"Anh không chịu đựng nổi."

"Này sao có thể a! Làm bà xã chú Diệp, không có vài tình địch, anh có nói thế không?" Đường Tuế Như cười cợt, đầu gối lên trên đùi của anh, "Chỉ là, thực sự mệt mỏi với thầyTrần, sau đó, khiến cho Khanh Khanh không vui, cô ấy đã cho rằng em thật sự câu dẫn thầy Trần!"

ngón tay Diệp Cô Thâm vuốt ve sợi tóc của cô thưởng thức , "tâm tư con gái mới lớn, em giải thích cho cô ấy một chút."

"Nhất định rồi !" Cô lôi kéo tay Diệp Cô Thâm hướng xuống bụng, "Xoa nơi này. . . . . ."

Vốn cách một tầng áo mỏng manh, nhưng ngón tay anh sờ loạn, tiến vào trong quần áo của cô, dán vào da thịt mềm mại, nhẹ nhàng xoa.

Lòng bàn tay Diệp Cô Thâm nóng rực, có chút vết chai, có điều rất thoải mái.

Thân thể cô chậm rãi lan ra một cảm giác khác thường, kì sinh lý, cũng có loại cảm giác đó sao?

Thân thể run lên, đầu triệt để chôn ở trên đùi anh, tay nhỏ lôi kéo quần lính, thật không dám ngẩng lên.

"Nhuyễn Nhuyễn?"

"Ưm, không, không có gì. . . . . ." Cô mặt đỏ lên.

Giấu đầu lòi đuôi, không phải cô chứ?

Bỗng nhiên, cảm giác trước ngực bị dị vật chạm vào.

"Diệp Cô Thâm!" Cô bỗng nhiên ngẩng đầu, "Kêu anh xoa bụng dưới mà! Ai cho anh di chuyển lên trên !"



"Anh nghĩ em muốn." Khóe mắt Diệp Cô Thâm chứa ý cười nhàn nhạt, "Tiếp tục nằm úp xuống, anh giúp em xoa!"

"Không cho phép đi lên!"

"Không đi lên." Anh nhẹ nhàng đè cô ngã xuống, xoa nhẹ vùng bụng.

Khuôn mặt nhỏ vẫn chưa tiêu tan, cảm giác tay Diệp Cô Thâm ở vùng bụng bằng phảng đang du tẩu.

Có cái gì xấu hổ a!

Đây là chồng cô a!

Mỗi một lần xoa, cảm giác đau đớn giảm bớt không ít.

Sau khi trở về phòng, nàng lập tức lên mạng, liền phát hiện bài đăng của trường.

Giải thích sự hiểu lầm, phía dưới là giải thích cặn kẽ, nói là Đường Tuế Như đến kỳ sinh lý, bất tiện, gặp vấn đề với đồng phục nên phải mượn.

Đường Tuế Như nằm nhoài trên giường lớn mềm mại gửi tin nhắn cho Khanh Khanh.

Rất nhanh đã nhận được hồi âm, đối phương nói không có chuyện gì.

"May là không phải một người hẹp hòi !" Cô trở mình, đã nhìn thấy Diệp Cô Thâm đi tới.

Cô theo bản năng che ngực, " Chú Diệp. . . . . ."



"Động tác của em là gì? Anh không đói đến mức dục huyết phấn chiến." ( ý nói XXX khi đang trong giai đoạn nhạy cảm đó ) Diệp Cô Thâm bước tới, "Nếu như em muốn, anh sẽ tiếp tới cùng."

"Anh mới muốn! Em không cần!" Cô dựa thật sát vào đầu giường, "Có chuyện tìm em sao?"

"Cùng em ngủ." Diệp Cô Thâm cởi giày, một bước liền nhảy lên giường, bàn tay lớn thành thục luồn vào váy ngủ của cô, xoa bụng dưới.

Động tác của anh, nước chảy mây trôi, làm liền một mạch.

Đường Tuế Như yên lặng nằm trên giường, được anh xoa bụng dưới.

Cô chớp mắt, nhỏ giọng nói, "Kỳ thực, đã không đau. . . . . ."

Diệp Cô Thâm kề sát cô, khuôn mặt nhỏ chôn ở lồng ngực của anh, động tác ở tay liên tục, một lúc lâu, anh mới thốt ra vài chữ, "Lúc anh không bên cạnh, em làm sao bây giờ. . . . . ."

"Anh đang ở đây mà!" Cô theo bản năng phản bác.

"Ý của anh là. . . . . ."

"Em hiểu rồi ! Anh yên tâm, em tự biết chăm sóc chính mình!" Cô gật đầu liên tục, tay nhỏ khoát lên bên hông của anh, "Chú Diệp, anh có việc?"

"Phải ra nước ngoài mấy ngày." Diệp Cô Thâm hôn gáy cô, trong lòng không yên.

Nếu như trước đây đi công tác không hề vướng bận, hiện tại, ngay cả đi quân khu, cho dù là đi xa một chút, anh đều không muốn.

"Đi đâu? Làm cái gì? Đi mấy ngày?" Cô muốn biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play