Loại nhân tài như vậy càng nhiều, Serov lại càng không thoải mái, những nhân tài chuyên nghiệp đó và hắn không cùng một đường đi, số lượng càng đông chứng tỏ sức cản với Serov càng lớn.

Nếu như nói khuyết điểm căn bản của chủ nghĩa xã hội là ở quá tin tưởng và sự hoàn mỹ của nhân tính, quá tin tưởng con người có thể khắc phục được chủ nghĩa cá nhân hẹp hòi để trở thành một thành viên xã hội vô tư công chính, vậy thì khuyết điểm căn bản của chủ nghĩa tư bản là quá tin tưởng và sự hoàn hảo của thị trường, quá tin tưởng thị trường có thể khắc phục được tính lợi ích cục bộ hẹp hòi của các thành viên duy trì đặc tính tự do. Cuối cùng nhân tính không hoàn mỹ khiến cho các nhân tài đó cùng đồng loạt phản bội, đều biến thành nhà tư bản.

Hắn không thể bị kẹt lại Italia, hắn muốn leo lên vị trí càng cao hơn, cũng nhất định phải leo lên vị trí càng cao hơn, như vậy mới có thể tránh được cuộc sống bị thảm sau khi Liên Xô tan rã. Là một người đàn ông, khổ sở thế nào hắn cũng có thể chịu đựng được, nhưng nếu như vợ con đề huề mà lại vì năng lực có hạn khiến cho cả gia đình phải chìm trong khó khăn, cho dù vợ yêu con quý không hề oán thán điều gì, là một người có tính gia trưởng, Serov cũng tuyệt đối không thể chịu đựng nổi.

“Kẻ địch của chúng ta quá mạnh mẽ!” Serov dụi dụi đầu vào ngực Valia, nheo nheo mắt thoải mái nói, “Đây không phải là một cuộc cạnh tranh công bằng!” Chiến tranh Lạnh chẳng qua chỉ là Liên Xô uống thuốc kích thích cạnh tranh với nước Mỹ cùng một đám quốc gia theo chủ chủ nghĩa đế quốc lâu năm. Liên Xô bất chấp mọi giá cạnh tranh trên mọi phương diện, cuối cùng tự kéo chết chính mình.

Valia khẽ liếc nhìn Serov, trong mắt cô, Serov đã từ một gã trai vừa trông thấy mình đã vội vội vàng vàng muốn lên giường, biến thành một người đàn ông kiên cường. Chỉ có một vài khi, Valia luôn có một cảm giác mơ mơ hồ, cảm giác như Serov lúc nào cũng cực kỳ tự tin lại rất ít khi nhắc đến chuyện sau này, giống như tương lai sẽ có chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ xảy ra.

Cô thực sự không nghĩ ra, rút cuộc là có chuyện gì làm khó người đàn ông của mình.

“Anh đang sợ điều gì vậy?” Valia thấp giọng thì thào.

Mùi hương sữa thơm ngào ngạt lọt vào mũi Serov, làm hắn tham lam hít sâu mấy hơi, lầm bầm nói: “Thế giới không công bằng! Anh cưới được đóa hoa của Đoàn Thanh niên cộng sản, phải để cô ấy được đua nở càng thêm rực rỡ chứ không phải là tàn tạ trong tay mình!”

Hắn nghe thấy lời Valia nói nhưng lại không thể có hồi đáp. Tương lai quá bi thảm, toàn bộ phe xã hội chủ nghĩa sụp đổ, Đông Âu kịch biến, Liên Xô tan rã, đảng Cộng sản các nơi trên thế giới bị quét sạch, trực tiếp biến mất quá nửa, chỉ còn vài quốc gia châu Á còn khổ sở chống đỡ. Ở kiếp trước của Serov, nước Mỹ đang quay trở lại châu Á – Thái Bình Dương, ai biết được kết quả cuối cùng sẽ như thế nào?

Valia cười hì hì nhìn Serov, giống như đùa cợt lại cọ cọ lên hặn mắt một chút, tiếp đó quay người lấy một cái chăn phủ lên người hắn.

Tổng cục 01 KGB là cơ quan phụ trách tình báo đối ngoại, lấy tên 01 cũng thể hiện tầm quan trọng của tình báo đối ngoại trong cơ cấu KGB, tổng cục trưởng Tổng cục 01 hiện tại là Aleksandr Semyonovich Panyushkin. Panyushkin xuất thân từ hệ thống ngoại giao, vóc người cao cao, hơi gầy, lưng hơi gù, làn da màu nâu rám giống như thợ mỏ và công nhân.

Panyushkin tuy xuất thân từ hệ thống ngoại giao nhưng rất nhanh chóng khiến cho các đồng nghiệp vẫn luôn công tác tại hệ thống tình báo thấy được năng lực của mình, tiểu đội ám sát của KGB phát triển lớn mạnh chính là sau khi Panyushkin nhậm chức. Qua vài sự kiện, Panyushkin thành công thể hện cho các đồng nghiệp thấy, làm thế nào kết hợp sự khéo léo của một viên chức ngoại giao với sự tàn độc của KGB.

“Mời vào!” Panyushkin hô lên, tiếp đó lại hướng sự chú ý vào hồ sơ phân tích tình báo do nhân viên tình báo nước ngoài gửi lên trong tay, Nasser? Ai Cập? Nasser vừa nhận chức thủ tướng Ai Cập vào tháng tư, sau khi nhậm chức liền bày tỏ thái độ hữu hảo dè dặt với Liên Xô, càng khiến Liên Xô chú ý hơn là thái độ thù địch rõ ràng của Nasser với nước Mỹ, điều đó khiến Liên Xô không thể không quan tâm tới thế cục phương diện Trung Đông. Trong mắt người đưa ra quyết sách, Trung Đông là một hướng đột phá tương đối dễ dàng.

“Đồng chí Panyushkin, đại sứ thường trú Italia Serov có kiến nghị!” Người bước vào là cấp phó của Panyushkin, Roman: “Đồng chí Serov kiến nghị, điệp viên tại Italia tạm thời ẩn nấp, chờ đợi thời cơ! Đại sứ thường trú Hungary Andropov báo cáo, các đồng chí Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới sẵn lòng hỗ trợ công tác của chúng ta, đã quyết định mở đại hội tại Italia, giúp các đồng chí tham gia tuyển cử tạo thế!”

“Ừm, rất tốt!” Panyushkin thoáng trầm tư, hỏi: “Đồng chí Serov từng hỏi, cần số liệu lan truyền của cái đa cấp gì đó, các chuyên gia số học của chúng ta đã tính toán xong chưa?”

“Anh không nói tôi cũng quên bẵng đi mất!” Roman vỗ trán, cười đáp: “Căn cứ tính toán của chuyên gia số học, muốn bộc phát trên toàn Italia cần khoảng sáu đến tám tháng!”

Panyushkin ngẩn người, mỉm cười hỏi: “Không phải chứ? Tại Azerbaijan chỉ hai, ba tháng ngắn ngủi đã khiến Semichastny đến bây giờ vẫn phải đốc thúc KGB bắt giữ những kẻ đầu cơ trục lợi đó, diện tích Italia hình như cũng không lớn hơn bao nhiêu mà!” Theo tiềm thức, diện tích đất đai Italia còn không bằng khu vực ngoại ô của một số thành phố lớn trong nội địa Liên Xô, chẳng trách Panyushkin lại hỏi như vậy.

“Đồng chí Panyushkin, đây là kết quả tính toán của chuyên gia số học!” Roman cười ha ha đáp, “Diện tích Italia không lớn nhưng dân số lại hơn gấp mười lần Azerbaijan. Ngoài ra trình độ kinh tế Italia tuy không bằng được ba nước Anh, Pháp, Đức nhưng cũng coi như không tồi, cần nhiều ví dụ một đêm đổi đời hơn mới có thể sinh ra hiệu ứng bầy đàn. Căn cứ theo diện tích, mật độ dân số, trình độ tiếp nhận giáo dục, từ bắt đầu, lan tràn cho đến bộc phát cuối cùng, thời gian nửa năm là rất bình thường!”

“Ồ, rất tốt!” Roman phát hiện, vị cấp trên có gương mặt rất chất phác này của mình, hóa ra khi cười lên cũng vô cùng gian xảo, giống như một con cáo già. Lắc đầu cười cười, Roman rời khỏi phòng làm việc của Panyushkin.

Chờ Roman rời đi, Panyushkin một lần nữa hướng ánh mắt về báo cáo phân tích tình báo trong tay, tâm tình quyết định thái độ làm việc, lần này đọc phân tích tình báo Panyushkin cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, khẽ lẩm bẩm, “Cũng nên để các đồng chí của chúng ta ở Bắc Phi gia tăng tình cảm một chút với Nasser rồi!” Panyushkin kỳ thực không tin tưởng Nasser sẽ trở thành đàn em của Liên Xô, chỉ là đấu tranh cần phải phân biệt rõ mâu thuẫn chủ đạo và mâu thuẫn thứ yếu, chỉ cần có thể gây phiền cho người Mỹ, tạm thời làm bạn bè với người xa lạ cũng không phải là vấn đề gì quá to tát.

Trong cùng một thành phố, Shelepin lúc này cũng đang thuyết phục Khrushchyov, “Căn cứ tình huống tại Azerbaijan, chúng tôi có thể dự kiến được, tình hình nhất định sẽ xuất hiện hoàn cảnh có lợi cho chúng ta. Nếu như người Mỹ tổ chức cứu viện châu Âu, vậy có thể phân tán tài lực của nước Mỹ, nếu như không viện trợ, chúng ta cũng có thể làm suy yếu đám chó săn cho nước Mỹ này!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play