liền cảm thấy có chút buồn cười. Cái hôm nàng dọn đồ về Bắc Kinh nó đã khóc suốt từ lúc đó cho đến lúc nàng ra đến sân bay, cuối cùng không biết con bé bằng cách nào đã theo nàng về đến Bắc Kinh trong chính chuyến bay đó.

Nó luôn miệng hỏi nàng tại sao phải về? Nàng chỉ nói có nơi đó có người chờ nên bắt buộc phải về. Không biết nó làm sao lại điều tra ra được người đó chính là Cẩn Ngôn, còn biết luôn địa chỉ nhà của tiểu học muội. Cuối cùng tự mình đem lễ vật đến hỏi cưới Cẩn Ngôn cho chị nuôi, đúng là tuổi nhỏ làm cái gì cũng bốc đồng như vậy.

" Con bé rất đáng yêu, chẳng qua còn nhỏ chưa hiểu chuyện thôi " Bữa ăn sáng cuối cùng cũng dùng xong, không đi làm ba ngày liền cảm thấy có một chút buồn chán.

Dạo trước nàng nhờ người mua dùm căn hộ này, chỉ mới dọn về đây ở đồ đạc còn chưa sắp xếp gọn gàng. Hôm nay tranh thủ còn một ngày nghỉ, lại có Cẩn Ngôn phụ giúp một tay, cũng nên sắp xếp lại một chút.

" Nó cũng kỳ, sao không chịu nói tên của chị ra, em biết là chị thì đâu có cần đem trả lễ vật " Số lễ vật đó cứ đem đến đem lui thật phiền phức, Cẩn Ngôn chuẩn bị một lúc nữa lại đem trở về nhà của mình.

" Số lễ vật này chị dự định sẽ pass lại giá rẻ, em không cần đem về nhà mình đâu " Tần Lam nhìn thấy Cẩn Ngôn đem lễ vật vào một góc, liền có ý muốn sinh sự.

" Đúng, em nghĩ chị nên pass lại. Rõ ràng bây giờ em đi cưới vợ, là em phải đem lễ vật qua nhà chị, sao lại để chị đem qua nhà em " Ngay cả tiền hỏi cưới cô cũng đã trả góp từ lúc học tỷ mới sang Mỹ, rõ ràng xác định phải là mình đi cưới học tỷ, chứ không phải đem bản thân gả cho chị ấy.

" Nghe nói Cẩn Ngôn thà lấy bò lấy heo cũng không lấy chị, nghĩ đến còn đau lòng " Những câu nói này dám chắc xuất phát từ miệng của tiểu học muội, em gái nuôi không bao giờ nói thêm cho ai bất cứ một câu nào.

" Người ta làm sao biết đồ biến thái đó là chị chứ, còn không phải ngược lại nên khen em đối với học tỷ của em nhất kiến chung tình sao? "

Bỏ đi, dù sao nàng cũng nói không lại Cẩn Ngôn, bất quá lần này cũng cho thấy tiểu học muội đối với học tỷ như nàng quả thật đúng là nhất kiến chung tình. Cả một buổi chiều hôm đó Tần Lam cùng Cẩn Ngôn mỗi người một câu, vừa nói vừa dọn dẹp đến tận đầu giờ tối mới có thể nghỉ tay. Lúc này Cẩn Ngôn nhận được tin nhắn của mẹ gọi về nhà ăn cơm, liền quay sang nói với học tỷ:

" Con dâu xấu cũng phải về ra mắt mẹ chồng, huống hồ con dâu vừa xinh đẹp vừa tài giỏi thế này, lý nào lại không đem về ra mắt chứ hả? " Có những chuyện đã đợi rất lâu, sáu năm qua cũng chỉ chờ đến ngày này thôi.

" Được, về thôi " Đối với chuyện này nàng không có ý kiến gì, dù sao cũng đã nằm trong dự liệu.

Quả nhiên học tỷ sau 5 năm sống ở Mỹ đã rèn luyện được loại thần thái xài rất ổn nha, nếu như là chị ấy lúc trước sẽ rất rụt rè, thậm chí còn có ý lãng tránh khi nhắc đến mẹ của cô. Nhưng bây giờ chị ấy đối với việc này lại có loại tư vị rất đổi tự tin, xem ra Cẩn Ngôn cũng không cần lo lắng chị ấy gặp mẹ liền ở trong bộ dạng không thể ngẩng cao đầu như nhiều năm trước.

------------

" Cẩn Ngôn, con đưa bạn về nhà chơi sao? " Ngô Doãn Cơ nhìn thấy có một bóng người đứng đợi bên ngoài sân, liền nghĩ con gái hôm nay nhất định không phải về một mình.

" Người đó là bác sĩ đã phẫu thuật cho ba hôm trước, không biết cả nhà có hoan nghênh người ta hay không? " Vừa rồi Tần Lam đề nghị đứng ở bên ngoài đợi Cẩn Ngôn vào xin phép, dù sao đường đột đến nhà cũng không hợp lễ nghĩa.

" Con lại còn để người ta đứng ở đó, mau mời vào "

Được sự cho phép của ba, Cẩn Ngôn liền quay sang hỏi ý kiến mẹ. Lục Trác Kỳ đối với người cứu mạng cho chồng mình đương nhiên hoan nghênh tới nhà chơi, nhưng cũng hỏi qua Cẩn Ngôn đã giải quyết vụ hỏi cưới ổn thỏa chưa? Chỉ sợ rằng cô ấy đến đây quậy thì dúng hơn, đến lúc đó mắc công lại phiền phức.

" Chuyện hỏi cưới con giải quyết ổn rồi, mẹ đừng lo " Đương nhiên là giải quyết ổn thỏa, ngay cả ngày cưới cô cùng Tần Lam lúc chiều cũng đã thống nhất rồi còn gì.

Bọn họ ai nấy đều có vẻ rất hoan nghênh ân nhân cứu mạng đến dùng cơm, nhưng sau khi Lục Trác Kỳ nhìn thấy người bước vào là Tần Lam, nhất thời cả kinh không sao có thể tin vào những gì mình đang nhìn thấy. Sau nhiều năm cô ta quả nhiên ngày càng trở nên xinh đẹp hơn, không còn bộ dạng rụt rè tự ti như trước, thay vào đó từ thần thái cho đến cách nói chuyện đều có loại cứng cỏi nhất định.

" Chào bác trai, bác gái. Con đến nhà không thông báo trước, thật ngại quá " Nhiều năm đến như vậy mới quay lại đây, căn nhà này trước đây là thứ nàng nghĩ mình sẽ không bao giờ có cơ hội trở lại thêm một lần nữa.

" Thì ra là Tiểu Lam, thật không ngờ con lại chính là bác sĩ đã cứu bác. Tuổi trẻ tài cao, quả thật nhìn không ra nữa "

Vào mấy năm trước Ngô Doãn Cơ chỉ gặp Tần Lam một lần khi đến ký túc xá thăm Cẩn Ngôn, sau đó xảy ra nhiều chuyện nên cũng không còn gặp lại. Được biết con gái đối với Tần Lam có tình cảm, nhưng cũng đồng thời bị mẹ nó ngăn cấm dữ dội. Dù sao trước giờ Ngô Doãn Cơ cũng luôn luôn cưng chìu Cẩn Ngôn, chỉ cần Cẩn Ngôn thật sự yêu thích, ông ấy cũng không có ý muốn xen vào quá nhiều như Lục Trác Kỳ.

" Đúng là không ngờ, tôi còn cho rằng Cẩn Ngôn nó sớm đã quên cô. Thì ra bao nhiêu năm nay nó vẫn lén lút qua lại với cô, cô cứu chồng của tôi có phải chính là muốn ra điều kiện với tôi không? " Thái độ của Lục Trác Kỳ lại không được tốt như Ngô Doãn Cơ, có thể nói là trực tiếp nói thẳng trọng tâm không chút kiêng kị.

Đúng là 5 năm trước ngay cả tên của Tần Lam cũng khiến Lục Trác Kỳ ghét cay ghét đắng, nhưng suy cho cùng năm đó nàng cũng chỉ là một nạn nhân của Ngô Kỳ Long. Sau nhiều năm bà ấy đối với nàng cũng đã không còn quá nhiều chấp niệm nữa, nhưng cũng không có nghĩa đặc biệt hoan nghênh nàng làm con dâu của Ngô Gia. Huống hồ nếu như Tần Lam dùng cách cứu một mạng người đổi lấy một người, đó là loại nữ nhân tâm cơ tính toán chi li, lại càng không thể để cô ta làm dâu nhà họ Ngô được.

" Tối hôm đó không phải là ca trực của con, nhưng không một ai dám đảm nhiệm ca phẫu thuật này. Tình trạng của bác trai rất nguy kịch, con chỉ có thể ở trên vị có khả năng tiếp nhận liền tiếp nhận. Thậm chí sau khi con phẫu thuật xong, mới thật sự chú ý đến tên của bác trai, sau đó mới nhớ ra được bác ấy là ba của Cẩn Ngôn " Mỗi một lời nói của nàng đều có thiên địa làm chứng, nàng không hề có ý định tính toán gì ở Ngô Gia của họ.

" Vậy còn việc số lễ vật đem đến, muốn lấy Cẩn Ngôn thì sao? " Rõ ràng có ý định ép buộc người khác, chính Cẩn Ngôn hôm đó cũng rất tức giận mà.

" Con mua số lễ vật đó thật ra là mua dùm một người bạn, em của con không biết lại nghĩ con mua cho Cẩn Ngôn nên đem hết qua đây "

Nhắc đến chuyện này nàng có một chút tức cười, thậm chí việc mua dùm lễ vật này nàng cũng chưa nói qua với Cẩn Ngôn, báo hại Cẩn Ngôn còn tưởng học tỷ muốn lật kèo gì đó, có ý định muốn lấy vợ chứ không phải gả chồng. Đến hôm nay mới thật sự biết bản thân lại bị học tỷ khi dễ đi, bất quá cũng không nhẫn tâm lại đem nàng đi dạy dỗ cho nên người như hôm trước.

" Tức là hiểu lầm thôi chứ gì? Vậy thì tốt, không cần cưới sinh gì nữa " Hôm trước đã lỡ miệng hứa là đồng ý, chỉ chờ quyết định của Cẩn Ngôn. Nhưng mà hiện tại Cẩn Ngôn cũng không cần hỏi, chỉ sợ còn hận không thể lập tức lấy người ta.

" Con không đem việc cứu bác trai để ra điều kiện, nhưng những gì bác đã hứa với con, con đương nhiên sẽ không quên " Có những thứ đã nói ra rồi liền không thể rút lại được, huống hồ nàng khó khăn lắm mới có câu nói này để bám lấy, đương nhiên không để cho Lục Trác Kỳ xuất ngôn phản ngữ.

" Tôi biết Cẩn Ngôn nó lớn rồi cũng không còn nghe lời ai nữa, nhưng cô với nó muốn ra ngoài sinh sống kiểu vợ chồng gì đó thì sống, tôi không quản. Có điều tôi tuyệt đối không cưới cô về làm dâu của Ngô Gia, dù sao đó cũng là lời thề tôi đã thề trước mộ của Ngô Kỳ Long "

Năm đó mặc dù Ngô Kỳ Long tự mình sinh ra nhiều chuyện, nhưng cũng chính vì Tần Lam nên mới dẫn đến loại kết cục này. Không hiểu lý do gì Lục Trác Kỳ lại biết Cẩn Ngôn từng đến bệnh viện nơi Kỳ Long mất hôm đó, cũng biết Cẩn Ngôn cố tình để cho Kỳ Long tự sinh tự diệt. Đứa con này có thể nhẫn tâm với anh họ nó đến thế, cũng chính là nữ nhân tên Tần Lam. Do đó lúc ở trước linh cữu của Ngô Kỳ Long, Lục Trác Kỳ đã thề đời này cũng không cưới Tần Lam về Ngô Gia, xem như cho Ngô Kỳ Long được chết nhắm mắt, không cần tìm đến Cẩn Ngôn báo thù.

" Con cũng không bao giờ có ý định làm dâu của Ngô Gia " Trái ngược lại với nét mặt căng thẳng từ phía Cẩn Ngôn và Ngô Doãn Cơ, nàng hiện tại đối với Lục Trác Kỳ vẫn duy trì sự kiên định vốn có.

" Học tỷ, có gì từ từ nói. Mẹ à, thời buổi này còn tin vào lời thề để làm cái gì nữa? " Mẹ chồng con dâu sao lại có thể căng thẳng đến mức này, học tỷ vừa rồi có phải nóng giận quá mức nên nói bừa không?

" Nếu vậy thì tốt, cơm cũng đã dọn sẵn, cô có nhã hứng thì vào dùng bữa rồi hãy về " Hiện tại nhìn thấy cô ta từ quần áo cho đến phụ kiện đều không thể xem thường, con người trước sau sẽ thay đổi. Cô ấy hiện tại cũng có thể không còn giống như trước đây, loại người này có khi đối với Cẩn Ngôn của bây giờ cũng sẽ không còn yêu thương sâu đậm nữa.

" Bữa cơm của Ngô Gia con thật sự ăn một lần cũng không muốn ăn thêm lần hai, thà ra bên ngoài ăn một tô cháo lề đường vẫn cảm thấy ngon hơn nhiều. Tuy thức ăn bên ngoài không sang trọng như cách bác bày biện, nhưng cũng không ai quy định con phải ăn món nào trước rồi mới đến món nào " Bữa cơm của 6 năm trước nàng thật sự không thể nào quên được, ngay cả việc dùng cơm bà ấy còn muốn sắp đặt cho người khác làm theo ý mình.

Phần quà Tần Lam đem đến cho họ được gởi lại trong tay của Cẩn Ngôn, tiếp sau đó cũng không nán lại thêm nữa. Lúc Tần Lam rời khỏi, Lục Trác Kỳ đã bị Ngô Doãn Cơ mắng một trận ra hồn. Đây là lần đầu tiên chồng của bà ấy lại thẳng thắn mắng bà ấy, khiến cho Lục Trác Kỳ nhất thời chỉ có thể im lặng không biểu hiện ra loại cảm xúc gì.

Đối với sự việc tối nay đương nhiên Cẩn Ngôn là người lo lắng nhất, bọn họ cãi nhau cãi đến học tỷ có ý muốn bỏ cô luôn rồi sao? Trong suốt quãng đường quay trở về nhà, học tỷ đúng là một câu cũng không nói qua. Mãi cho về đến căn hộ chung cư, Cẩn Ngôn ở trong phòng tắm giúp chị ấy chà lưng liền nhẹ giọng thỏ thẻ ở bên tai.

" Tức là có phải vừa rồi chị chỉ nóng giận tức thời nên mới nói vậy không? " Lúc nói không làm dâu của Ngô Gia vô cùng kiên định, đừng nha học tỷ, người ta sợ.

" Có tức giận nhưng không phải tức thời nông nổi, chị không bao giờ đến Ngô Gia làm dâu của mẹ em đâu " Lời nói ra rút lại không được, nhưng cũng không cần rút lại làm gì.

" Không cưới thì không cưới, mẹ cũng nói không cấm mình sống riêng ở ngoài mà ha? " So với trước đây bị cấm không thể qua lại, bây giờ kết cục có phần tốt hơn nhiều rồi.

Đang nói chuyện giữa chừng đột nhiên chị ấy lại đuổi cô về nhà, Cẩn Ngôn còn nghĩ Tần Lam giận cá chém thớt nhất quyết không về. Có điều chị ấy chính là sau khi từ Mỹ trở về, cũng giống như thay máu vậy? Chẳng những có thể làm cho mẹ có cảm giác bị thất thế trong trận cãi vã vừa rồi, còn khiến cho Cẩn Ngôn bây giờ không thể tin vào tai mình nữa.

" Chị nói em đi về đi, cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi cho đến ngày Tần Gia bắt rể "

Ai nói nàng không muốn tổ chức lễ cưới, ngay cả áo cô dâu hay thiệp mời nàng cũng đã nghiên cứu cả mấy tháng liền trước khi về Bắc Kinh rồi. Chẳng qua không phải là Ngô Gia bọn họ rước dâu, mà nói đúng hơn là Tần Gia của nàng bắt rể.

" Học tỷ, nước Mỹ thật sự thay máu chị rồi " Quả nhiên đi 5 năm về liền có loại khí chất có thể áp chết khí thế của người khác, Cẩn Ngôn có cảm giác ngày tháng sau này của mình chính là mãi mãi cũng không thể ngốc đầu lên được nữa.

" Bộ chị thay đổi nhiều lắm sao? "

Ở trong bồn tắm Tần Lam vốn đang để cho Cẩn Ngôn giúp mình chà lưng, bỗng nhiên đột ngột quay lại áp vào trong ngực của cô. Từng bọt xà phòng bám lấy cơ thể của nàng có dày đặc đến mấy, bất quá cũng che không được bộ dáng yêu nghiệt hiện tại, rõ ràng đang cố tình đốt lên loại nhiệt lượng đang sôi sục

" Học tỷ, chị như vậy em có thể sẽ không nhịn được nữa " Chẳng phải mấy hôm trước còn khóc trong chăn, nói đời này cũng không cho phép cô làm gì mình nữa hay sao? Cẩn Ngôn trong ba ngày nay đã cố không có ý đồ xấu với nàng, sợ rằng nơi đó còn chưa hồi phục ổn.

" Chị kêu em phải nhịn từ bao giờ? " Từ nãy đến giờ có ai nghe thấy nàng bảo tiểu học muội nên nhịn sao? Không có mà phải không?

Đến nước này Cẩn Ngôn chỉ có thể đem nữ nhân trong bồn tắm đó một lượt dùng nước rửa trôi đám xà phòng cố tình vây lấy, hai tay đem nàng rời khỏi bồn tắm cuốn hờ hững vào một lớp khăn choàng. Lúc đến được giường ngủ, Cẩn Ngôn chính là không cần phải quá khẩn trương. Ngược lại chống một tay lên giường, cố tình thăm dò người nằm dưới mình một chút.

" Nước Mỹ còn dạy chị cái gì nữa, chia sẻ chút đi " Đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn nha, bây giờ lời đến cũng bạo dạn lắm, không biết hành động có thay đổi chút nào không?

" Em từ nơi này hôn chị, chị liền chia sẻ cho em một chút " Tần Lam ra dấu cho Cẩn Ngôn vị trí hôn nằm ở dưới rốn một chút, hành động không có gì gọi là thẹn thùng cả.

Quả nhiên bạo dạn hơn hẳng trước đây, bất quá Cẩn Ngôn đối với một học tỷ như vậy càng đặc biệt có hứng thú. Cô theo như chỉ dẫn của Tần Lam từ dưới rốn của nàng từ từ hôn lấy, sau đó khi di chuyển đến giữa hai chân chạm đến cấm địa quen thuộc, đưa nhẹ đầu lưỡi kéo lê vào khe rãnh nhỏ, nhấm nháp một chút thứ hương vị dễ dàng nhấn chìm đi lý trí. Cũng trong lúc này đột nhiên cổ của cô lại bị học tỷ dùng một chân giữ chặt, tiếp theo đó còn bị đảo khách thành chủ trong nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra. Đèn ngủ cũng bị nàng tắt đi trong chớp mắt, nhưng Cẩn Ngôn hoàn toàn có thể hình dung ra được tình huống bây giờ chính xác là gì, chị ấy chính là đang hiển nhiên ở trên mặt của cô, từ từ dịch chuyển. 

Học tỷ, nước Mỹ thay máu chị thật rồi ~

The End.

P/s: Học tỷ ở trên mặt người ta phóng túng rên rỉ, Cẩn Ngôn chịu không nổi thời gian quá lâu, cuối cùng bị ngợp chết, kết thúc SE như đã hứa 🙂

Đây là bộ thứ tư tui hoàn cho Ngôn Lam, trước mắt tui cũng chưa có cốt truyện mới cho hai ẻm nữa. Mấy bà cho tui cái thể loại nào mấy bà yêu thích, hình tượng công thụ ra sao? Nếu thấy hợp thì tui viết tiếp 😌

Sắp tới tui viết một bộ về Triệu Duyên, cốt truyện đậm chất Việt Nam có tên: Bà chủ, có khách đến. Hy vọng ủng hộ a~~~

23/03/2021- Hoàn.

#PhiuPhiu


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play