"Học trưởng, cảm ơn anh! Đêm nay anh anh hùng cứu mỹ nhân, làm thay đổi cái nhìn của tôi về anh! Thật ra anh là một người tốt!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuế Như chân thành như đang nói cảm ơn anh, nương ánh đèn đường hơi yếu, cảm thấy hình như trên người Diệp Xán Bạch gần như vậy.

"Thụ sủng nhược kinh. "

"Ai sủng chứ? Học trưởng, quả nhiên cậu vẫn là một người kỳ lạ!" Cô cố gắng đi bên đường: "Học trưởng, anh bị ướt cả người rồi, thật sự không có chuyện gì sao?"

"Hai người chúng ta, đều bị ướt mưa, không bằng tôi bị ướt mưa, cô mà bị ướt mưa nhất định sẽ bị cảm, cơ thể tôi cường tráng, chút nước mưa mà thôi, không có gì đáng ngại, tương đối mà nói, chúng ta đã thắng mưa ông trời trút xuống!" Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Xán Bạch nhìn chằm chằm gò má cô: "Ngược lại là cô, buổi tối chạy đến quán internet làm gì? Chơi game? Khẩn cấp như vậy?"

"Đúng vậy! Chơi game! Không thể lừa dối đồng đội!" Cô không hề chơi một chút nào, chỉ tán gẫu!

"Thích chơi như vậy?" Bây giờ con trai mê muội game rất nhiều, con gái, ngược lại là hiếm thấy.

"Thanh xuân quý báu, không phải vậy thì dùng để làm gì?" Cô chỉ có chút yêu thích ấy!

"Yêu đương chứ sao! Không yêu đương đại học không hoàn chỉnh!"

Cô và Diệp Cô Thâm thì có tính là yêu đương không?

Không tính đi!

Giữa bọn cô nên là sẽ trực tiếp kết hôn, mặc dù nói phải gây dựng tình cảm, Diệp Cô Thâm hoàn toàn nửa che nửa đậy lắc qua trước mặt cô, cả người đầy khí chất, tám khối cơ bụng đường nét rõ ràng, đã đủ rồi!

"Thời đại học của tôi vừa mới bắt đầu, không vội! Vẫn còn bốn năm có thể thực hiện!" Cô liếc mắt trả lời qua qua.

Diệp Xán Bạch ung dung nói một câu: "Nhưng tôi, thời gian không nhiều nữa."

"Vậy học trưởng anh nhanh chóng tìm một người đi! Tôi thấy ... Thịnh Kinh cũng không tệ! Không bằng hai người các anh kiên nhẫn một chút!" Đường Tuế Như cười híp mắt đề nghị, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vẻ mặt xinh đẹp vô tội.



"Trong mắt cô, tôi là gay?" Coi như anh muốn tìm người, cũng sẽ không tìm Thịnh Kinh!

"Tục ngữ nói, đàn ông và đàn ông mới là tình yêu đích thực, đàn ông và phụ nữ đều là vì sinh ra đời sau, học trưởng, không thử một chút, sao anh biết anh không thích anh ấy chứ? Tôi thấy anh ấy rất quyến luyến anh, nói không chừng, anh ấy thật sự yêu thầm anh ai u..." Cô đúng là nói liều!

Ai bảo Thịnh Kinh đó kéo cô không buông trong buổi dạ tiệc đón chào bạn mới, hung hăng bảo cô chơi game.

Diệp Xán Bạch mặt đen, hắn và Thịnh Kinh, chỉ có tình hữu nghị tuyệt đối.

Bọn họ đến cổng nam của trường học, cách kí túc xá tương đối gần, có một đường phố rất náo nhiệt đằng sau, bình thường rất náo nhiệt, nhưng hôm nay trời mưa to, các sạp nhỏ đều đã thu hàng rồi, ánh đèn lờ mờ, trên đường, lác đác vài người đi đường.

Phía sau bọn họ có tiếng bước chân truyền đến, vốn tưởng rằng là sinh viên về trường học, nên không để ý nhiều, hai người trò chuyện câu được câu không.

Gần như là trong phút chốc, bọn họ bị nhiều côn đồ cầm dao gậy bao vây.

Cái này...

Tình huống gì vậy!

"Học trưởng, anh đắc tội với ai sao?" Cô nhỏ giọng hỏi.

"Không biết." Diệp Xán Bạch che chở cô sau lưng, những tên côn đồ kia hòan toàn không cho bọn họ cơ hội tiếp tục nói chuyện, hô nhau mà lên.

Đường Tuế Như cầm cái ô trong tay, được bảo vệ từ nhỏ, cô chưa từng trải qua cảnh như vậy, trong lúc nhất thời, không khỏi ngây người.

Trước kia ở trong quân đội của Diệp Cô Thâm, mấy người con nhà giàu đó, làm cô sợ, tình cảnh bây giờ, làm cô kinh hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play