Đường Tuế Như vung nắm tay nhỏ đánh lên người anh, “Không biết xấu hổ, đừng tưởng rằng anh đẹp trai mà nói gì cũng được, trên thế giới cũng không thiếu người đẹp trai! Ai muốn cả ngày YY anh a!”

“Em cả ngày YY anh?” môi mỏng của Diệp Cô Thâm khẽ nhếch một độ cong cong nhỏ, “Kỳ thật không cần YY, em thật sự có thể ngủ với anh.”

“Em mới không cần! Anh sẽ cầm đao chém chết em!” Cô bỗng nhiên buông lỏng cánh tay anh, “Anh đi báo cáo công tác đi, em có thể tùy tiện đi dạo chứ?”

“Em không sợ cô ta gây bất lợi đối với em?”

“Tiểu tỷ tỷ sống đến tận bây giờ cũng chỉ sợ quá một người!” Ngón tay mảnh khảnh chỉ vào anh, “Chính là anh!”

Diệp Cô Thâm đưa tay ôm eo cô, “Sao anh không thấy.”

“Thiết…… Đó là tiểu tỷ tỷ che dấu tốt!” Cô che dấu tốt cái quỷ a!

Sáng sớm hôm nay không phải còn nhũn cả chân sao!

Nếu không phải ở trong mộng, cảm giác đau đớn phóng đại chân thật như vậy, cô mới không bị mất mặt đến thế!

Mặt mũi mười tám năm sống trên đời, đều bị ném hết!

Hơn nữa Diệp Cô Thâm xưng hô với cô càng ngày càng không hiểu được!

Anh còn cho rằng chính mình là Hoàng Thượng sao!



Ái phi cái đầu a!

Trong Phủ Tổng thống phủ phong cảnh thật là xinh đẹp, nơi nơi đều là cây cỏ quý hiếm, sinh hoạt ở chỗ này hẳn là cũng không tồi, chỉ có điều khắp nơi đều có bảo vệ đứng gác.

Cô đứng ở bên người Diệp Cô Thâm, nhìn mấy người sắc mặt nghiêm túc đi tới, chẳng lẽ là có chuyện lớn gì phát sinh sao?

“Chú Diệp, em cũng không thể ngồi đây chờ anh chứ hả? Em đi sang phòng khác ngồi, mấy người mọi người ngồi nói chuyện đi……” Cô nhanh như chớp chạy đi!

Vừa thấy chính là cái gì tư lệnh, tướng quân, trưởng quan linh tinh, hẳn là toàn bàn về vấn đề quân sự, cô không nên nghe những thứ này đâu.

Diệp Cô Thâm nhìn bóng dáng cô, đánh cho Phong Lệ một ánh mắt.

Phong Lệ lập tức lặng yên không một tiếng động đi phía sau Đường Tuế Như.

Cô cũng không nghĩ tới Diệp Cô Thâm cư nhiên cho phép cô không đi học, còn dắt cô đi theo anh tới Phủ Tổng Thống nha!

Chỉ chớp mắt, đã xuất hiện ở chỗ này!

“Nhanh lên, nhanh lên! Lề mà lề mề!” Thanh âm Nam Ương Ương từ phía trước truyền đến.

Tại chỗ rẽ hành lang, Đường Tuế Như thiếu chút nữa đâm vào người Nam Ương Ương.

“Cô, sao cô lại ở nhà tôi!” khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Nam Ương Ương lộ vẻ không vui, sửa sang lại chính mình dung nhan, cô ta muốn đi gặp Diệp Cô Thâm!



“Cô có thể động não suy nghĩ không, đương nhiên là vị hôn phu mang tôi tới nha!” Đường Tuế Như ánh mắt lưu chuyển, nhìn chằm chằm người hầu phía sau Nam Ương Ương.

Bày biện đủ thứ hoa quả trà nước, hẳn là đi xum xoe rồi!

“Cô mới khai giảng được vài bữa, vậy mà đã dám nghỉ học! Thân là phó chủ tịch Hội Học Sinh, tôi sẽ phản ảnh lại với giáo viên của cô!” Nam Ương Ương trong lòng có một đống tức giận không chỗ phát tiết!

Đường Tuế Như tuyệt đối là cố ý, ba chữ vị hôn phu kia đâm cô ta thật đau đớn!

“Tôi xin nghỉ.” Cô sau này bổ sung một tờ giấy xin phép là được, hoàn toàn không cần chuyện bé xé ra to như Nam Ương nói!

“Cô……” Nam Ương Ương từ nhỏ đến lớn còn chưa ăn thua thiệt lần nào, thẳng đến khi gặp được Diệp Cô Thâm cùng Đường Tuế Như!

“Đừng có cái gì cô cô tôi tôi! Tôi biết vô sự bất ân cần, dẹp bớt diễn trò đi, tất cả mọi người đều là con gái, tôi có thể hiểu được, cô đi đi nhanh đi!” Cô tránh người qua một bên, “Nam tiểu thư, mời……”

Đường Tuế Như cười vẻ mặt chân thành, Nam Ương Ương trong lòng hỏa khí càng lớn!

Chỉ cần ở Phủ Tổng thống, cô ta không sợ sẽ không chỉnh được con nhóc này!

Đi trước gặp Diệp Cô Thâm, trở về ở thu thập sau!

Nhìn chằm chằm bóng dáng rời đi của Nam Ương Ương, khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế Như lộ ra thần sắc tiếc hận, “Thật đáng tiếc, tôi muốn ăn nho xanh nha……”

Lại không có chuẩn bị gì đón tiếp khách đàng hoàng, thật thiếu tu dưỡng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play