“Đúng ra thì anh phải ở cạnh em!” Serov nói với vẻ dịu dàng hiếm thấy, câu tiếp theo liền lập tức lệch tông, “Chỉ là có hơi lo lắng, em sinh con xong thân hình sẽ không thay đổi phải không?”

“Cảm thấy em sẽ béo ra?” Anh nghĩ em sẽ cho anh có lý do đi tìm tình nhân!” Valia vuốt vuốt phần bụng vẫn còn phẳng lỳ của mình, tràn trề tự tin nói: “Em sẽ gắng hết sức để thanh xuân không trôi qua trên người mình, để cho cái tên khốn chỉ thích phụ nữ hai mươi tuổi như anh đỡ phải chê em già....”

Anh chỉ thuận mồm nói vậy thôi mà, có cần thiết phải liên tưởng đến xa vậy không? Serov không tiếp tục vấn đề, giảng lý lẽ với phụ nữ thuần túy là tự tìm rắc rối. Buối tối Serov liên tục chạy đi chạy lại giúp đỡ cho vợ, nếu không phải thật sự không tin tưởng vào tài nấu nướng của bản thân thì hắn còn muốn không cho người phụ nữ của mình được nấu cơm nữa. Suy nghĩ có sức cuốn hút đó quanh quẩn trong đầu rất lâu, cuối cùng vì suy nghĩ cho sinh mệnh đứa con trong bụng Valia, Serov vẫn là nhịn đau từ bỏ.

“Sau khi đứa bé sinh ra, anh hy vọng nó được thấy một xã hội hòa bình, trị an tốt đẹp, mọi người có cuộc sống ổn định, quốc gia có bầu không khí lạc quan tươi sáng!” Serov ôm Valia, một tay đặt lên bụng cô, dịu dàng ấm áp nói, “Đến bây giờ anh cũng không mong ước gì thêm nữa, có một người vợ có tài năng có sức hút, có đứa con của mình! Còn lại chính là bảo vệ cho thành quả thắng lợi này...”

“Muốn làm gì thì cứ đi làm thôi! Chú ý an toàn, giống như anh đã nói, người nước ngoài không tính là người!” Valia như một chú mèo con, nhàn nhã dựa người trong lòng chồng mình, nói: “Anh nói rất đúng, để bảo vệ lý tưởng, nhất định vào dùng đến đao kiếm...”

Đến ngày hôm nay, Valia đã không còn là thiếu nữ đầy mơ ước với cuộc sống như thời kỳ ở Azerbaijan nữa, biết rằng loại lý tưởng của mình trước kia là ấu trĩ đến thế nào. Serov nói đúng, quốc gia của mình còn chưa đạt tới trạng thái lý tưởng, sao còn thừa hơn đi lo xem nước khác ăn uống có tốt hay không?

Khác với lịch trình của đoàn cố vấn quân sự, Serov quyết định khởi hành trước thời hạn, một mặt là để sớm làm quen với tình hình Ai Cập, dù sao nhiệm vụ của KGB và quân đội cũng không giống nhau. Đoàn cố vấn quân sự của KGB tới để hỗ trợ huấn luyện quân đội Ai Cập, phía KGB thì tới là để phát triển sức ảnh hưởng, bắt buộc phải sớm quen thuộc hoàn cảnh. Một lý do nữa chính là, Serov muốn tránh ngồi máy bay, cho nên phải xuất phát sớm.

“Ở nhà chú ý sức khỏe, ra ngoài nhớ mang theo súng, cho dù là đi ra chợ mua đồ ăn cũng phải mang theo!” Serov nghiêm trang dặn dò Valia, giọng điệu vô cùng cứng rắn. Tình hình an ninh ở Moscow rất tốt, có điều sợ nhất vẫn là chuyện ngoài dự kiến, Serov vẫn luôn tin tưởng một câu, cẩn tắc vô áy náy. Trên thế giới nhiều chuyện không xác định như vậy, không sớm đề phòng sao được?

“Alexios, chuyện ở Moscow còn cần anh lo lắng nhiều hơn!” Serov một lời hai ý, nói.

“Yên tâm, chức trách vốn có của Tổng cục 02...” Alexios trả lời cũng rất mơ hồ, đây thuộc về bí mật giữa hai người, sau khi thành công cả hai đều sẽ có lợi ích cực lớn.

Cuối cùng Serov hướng ánh mắt về phía Shirekov, lần này Serov không mang theo Shirekov tới Ai Cập, bởi vì hắn cần một người giúp mình theo sát tình hình Hungary. Xét theo nội tâm, Serov vẫn luôn cho rằng Hungary quan trọng hơn Ai Cập nhiều, bởi vì ảnh hưởng cái trước tạo thành vô cùng tồi tệ, cái sau gần như chỉ nằm ra cũng có thể chiến thắng, chỉ là vấn đề có thể thắng được bao nhiêu mà thôi. Trước khi đi, Serov đã yêu cầu Shirekov giám sát chặt động tĩnh ở Hungary, luôn sẵn sàng gửi điện báo cáo tình hình cho hắn biết.

Trong sân ga ồn ào, mấy người Serov cũng không tính là quá bắt mắt, đương nhiên, Valia thân hình nóng bỏng ăn mặc thời trang là ngoại lệ. Chuyện đó thật chẳng có cách nào, người ta trời sinh lệ chất, vốn liếng tốt, muốn ăn mặc đẹp đẽ quyến rũ, Serov cũng không thể mở miệng phản đối đúng không? Chẳng những không thể phản đối mà còn phải cố hết sức thỏa mãn yêu cầu của phụ nữ.

‘Mình đường đường trùng sinh làm người Liên Xô, sao lại không học được chiêu uống rượu, đánh vợ?’ Có đôi khi chính Serov cũng cảm thấy mình hơi quá nuông chiều vợ, không có cách, ai bảo kiếp trước hắn là người Trung Quốc.

Cuối cùng cũng đến lúc phải chia tay, nhân viên tàu hỏa đã nhắc nhở hành khách lên tàu, nhìn lữ khách lũ lượt tiến vào, Serov mỉm cười bất đắc dĩ, không để ý tới cảm xúc của hai gã đàn ông Alexios, ôm chặt lấy Valia một lần nữa rồi quay người chui vào trong toa tàu.

“Cái tên này có vẻ ngoại trừ với cô ra, tôi chưa từng thấy hắn có tình cảm gì với người khác!” Alexios tuy bị tình huống vừa rồi làm cho buồn nôn đủ thảm, nhưng vẫn không nhịn được nói: “Valia, cô là người duy nhất tôi gặp có thể khiến Serov trông giống như một người có cảm xúc...”

“Tôi rất vinh hạnh!” Valia đầy vẻ kiêu hãnh, bộ ngực vốn đã to lớn càng ưỡn lên căng tròn.

“Tiên sư, Serov sẽ giết chúng ta mất...” Hai người Alexios, Shirekov vội vàng hướng ánh mắt sang phía khác, giống như chỉ nhìn một cái, Serov sẽ từ tàu hỏa nhảy xuống rút súng bắn bỏ họ vậy...

“Sếp, người phụ nữ đó là vợ của anh!” Serov vừa tiến vào khoang phòng của mình, Isemortny đã lập tức hỏi, tình huống vừa rồi hai người Isemortny tuy ở trong khoang phòng nhưng cũng nhìn qua cửa sổ thấy được.

“Ừm, vợ tôi!” Trong lòng Serov lại bổ sung thêm một câu, duy nhất...

Tàu hỏa từ từ khởi động, điểm đến là thành phố Sevastopol trên bán đảo Krym, đó là căn cứ của hạm đội Biển Đen, một trong bốn hạm đội lớn của Liên Xô. Trong đầu Serov, ấn tượng đầu tiên về thành phố Sevastopol chính là nơi thành danh của nguyên soái Manstein của Đệ tam Đế chế. Manstein chỉ huy quân Đức từ bản thổ vận chuyển tới pháo đường sắt Gustav không tiền tuyệt hậu, cuối cùng san bằng cứ điểm Sevastopol.

Đáng tiếc Serov không được thấy khẩu pháo đường sắt theo lời đồn có thể một phát phá hủy tàu Yamato này, nếu không sẽ có thể cảm nhận một chút sức hút của khoa học công nghệ đen! Thành phố Sevastopol cũng giống như những thành phố khác của Liên Xô, mặc dù không có sự huyên náo đô thị tràn ngập vàng sơn nhưng lại có một vẻ đẹp trật tự đặc biệt, tất cả mọi thứ ngăn nắp gọn gàng, người dân sáng chín chiều năm, làm việc, nghỉ ngơi.

“Đáng tiếc không thể ở lại đây quá lâu!” Kỳ thực Serov thật sự rất muốn quan sát thật gần nơi trong tương lai sẽ khiến cho Ukraina và Nga trở mặt với nhau. Nhóm Serov từ thành phố Sevastopol lên thuyền ra biển, xuyên qua cửa biển Istanbul, qua Địa Trung Hải tới cảng Alexandria của Ai Cập, đây cũng là con đường Serov đã tính toán kỹ!

“Cái thứ này an toàn chứ?” Serov luôn có cảm giác không đứng trên đất liền thì không an toàn, nếu không phải từ đất liền tới Ai Cập càng hỗn loạn, hắn sẽ ngồi xe lửa suốt hành trình. Isemortny và Lucani đưa mắt nhìn nhau, lần đầu tiên cảm thấy cấp trên của mình hình như rất đụt...

“Sếp, chúng tôi đã được huấn luyện bơi lặn, không sao đâu!” Isemortny mỉm cười rạng rỡ, giống như trông thấy một thứ rất thú vị, kéo tay Lucani cùng đi an ủi Serov.

Đáng tiếc, Serov không cảm nhận được một chút an ủi nào, ngược lại còn nghe ra trong đó có uy hiếp. Hắn không cho rằng chỉ vài ngày ngắn ngủi đã chiếm được sự trung thành của hai người đẹp, một khi rơi xuống biển, xác suất bị hai người dìm chết trong nước còn lớn hơn.

May mà tàu khách xuất phát từ Sevastopol vẫn còn có tính an toàn rất cao, giống như những thứ khác do các nước xã hội chủ nghĩa sản xuất vậy, bạn có thể nói chúng không hề tiên tiến, nhưng tốt nhất là đừng nên nghi ngờ trình bộ bền chắc của những thứ đó.

Từ sau khi lên tàu, Serov liền lập tức tiến vào trong phòng nghỉ không bước ra nữa, loại sinh hoạt nhàn nhã hưởng thụ cảnh sắc Biển Đen này hoàn toàn không dính dáng gì tới hắn, vốn đã là tục nhân thì đừng giả bộ cao nhã nữa. Nếu như bày trước mặt hắn một đống vàng, Serov cho dù bị lóa mù cả mắt cũng sẽ không di chuyển tầm mắt, cho dù không rơi vào trong tay mình thì cũng có thể phát thêm tiền lương cho một số người mà!

Phòng nghỉ của Serov tính là khoang hạng nhất trên con tàu khách này, không gian đủ rộng rãi, tất cả các thiệt bị đều hoàn thiện như trên đất liền, khiến hắn hài lòng nhất chính là chiếc giường lớn ở trong phòng ngủ, hoàn toàn có thể để Serov được trải nghiệm khoái cảm của người thắng lợi trong cuộc sống. Bên giường còn bày sẵn rượu nho cao cấp, đương nhiên, giá rượu nho Ý bây giờ cũng chỉ đến như vậy! Liên Xô phân phối sản phẩm công nghiệp thu mua từ Italia cho Hồng quân đầu tiên, dù sao thì trong hoản cảnh Chiến tranh Lạnh, thứ nhất là phải đảm bảo cung ứng cho quân đội. Có điều theo điều tra của Serov tại Italia trước khi trở về, chỉ dựa vào Hồng quân tuyệt đối không thể tiêu thụ hết, những sản phẩm công nghiệp Italia này nhất định sẽ xuất hiện trên thị trường nội địa Liên Xô, tiến vào bàn ăn của người Liên Xô.

Cuộc sống trên biển khô khan buồn chán, đập vào tầm mắt ngoài nước ra thì chỉ còn có nước! Đến eo biển Bosporus mới tính là có chút phong cảnh để nhìn ngắm, thời kỳ này cây cầu lớn vượt biển nối liền hai bờ đông tây Istanbul còn chưa thấy bóng dáng, cho dù bản thân người Thổ Nhĩ Kỳ qua lại cũng phải tàu phà.

Serov cũng hiếm hoi xuất hiện trên boong tàu, dựa vào lan can nhìn thành phố vĩ đại vắt ngang hai châu lục đó. Do khoảng khách hơi xa, Serov cũng không nhìn được rõ ràng người dân trên bờ, chỉ là đền thờ Hồi giáo hoặc là tu viện, giáo đường nằm gần sát bờ biển vẫn có thể nhìn được rõ.

“Tướng quân, đang nghĩ gì vậy!” So với Lucani có chút ngượng ngùng, Isemortny càng hiểu phán đoán sắc mặt, đã coi Serov là chỗ dựa của mình sau này, cho nên khi nói chuyện đôi lúc có chút cố ý nịnh nọt. Serov cũng có thể cảm nhận được nhưng cũng vui vẻ mà giả ngốc, hắn cũng không có bệnh, một người phụ nữ đối tốt với mình, chẳng lẽ còn phải cảm thấy không thoải mái sao?

“Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỹ, rất là thú vị!” Serov cười ha ha, lại nhìn cảnh sắc Istanbul, đột nhiên cảm thấy giáo đường và đền thờ Hồi giáo đứng cạnh nhau, kỳ thực cũng rất hài hòa.

Giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ có tranh chấp lãnh thổ, hơn nữa Constantinople nằm trong tay Thổ Nhĩ Kỳ vẫn luôn là vết thương trong lòng mà người Hy Lạp cố gắng tránh né, có thể nói chấp niệm của người Hy Lạp với Constaninople tuyệt đối không dưới người Nga tự nhân là người thừa kế của đế quốc Đông La Mã, hai nước hiện tại đều gia nhập NATO, vậy liền rất thú vị.

Chỉ không biết rằng, người Hy Lạp ở thời đại này có dám liều với Thổ Nhĩ Kỳ một trận hay không, đừng giống như người Hy Lạp thế kỷ 21, hoàn toàn không còn hy vọng gì!

Cảnh sắc Istanbul dần dần trôi xa, Serov cũng không chuẩn bị tiếp tục ở lại boong tàu, gọi hai thư ký trở lại phòng nghỉ của mình.

Hai ngày sau, tàu khách cập bến cảng Alexandria Ai Cập, nhân viên lãnh sự quán Liên Xô trú tại Alexandria đón tiếp ba người Serov, Serov cũng chính thức bắt đầu hành trình của mình tại Ai Cập.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play