Bảng bình chọn minh tinh nổi tiếng đến đây là kết thúc, Cố Vị hoàn toàn xứng đáng đứng ở vị trí đầu tiên.
Ngày hôm sau, phía nhãn hàng thông báo ngừng hợp tác với Tưởng Ân Nguyên với lý do hình ảnh idol này sẽ ảnh hưởng đến sản phẩm của họ. Đồng thời, bộ phim truyền hình đã xác nhận Tưởng Ân Nguyên là nam chính trong một đêm đã thay đổi diễn viên.
Tưởng Ân Nguyên gặp chuyện, nhãn hàng, phim ảnh đều quay lưng, thế nhưng dư luận còn chưa buông tha, ngay cả công ty của cậu ta cũng trở thành đối tượng bị cư dân mạng công kích.
Các weibo đại V cũng sôi nổi phát biểu ý kiến của mình.
[ Cố Vị nên nổi tiếng từ sớm, bản thân T.ATW chính là đỉnh lưu. ]
[ Tưởng Ân Nguyên nợ T.ATW một lời xin lỗi, chuyện này ảnh hưởng không chỉ mỗi mình Cố Vị.]
[ Lúc trước có tin đồn rằng Cố Vị mắc bệnh trầm cảm còn có người trào phúng, thực ra nếu tôi bị người ta hắc lâu như thế thì chắc đã không chịu nổi lâu rồi. ]
[ Tưởng Ân Nguyên bây giờ cũng chỉ còn lại mấy fans não tàn, cũng chẳng thể quấy ra được chút bọt nước gì.]
Bảng xếp hạng nhân khí ảnh hưởng trực tiếp đến tài nguyên của idol, ngay cả Phó Chỉ và Lạc Thần Hiên cũng chủ động nhường tài nguyên cho Cố Vị, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, người đại diện gần như đã sắp xếp lịch trình một năm tới cho Cố Vị.
Năm người T.ATW ngồi trong văn phòng nghe Triệu Nhã phổ biến lịch trình.
“Tháng tư tháng năm lưu diễn, lúc kết thúc thì chụp ảnh tạp chí, sau đó có ba đại ngôn, tháng sáu thì tiến tổ quay phim.” Triệu Nhã vuốt vuốt bảng lịch trình của Cố Vị, “Tranh thủ thời gian này em có thể đọc kịch bản, bộ điện này này sẽ là phim chiếu trong tết năm sau.”
“Anh thực sự rất vui.” Phó Chỉ cầm chén trà trong tay, “Cuối cùng em cũng bận bịu như anh rồi.”
“Năm nay nhiều việc quá à.” Cố Vị bị lịch trình dày đặc doạ sợ, năm nay công ty không nhận show cho cậu, toàn bộ thời gian đều nghiêm túc đóng phim, hầu như là không có thời gian thả lỏng.
“Sau buổi biểu diễn đầu tiên cho em nghỉ ba ngày đi.” Cố Vị nói.
“Ba ngày?” người đại diện bỗng nhiên cảnh giác.
“Cho em ấy nghỉ đi.” Phó Chỉ nói, “Chỉ ba ngày mà thôi, không ảnh hưởng việc em ấy kiếm tiền cho công ty đâu.”
Lạc Thần Hiên cũng làm ra biểu tình “Chúng ta đều hiểu”: “Nghỉ đi, bằng không Giang Tầm cũng muốn cho em ấy nghỉ.”
Người đại diện: “…”
Mấy người này đoàn kết quá ha, coi người đại diện như cô là không khí rồi.
“Hai người tính công khai sau concert sao?” Người đại diện hỏi, “Em nghĩ kỹ rồi?”
“Giang Tầm nói cũng không xem như công khai, chỉ là cho mọi người thấy thái độ của tụi em thôi.” Cố Vị xoá đi ba ngày công tác trên lịch trình.
“Em có chắc sẽ bịt được miệng Giang Ảnh không?” Người đại diện xoa xoa thái dương, “Từ sau cái weibo lần trước, fans CP đã phát điên rồi, mấy hôm trước bận bình chọn nên im im, giờ lại bắt đầu rồi.”
Không chỉ có là fan CP, rất nhiều lúc trước không quan tâm chuyện CP cũng bắt đầu chú ý đến quan hệ giữa Giang Tầm và Cố Vị.
[ Không thể nào chỉ là bạn bè bình thường được, hai người hỗ trợ nhau thế này không thể bình thường được]
[ Chắc chắn không phải bạn bè bình thường, toàn bộ câu lạc bộ TMW đều che chở Cố Vị. ]
[ Chờ một chiếc công khai, hoặc là là hóng Giang Ảnh lên bài. ]
Nhưng cho dù là chuyện vũ đạo hay chuyện quan hệ với Giang Tầm, công ty đều tạm thời từ chối phỏng vấn.
Từ lúc Cố Vị chuồn êm đi gặp Giang Tầm mang theo dấu hôn trở về, người đại diện ngày nào cũng mang ghế ngồi ngay trước cửa phòng tập canh cửa, nhìn chằm chằm cả nhóm vì đã sắp đến ngày biểu diễn rồi. Cho nên, trước khi concert bắt đầu, Cố Vị vẫn không có cơ hội chuồn đi thêm lần nào nữa.
Tháng tư, concert của T.ATW diễn ra đúng lịch, buổi công diễn đầu tiên được chỉ định ngay tại trụ sở công ty, thành phố H.
Nhím nhỏ đến từ khắp nơi trên cả nước tụ tập tại thành phố H chuẩn bị để tiếp ứng cho buổi biểu diễn.
“Tiên bối, huy hiệu mỗi người một cái, đưa cho chị em mỗi người một phần.” Bánh Tuyết đang vội vàng phân chia công việc, đa số Nhím nhỏ đều đã có mặt ở đây.
“Còn thừa hai phần.” Một bạn Nhím nhỏ nói, “Búp bê cầu nắng và chị Bánh mỳ cũng tới sao?”
Tuyết Bánh cúi đầu đọc tin nhắn trên điện thoại nói: “Năm phút trước Búp bê nói đã tới rồi, hai người họ tới cùng nhau… Tới rồi!”
“Bánh Tuyết!” Cô gái cột tóc na tram hôm nay còn make up, áo khoác hồng chân váy ngắn, nhìn cả người đều xinh đẹp lạ thường.
“Vị này chính là?” Có Nhím nhỏ thấy Búp bê cầu nắng đi cùng một người đeo khẩu trang mang kính râm.
“Người trong nhóm, nhà có quặng, mới vừa thi lên thạc sĩ?” Bánh Tuyết cười tủm tỉm nhắc nhở.
Mấy Nhím nhỏ khác mở to mắt nhìn nhau: “Bánh Mì Cua?!”
Nhóm nhím nhỏ: “Chị gái?!”
Có bạn Nhím nhận ra người bên cạnh Búp bê cầu nắng: “Anh có phải là… Giang…”
Bánh Tuyết vừa bịt miệng cô nàng vừa phất tay ý bảo đưa huy hiệu cho họ, “Đừng để lộ ra, mọi người ở đây thì đều là Nhím nhỏ.”
Hậu viện hội bắt đầu tiến vào hội trường, mấy Nhím nhỏ đi phía sau nhỏ giọng thảo luận.
“Đó chính là Giang Tầm sao? Đẹp trai quá, tuyển thủ esport ai cũng đẹp trai như vậy sao?”
“A a a a, làm sao bây giờ, giờ tui muốn thành fan CP, bồ có đuổi tui khỏi nhóm hông?”
“Không sao, tui cũng sắp thành fan CP rồii.”
“Giang Tầm thật sự quá chiều chuộng Vị Vị nhà chúng ta, hoá ra Bánh mỳ cua chính là anh ấy.”
“Được rồi, fan mama đây cũng yên tâm rồi.”
Buổi biểu diễn sắp bắt đầu, giữa sân ánh đèn dần dần tối sầm xuống, lightstick và đèn tiếp ứng sáng lên thành một biển ánh sáng, Dịch Tình ngậm kẹo que giơ điện thoại điên cuồng tự sướng, nhân tiện đăng lên Weibo.
Weibo Sunny rất nhanh đã có bình luận ——
[ Sunny hôm nay cậu đẹp quá àaa! ]
[ Em gái đã bắt đầu dùng nick chính đu idol rồi. ]
[ Giang Tầm có biết nhân viên nhà mình bỏ việc đi đu idol không? ]
[ Mọi người nhìn tấm này xem, người kia có phải Giang Tầm không. ]
[…]
[ Đu idol nào đây, ngay cả Giang Tầm cũng đi. ]
[T.ATW hôm nay có buổi biểu diễn ở thành phố H, là đi xem Cố Vị đi. ]
Thời gian biểu diễn sắp bắt đầu, toàn trường quay yên tĩnh lại, chỉ còn ánh sáng từ những bảng đèn tiếp ứng.
Trên màn hình lớn dần dần mà hiện ra logo của T.ATW, toàn bộ trường quay đều sôi trào.
Buổi biểu diễn bắt đầu bằng một đoạn video đã được cắt nối, ghi lại hành trình từ lúc T.ATW mới debut đến bây giờ, bao gồm rất nhiều tư liệu trước giờ chưa từng công bố trước mọi người.
Hai năm rưỡi trước, T.ATW thành lập, năm thanh niên còn ngây ngô được nhóm lại với nhau, video chiếu đến cảnh nửa đêm trong phòng tập, năm người tập luyện đến khuya liền lăn ra ngủ trên sàn nhà.
Hai năm trước, T.ATW dần dần được mọi người biết đến, bắt đầu được coi là người của công chúng, bắt đầu có fans, Phó Chỉ cùng Lạc Thần Hiên nhân khí thẳng tắp đi lên. Nhưng ngay lúc này, một sự kiện sao chép vũ đạo nổ ra, giáng cho T.ATW một đòn thật đau.
Trong video, Cố Vị ngồi một mình bên cửa sổ, cứ hễ ngồi là sẽ ngồi cả ngày, Trì Vân Khai tức đến chửi thề, Phó Chỉ từng up weibo giải thích rồi lại bị công ty cưỡng ép gỡ xuống.
Một năm sau, T.ATW nhân khí tăng cao, dần dần tiếp cận đến đỉnh lưu, Phó Chỉ và Lạc Thần Hiên thật sự hồng, Cố Vị hắc hồng, Thạch Hân Ngôn cùng Trì Vân Khai nhân khí cũng vững bước bay lên, nhưng vẫn thường xuyên phải đối mặt với những lời lẽ khó nghe.
Những bình luận này đều được chiếu chạy trên màn hình:
[ Sớm hay muộn cũng flop. ]
[ Cố Vị không biết xấu hổ, T.ATW không có tố chất. ]
[ Đạo nhái ]
Mãi đến một tháng trước, T.TAW official weibo thả ra video kia.
“Sự kiện kia giống như là mây đen.” Video chiếu xong, Phó Chỉ nói, “Mỗi khi T.ATW và Vị Vị đạt được thành tích nào đó, thì sẽ luôn có người đem chuyện này ra nói, rõ ràng chúng tôi đều biết chúng tôi không hề làm gì sai.”
“Chúng tôi đã chịu đựng và trải qua được những gian khổ ấy, thật may mắn là năm người chúng tôi vẫn luôn bên cạnh nhau, lúc chơi game sẽ cãi nhau, lúc luyện nhảy sẽ lười biếng làm phiền Cố Vị, nhưng nhóm chung tôi trước sau vẫn mãi là một gia đình.” Lạc Thần Hiên dùng giọng nói dễ nghe nói, “Bây giờ chúng tôi đều đã vượt qua được rồi, trời đã quang và mây cũng đã tạnh.”
Hoà cùng với lời của Lạc Thần Hiên, bốn chữ “Trời quang mây tạnh” dần hiện lên trên không trung, ánh đèn chiếu đến, bốn chữ ấy vỡ tan thành những vô số hạt mưa nhỏ rơi xuống sân khấu.
Đồng thời, sân khấu sáng lên, năm người T.ATW đứng trên đài cao nhất, Phó Chỉ đem phần lời bài hát của C vị nhường cho Cố Vị.
Âm nhạc vang lên, Cố Vị từ trong tiếng hoan hô hò reo của mọi người nhảy một cú bước lên phía trước.
Đây là vũ đạo của bài hát mà T.ATW đã từng biểu diễn, nhưng lại vì sự kiện kia mà chưa từng được diễn lại lần thứ hai, bây giờ thì họ có thể đường đường chính chính hát ca khúc này, nhảy lại bài nhảy năm ấy rồi.
T.ATW không cần phải tiếp nhận bất cứ phỏng vấn nào của truyền thông, buổi biểu diễn “Trời quang mây tạnh” chính là đáp án tốt nhất mà họ muốn gửi đến công chúng.
Quá khứ mù mịt đã qua đi, giờ chỉ còn trời quang mây tạnh, tương lai T.ATW sẽ tiếp tục vượt qua những sóng gió khác mà tiến về phía trước.
Toàn bộ khán giả đều bị video làm cho cảm động, mọi người đều lớn tiếng hô tên Cố Vị, không ít Nhím nhỏ đã không kìm được nước mắt mà khóc thành tiếng.
Giang Tầm ôm một hộp giấy, bên trái là Dịch Tình, bên phải là Bánh Tuyết, cả hai người từ lúc bắt đầu đã khóc không ngừng.
Bánh Tuyết đưa tay rút thêm một tờ giấy: “Hu hu hu, muốn khóc quá, Vị Vị nhà chúng ta thật không dễ dàng gì mà.”
Dịch Tình cũng rút một tờ giấy: “Hu hu hu lão đại, để em khóc đi, bằng không anh chính là fan fake.”
Giang Tầm nhìn Cố Vị trên sân khấu, phần nhảy solo này Cố Vị đã từng nhảy cho anh xem, không thể không nói, âm nhạc cùng vũ đạo này, quả thực khiến người ta phải say đắm.
Từ nay về sau, cái tên Cố Vị sẽ được rất nhiều người biết đến.
“Được rồi, anh là fan chính hiệu.” Dịch Tình khóc loè cả make up, “Idol của em hu hu hu, anh không được bắt nạt cậu ấy.”
Giang Tầm biết, người muốn khóc nhất ở đây nhất định là bạn nhỏ nhà mình.
Hát xong ca khúc chủ đề, bốn người khác bước xuống, nhường lại sân khấu cho Cố Vi, ánh đèn phía trên mạnh mẽ soi sáng một mình cậu.
Bài nhảy này thực sự rất khó, lúc Tưởng Ân Nguyên nhảy đều lược bỏ hết mấy động tác khó, bao gồm cả đoạn nhào lộn này, nhưng Cố Vị vẫn hoàn thành chuẩn từng động tác.
Cố Vị cầm microphone thở dốc, nhìn về phía khán đài cười cười, trong mắt rõ ràng có chứa ánh nước.
Không chỉ riêng Nhím nhỏ, toàn bộ trường quay đều không kìm được lòng mình.
“Vị Vị bọn tôi yêu cậu!”
“Vị Vị, chúng ta vẫn luôn ở đây!”
“Cảm ơn mọi người đã ở đây.” Cố Vị không để ý trước giờ mình phải chịu bao nhiêu uỷ khuất, cậu chỉ nghiêm túc mà cảm tạ Nhím nhỏ nhà mình, “Thực ra hiện tại tôi rất muốn khóc.”
Cố Vị ngượng ngùng cười cười.
“Nhưng mà tôi đã hứa với một người, về sau chỉ có thể khóc trước mặt anh ấy.” Cố Vị nói, “Cho nên tôi đem nụ cười để lại cho các bạn, tôi vẫn luôn yêu thích vũ đạo, sẽ nỗ lực để trở thành một Cố Vị tốt hơn nữa.”
“Cảm ơn tất cả mọi người.”
“Và cảm ơn anh.”
Trên màn hình lớn, ánh sáng chiếu qua chiếc nhẫn trên tay Cố Vị, ánh sáng phản chiếu loé lên, toàn bộ trường quay sôi trào.
——————————
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT