Sau khi các cô điền xong thì Thời Khanh Khanh cũng tới.

Ba người báo danh rồi mới rời đi.

Tới căng tin trường, Đường Tuế Như như thể biến thành con tinh tinh lớn trong vườn bách thú, bị ánh mắt tò mò của hai người kia nhìn chằm chằm.

“Có cảm giác thế nào?”

“Có đau không? Có sảng khoái không?”

“Có phải sức khỏe của thủ trưởng Diệp rất tốt không? Thể lực trên giường cũng rất tốt đúng không?”

“Một đêm bao nhiêu lần?”

“Buổi sáng hôm nay có tập thể dục buổi sáng không?”

“Hôm qua cậu nói không dậy nổi, đừng nói là cả đêm nhé? Trời ơi, thật là kích thích quá đi!”

“Tuế Tuế, cậu đúng là có phúc đến nổ tung rồi!”

Lúc ấy, Đường Tuế Như ở giữa nghe từng câu từng chữ của Khanh Khanh và Lý Bất Ngôn nói, định là cứ để vào tai trái ra tai phải.

“Nói đi, nói đi mà!” Lý Bất Ngôn lay lay cánh tay cô: “Tuế Tuế…”



“Cậu thật sự muốn biết?” Khóe miệng Đường Tuế Như thoáng hiện một nụ cười nhạt.

“Ừm!” Lý Bất Ngôn quả thực muốn biết rất nhiều thứ!

“Vậy cậu tự đi tìm bạn trai mà thể nghiệm một lần là biết, loại chuyện thân mật này, cần chính mình trải nghiệm…” Cô không nói.

“Tuế Tuế, cậu hư hỏng quá đấy…” Hai tay Lý Bất Ngôn ôm eo cô không ngừng chọc lét: “Bại hoại, nói mau, nói mau, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình đi mà! Thủ trường Diệp…”

Đường Tuế Như bị hai người cù cho không ngừng vặn vẹo cơ thể: “Đừng cù nữa! Đừng cù nữa! Mình nói! Mình nói còn không được sao?”

Lúc này Lý Bất Ngôn và Khanh Khanh mới buông tha cho cô.

“Ừm, rất được, một đêm mấy lần thì tớ cũng không đếm, tớ bị ngất, thể lực còn chưa theo được! Anh ấy đúng là tham gia quân ngũ, thể lực tốt vô cùng, tóm lại, cũng không tệ lắm!” Cô tất nhiên là nói thật.

Diệp Cô Thâm mà nghe được không biết sẽ nghĩ cô thế nào đây!

“Nếu chia làm mười cấp độ thì thủ trưởng Diệp đạt mấy phần?” Vẻ mặt Lý Bất Ngôn cười xấu xa hỏi.

“Chín…”

“Không phải là mười phần à!” Lý Bất Ngôn có cảm giác hình tượng của thần tượng mình bắt đầu sụp đổ!

“Nếu thời gian có thể ngắn hơn một chút, số lần có thể ít đi một chút, mình sẽ cho anh ấy mười điểm.”

“…” Nắm đấm nhỏ của Lý Bất Ngôn hạ xuống lưng cô: “Đường ba tuổi, không ngờ cậu lại am hiểu chuyện ân ái như thế đấy!”



“Oan uổng quá, rõ ràng là các cậu muốn biết mà!” Đường Tuế Như choáng váng: “A a a, mình chỉ ăn ngay nói thật…”

“Thật xấu xa! Đường ba tuổi, cậu đi theo thủ trưởng Diệp học điều xấu rồi!” Lý Bất Ngôn ở một bên lên án, một bên lôi kéo cô đến căng tin: “Mình không biết, muốn thủ trưởng Diệp phải mời chúng ta ăn cơm! Các người kết hôn mà không mời khách, quá không có thành ý rồi!”

“Anh ấy rất bận.” Cô không biết Diệp Cô Thâm có thể đến hay không.

Dù sao người nào đó cũng kiếm cả tỷ bạc một ngày.

“Bận rộn thì cũng phải có thời gian nghỉ ngơi, ngủ với cậu thì có thời gian mà còn không có thời gian ăn bữa cơm à! Tóm lại là khi nào anh ấy muốn ăn cơm! Chúng mình sẽ thuận theo thời gian của anh ấy!” Lý Bất Ngôn nói rồi đẩy cô đi xếp hàng: “Bữa trưa hôm nay cậu mời khách, bù lại tổn thương tâm hồn cho mình…”

“Được được được! Mình mời khách…” Từ nhỏ Đường Tuế Như đã từ bỏ việc phản kháng với Lý Bất Ngôn xảo trá rồi.

Lý Bất Ngôn cực kỳ hưng phấn vọt tới trước kính chắn nhìn vào, rồi lại kích động chạy về: “Tuế Tuế, cánh gà nướng mà cậu thích ăn nhất còn rất nhiều. Trưa nay chúng ta có lộc ăn rồi !”

“Ừ ừ, ăn nhiều một chút, cậu gầy quá…” Đường Tuế Như đã bắt đầu thèm rồi.

Cô rất muốn ăn.

Ba người đang tán gẫu, bỗng nhiên ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của cánh gà nướng ngang qua, nghiêng đầu liền thấy tay Văn Phi Nhi cầm theo một cái túi lớn, bên trong toàn là cánh gà nướng.

“Ngại quá! Mình cũng thích, mang về chia cho các bạn học…” Vẻ mặt Văn Phi Nhi cười rất thoải mái.

“Cái gì vậy!” Lý Bất Ngôn nhìn theo bóng lưng Văn Phi Nhi, đấm mấy cái vào không khí: “Tuế Tuế, cô ta kiêu ngạo quá đi mất!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play