Đáng tiếc Mendeleev không để Serov say sưa được lâu, hỏi: “Đồng chí Serov, vấn đề kinh phí thì dễ xử lý, nhưng đảng Cộng sản Pháp và đảng Cộng sản Ý tiến hành giao lưu phải chăng là sẽ dẫn tới sự chú ý?” Tuy rằng Serov đã nói với anh ta về ý tưởng này, nhưng đến khi thật sự diễn ra, Mendeleev vẫn không khỏi cảm thấy thấp thỏm.

“Товарищи (đồng chí), tình huống hiện tại đã rất rõ ràng rồi, không phải là lúc thích hợp để dùng một số âm mưu quỷ kế nữa! Tôi không biết các đồng nghiệp CIA nước Mỹ của chúng ta có phải là đang dùng thủ đoạn nào đó không, nhưng bản thân chúng ta phải xác định rõ một điểm, đó là cứng đấu cứng giành lấy chiến thắng lần này! Bây giờ….” Serov giống nhứ không kiềm chế được sự kích động của mình nữa, vỗ mạnh xuống bàn, “Cho dù là CIA thật sự muốn ra tay tôi cũng không sợ, dám tới tất cả đều chìm xuống biển Adriatic!”

Sự tự tin của Serov với KGB vẫn luôn mạnh mẽ như vậy, cho dù là cùng chơi ám sát lẫn nhau KGB cũng không sợ CIA, hơn nữa lực lượng của Liên Xô tại châu Âu lục địa vốn đã không kém hơn CIA.

Mendeleev giật nảy mình, thật sự sợ hãi cấp trên của mình quá kích động làm ra chuyện gì quá khích. Serov khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, cố gắng kiềm chế trạng thái giống như đang lên cơn, chỉ đạo, “Tiến hành theo như tôi đã nói, kinh doanh đa cấp gì đó đều là trò vặt vãnh, lần này muốn giành được thắng lợi ở Italia, chúng ta ngoài trực diện đánh bại nước Mỹ ra, chỉ còn một con đường!”

Không đợi Mendeleev kịp hỏi, Serov đã nhẹ nhàng phun ra câu tiếp theo, “Đó chính là nhất định phải trực diện đánh bại nước Mỹ….”

Chiếu theo lý luận của Đệ tam Đế chế mỗi lần giải quyết một kẻ địch, Serov rất dễ dàng tìm được mục tiêu của mình. Anh, Pháp, Đức gì gì đó ngoài nước Đức có chút ý tưởng quật khởi từ trong nghịch cảnh, hai nước Anh, Pháp mấy chục năm sau sẽ biến thành không khác gì các quốc gia châu Âu khác, tiến càng lúc càng xa trên con đường tự cung, dần dần cắt giảm quân đội quốc phòng, người dân ngày ngày đấu tranh vì phúc lợi.

Chuyện nhỏ bằng cái mắt muỗi cũng phải làm một cuộc biểu tình, cái loại quốc gia đó chỉ có xem bọn họ lấy ra bản sắc gậy ngoáy phân biểu diễn để giải trí một chút, còn lại căn bản không lọt được vào mắt Serov. Nước Đức tuy có ý tưởng nhưng mức độ bị nước Mỹ khống chế không nằm dưới Nhật Bản, thậm chí còn vượt quá. Cho nên kẻ địch chỉ có một, còn không cần phải như Đệ tam Đế chế, mỗi lần đều có một đối thủ khác nhau, kẻ địch của Liên Xô đơn giản và rõ ràng, chính là nước Mỹ.

Hóa ra một con đường khác vẫn là trực diện đánh bại nước Mỹ? Mendeleev bội phục sát đất với cao kiến của Serov. Còn thật tưởng có con đường thứ hai cơ chứ? Làm gì có đường thứ hai, Chiến tranh Lạnh xu thế không thể thay đổi, Serov dù có lên làm tổng bí thư cũng sẽ không đi quỳ gối liếm chân nước Mỹ, ngươi đi quỳ liếm người Mỹ còn chưa chắc đã vui vẻ. Không có Liên Xô làm kẻ địch, nước Mỹ dựa vào cái gì để tiếp tục chỉ huy các nước châu Âu đi theo mình?

Ngày 14/6, sức nóng do Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới mang tới còn chưa tiêu tan, một số báo chí vẫn còn đang thảo luận những tin tức hậu tục, đảng Cộng sản Pháp lại bỏ thêm một quả bom hạng nặng, tổng bí thư Maurice Thorez tuyên bố sẽ dẫn phái đoàn đảng Cộng sản Pháp sang thăm Italia, cùng đảng Cộng sản Ý tiến hành trao đổi trong vài ngày.

Tin tức vừa truyền ra liền khiến chính trường Italia vốn đang trong cơn kích động lại càng thêm cuộn sóng mãnh liệt. Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo vốn đã bất mãn với chuyến thăm của Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới lần trước, lần này đảng Cộng sản Pháp lại tới, đã không còn có thể giữ im lặng được nữa.

Một loại thuyết âm mưu liên quan đến thế lực Liên Xô đang xâm nhập vào Italia bắt đầu được lan truyền. Một số nhân vật chính trị của đảng Dân chủ Thiên chúa giáo bắt đầu kêu giào khàn giọng, “Nhất định phải bảo vệ sự tự do của Italia chúng ta, không làm con rối cho người Liên Xô!”

“Là không làm con rối cho bất kỳ quốc gia nào, không chỉ riêng Liên Xô, làm con rối cho nước Mỹ cũng không thể chấp nhận!” Tối ngày hôm đó, đảng Cộng sản Ý lập tức có phản bác với phát biểu của đảng Dân chủ Thiên chúa giáo, tiếp ngay sau đó, đảng Xã hội Ý cũng không mặn không nhạt phát biểu ý kiến của mình, “Trong khi kinh tế quốc gia đang trong cơn nguy khốn, đảng cầm quyền nên hướng ánh mắt của mình về nơi cần chú ý, chứ không phải là lừa gạt nhân dân di chuyển mục tiêu…”

Đối với luận điệu của đảng Dân chủ Thiên chúa giáo, nói thực Serov vốn không hề để ý, bởi vì những người này nói chuyện vẫn là có đôi chút giữ gìn. Ít nhất trên bề nổi hiện tại đang có một người biểu diễn kiên quyết hơn nhiều. Chủ tịch đảng Bình minh nước Ý Garristine ở khu vực Friuli-Venezia Gulia, liên tục phát biểu ý kiến trên báo chí địa phương, “Italia chúng ta không dựa vào nước Mỹ, không dựa vào Liên Xô, chỉ có thể dựa vào chính chúng ta, nước Mỹ và Liên Xô chẳng qua đều chỉ là quốc gia có dã tâm với chúng ta mà thôi. Vấn đề của Italia chỉ có thể dựa vào người Italia tự mình giải quyết!”

Một khi đất nước rơi vào khó khăn, con đường trung gian liền không có vẻ hấp dẫn như trước nữa, bởi vì con dường trung gian bình hòa không có được sự rõ ràng, sức thu hút kém xa cánh tả và cánh hữu, cánh hữu hấp dẫn người bảo thủ, cánh tả hấp dẫn người kích tiến. Xét theo một ý nghĩa nào đó, đảng Bình minh nước Ý mới thành lập kỳ thực đã chặn chết một con đường ra của đảng Dân chủ Thiên chúa giáo. Dù sao thì đảng Bình minh nước Ý cũng chỉ là một đảng phái mới thành lập, có thể chém gió vô trách nhiệm, cho nên dám nói dám phát biểu hơn xa đảng cầm quyền như đảng Dân chủ Thiên chúa giáo.

“Tôi bội phục chính mình rồi! Tại sao tôi lại ở Liên Xô chứ, bây giờ xem ra tôi ở tại một nước thế giới tự do sẽ càng dễ đàng phát huy tài năng của mình!” Serov chìm đắm trong tự sướng, từ sau khi đa cấp bắt đầu thu dọn xong xuôi, Serov đến bây giờ tiếp nhận được toàn là tin tức tốt, hoàn toàn theo tiết tấu đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.

Cùng trong ngày, Serov thông qua quan hệ với Shelepin, chung quy cũng nhận được tin tức từ trong nước, về nguyên tắc đồng ý với kiến nghị của Serov, có thể sử dụng tiền tệ không phải USD thu được từ lần hành động này bơm ngược lại châu Âu. Nếu như đảng Cộng sản Ý thành công lên nắm quyền có thể mua giá vốn hàng công nghiệp và xa xỉ phẩm dồn ứ tại Italia, hòa hoãn một chút áp lực của Italia.

Để án như thế này có thể được thông qua, Shelepin chắc chắn là phải bỏ ra tâm huyết rất lớn, còn về lớn chừng nào thì Serov lại không rõ ràng lắm. Điều này chung quy vẫn là chuyện tốt đúng không nào, cho dù không tạo phúc được cho nhân dân, bị một số người chia cắt mất thì số bánh mỳ và khoai tây tiết kiệm lại được cũng có thể phân thêm cho nhân dân nhiều một chút.

Nói thật, Serov thực tế có chút yêu thích cảm giác này bám trên người quốc gia tư bản chủ nghĩa hút máu, cảm giác đó bạn chưa từng trải qua thì rất khó mà hình dung được khoái cảm mà người ta kể lại.

Ngày 20/6, chỉ còn cách kỳ bầu cử hai tháng, ngày này đoàn giao lưu của đảng Cộng sản Pháp hạ cánh xuống sân bay Roma, do tổng bí thư Maurice Thorez dẫn đầu, phía Italia cũng do tổng bí thư Palmiro Togliatti nghênh tiếp, ngoài tổng bí thư ra, các nhân vật quan trọng của hai bên cũng đều có mặt.

“Dặn dò kỹ chưa, nhất định phải chụp ảnh thật đẹp, tốt nhất là ghi lại được cảm giác chân thành, cái loại cảm giác bạn bè quốc tế tuyệt đối thân thiện!” Serov lạnh lùng bàng quan, tiếp tục tiến hành chiêu trò của mình, một ngày không bày mưu tính kế, hắn đều có cảm giác như mình đang phí hoài cuộc sống.

“Đã sớm dặn dò kỹ càng rồi, mọi góc độ đều có, chúng ta có thể lựa chọn trong số đó!” Mendeleev mỉm cười đáp, một bộ tôi làm việc anh cứ yên tâm.

“Anh khẳng định?” Nhận được câu trả lời chắc chắn của Mendeleev, Serov kín đáo thả lỏng thần kinh cơ mặt mình, đeo lên vẻ mặt chân thành nhất trong cuộc đời này, thong dong sải bước về phía trước.

Vẻ mặt Mendeleev trong khoảnh khắc từ mìm cười biến thành cứng đơ, có loại cấp trên như thế này, bạn còn muốn nói gì nữa? Còn có gì để mà nói nữa? Nghĩ ra chuyện gì là làm được chuyện đó, quan trọng là còn luôn tạo thành hiệu quả tốt.

Serov quyết định biểu diễn thật tốt một phen trước mặt giới truyền thông, tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội mang tính lịch sử này, biết đâu đảng Cộng sản Ý thành công lên cầm quyền thì sao? Chỉ bằng lần lộ mặt này, đường hoạn lộ của Serov về sau chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió, ngoài Lông mày rậm (1) có đôi chút uy hiếp ra, những người còn lại tất cả đều sẽ chẳng làm gì được hắn.

“Tổng bí thư Maurice Thorez, rất vinh dự được gặp ngày, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, trong thời khắc mang tính lịch sử này, là một người trẻ tuổi, tôi cảm thấy rất vinh dự khi được tham gia!” Serov thể hiện đầy đủ sự khiêm tốn của một hậu bối, bộ dạng hoàn toàn giống như đang học tập tiền bối cách mạng.

Cùng lúc đó, các phóng viên vây xung quanh đang lưu giữ lại thời khắc lịch sử này, lần lượt tổng bí thư của đảng Cộng sản lớn số một và số hai của Tây Âu, cái danh tiếng này đưa tới trên mặt báo chắc chắn là hấp dẫn được vô số người, sau khi có thêm đại sứ Liên Xô tại Italia lại càng khiến đám phóng viên nghe tiếng kéo tới này thêm hài lòng. Mặc dù không bằng được một số minh tinh, ít nhất trong số những người nước ngoài tại Italia, Serov cũng thuộc loại nhân vật hot liên tục, những người quan tâm đến thời cuộc sẽ hoàn toàn không xa lạ gì với cái tên Serov.

Đó cũng là những gì Serov mong muốn, Italia bây giờ trong nước đã trầy trật khó tiến triển vậy thì cần thiết phải tìm kiếm tiêu điểm trên quốc tế để di chuyển tầm mắt rồi, nếu đã có các đồng chí hiện diện trên khắp thế giới có thể chi viện nơi đây, tại sao Serov lại không ra mặt tổ chức một lần cơ chứ? Có giỏi thì đảng Dân chủ Thiên chúa giáo cũng đi mời đi? Đáng tiếc là, đảng Dân chủ Thiên chúa giáo không có tổ chức rộng rãi trên trường quốc tế, đảng Xã hội Ý thì còn có thể làm được, dù gì cũng còn Liên minh đảng Xã hội chống lưng.

Loại lực lượng quốc tế này, ngoài Liên minh đảng Xã hội kiểu Engels ra thì chỉ còn chủ nghĩa quốc tể của đảng Cộng sản thôi, trừ khi đảng Dân chủ Thiên chúa giáo đi tìm phái Trotsky.

Đảng Cộng sản Pháp tới thăm, do tổng bí thư tự mình dẫn đầu, coi như khiến người Ý một lần nữa có mục tiêu chú ý, trong hoàn cảnh tình hình trong nước không ổn, người ta lại càng chú ý tới cách nhìn của người nước ngoài, Tổng Liên đoàn Thanh niên Dân chủ Thế giới và đảng Cộng sản Pháp liên tiếp tơi thăm khiến cho người Ý tìm được một chút tôn nghiêm rẻ mạt.

Dựa vào loại tâm lý này, tin tức mới một nữa tạo thành hiệu quả quét ngang cả nước. Ít nhất theo góc nhìn của Serov, kế hoạch lần này cực kỳ thành công, cho dù là người không thích đảng Cộng sản, dưới sự oanh tạc nhồi nhét hàng ngày của giưới tuyền thông cũng sẽ xuất hiện cảm giác mệt mỏi thành quen thuộc khi kẻ đối địch cứ ngày ngày xuất hiện trước mặt mình. Từ ghét chuyển người thường, người thường chuyển sang fan, phối hợp với thời cuộc khó khăn tại Italia lúc này, cho dù chỉ có một chút xíu cơ hội, Serov cũng sẽ tiếp tục mồ hôi như mưa, vung cuốc đào người.

Còn về lần hội đàm này có sẽ có kết quả như thế nào, Serov lại chẳng có kỳ vọng gì, cho dù không có một chút thành quả nào, hắn bây giờ cũng đã có thể tính là chiến thắng rồi, càng huống chi là nhỡ đâu lại có hiệu quả thì sao? Chuyện này chẳng ai có thể nói trước được.

Chú thích:

(1) Leonid Ilyich Brezhnev, Tổng bí thư Liên Xô sau Khrushchyov, tìm ảnh của ông ấy xem là hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play