Mia nghe xong thì lại cười, ném một ánh mắt với Hứa Cát Anh ở phía xa xa, trên mặt của cô ta cũng là biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác.

Cô ta khoanh hai tay trước ngực: “Tôi không hiểu ý trong lời nói của tổng giám Đường, cái gì mà cẩn thận không cẩn thận, tôi cảm thấy năng lực Mia không đủ không lọt vào trong mắt của cô. Cô nhìn thử xem, ngay cả năng lực làm cấp dưới của tổng giám Đường mà tôi cũng không có.”

Những người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh, ai mà không biết Mia là nhà thiết kế kim bài của Hứa Cát Anh, Đường Hoài An lại còn muốn trêu chọc cô ta?

Mia đẩy hết toàn bộ trách nhiệm lên trên người mình, đây là điều làm Đường Hoài An bất ngờ, cô cho rằng Mia sẽ giải thích một phen, sau đó tiếp tục tái phạm.

Bây giờ xem ra chuyện này không đơn giản giống như trong tưởng tượng của mình.

Lúc này, Hứa Cát Anh lại bước đến an ủi Đường Hoài An: “Tổng giám Đường, thật sự ngại quá, trước kia Mia vẫn luôn làm việc cùng với tôi, bởi vì vừa mới đến bên cạnh cô cho nên không hiểu rõ về thói quen làm việc của cô, chắc có lẽ là có nhiều chỗ có khả năng không tốt như thế, mong cô nể tình tôi, đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân.”

Đường Hoài An quay đầu lại nhìn cô ta, nói là vì cầu tình cho Mia, nhưng mà trên mặt của Hứa Cát Anh căn bản không có một tí khiêm tốn nào hết, ngược lại còn làm ra bộ dạng xem kịch vui.

Đường Hoài An nhìn thấy tình thế thì liền hiểu rõ ngay, hóa ra một người hát một người hò, muốn làm cho tổng giám là mình đây không có người nào đồng ý làm việc cho mình. Nếu đã như thế, vậy cũng đừng có trách cô không khách khí.

Xung quanh càng có nhiều người vây xem, thậm chí ngay cả những người không liên quan cũng bắt đầu đến xem náo nhiệt.

Trong đám người dần dần vang lên âm thanh xì xào bàn tán, chỉ là những người đang trong cuộc xung đột đương nhiên không nghe thấy tiếng nghị luận của đám người.

“Lần này chúng ta có trò hay để xem rồi, một bên là nhà thiết kế kim bài cùng với chủ quản thiết kế, hai người bọn họ rõ ràng cùng một phe, một bên khác là tổng giám vừa mới đến làm việc, kiêm vợ của tổng giám đốc, chậc chậc.”

“Vợ của tổng giám đốc thì như thế nào chứ, không nghe người ta nói hả? Cô vợ tổng giám đốc này căn bản cũng không nhận được sự chào đón của Mạc tổng, bây giờ lại diễu võ dương oai ở đây, chờ một lát nữa còn không biết có bị đánh vào mặt không kìa.”

“Đúng vậy đó, chủ quản Hứa đó cũng không phải là ngọn đèn đã cạn dầu, nhà thiết kế Mia cũng là người của cô ta, vợ tổng giám đốc có quả ngon để ăn rồi.”

Bầu không khí giương cung bạt kiếm ở chính giữa không hề suy giảm chút nào.

Đường Hoài An nhìn Hứa Cát Anh rồi nói: “Lúc nãy chủ quản Hứa đã nói là trước kia nhà thiết kế Mia làm việc cùng với cô có đúng không?”

“Không sai, năng lực thiết kế của Mia rất nổi bật, lúc chúng tôi làm việc với nhau vẫn luôn phối hợp rất ăn ý.”

Đường Hoài An suy nghĩ một chút, nhìn về phía Mia, khóe miệng xuất hiện một nụ cười: “Nếu như tôi nhớ không lầm, có phải là lúc nãy nhà thiết kế Mia vừa mới nói năng lực của mình không đủ, ngay cả năng lực trợ giúp cho tôi cũng không có?”

Người ở đây đều cho rằng Đường Hoài An nói như vậy là chuẩn bị để Mia trở về làm cấp dưới cho Hứa Cát Anh một lần nữa, đương nhiên Mia cũng không ngoại lệ, thế là cô ta không hề nghĩ ngợi gì liền thốt lên: “Đúng vậy, đúng là tôi đã nói như thế.”

Trên mặt của Hứa Cát Anh ở bên cạnh lộ ra một nụ cười hài lòng.

Ha, Đường Hoài An, đấu cùng với tôi đó à? Vậy thì để tôi cho cô nếm thử cảm giác chiến đấu một mình là mùi vị gì.

Lúc đầu, Đường Hoài An vẫn còn cười nhẹ nhàng, bây giờ lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, trông vô cùng nghiêm túc cô nhìn Mia rồi nói: “Nếu như cô ngay cả năng lực làm cấp dưới cho tôi mà cũng không có, vậy thì cô đừng có làm việc ở đây nữa.”

Lời vừa mới nói ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều kinh ngạc, Mia và Hứa Cát Anh cũng đang phản ứng lại ý tứ trong lời nói của Đường Hoài An.

Mia mở miệng trước, cô ta không thể tin mà nhìn Đường Hoài An: “Tổng giám Đường, cô vừa mới nói... cái gì?”

Trên mặt của Đường Hoài An không có biểu cảm, trong đôi mắt đều là sự lạnh lẽo: “Nhà thiết kế Mia không hiểu ý của tôi hả, nếu như cô đã không có năng lực trợ thủ, vậy thì một Mạc thị to như thế, dựa vào cái gì mà phải cho phép cô tiếp tục ở lại đây làm việc?”

Câu nói trợ thủ lúc nãy là do Mia chính miệng nói ra, giờ phút này cô ta đã sớm không biết phải phản ứng như thế nào, khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng, nhưng mà lại trở ngại thân phận của Đường Hoài An, chung quy cô ta vẫn không dám nói cái gì, thế là lại ném ánh mắt cầu cứu về phía Hứa Cát Anh.

Trong lòng của Hứa Cát Anh vô cùng phẫn nộ, rõ ràng Đường Hoài An đang muốn làm cô ta mất mặt.

Cô ta đi đến trước mặt Đường Hoài An, sắc mặt đã không đẹp mắt giống như lúc nãy: “Tổng giám Đường, giữa tôi và cô có ân oán cá nhân gì đó, hoặc là cô nói có chỗ nào không hài lòng về tôi, hai người chúng ta tự mình giải quyết với nhau không được hả? Cô ấy chỉ là một nhà thiết kế nhỏ mà thôi, ngày hôm nay cũng là ngày đầu tiên cô đến đây làm việc, cần gì phải làm cho đôi bên không thoải mái như thế?”

Nghe thấy lời nói của Hứa Cát Anh, Đường Hoài An cười lạnh một tiếng: “Giống như chủ quản đã nói Mia là một nhà thiết kế nho nhỏ, vậy mà cũng dám không đặt tổng giám là tôi vào trong mắt..."

Cô cầm lên bản thiết kế của Mia đã sửa đổi ba lần mà vẫn không để cho người ta hài lòng: “Thái độ làm việc của cô ta đều đã được thể hiện trong bản thiết kế này, tôi cũng thật sự rất bội phục chủ quản Hứa, vậy mà lại có thể làm cộng sự với một người có thái độ làm việc ác liệt như thế lâu như vậy.”

Lời nói này làm cho Hứa Cát Anh và Mia vô cùng xấu hổ, đúng là hành vi ngày hôm nay của Mia đều là do Hứa Cát Anh lén lút bàn giao, mục đích đúng là để ngày đầu tiên Đường Hoài An làm việc phải kinh ngạc. Hứa Cát Anh muốn để cho cô biết cho dù cô là vợ Mạc đi nữa thì ở bộ phận thiết kế váy cưới, mình mới chính là cấp trên.

Nhưng mà không ngờ tới đó chính là hiện tại lá gan của Đường Hoài An lại trở nên lớn như thế, phản ứng ngày hôm nay làm cho Hứa Cát Anh phải thấy bất ngờ.

“Như vậy, dựa theo ý của tổng giám Đường, chuyện ngày hôm nay nên giải quyết như thế nào đây?”

Mặc dù Hứa Cát Anh rất muốn đánh ngã Đường Hoài An, nhưng mà cô ta cũng nhìn ra được rõ ràng là Đường Hoài An không muốn bỏ qua chuyện ngày hôm nay như thế, sau khi tính toán, cô ta chỉ có thể mở miệng hỏi ý cô.

Đường Hoài An xoay người lại, hướng mặt với tất cả mọi người trong phòng làm việc, hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác mỏng màu đen, đường cát tinh xảo ở cổ khiến cho cái cổ của cô trở nên mảnh mai trắng nõn, bởi vì ánh mắt lạnh lùng mà xa lánh, trông giống như là một con thiên nga đen cao quý.

“Tiếp theo đây, tôi khuyên các người nên nghe cho rõ, nhất là cấp dưới của chủ quản Hứa. Mặc dù tôi là vợ của Mạc tổng, nhưng mà tôi đến đây là đến chăm chỉ làm việc, tôi không có bất kỳ hứng thú gì đối với xung đột trong văn phòng và các nhóm bè phái, đừng tưởng rằng tôi đối với các người mà nói là người mới nên cảm thấy tôi dễ lừa gạt. Nói một câu thật lòng, luận về phương diện thiết kế áo cưới, tôi hiểu hơn phần lớn những người ở đây. Mặt khác, từ phong cách lãnh đạo của chủ quản Hứa mà xem xét thái độ làm việc ngày thường của các người, chắc là lười biếng đã quen rồi, như vậy thì ngày hôm nay tôi nói thẳng luôn, nếu như muốn làm việc cùng với tôi thì sau này phải hoàn toàn chăm chú vào công việc, nếu như cứ tiếp tục lười biếng thì bước ra thang máy rẽ phải, đi thong thả không tiễn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play