Ngôn Thanh Nhiên lúc này thực sự là bị ngốc rồi, làm sao để đi tới lớp 11/5, nghĩ tới tìm một ai đó hỏi một chút, nhưng những người đó nhìn nàng như hồng thủy dã thú...
Ngôn Thanh Nhiên thực sự là bất đắc dĩ bóp trán, cô đời trước cũng là thiên hậu người gặp người thích, mê đảo vô số fan, không nghĩ tới đời này như vậy chọc người ngại...
Thực sự là phong thủy luân phiên xoay chuyển, hôm nay chuyển nhà của ta.
Nhìn phía trước có cái tiểu khả ái manh muội tử, đôi mắt nổi lên làn nước lập tức tiến tới trước "Muội tử, xin hỏi cho hỏi lớp 11/5 đi hướng nào a?" Âm thanh Ngôn Thanh Nhiên thuộc thể loại trong trẻo nhưng lạnh lùng dễ nghe, phi thường êm tai, để người ta cảm giác có chút thoải mái.
Manh muội tử ngẩng đầu nhìn người trước mắt quen thuộc, trong mắt tràn ngập kinh hỉ "Thanh Nhiên ngươi trở về, ngươi không sao chứ, như thế nào không nhận ra ta?" Manh muội tử âm thanh có chút ủy khuất, Thanh Nhiên cư nhiên không nhận ra nàng, hảo khổ sở~
Ngôn Thanh Nhiên nghe được manh muội tử Manh Manh loli trong tâm đều mềm nhũn, tiểu cô nương này còn nhận thức chính mình? Kia thật là tốt, có thể hỏi thăm tiền nhân đã làm chuyện gì...
"Ân? Ngươi là?" Phi thường tò mò mối quan hệ giữa manh muội tử này và tiền thân, người này hình dạng thực sự quá giống con thỏ trắng khiến cho người ta hảo nghĩ muốn vuốt ve đầu nàng.
"Thanh Nhiên, ta là Lạc Chanh Manh a! Ngươi không nhận ra ta, ô ô ô~" Lạc Chanh Manh này một tiếng khóc nhượng Ngôn Thanh Nhiên chân tay luống cuống, muội tử đây là làm sao vậy, khóc lên thực sự là để người ta càng muốn véo hạ khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ con của nàng.
Lạc Chanh Manh vẻ mặt lên án nhìn Ngôn Thanh Nhiên, trong mắt khổ sở thực sự là khiến lòng người đau, cái miệng nhỏ chu chu, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống.
Ngón tay Ngôn Thanh Nhiên thon dài sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Chanh Manh, nhẹ nhàng xóa đi nước mắt Lạc Chanh Manh "Chanh Manh, ta mất trí nhớ, cho nên cái gì đều không nhớ rõ, đừng khổ sở, ngoan" Ngôn Thanh Nhiên này động tác rất thuần thục, giống như đã làm qua thật nhiều lần như nhau.
Lạc Chanh Manh nghe vậy nước mắt cũng không rơi nữa mà cười một thoáng, đưa tay kéo lại tay Ngôn Thanh Nhiên.
Lạc Chanh Manh tâm trong nháy mắt cảm thấy được trấn an, Thanh Nhiên chỉ là quên nàng, nàng sẽ làm cho Thanh Nhiên lần thứ hai nhớ lại nàng!
Ngôn Thanh Nhiên từ trong miệng Lạc Chanh Manh nghe được không ít tiền thân làm chuyện tốt...
Trêu chọc nữ sinh liền tính, còn tốc váy! Bị rất nhiều bạn học ghen ghét.
Năm ấy nàng mới vừa vào cái trường học này, liền coi trọng một cái nữ hài, nữ hài kìa lớn lên phi thường xinh đẹp, chính là hoa hậu giảng đường ở trường học Dung Tích Triều, hàng vạn hàng nghìn lượt cưng chiều đều vào một thân Đại tiểu thư.
Phẩm cách tốt đẹp, học tập loại tốt nhất, hàng năm đều là đứa bé đặc biệt được trường học nuôi dưỡng tốt, luôn luôn là người đứng đầu bảng.
Vô số học sinh trong lòng xem nàng là nữ thần, kể cả là người mới vừa vào trường học như Ngôn Thanh Nhiên.
Nữ thần đương nhiên cái gì cũng đều là ưu tú, cũng bao quát tính nết của nàng, ôn ôn nhu nhu, nói chuyện đều là vẫn như gió xuân phất quá trong suốt hồ nước. Rất nhiều người đều cảm thấy cùng nàng nói chuyện là một việc rất là hưởng thụ.
Dung Tích Triều gia đình bối cảnh vô cùng hùng hậu, gia gia là tướng quân, ba ba là người tham mưu, có thể nói là con ông cháu cha.
Tướng mạo cũng là phi thường xinh đẹp, nói nghiêng nước nghiêng thành cũng không quá đáng, bằng không như thế nào liếc mắt liền mê hoặc tâm của Ngôn Thanh Nhiên.
To gan lớn mật, Ngôn Thanh Nhiên tuyên bố muốn theo đuổi đến Dung Tích Triều, này thực sự là khiến cho dân chúng thật sự phẫn nộ, chỉ bằng cái người xấu nam như ngươi mà cũng muốn mơ đến nữ thần của chúng ta?
Ngày đó, Ngôn Thanh Nhiên chính là không cẩn thận lại cầm trúng tay nhỏ bé của Dung Tích Triều, hưởng thụ bàn tay mềm mại nhẵn nhụi của nữ thần, bàn tay được chính mình cầm lấy trong tay, cái loại cảm giác này thật là phi thường tốt đẹp, cũng bởi vậy cô bị không ít người vây công.
Từ nay về sau cô chỉ cần ở trong trường học liền sẽ bị người vây đổ đánh một trận, cùng với không ít người chen nhau đổi tiền mặt cô, khi dễ cô.
Không muốn sống, nàng cư nhiên còn chọc Mộ Dung Tử nóng nảy lớp 11/5...
Ngôn Thanh Nhiên nghe đến đó cũng hiểu rõ vì sao Mộ Dung Tử muốn đánh cô như vậy...
Xoa xoa cái trán có chút đau đầu,cục diện này rối rắm, thực sự là thật lớn a...