“Đã đánh cuộc thì thua phải chịu, đừng có mà làm mất mặt đàn anh trước mặt tân sinh viên, hô nhanh lên!” Diệp Xán Bạch đáp lại anh ta!
Thịnh Kinh hít sâu một hơi, đưa lưng về phía khán giả dưới sân khấu, cao giọng hét “Tôi xấu nhất! Tôi xấu nhất! Tôi xấu nhất……”
Dưới sân khấu ngay lập tức vang lên tiếng cười cùng tiếng vỗ tay.
Thịnh Kinh tâm gan phèo phổi đều muốn nổ tung!
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn mềm mại lộ ra vui vẻ thanh thuần vô tội của Đường Tuế Như, xấu hổ tiêu bớt một nữa.
Vị sinh viên mỹ nữ này lớn lên thật xinh đẹp, lại đáng yêu, vóc người lại đẹp……
“Xem ra tiết mục này của tôi lại có thể khiến mọi người cao hứng như vậy, tôi đây đi xuống trước, không cần cảm kích tôi!” Đường Tuế Như cầm di động, cười tủm tỉm xuống sân khấu.
Đi xuống, trở lại chỗ ngồi, cầm lấy túi xách liền muốn rời đi.
“Tuế Tuế cậu làm cái gì? Còn chưa kết thúc đâu!” Lý Bất Ngôn đuổi theo.
Bọn họ đi ra ngoài, trước cửa sân khấu một chiếc xe đến dừng trước mặt cô.
Đường Tuế Như nhận mệnh vẫy vẫy tay tạm biệt Lý Bất Ngôn, liền lên xe.
Lúc vừa rồi ở trên sân khấu nhận được tin nhắn của Diệp Cô Thâm, nói đến đón cô!
“Tuế Tuế, cậu bảo trọng a!” Lý Bất Ngôn sẽ không thừa nhận cô đồng ý mỗi tháng nhận chocolate đút lót từ Diệp thủ trưởng, sau đó báo cáo một chút hành tung của Tiểu Tuế Tuế trong trường học cho anh.
Như tình huống vửa rồi đó, cô cũng đã thông báo cho Diệp thủ trưởng, vạn nhất đàn anh kia thật sự hôn Tuế Tuế, thủ trưởng đại nhân nhất định sẽ bốc hỏa!
——
Chiếc xe chạy nhanh trên đường.
Đường Tuế Như đánh một cái ngáp, mê mang nhìn chằm chằm sườn mặt lạnh lùng của Diệp Cô Thâm, “Chú, em vừa mới thắng một học trưởng, anh ta ở trên sân khấu hô to Tôi xấu nhất, quá khôi hài! Đáng tiếc anh không có thấy!”
“Thấy.”
“A! Thấy ở đâu! Chú Diệp, đừng có nói là anh kì thật là yêu quái đấy nhé! Còn có Thông Thiên Nhãn!” Vậy cũng quá dọa người!
“Bên ngoài hội trường có một cái màn hình lớn chiếu cảnh bên trong, toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp!” Diệp Cô Thâm nghiêng nhẹ đầu ngắm cô liếc mắt một cái, “Bên trong cái đầu nhỏ của em lại suy nghĩ cái gì?”
“Không, không có!” Cô lập tức lắc đầu, nếu Diệp Cô Thâm là yêu quái, vậy nhất định là lợi hại nhất!
Không biết cùng Tôn Ngộ Không đánh nhau ai sẽ thắng!
Tư duy của cô hoạt động có vẻ sắp bay ra quỹ đạo bình thường rồi!
Bên trong xe nhất thời không có ai nói chuyện, Đường Tuế Như tựa lưng vào ghế ngồi, ngọt ngào ngủ.
Diệp Cô Thâm ôm cô xuống xe, cô gái nhỏ ở trong lòng ngực anh cọ cọ tìm tư thế thích hợp, gương mặt dán lên ngực anh, hô hấp nhẹ nhẹ phả vào người anh.
Cả người anh cứng ngắc, tê tê, cảm giác ngứa ngáy khắp người, lông mi thật dài run rẩy, tròng mắt dưới mí mắt cũng chuyển động, dường như cô đang mơ đến cái gì đó.
Diệp Cô Thâm ôm cô vào nhà, đặt cô ở trên giường công chúa hồng hồng mềm mại, đắp chăn cho cô đang muốn dời đi, tay nhỏ của cô lại túm chặt cánh tay anh, xem nó thành cái gối, ôm không buông.
Trong mộng, Đường Tuế Như bị lạc ở trong rừng rậm, trong tay cô còn có một cây đuốc, cô gắt gao ôm vào người, che chở, dường như chỉ có cây đuốc này mới mang lại cảm giác an toàn cho cô.
Vì thế, ôm suốt một đêm.
“Ân ân……” cái miệng nhỏ của Tuế Tuế nhợt nhạt ưm vài tiếng, ngọt ngào trở mình, trời đã sáng, cô rốt cuộc không cần cây đuốc!
“A!”
Cánh tay cô bỗng nhiên đặt ở trên người Diệp Cô Thâm, “Chú Diệp, anh như thế nào ở trên giường của em?”
Diệp Cô Thâm vẫn mặc quần áo ngày hôm qua, chính cô cũng như vậy, hai người cứ như vậy nằm ở trên giường!
Cái quỷ gì a!
Càng quan trọng là, thân thể hai người dán lại rất gần, cô hình như còn có thể cảm nhận được cái thứ đặc trưng của người đàn ông độc thân, đang chống lên người cô.
Cô nuốt nuốt nước miếng, khẩn trương muốn dời thân hình nhỏ của mình ra, lại sợ chỉ cần chuyển động nho nhỏ, cũng có thể khơi dậy dục vọng trong cơ thể Diệp Cô Thâm.
Nhìn thấy phản ứng của cô gái nhỏ, Diệp Cô Thâm lắc lắc cánh tay tê cứng, khuôn mặt tuấn tú sáp tới gần khuôn mặt nhỏ kinh hoảng thất thố của cô, “Em lôi kéo cánh tay của anh một đêm, anh vừa động em liền đong đưa cả người giống như một con cá chép, có phải gặp ác mộng hay không?”
Cây đuốc trong mộng của cô, chính là Diệp Cô Thâm cánh tay?
Cô ôm cả một đêm a!
“Cái kia Chú Diệp, em sáng nay còn có tiết học a! Cái kia, anh tiếp tục ngủ, em……” Cô té ngã lộn nhào xuống giường, vọt vào phòng tắm.
Một lát sau, cô đứng trong phòng tắm đối diện với cánh cửa hô to “Chú Diệp! Quần áo tắm rửa em không lấy vào!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT