Hôm nay phải chụp ngoài trời, mọi người đều đến khá sớm, lần lượt đều đã đến. Người hôm qua đến sau cùng, hôm nay cũng đặc biệt đến trước . Nhân viên đến đông đủ, mọi người sắp xếp thiết bị gọn gàng và trang phục rồi lên xe.
Địa điểm ngoại cảnh buổi sáng là một nhà thờ cũ trong khu phố cổ, khá cổ kính, chụp ra hiệu quả không tệ.
Địa điểm ngoại cảnh buổi chiều là khu thương mại gần nhà thờ, muốn thể
hiện sự xa hoa sầm uất của đô thị, nhưng lại không suôn sẻ. Ảnh chụp
xong, Quách Trí vẫn không hài lòng, cứ luôn cảm thấy không đạt đến hiệu
quả mà cô mong đợi.
Mọi người núp trong chỗ râm mát để nghỉ ngơi và uống nước. Quách Trí và
nhiếp ảnh gia chụm đầu vào nhau rì rà rì rầm thảo luận, cuối cùng, Quách Trí quyết định đổi thành cảnh đêm.
" Bốp bốp !" Quách Trí vỗ tay hai cái, " Hôm nay mọi người vất vả chút, tăng ca nhé. Chụp xong thì mời mọi người đi ăn khuya."
Loại chuyện này là thường thấy, cả người mẫu hay nhân viên đều không có gì phàn nàn .
Chụp buổi tối thì trôi chảy hơn ban ngày, hiệu ứng dưới ánh đèn neon của cảnh đêm đã chụp ra được kết quả mà Quách Trí mong muốn.
" Hai người đó, cởi ra hai nút áo, để gợi cảm hơn một chút." Cô chống nạnh chỉ huy.
Stylit lập tức tiến lên phía trước, loạt xoạt cởi ra hai nút áo cho Alex, còn xịt chút nước lên mái tóc và lồng ngực của cậu.
Áo sơ mi rộng mở, lộ ra lồng ngực rắn chắc của chàng trai, cần cổ thon
dài, hầu kết rõ ràng .... Tầm mắt Quách Trí liền dừng lại thêm mấy giây.
Ngay khi Alex ngước mắt lên, biên tập Quách lập tức dời ánh mắt sang chỗ khác, nhìn về nơi xa xăm.
Tốc độ phản ứng phải gọi là nét luôn!
Theo tầm mắt của chị Quách, Alex .... thấy hơi héo, bãi đỗ xe có gì hay mà nhìn chứ ?
Sau khi kết thúc công việc, một số người thì đã đi trước, còn phần đông
thì đều theo Quách Trí đi ăn khuya. Về mặt này, Quách Trí khá hào phóng.
Mỗi một hạng mục đều có dự toán, cấp trên phê duyệt cho nhóm nhỏ,chi
tiêu thế nào thì đó là quyền của nhóm trưởng. Những gì chi tiêu là giá
vốn, phần còn lại chính là lợi nhuận, mọi người có thể phân chia. Dĩ
nhiên phân chia thế nào cũng là quyền của nhóm trưởng. Nói chung, trưởng nhóm phải là người cầm đầu.
Có một số nhóm trưởng vô cùng keo kiệt, chẳng hạn như Lưu Thiền Nguyệt,
mọi người thức đêm tăng ca, toàn bụng đói về nhà. Cà phê, ăn khuya cái
gì chứ, đừng có mơ. Alex đã trải qua hai hạng mục với Lưu Thiền Nguyệt,
không ít lần nghe người trong nhóm chửi cô ta là "Gà tặc."
(*)鸡贼: Gà tặc là cách nói ở phương bắc, ý chỉ những người keo kiệt,
không lên được mặt bàn, giỏi tính kế, hay tư lợi giấu diếm tâm tư. Còn
có ý khác là những người gian xảo, đạo đức giả, bày trò đùa giỡn…
Về mặt này rõ ràng là Quách Trí tốt hơn nhiều. Lanh lẹ mời mọi người ăn khuya, lanh lẹ ký phiếu.
Thời gian dài nhất cho một hạng mục là đề xuất và chuẩn bị sơ bộ, còn
việc chụp lại chỉ mất có một đến hai ngày. Tuy nhiên lại là khâu quan
trọng nhất. Công việc chụp ảnh quan trọng nhất đã hoàn thành, mọi người
đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, huống chi hôm nay đã là thứ sáu, có thể quẩy rồi. Quách Trírất hài lòng với hiệu quả chụp ra. Cô có thể làm được biên tập lão làng, đương nhiên có trình độ của riêng mình. Hơn nữa đều là những khách hàng đã hợp tác lâu năm, nếu cô thấy hài lòng, thì
cơ bản sẽ không có vấn đề gì từ phía khách hàng.
Là người cầm đầu của một nhóm hạng mục, được mời rượu chắc chắn là không thể thiếu. Đồng nghiệp cũng có, người mẫu cũng có, cứ lần lượt đi lên.
Quách Trí cũng phóng khoáng, ai mời cô cũng uống.
Alex dòm cô uống hết ly này đến ly khác, choáng váng vì tửu lượng của
cô. Cậu hơi do dự cầm ly, muốn qua mời một ly, tạo quan hệ tốt với biên
tập, rồi cảm thấy Quách Trí đã uống nhiều lắm rồi, mình mà đi qua, cô
lại phải uống, không khỏi có chút do dự.
Nói cho cùng, tuổi còn nhỏ, ít qua lại bên ngoài , vẫn chưa hoàn toàn
thích nghi được với văn hóa trên bàn rượu của người Trung Quốc.
" Nào , nào, Alex! Tới đây uống một ly!" Quách Trí vừa ngước lên thì trông thấy vẻ do dự của Alex, liền có phần nào đó hiểu ra.
Nhóc này, có thể thấy là không được ai dạy dỗ, vẫn chưa hiểu biết gì cả. Trong tình huống này, mời rượu biên tập, là chuyện phải làm, cậu do dự
cái gì hả. Bỏ đi, ai mà không trải qua thời điểm này chứ. Nếu đã đụng
phải thì để cô dạy cậu đi.
Alex vội vàng chạy qua mời cô. Uống xong, cô vỗ bả vai của cậu và nói :" Thời điểm cần mời rượu thì phải mời rượu, cậu ngần ngừ gì chứ. Người
ta có uống hay không, cậu có thể cưỡng ép người ta uống sao ? Nhưng cậu
không mời, đối với đánh giá của người ta, thì cậu không đúng rồi."
Alex giật mình, vội vàng bày tỏ lắng nghe sự răn dạy.
Uống rượu rồi, cảm thấy chị Quách này, ........ thực sự là người tốt bụng.
Mười tám tuổi, Alex bị mẹ kế nhốt ngoài cửa, có nhà mà không thể trở về, phải một mình trôi dạt tới phương Bắc. Từng chạm qua bao nhiêu là ngăn
cản, chịu bao nhiêu là mệt nhọc. Từ một thiếu niên trung học đơn thuần,
vì muốn nhanh chóng có tiền mà đến chuyện lên giường với nữ biên tập
cũng đã làm luôn, chua xót lúc đó, trong lòng cậu hiểu rõ nhất.
Đối với những người có thiện ý với cậu, cậu vô cùng biết ơn và trân trọng.
Cảnh đêm cuối tuần ở đế đô là muôn màu muôn vẻ.
Khi nhóm ăn khuya tản đi, thì rất nhiều người trẻ tuổi ở Đế Đô mới ra
cửa chuẩn bị bắt đầu vui chơi. Quả đúng là vậy, quán bar thường mở cửa
lúc tám giờ, nhưng thực sự bắt đầu với mọi người, kiểu gì cũng phải sau
chín giờ rưỡi. Đối với những nơi như Mười Ba, Mix hay Vics, thì quãng
high nhất là từ mười một giờ đêm đến ba giờ sáng.
Cũng có người lên tiếng rủ Alex chơi cùng. Dáng dấp Alex ngon nghẻ, lại
không ra vẻ, đối với ai cũng giữ vẻ hòa khí, mọi người đều rất thích anh chàng trẻ tuổi điển trai này.
Alex vốn định nhận lời, tầm mắt lại lướt qua những người kia, thoáng thấy dưới bóng cây có một người khom xuống vịn cái cây.....
" Không đi đâu, hôm qua đã thức khuya rồi, hôm nay không chịu nổi nữa."
Cậu từ chối khéo," Lần sau đi, lần sau nhớ kêu tôi nhé !"
Đợi mọi người đi hết, cậu đi qua bên kia. Quả nhiên là Quách Trí, cậu nhìn thấy giống mà.
" Chị Quách, chị Quách .... chị không sao chứ ?" Cậu giúp cô vỗ lưng .
Quách Trí không lên tiếng, ọ ọe trong chốc lát, cũng chẳng nôn ra được
gì. Một cánh tay đưa ra, xòe ra năm ngón, xua xua, tỏ vẻ không sao. Động tác đó, chậm chạp và khoa trương. Đây chính là uống say rồi.
Alex đưa mắt nhìn xung quanh, chạy đi mua một chai nước suối, mở ra đưa cho Quách Trí:" Uống chút nước, sẽ thấy dễ chịu hơn."
Quách Trí nhận chai nước uống liền mấy ngụm, cảm giác buồn nôn giảm đi, chỉ có đầu là còn choáng váng.
" Tôi không sao." Cô từ từ nhắm mắt lại, day day huyệt thái dương, cảm
thấy khá hơn một chút, liền đẩy Alex, " Cậu đi việc cậu đi, đi đi, không cần lo cho tôi...."
Cô nói xong thì tự mình đi ra phía đường quốc lộ.
Lả lướt y như rắn bò.
Chân mềm nhũn, suýt nữa thì ngã sấp mặt.
Alex cạn lời nhìn nhìn bầu trời đêm không một ánh sao nào của Đế Đô,
bước tới đỡ cánh tay cô dìu cô đứng lên:" Chị đừng cậy mạnh mà, để em
đưa chị nào."
Cậu là một người mới, trên bàn cơm cũng không mấy hăng hái, thành ra không bị chuốc say, vẫn còn rất tỉnh táo.
Lúc này đáy lòng Quách Trí có một tia sáng suốt, cũng biết được hôm nay uống có hơi say, tự mình về nhà chắc là không được rồi.
" Gọi xe đi." Lưỡi cô có chút líu lại. Lên xe rồi, ráng chống đỡ lấy một chút lý trí, báo địa chỉ nhà mình.
Làm tái xế lái taxi kiếm ăn không dễ dàng. Nay mới tháng sáu, lại là
buổi tối, không có nóng như ban ngày. Để tiết kiệm xăng,tài xế không bật điều hòa, mở cửa sổ ra, hơi nóng của gió đêm tràn vào. Bị làn gió này
thổi mà chút sáng suốt cuối cùng của Quách Trí cũng đã bị bao trùm bởi
cảm giác say dâng lên.
Lúc xuống xe, Alex nửa ôm nửa kéo cô xuống. Tài xế cũng qua hỗ trợ, Alex vẫn có chút dè chừng, chỉ để ông ta kéo cửa giúp, ngăn không cho ông ta chạm vào Quách Trí.
" Này là thế nào với cậu ?" Tài xế nhìn khoảng bốn mươi tuổi, vẻ mặt nhìn có hơi mờ ám.
" Chị tôi." Alex trả lời bằng giọng lãnh đạm.
Cậu chàng đô con lại vạm vỡ, đường nét cơ bắp hiện lên rõ ràng dưới lớp
áo thun. Phóng ra ánh mắt lạnh lùng và cảnh giác, gã tài xế sờ sờ mũi,
mỉm cười rồi nổ máy lái xe đi.
May là đã không để chị Quách một mình đi taxi, Alex nghĩ thầm. Đời này
quá nhiều kẻ xấu, rất không an toàn khi để phụ nữ một mình trong đêm hôm khuya khoắt.
Cậu ngước đầu lên quan sát khu chung cư, đó là một khu chung cư trông
khá được, môi trường rất tốt. Cậu mạnh tay lay Quách Trí tỉnh dậy:" Chị
Quách, chị Quách ! Tòa nào vậy ạ ?"
Quách Trí bị anh lay tỉnh thức dậy, nửa ngày mới mờ mịt báo số nhà. Alex dìu cô tới cửa nhà, gõ cửa mãi chẳng thấy mở. Hồi lâu sau Quách Trí mới thốt ra một câu mơ hồ :" Chìa khóa ...."
Chị Quách sống một mình ư ? Hay là người nhà đi ra ngoài rồi ?
Alex lắc lắc túi xách của Quách Trí, nghe nghe âm thanh rồi tìm thấy cái chìa khóa. Mở cửa ra, trong nhà tối om. Cậu dò dẫm và bật điện trong
huyền quan . Có ánh sáng, Alex dìu Quách Trí đến ghế sofa nằm xuống
trước đã, sau đó mới đứng lên, đưa mắt đánh giá căn hộ này.
Trang trí rất ấm áp, cho thấy cảm giác của một người phụ nữ.
Alex quay ra đóng cửa xong rồi trở lại trông thấy tất cả cửa phòng đều
rộng mở, cậu liền đi tới nhìn lướt qua một lượt. Phòng ngủ chính, phòng
làm việc đều có dấu vết của cuộc sống, một phòng ngủ dành cho khách
dường như đã lâu không có người ở. Nhìn ra ngay được, Quách Trí thực sự
sống một mình.
Nhà riêng của mình cô ư ?Alex quét mắt khắp phòng khách, khẳng định đây chắc chắn là nhà của một mình Quách Trí.
Cậu cũng từng thuê căn hộ, biết rằng nhà của mình và nhà thuê rất khác
nhau. Một điểm đáng chú ý nhất chính là người thuê nhà sẽ không treo
nhiều tranh ảnh lên tường như này. Bởi vì chủ nhà cho thuê không cho
phép đóng đinh bậy bạ.
Trong những khung hình kia đều là những áp phích bản thu nhỏ, nhiều
trong số đó có thể đã được nhìn thấy hàng ngày. Alex không ngờ đó đều là hạng mục do Quách Trí thực hiện, cô quả thực lợi hại !
Đánh giá xong thì cậu quay lại nhìn nhìn Quách Trí, có hơi khó xử.
"Chị Quách, chị Quách ...." Cậu ngồi sụp xuống và thử đánh thức cô lần nữa.
Quách Trí lại bị cậu lay tỉnh. Cô mê mang mở mắt ra, thấy trước mắt là một gương mặt đẹp trai, nhất thời trở nên vui vẻ.
" Alexà !" Cô vươn hai tay ra bụm lấy khuôn mặt Alex, khiến cho Alex cũng đơ ra ra luôn, tình huống gì thế này ?
" Dáng dấp cậu thật là đẹp nha !" Quách Trí nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của Alex, cười ngốc nghếch ." Cái mặt này của cậu,...... nhìn
hoài không chán nha ...."
" Lại còn cơ ngực này nữa chứ .... " Quách Trí nói xong liền giở trò, sờ mó một cách không hề khách khí. Đột nhiên hét lên," A a a a a! Cậu có
nè ! Cơ bụng tám múi nha nha nha nha !"
Tay cô sờ mó lung tung, sờ đến nỗi cả người Alex có chút nóng lên.
Alex hơi cứng người lại mà nhìn cô.
Quách Trí vừa sờ mó vừa lèm bà lèm bèm khen ngợi khuôn mặt dáng người của Alex có bao nhiêu đẹp đẽ.
Alex từ từ lắng nghe cũng đã hiểu ra. Quách đại biên tập lạnh lùng khắc
nghiệt trong studio .... thì ra là một người háo sắc !(*)
(*)Nguyên văn là 颜控 - nhan khống
Đang suy nghĩ, cánh tay của Quách Trí đã vòng lên cổ cậu.
" Sao cậu có thể ......đẹp ........như thế hả ?" Quách Trí cười hì hì.
Cô nói xong thì kéo cậu về phía mình. Cằm khẽ nhếch lên, đôi môi liền dán lại.
Giữa hai bờ môi, vẫn còn chút dư vị của rượu.
Cô muốn .... làm chuyện giống như Lưu Thiền Nguyệt đã làm với cậu sao ?
Nếu đúng như vậy, cậu không có ý định chống cự.
So với sự bất lực trước cưỡng ép của Lưu Thiền Nguyệt, nếu cùng với Quách Trí..... Trong lòng Alex, lại có chút mơ hồ mong đợi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT