Cô vừa mới dọn đồ ăn lên bàn, cửa đã bị mở ra: ”Này, Tiểu Dạng, con về từ lúc nào sao cha không biết...A! mùi gì thơm quá vậy?”

Hai vợ chồng vừa mở cửa vào nhà không ngờ lại bị nghênh đón bởi một mùi đồ ăn thơm phức. Hoa Quốc Khánh và Hoà Trương Tuệ không tự chủ nhìn nhau nuốt nước miếng, đôi mắt nhanh chóng đảo sang bàn ăn, trên đó có ba chén cơm chiên trứng, hai chén canh, mỗi chén chỉ có hơn phân nửa.

Bụng hai vợ chồng kêu vang vì đói, trong đầu bọn họ lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất, muốn được ăn!

Hoa Dạng một bên múc thêm canh, một bên quay đầu nhìn thoáng qua, bỗng nhiên một cỗ thân thiết lan toả khắp người, phảng phất như hai người bọn họ chính là cha mẹ ruột của cô. Hoa Dạng không kịp suy nghĩ nhiều, liền lên tiếng nói: ”Cha mẹ, trưa nay nhà chúng ta sẽ ăn cơm chiên trứng thập cẩm, hai người đi rửa mặt cho mát rồi lại đây ăn cơm.”

Trên người Hoa Quốc Khánh và Hoà Trương Tuệ đang mặc quần áo rách, mụn vá đắp từ trên xuống dưới, không sót một chỗ nào. Cả người thì dơ hầy, làn da vì làm việc dầm mưa dãi nắng mà bị phơi đến ngăm đen. Ai vừa nhìn cũng biết bọn họ là nông dân lao động vất vả.

Hai vợ chồng múc nước rửa tay rửa mặt với tốc độ bàn thờ, đều gấp gáp không chờ nổi, muốn nhanh chóng phi lên bàn ăn cơm. Cầm được đôi đũa ăn trên tay, liền và vài ngụm cơm chiên vào miệng. Động tác nhanh nhẹn lại dứt khoát, sau đó chuyển thành ăn ngấu nghiến, vùi đầu hẳn vào chén cơm, cả buổi cũng chưa từng ngẩng đầu lên nói câu nào.

Bọn họ hoàn toàn bị cơm chiên trứng thập cẩm này chinh phục, đây là món gì, nhìn đơn giản mà ngon như vậy!

Hoa Dạng múc cho mình phần cơm ít nhất trong cả ba người, cô chậm rãi ăn rồi tận hưởng mùi vị, mỗi một ngụm đều có thể nếm ra đặc sắc của mỗi nguyên liệu, không có một chút dầu mỡ nào. Cô rất hài lòng với món này, sau đó lại với tay thưởng thức chén canh cà chua trứng nấu với cải bẹ, ừm, cũng rất ngon, vừa thơm lại vừa bổ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play