"Ưm..." Đường Tuế Như híp mắt một cái, cô mơ thấy có người đoạt đồ ăn với cô!

Cô đã ăn vào trong miệng rồi, còn cướp với cô!

Thật là quá đáng!

Tim Diệp Cô Thâm vốn đập mạnh và loạn nhịp, nhận thấy cô sắp tỉnh, xoay người một cái, xuống giường, xông về phòng của mình, nước lạnh ào ào, dội lên trên người anh, tưới tắt lửa nóng dục vọng.

--

Đường Tuế Như không giành được đồ ăn, chậm rãi tỉnh lại, bên cạnh nào còn bóng dáng Diệp Cô Thâm!

Hừ!

Lợi dụng cô xong rồi vứt bỏ, đàn ông xấu xa!

Đã quá muộn giờ, chuyện đi học đành từ bỏ.

Sau khi cô xuống tầng, mới nhìn thấy Diệp Cô Thâm mặc quần áo ở nhà màu xám đậm đơn giản đi xuống, trông dáng vẻ thần thanh khí sảng, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng anh tuấn bất phàm, đẹp trai bức người đến gần cô.

"Bụng em đã đói dẹp rồi!! Thật không ngờ anh không có quan niệm thời gian như vậy!" Anh ngủ một cái liền mấy giờ đồng hồ!

"Em có thể đánh thức anh." Diệp Cô Thâm ngồi bên cạnh cô: "Lại chơi game?"

"Nếu không thì làm gì? Xem báo cáo quân sự với anh sao!" Cô mới không có hứng thú kia!

"Em có thể cùng anh làm những thứ khác." Cơ thể anh lấn sang phía cô: "Hoặc là anh cùng em làm."

Cô xê dịch sang bên cạnh, đề phòng co rúc lại, đột nhiên nghĩ đến lời nói của Lý Bất Ngôn và Lương Lương!



Tấn công Diệp Cô Thâm!

Cô không tấn công, lẽ nào để lại cho người khác tấn công sao!

Người ta đang nhìn chằm chằm đó!

Đang chờ cô và Diệp Cô Thâm hủy bỏ hôn ước đó!

Bỗng nhiên cô không chơi trò chơi nữa, đứng dậy đi nhà hàng trước tiên, buổi trưa chưa ăn cơm, cô sắp chết đói rồi!

Lúc ăn cơm, cô đột nhiên nghĩ tới Bạch Thái: "Chú Diệp, nếu như Thái Thái không thể vào trường quân đội, vẫn không có cách nào khác sao?"

"Có."

"Thế nào thế nào?" Đường Tuế Như lập tức kích động: "Chú Diệp, quả nhiên anh rất thông minh! Nói mau nói mau!"

Đúng là chuyện của người khác ngược lại rất để ý, từ lúc nào, quan tâm nhiều hơn quan tâm anh?

Diệp Cô Thâm không đành lòng phụ lòng khuôn mặt nhỏ nhắn đang hưng phấn của cô: "Quốc phòng sinh. Đại học Kinh Thị có quốc phòng sinh, cô ấy có thể đi học quốc phòng sinh, sau này có thể đi vào quân đội."

"Tại sao em không nghĩ tới chứ! Lợi hại lợi hại!" Cô lập tức nói tin tức này cho Thái Thái!

Bỗng nhiên Diệp Cô Thâm lại bổ sung: "Thông thường thời điểm quốc phòng sinh thu nhận học viên, cũng đã quyết định rồi, hiện tại cô ấy không có cơ hội, trừ khi ..."

"Trừ khi đi cửa sau!" Điều này, cô vẫn hiểu.

Diệp Cô Thâm nhìn cô chằm chằm bỗng nhiên thông suốt: "Ăn cơm đi, cuối tuần về nhà với anh."

"Hừ!" Đồ ma quỷ gì?



Về nhà?

Dựa vào cái gì chứ!

"Em, chú Diệp, có thể đừng ở lúc ăn cơm, thờ ơ bỏ cho em một quả bom nặng ký như vậy hay không?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phàn nàn, dáng vẻ bé cưng tủi thân, bé cưng không nói.

"Để em chuẩn bị tâm lý sớm một chút, nếu không đến lúc đó còn nói anh không nói cho em, khi đó mới đúng là quả bom nặng ký." Diệp Cô Thâm thêm sữa bò cho cô, cô gái trắng trắng, uống sữa bò nhiều một chút rất tốt.

"Ông nội nuôi nhớ em như vậy sao ..." Cô nhỏ giọng nức nở: "Là ông ấy muốn nhìn con dâu đi ..."

"Đều giống nhau." Dù sao đều là cùng một người.

"...." Mới không giống nhau!

Trong ấn tượng của cô, ông nội nuôi là tư lệnh nghiêm túc đứng đắn cỡ nào nha!

Không nghĩ tới, vậy mà còn nói hôn ước này với ông nội!

Hai người lại đều sinh ra hai đứa con trai!

"Diệp Cô Thâm muốn đưa cô về, một là vì ba thực sự muốn gặp cô một lần, thứ hai, đương nhiên là vì tối hôm qua xảy ra tai nạn, Tuế Tuế ở chung với Diệp Xán Bạch.

Anh còn nhớ rõ trước đây Tuế Tuế nói để cô ấy và cháu mình ở bên nhau.

Vậy cũng không được!

Bà xã xinh đẹp như vậy, vừa ngoan vừa mềm vừa vừa đáng yêu, anh mới không nhường!

Tuế Tuế chính là vợ anh, cũng chỉ có thể là vợ anh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play