Edit+Beta: Mèo Ôm Cá Muối.

Wattpad: yuikomori33.

Wordpress: Mèo Ôm Cá Muối.

Truyện chỉ đăng tại wp và wps trên, vui lòng đọc ở trang chính chủ!!!

***

Tiếp đó là hàng loạt các ảnh chụp mơ hồ có bóng của hai người ở mọi lúc mọi nơi, có cả ở trên xe lẫn phi hành khí ôm hôn âu yếm, có một số sờ eo sờ mông bên cầu, thậm chí có cả loại lộ liễu thấy hai tay trước khi màn được kéo ra......

Chính là tất cả ảnh này đều không thấy mặt, nhưng sườn mặt bọn họ có thể thấy mờ ảo, chiều cao, vóc dáng cũng không sai biệt lắm.

Lại xem bình luận phía dưới...

"Alpha của hoàng thất đều là gậy chọc phân, Omega tất cả đều là xe buýt, tiền thuế chúng ta nộp giống như đều bị đám lợn này lấy ra ăn nhậu chơi bời."

"Alpha đều là chó, rõ ràng mấy hôm trước hắn còn nói vì đường đệ* Lango mà tránh đi kỳ phát tình."

*Đường đệ: có thể hiểu là mọi người đều bị Lango hớp hồn mà tin tưởng y vô điều kiện, tương tự như em trai nuôi hoặc vợ quốc dân, mình giữ nguyên vì thấy để đường đệ hợp hơn so với em họ.

"Nếu ta cũng là thành viên hoàng thất ta cũng sẽ làm như vậy, nếu không vì lý do gì ta lại muốn làm thành viên hoàng thất chứ?"

"Quý ngài lợn giống* lầu trên, ta chúc ngài sớm ngày nhiễm bệnh."

*Lợn giống: chỉ những người t*ng trùng lên não.

"Công tước Bronte chắn đạn cho quốc vương Clark, Vương tử Perseus vì đế quốc Clark mà chịu trọng thương, hiện tại lại bị đối đãi như thế này, thiên hạ đều đau lòng thay."

"..."

"Đây rõ ràng không phải chúng ta." Lạc Thần nói câu kết luận cuối cùng.

Karl nói: "Nhưng thật sự rất giống, chắc chắn là do nhà Bronte bày ra. Bây giờ, ngài chỉ cần làm thêm bất cứ một điều gì nữa, thì đám người kia sẽ bàn tán vị tình nhân của Ngài, nếu nói sắp tới sẽ giải trừ hôn ước, thì lại càng thêm phiền toái."

Charles nói: "Xem ra hiện tại họ đang muốn lợi dụng rắc rối để gây hoang mang cho công chúng, nếu ngoài cửa cung điện Clark vượt quá hai mươi lăm vạn người, thượng nghị viện sẽ phải mở cuộc họp khẩn để giải quyết, bọn họ sẽ không bỏ qua nguyện vọng của người dân, mà Ngài lại là nhân vật chính trong chuyện này, lại muốn ở lại trang viên."

Karl bổ sung: "Mấu chốt bây giờ đang rơi vào hai hướng, tất cả đều đang đấu tranh vì quyền sở hữu khoáng sản, tài nguyên, phần lớn bọn họ đều là gia đình quý tộc, vốn dĩ quy định là ai phát hiện sẽ thuộc về người đó, nhưng tám thế gia quyền lực của Clark lại yêu cầu thu hồi quyền sở hữu, chỉ giữ lại quyền khai phá, lúc trước khó khăn lắm mới được thông qua, hiện tại bọn họ đòi muốn quyền sở hữu quay lại, đã xâm phạm vào quyền lợi mà bọn họ tạo ra trước đó."

"Còn một chuyện khác mà trên mạng đang nhắm tớii, một Omega, cũng chính là... tình nhân của Ngài, nếu như bị đào ra, thiếu gia Bạch Thục cũng khó lòng tẩy sạch."

"Hắn rất có bản lĩnh." Vẻ mặt Lạc Thần trở nên lạnh lùng, sau khi im lặng một lúc lâu, hỏi: "Bao lâu thì Thượng nghị viện thi hành án?"

"Hiện tại đã có khoảng 2 vạn người, chỉ cần truyền thông tiếp tục nói như vậy, không đến nửa tháng có thể góp đủ 25 vạn người, nhưng vẫn phải cần mười ngày để hoàn tất thủ tục, chính xác sẽ cần gần một tháng."

Lạc Thần hừ lạnh: "Vậy tốc chiến tốc thắng, đem toàn bộ Quân đoàn 4, 8, 9 bên cạnh điều động tới, trong vòng một tháng, ta muốn giải trừ hôn ước với Lango."

"... " Karl kinh ngạc, mọi chuyện đang nghiêm trọng như vậy, thái tử còn có thể nghĩ đến cả cái này?

Hơn nữa không phải hai tháng sao? Như thế nào lại rút ngắn rồi?

"Quân đoàn 7 chúng ta có cần trở về không?"

Lạc Thần hừ lạnh một tiếng: "Hắn không xứng."

*

Bên này Bạch Thục vừa mới ra ngoài liền gặp ngay bác sĩ Đạo Cách đang ngồi xổm trước cửa đợi cậu.

Đang định hỏi hắn có việc gì, kết quả người này đột nhiên xoay người cười với cậu, vẻ mặt nịnh nọt, thử tưởng tượng một người ngày thường đều là bộ mặt nghiêm túc của bác sĩ, bộ dáng tươi cười khiến mặt tăng thêm một tầng nếp nhăn thật sự có hơi dọa người.

Liền hỏi: "Xin hỏi là ngài có chuyện gì sao?"

"Không có việc gì, chỉ là trong báo cáo ngày hôm qua phát hiện cậu bị trúng độc, sợ là đã tích lũy từ lâu, muốn nhìn cậu một chút phòng khi có gì đó không ổn."

Bạch Thục vẫn luôn hoài nghi bệnh của nguyên chủ là do bên trong có người giúp đỡ, vừa nghe y nói vậy lập tức cảnh giác, thân thể cậu rất khoẻ mạnh, chỉ vì trầy da một chút liền ngất, khẳng định phía sau có người động tay động chân.

Sau đó cậu bước vào cửa, thấy bác sĩ Đạo Cách liên tục ngáp, liền hỏi: "Chẳng lẽ đêm qua ngài ngồi đây không ngủ ư?"

"Đúng vậy." Lòng ham học hỏi cái mới của y quá lớn, căn bản không ngủ nổi, cho nên dứt khoát ngồi đây đợi.

Bạch Thục trong nháy mắt liền cảm thấy áy náy với y, y quan tâm cậu như vậy, cậu vậy mà lại ngủ một mạch đến sáng, liền nói:"Ngài bắt đầu đi!"

Đạo Cách lấy ra một dụng cụ to cỡ bàn tay kiểm tra khắp nơi một lần, ngay cả phòng tắm lẫn phòng vệ sinh, nhưng đều không có phát hiện ra bất kì cái gì kỳ lạ, vì thế y liền nghi ngờ kẻ đó hạ độc vào trong đồ ăn thức uống hằng ngày của cậu.

Nếu là thức ăn, vậy kẻ đó phải ra tay trong phòng bếp.

Phải từ từ kiểm tra phòng bếp, việc quan trọng bây giờ là phải gấp rút lấy pheromone của cậu theo yêu cầu.

"Cái này không phải ngày hôm qua đã lấy rồi sao?" Bạch Thục có chút kỳ quái, chỉ bị trầy da một chút vì sao phải cần pheromone?

Đạo Cách nói:"Ngày hôm qua không kiểm tra cẩn thận, thân thể cậu vẫn luôn không tốt, tôi sẽ kiểm tra kỹ càng hơn cho cậu, về sau còn tìm cách điều trị hợp lí."

Bạch Thục hiểu rõ việc này, không có gì quan trọng hơn một thân thể khỏe mạnh.

"Thiếu gia."

Bạch Thu tiến vào nói:"Thiếu gia Simpson muốn cùng ngài dùng bữa sáng!"

Bạch Thục không chút nghĩ ngợi liền đáp ứng, sau đó nói:"Ngươi đi nói với hắn chờ ta một lát, ta tắm rửa xong sẽ đến ngay."

"Được."

Bạch Thu đi rồi, Đạo Cách gắt gao nắm chặt cái bình nhỏ đựng pheromone, sau đó vẻ mặt phức tạp nhìn cậu.

Bạch Thục hỏi:"Bác sĩ Đạo Cách, xin hỏi ngài còn có chuyện gì sao?"

Đạo Cách thở ra một hơi rồi nhắc nhở: "Lúc tắm rửa không được quá lâu, còn không được dùng nước quá nóng, máu tuần hoàn quá nhanh đối với... cái kia không tốt."

"... Được!" Đối với việc giải độc không tốt sao? Bạch Thục không nghĩ ra, lẽ nào độc này có đặc tính như vậy? Nhưng kệ đi, lời bác sĩ nói là phải nghe.

"Còn có không được ăn đồ ăn quá đậm vị, đồ thanh đạm là được rồi."

"... Được!"

"Còn có..."

Đạo Cách còn định nói tiếp, nhưng cậu nói muốn lấy máy đo, liền đẩy y ra ngoài.

Vì vậy Đạo Cách chỉ có thể nói với bình nhỏ đựng pheromone: "Ta để ngươi tự do trong một giờ, một giờ sau ta sẽ đem ngươi đi kiểm tra toàn diện."

Hết Chương 48.

Edit+Beta: Mèo Ôm Cá Muối.

Wattpad: yuikomori33.

Wordpress: Mèo Ôm Cá Muối.

Truyện chỉ đăng tại wp và wps trên, vui lòng đọc ở trang chính chủ!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play