*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta: NiMiVậy người nói chuyện cùng cậu mấy ngày nay, là Giang Tầm?
Nói cách khác, cậu không biết đối phương là Giang Tầm, nhưng Giang Tầm biết đối phương là cậu.
Giang Tầm add cậu làm gì?
Đính hôn?
Anh ta thực sự tin cái kiểu người lớn đính hôn cho con cái à?
Anh ta lại đơn thuần vậy sao?.
Cố Vị: “…”
Vậy hai người rốt cuộc đang nói cái gì vậy, anh ta vốn không hiểu cậu đang bán cái gì, làm sao mà tiếp chuyện với cậu được?
Nói chuyện kiểu đó sao mà hiểu được ta ——
Hay là Giang Tầm là người rất dễ tiếp chuyện?
Không đúng.
Sự việc không thể đơn giản như vậy được.
Cố Vị dừng lại ở hai tin nhắn của [ Mười Vạn Vôn ].
[ Mười Vạn Vôn ]: Bao theo năm thì bao nhiêu tiền?
[ Mười Vạn Vôn ]: Tôi bao cậu, về sau cậu đừng nhận thêm khách nào khác nữa.
Cố Vị trong ánh mắt lo sợ của mấy thành viên khác tay không bóp nát một viên hồ đào.
Xem lại lịch sử trò chuyện, Cố Vị càng cảm thấy có gì đó sai sai, lúc ấy không cảm thấy, hiện tại thì hình như cuộc đối thoại giữa hai người có chút quỷ dị——
Giang Tầm: Cậu cũng biết nghề này tổn thương thân thể à.
Giang Tầm: Nói thật đi, cậu làm cái này bao lâu rồi.
Giang Tầm: Cậu từng tiếp nhận bao nhiêu khách hàng?
…
Giang Tầm: Bọn họ đều là súc sinh.
Cố Vị: “…”
Cố Vị hít sâu, căng da đầu tiếp tục kéo lên trên xem, thấy được tin nhắn lúc đầu của Giang Tầm ——
[ Mười Vạn Vôn ]: Cậu đây là muốn tôi làm kim chủ của cậu sao?
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Ngài chẳng lẽ không phải sao.
Đúng rồi, đây là mới là khởi nguồn của vấn đề.
Mất mặt quá thể.
Cậu đã làm cái gì vậy? Gọi người ta là cục cưng thì thôi đi, lại còn kêu người ta bao mình, còn nói người ta không ngủ sớm sẽ bị ba ba đét mông.
Đang ở buổi off fan, Trì Vân Khai nhận được tin nhắn của Cố Vị.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Anh là đồ vương bát đản.
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Hoảng sợ.jpg.
“Vị Vị thấy thế nào, anh thấy sắc mặt em không tốt lắm.” Đội trưởng quan tâm hỏi, “Buổi tối có thể biểu diễn được không, lát nữa chúng ta sẽ xuất phát đấy.”
Cố Vị: “… Không có việc gì ạ.”
Có việc.
Việc lớn là đằng khác.
Giang Tầm nghĩ cậu đang tìm kim chủ sao?
Lúc trước vì việc làm ăn mà khoác lác một chút, lại thành tự đào hố chôn mình.
Cho nên lúc trước khi gặp nhau ở Bắc Âu, Giang Tầm mới…
Di động lại rung một cái, Giang Tầm chờ không nổi mới tiếp tục nhắn đến——
[ Mười Vạn Vôn ]: Cậu làm như vậy đối với thân thể không tốt lắm đâu.
[ Mười Vạn Vôn ]: Đồng ý đi, đừng đi tìm thêm những người khác.
[ Mười Vạn Vôn ]: Anh bạn nhỏ à, nếu cậu cảm thấy dục cầu bất mãn, tôi cũng có thể cố mà đáp ứng cậu.
Cố Vị: “…”
Ba thành viên T.ATW ngồi ở trên sô pha cắn hạt dưa, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy mặt Cố Vị càng ngày càng đỏ.
Rõ ràng lúc trước còn quyết định là phải nhanh chóng hướng Giang Tầm nói lời xin lỗi, nhưng bây giờ trong đầu cậu như đang đốt pháo hoa, đua nhau nổ bùm bùm.
Ngay lúc nhận được tin nhắn kia, Cố Vị cảm thấy bên tai có một trăm Giang Tầm đồng thời ở kêu cậu là anh bạn nhỏ.
Cậu hoang mang quá đỗi.
Không đúng, tuy rằng là cậu sai trước, nhưng Giang Tầm nghĩ cũng quá đơn thuần đi.
Người bình thường ai nghĩ cái này là bao dưỡng chứ.
Mặc kệ, sự tình phát triển đến nước nhìn thế nào cũng đều là Giang Tầm sai.
Giang Tầm là Đại Lưu Manh, đùa giỡn lưu manh người khác là Giang Tầm sai rồi.
*
Giang Tầm một bụng nhân ái, đau lòng cho fan nhỏ, nhắn cho Cố Vị mấy tin liền, nửa ngày vẫn chưa thấy cậu trả lời, bắt đầu hệ thống lại từ ngữ một chút, phải nhanh chóng giáo dục lại fan nhỏ của mình.
Đối với việc này, Giang Tầm cảm thấy mình làm đúng lắm luôn.
Fans nhỏ cần thay đổi triệt để, đi lên con đường đúng đắn.
Đợi hồi lâu, Giang Tầm rốt cuộc chờ được tin nhắn của Cố Vị —
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Anh trai à, anh không cần nghĩ nhiều đâu QAQ.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Tôi bán nghệ chứ không bán thân.
Giang Tầm: “?”
Giang Tầm: “??”
Giang Tầm: “???”
Tiến triển có vẻ không đúng, fan nhỏ chẳng phải nên khóc lóc cảm ơn anh sao.
Không bán thân?
Vậy trước đó cậu bán cái gì?