Edit & Beta : Đoè

Màn hình điện thoại đã tắt, còn mấy ngày nữa Kiều Nguyên sẽ sinh con, hắn không muốn chuyện này ảnh hưởng đến cậu.

Bạch Thành Úc mất tích.

Trước đêm giao thừa một ngày, Kiều Ngạn mua cho Bạch Thành Úc rất nhiều đồ, trong khoảng thời gian này anh rất ngoan ngoãn, bởi vì đang mang thai, Kiều Ngạn nghĩ rằng anh đã chấp nhận hiện thực và sẽ không rời bỏ hắn mà đi nữa.

Huống chi Tết đang đến rất gần, đoạn thời gian này dễ khiến người ta buông lỏng cảnh giác.

Chỉ có chứng minh thư thì không thể nào ngồi xe buýt, trong tay anh cũng chỉ có chút tiền mặt, trên người còn mặc áo len của nữ, trước đây Bạch Thành Úc rất sợ phải đi ra ngoài tiếp xúc với mọi người, cũng không ai lường trước được, anh sẽ đột ngột bỏ đi.

Bạch Thành Úc có thể đi đâu được?

Kiều Ngạn hỏi qua rất nhiều người mà Bạch Thành Úc quen biết, hắn điều tra được Bạch Thành Úc trước đây làm bác sĩ gia đình cho nhà họ Ninh, tức khắc nhắn tin hỏi Ninh Tu Viễn.

Trước hai ngày, hắn còn đưa Bạch Thành Úc đến bệnh viện kiểm tra định kì thai nhi, đứa nhỏ đã được ba tháng, rất khỏe mạnh, qua tấm ảnh chụp trắng đen mơ hồ có thể hình dung ra được hình dáng của đứa nhỏ, theo thời gian bụng càng ngày càng lớn, giờ đây Bạch Thành Úc trông không khác gì một mỹ nữ.

Sau khi kiểm tra xong thì về nhà, Bạch Thành Úc một mình ngồi ngơ ngác trên ghế, tóc đã dài đến ngang vai, nhu thuận xoã xuống, khuôn mặt ngày càng gầy nhỏ, không cần trang điểm, làn da cũng trắng đến phát sáng, cánh môi nhạt sắc, hàng lông mi rũ xuống trông rất đáng thương, nhưng lại khiến lòng người xao xuyến không thôi.

Tinh thần trạng thái Bạch Thành Úc khi tốt khi xấu, nhiều khi lại quay về trạng thái lúc Kiều Ngạn cho anh dùng thuốc, đầu óc cứ mơ mơ hồ hồ, rõ ràng đang rất khát muốn uống nước, đến khi cầm được ly nước trong tay rồi thì không biết làm gì nữa, đứng bất động cả một buổi trời.

Anh thật sự không cần Kiều Ngạn dùng xích khoá chân lại.

Đêm đó tâm tình Kiều Ngạn cũng không tệ lắm, hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Bạch Thành Úc, bụng nhỏ như vừa mới ăn no, hơi hơi phồng lên, Kiều Ngạn vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Vẻ Bạch Thành Úc không một biểu cảm, nhưng cơ thể lại hơi hướng run run.

Anh rõ ràng không làm gì cả, nhưng lại như đang khơi dậy dục vọng của đối phương, Kiều Ngạn cúi xuống cởi bỏ quần áo đang mặc trên người anh, Bạch Thành Úc không có biểu hiện gì nhiều, anh chỉ sững sờ ngẩn ngơ mà nhìn Kiều Ngạn.

Mấy ngày gần đây, Kiều Ngạn đang giúp anh chuẩn bị cho việc thay đổi thông tin danh tính, có lẽ vài năm nữa anh sẽ sống trên thế giới này với một thân phận khác.

Đến lúc đó người tên Bạch Thành Úc, sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Lấy thân phận là một người phụ nữ, anh có thể đi đâu đây? Nếu như bị người ta phát hiện, chỉ sợ sẽ trở thành một kẻ biến thái.

Tất cả các đặc điểm trên cơ thể đều cho thấy anh là nam giới, ngực và bụng phẳng lì, có yết hầu rõ ràng, giọng nói của anh không được nữ tính. Trước đây đã từng bị bắt nạt, chỉ vì anh khác với người thường, cuối cùng Bạch Thành Úc đã có thể sống một cuộc sống bình thường, nhưng rồi chính Kiều Ngạn đã biến anh thành một kẻ ngoại nhân.

Cũng là gần đây, thừa dịp Kiều Ngạn không có ở nhà Trương Chân lại tìm tới anh một lần nữa.

Cậu ta cười nói, "Một thằng đàn ông lại đi giả dạng phụ nữ cũng thật nực cười, khó trách ngày nào Kiều tổng cũng chỉ bỏ mặc anh trong nhà, cũng không để anh được ra ngoài, loại người giống như anh, tồn tại có ý nghĩa gì đâu?"

Bạch Thành Úc thật ra cũng nhìn ra được Trương Chân có điểm giống mình.

Sau đó anh nhìn thấy bức ảnh của mẹ Kiều Ngạn, trong đầu đột nhiên nổ "đoàng" một tiếng vang, anh nhớ đến lần đầu tiên gặp Kiều Ngạn, một lúc sau, hắn cười nói rằng anh rất giống một người bạn cũ. Khi đó, anh chỉ nghĩ đó chỉ là lời nói bông đùa để rút ngắn khoảng cách.

Tại sao một người như Kiều Ngạn, người rất nổi tiếng trong trường, lại cố tình đến kết thân với anh?

Thỉnh thoảng hắn rủ rỉ mấy lời rất khó hiểu bên tai anh? Sau đó anh hỏi lại hắn thì hắn lại nói rằng anh nghe lầm.

Lý do Kiều Ngạn thích, là vì bọn họ có khuôn mặt tương tự nhau.

Kiều Ngạn đã lên kế hoạch ngay từ đầu.

Ban đầu anh còn biết ơn Kiều Ngạn, hóa ra mọi cách tiếp cận đều là tấm lưới giăng sẵn đợi anh ngoan ngoãn chui đầu vào, nhưng anh vẫn trông chờ vào lòng tốt của đối phương như một kẻ ngốc.

Ánh mắt Bạch Thành Úc xám xịt một màu, đời này của anh, có vẻ như đã đến điểm kết thúc rồi.

*****

Sắp rồi mọi người ơiiiii !!! Sắp rồi !!!! Huhu chúng ta sẽ bị ngược đến chương 294 🥲

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play