Thực ra Alex cũng không hẳn là nói dối hoàn toàn, ít nhất cậu nói lực khôi phục của cậu rất mạnh, tuyệt đối là thật.
May mà tối hôm qua Quách Trí được ngủ sớm, sáng hôm sau bị giày vò tỉnh, cũng không cảm thấy buồn ngủ lắm. Chỉ là cảm thấy chàng trai nhiệt tình một cách khác thường. Thời gian quá dài, cho nên cô không thể không giục cậu mau chóng kết thúc, cô còn phải chạy tới trạm phía Nam Đế Đô để đón tàu cao tốc, không muốn xuất phát muộn quá.
Nhưng cho dù thế nào, sáng sớm mà thể xác và tinh thần đều được vỗ về và sảng khoái, vẫn làm cho tâm tình người ta vui vẻ. Lúc cô đi, cậu trai vẫn quấn lấy cô cả nửa ngày ở cửa, khiến cô phải đồng ý chủ nhật chạy về ăn cơm tối.
Trước lúc đi, cô nhìn cậu trai, cứ cảm thấy ánh mắt cậu nhìn cô vô cùng đáng thương, y như một chó săn nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.
Khiến cô không nhịn được cười, tâm tình rất tốt.
Trên xe taxi, cô gửi tin nhắn cho cậu, nói với cậu trong ngăn kéo tủ giày để một ngàn đồng dùng ở nhà. Kêu cậu mua rau mua thịt. Tuần trước, ngày nào cậu cũng hầm canh xương rồi giò heo các kiểu cho cô, cô lo năm trăm đưa cậu trước đó không đủ dùng. Bởi vì nói sao thì cậu vẫn phải ra ngoài, thành phố này ngoại trừ không khí là không cần tiền, bạn chỉ cần ra cửa, là không thể không tiêu tiền.
Đến cả tiền thuê phòng, cậu cũng không trả nổi, cũng không biết trên người còn lại bao nhiêu tiền. Cậu không lên tiếng, cô lo ngại cậu trai này tự trọng cũng sẽ không nhắc tới, đành lấy danh nghĩa dùng ở nhà để giúp đỡ cậu mà thôi.
Cô nghĩ rằng tấm lòng của cô, Alex cảm nhận được.
Thằng nhóc này, nói ra không được thông minh lắm, nhưng tình cảm tinh tế. Vóc dáng anh lớn, nội tâm vẫn như một đứa bé.
Quách Trí về đến nhà của mình, liền trông thấy em trai cô đang vùi đầu đeo tai nghe chơi game trên máy tính. Nhớ Alex luôn bận rộn trong căn hộ của cô, không phải nấu cơm thì rửa bát, chỗ nào lộn xộn chỗ nào dơ bẩn, cậu lôi ra hết,một lèo thu dọn sạch sẽ.
Alex ở chỗ cô một tuần, ngoài hai ngày cậu bệnh, những lúc còn lại quả thực cảm giác như không giống nhà của cô nữa, quá là sạch sẽ. Nhìn chỗ nào cũng cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Sau đó là mỗi ngày về nhà đều có cơm nóng thức ăn nóng, còn có cả canh ngon ....
Quách Trí nhớ tới những điều này, rồi nhìn dáng vẻ hết sức tập trung trước máy tính của thằng em trai nhà mình.... Lập tức nhìn kiểu nào cũng thấy ngứa mắt !
" Làm gì thế hả ? Làm gì hả ? Chỉ biết chơi game ! Bao nhiêu tuổi rồi hả ! Không thấy trong phòng lộn xộn thành cái gì rồi sao !"
Quách Trí bước tới xoắn lỗ tai thằng ku em nhấc anh ra khỏi bàn máy tính," Nhìn cái ổ chó của mày này! Quần áo cần giặt không biết để trong toilet à ! Mày quăng trên sàn là ý gì hả ? Còn có thể đẻ ra quần áo nhỏ cho mày sao ?"
Đạp cho em trai cô đi dọn dẹp phòng.
Trường kỳ khuất phục dưới dâm uy của cô, thằng em trai nhẫn nhục chịu đựng, dưới dự chỉ huy của cô mà thu dọn cái này dọn dẹp cái kia. Mà người phụ nữ này vẫn chưa tha cho, bắt bẻ không chịu được.
" Đủ rồi , Quách Tiểu Trí ! Có phải đến tháng rồi hay không, chị lại PMS nữa hả ?" Cuối cùng thằng ku em không nhịn được nữa, nhảy dựng lên phản kháng.
(*)Hội chứng tiền kinh nguyệt hay PMS, đề cập đến các triệu chứng về thể chất và tâm lý mà phụ nữ gặp phải trong một hoặc hai tuần trước khi bước vào thời kỳ kinh nguyệt. Nhức đầu, đầy hơi, chuột rút và thay đổi cảm xúc là một trong những triệu chứng PMS phổ biến nhất.
" Ah." Quách Trí cười lạnh." Ông đây đã khi nào PMS hả ? Thằng ôn mày cũng biết PMS cơ đấy? Mày mất công nghiên cứu PMS, mày tìm cho chị một con bạn gái mang về nhà đi ! Đồ virgin !"
"Quách Tiểu Trí!" Thằng ku em tức đến mặt đỏ phừng phừng," Đánh người không đánh mặt, chửi người không vạch khuyết điểm!"
" Ô, còn biết cần mặt mũi cơ đấy? Ai âm thầm xoắn xuýt muốn phá bỏ mọi thứ trước hai mươi lăm tuổi thế nhỉ ? Ai dự định hai mươi lăm tuổi nếu vẫn chưa phá được sẽ đi tìm gái đấy ?" Thú ăn thịt khổng lồ Quách Trí nhìn động vật ăn cỏ yếu ớt Quách Hằng bằng nửa con mắt.
Môi thằng ku em run lên bần bật.
"Quách, Quách Trí ! Chị lại xem trộm nhật ký của em !!"Quách Hằng nổi khùng," Sao chị tìm được hả ? Sao chị cứ lục tìm hoài thế hả !"
" Ò, ha ha ha ha ha ha ..." Quách Trí làm tay hoa lan chỉ che miệng cười, khinh thường nói," Bao nhiêu năm như vậy rồi, giấu đi giấu lại cũng chỉ là mấy chỗ đó. Ngốc à, chị gái dạy mày nhá, bí mật thật sự chỉ có thể giấu trong lòng. Một khi mày viết ra rồi, thì đã không còn là bí mật nữa."
[IMG]
(Lan hoa chỉ)
Cô nói xong, đi tới một chỗ nào đó, vừa vén vừa mò, lôi ra một cuốn sổ.
Tặc lưỡi bảo :" Quách Tiểu Hằng à, chị nói mày điểm này được hay không, ta có thể không dùng kiểu sổ in đường viền hoa nhỏ như này làm nhật ký được không ?"
Quách Hằng "Ngoao" một tiếng rồi bổ nhào qua.
Nửa phút sau ......
"Mẹ --------! Mẹ ơi ---------!Mẹ vào đây mau lên !"
Tiếng kêu như heo bị chọc tiết làm mẹ già xem tivi cũng không yên, không thể không vơ lấy cái điều khiển từ xa lao vào phòng, cho hai đứa trẻ trâu này thành người ngay lập tức .
" Yên tĩnh một chút được không hả ! Kết thúc ngay ! Không để tôi yên tĩnh xem phim truyền hình được sao ?" Mẹ già quát lên," Buông ra mau, đừng giẫm em mày hỏng luôn chứ !"
Trẻ trâu ăn thịt và gặm cỏ gặp phải rồng ngang ngược, đều ngoan ngoãn ngay.
" Đi, đi nhặt rau hết cho tôi! Chút làm cơm nữa!"
Quách Hằng vừa nhặt rau, vừa lèm bèm oán hận :" Chị có thể có chút ý thức về riêng tư không hả ? Em đã trưởng thành rồi, chị tôn trọng em chút được không ?"
" Lúc nào mày không phải là Virgin nữa, " Quách Trí cười đểu," Chị sẽ thừa nhận mày trưởng thành."
" Chửi người ta không vạch khuyết điểm mà."
" Chậc ."
" Cái gì thế ?" Mẹ già tắt tivi, sáp lại cùng nhặt rau.
" Virgin á, chính là ...... ưm ưm !"
" Chính là tiếng chửi thề trong tiếng Anh !" Quách Hằng vội vàng che miệng Quách Trí lại," Mẹ, chị con chửi con đấy ! Mẹ tẩn chị ấy! Tẩn chị ấy!"
" Sao mày không tẩn ?" Mẹ già lườm cho một cái.
" Con không tẩn được.........Ai da ! Cắn người !" Quách Hằng thổi phù phù tay mình," Đồ chó !"
" Móng chó thối đã rửa chưa, dám để lên mặt chị !" Quách Trí mắng.
Quách Hằng thổi thổi móng vuốt bị cắn đau, lườm lườm Quách Trí, đột nhiên ah lên, bảo :" Quách Trí, làn da của chị .... Sao mà đẹp thế ? Chị dùng cái gì vậy ? Non mềm như nước, như bé con vậy đó ." Tốt rồi, vết sẹo đã không còn đau, vẫn vươn móng vuốt ra chọc chọc mặt Quách Trí.
" Biến!" Quách Trí vung tay hất anh bay vèo," Động tới chị nữa là chặt mày luôn đó!"
"Con đừng nói .........." Mẹ già cũng nhìn cô chằm chằm," Em trai con nói đúng đấy. Con đổi kem dưỡng da mặt hả ? Nhìn trông rất tốt."
"Chị, chị có phương thuốc bí mật gì vậy, đừng giấu mà, mau cứu em ! Chị nhìn em nè ..." Thực ra dáng vẻ của Quách Hằng có chút chút đẹp trai, chỉ là mấy cái mụn to đoành trên mặt không dễ coi cho lắm. Có vẻ như là hỏa lực quá mạnh đã gây ra.
Ánh mắt Quách Trí liền trở lên bay bổng.
Sex là mỹ phẩm dưỡng da tốt nhất của phụ nữ, không có một trong. Quách Trí đã biết câu này từ lâu, nhưng cũng gần đây cô mới thật lòng có được trải nghiệm sâu sắc này.
Nếu ân ái hài hòa tốt đẹp, cơ thể phụ nữ sẽ sản sinh ra nhiều estrogen, mái tóc người phụ nữ sẽ bóng mượt, làn da mịn màng. Sau khi Quách Trí và Alex có quan hệ thể xác, đặc biệt là tuần gần đây, ngày nào cũng không ngừng sáng tối, tự cô soi gương cũng nhận ra, làn da nhìn cực kỳ mềm mịn, mà nét mặt thì thật rạng rỡ !
"Chị dùng cái gì mà hiệu quả như vậy hả ? Em nhớ mới vào hè trên mặt chị còn mấy cái mụn nhỏ mà ! Có thứ tốt đừng độc chiếm chứ, chị phải nghĩ cho em chị chút chứ ." Quách Hằng oán tránh.
Lúc vào hè đó, cô bận, Lâm Bác cũng bận, thế nên cả một thời gian dài cô đều không được giải tỏa, có thể không nổi mụn sao . Về phần dùng cái gì .... Cô dùng Alex.
Nhưng Alex không thể cho Quách Hằng mượn dùng được nha.
" Quan trọng là không được thức đêm, không ăn cay ăn mặn, thanh nhạt hết sức. Mày nhìn cái mặt mày kìa.... Chắc chắn là gần đây thức đêm chơi game đúng không ?" Quách Trí nói như thật.
Quả thật là Quách Hằng thức đêm chơi game, bị cô nói cái tịt ngòi luôn.
" À mà này, thằng bé kia, ..... thế nào rồi ? Tuần này các con có gặp mặt không ?" So với mấy cái mụn trên mặt thằng con trai, thì mẹ Quách quan tâm đến tình trạng yêu đương của gái cưng hơn .
" Không gặp, hình như tuần này anh ta bận." Quách Trí tỉnh bơ nói bậy," Cũng có thể là.... gặp hai lần rồi cảm thấy ..... không có cảm giác ấy?"
Trên thực tế tuần này tên ki bo đó đã gọi điện cho cô, mà Alex đang sốt, Quách Trí không hề qua quít từ chối thẳng thừng luôn.
" Sao mà không có cảm giác chứ, hai lần trước không phải nói rất tốt sao ?" Mẹ Qúach vừa nghe liền sốt ruột.
Quách Trí đã soạn sẵn trong đầu từ sớm, đáp rằng :" Mới bắt đầu mà, còn là người xa lạ, ai chẳng e ngại mở miệng. Về sau, gặp mặt hai lần rồi, tính ra cũng không còn xa lạ nữa..... Thế nhưng mà, vẫn không có gì để nói. Không tìm được tiếng nói chung cũng đâu phải một mình con đâu?"
Cô tính toán đâu ra đó, hôm nay cho mẹ cô một mũi dự phòng trước đã, tiếp đó, tuần sau cô liên lạc thẳng với tên ki bo kia, nói rõ ràng với anh ta hai người không phù hợp rồi kết thúc luôn. Cho dù thế nào, dùng tên ki bo đó trì hoãn được thời gian hơn một tháng không phải coi mắt, cô đã rất thỏa mãn.
" Thế này đi, tuần sau con gặp anh ta một lần nữa nói chuyện đàng hoàng. Nếu có thể được thì nói tiếp. Nếu thật sự thấy không được thì qua luôn nhé?"
Mẹ Quách không hé răng, nhưng có thể nhìn thấy áp thấp nhiệt đới đang bao phủ khắp người.
" Mẹ đừng muộn phiền, đương sự là con còn chẳng phiền, mẹ phiền làm gì cơ chứ ......" Quách Trí thuyết phục. Thật ra cô biết rõ, mẹ gây áp lực với cô, là vì bà ấy có áp lực. Cô ở Đế Đô suốt, mẹ cô ở nhà, tất cả áp lực từ người thân và họ hàng đều dồn cả lên người bà ấy.
"Yo, Tiểu Trí nhà bà sao vẫn chưa có bạn trai vậy ? Lệ Lệ nhà tôi tháng sau kết hôn đấy."
" Phải nói con bé nhiều vào, nếu không gả đi, là khỏi gả được luôn đó!"
Vân vân các kiểu ...
Những người phụ nữ đó đều rảnh rang thật ! Rảnh quá mà ! Cô gả hay không gả, liên quan éo gì đến các bà ấy !
Muốn dựng ngón giữa ghê !
Mẹ cô là một người phụ nữ đáo để ghê gớm như vậy, cũng vì nhóm bảy bà cô tám bà dì này nói đến độ không thích ra cửa luôn !
" Mẹ có thể không phiền sao !" Mẹ Quách xị mặt," Trương Nguyệt Hàm, nhớ không? Con gái của nhà dì Tiền đó, có thai rồi, sắp làm mẹ rồi, Nó còn nhỏ hơn con đấy!"
" Trương Nguyệt Hàm ?" Quách Trí ngửa đầu suy nghĩ, nhớ ra rồi," Nó mua nhà rồi sao ?"
"Chưa mua. Vẫn ở bên đó."
"Vậy mà nó dám đẻ con ?"
" Thì sao, sao lại không thể đẻ con chứ ?"
" Mẹ của con ơi, nhà họ hai cặp vợ chồng, lại thêm chú út và bạn gái chú ấy nữa, sáu người chen chúc trong tám mươi mét vuông !" Quách Trí đếm ngón tay liệt kê cho mẹ cô từng cái một," Xoay người cũng khó khăn. Sau này có con rồi, làm sao đây? Còn có thể tiếp đãi người ta trong nhà sao?"
Mẹ Quách im lặng giây lát, thừa nhận :" Có chen một chút, nhưng cũng không phải là không thể sinh con chứ."
Quách Trí:"Ò." Miễn bình luận.
Nhưng mẹ Quách vẫn chưa nói xong, tiếp tục:" Ráng chút ráng chút , thì sống được hết."
Một câu thực sự đã chọc đến chốt mìn của Quách Trí.
Quách Trí hít một hơi thật sâu, nén lại cảm xúc. Cô đã qua hai mươi tuổi lâu rồi, độ tuổi thích tranh luận tay đôi với bố mẹ. Đăc biệt là cô rời xa cha mẹ, một thân một mình dốc sức làm việc ở Đế Đô, đối với " nhà" cô càng thấu hiểu sâu sắc hơn. Tuổi tác càng lớn, càng hiểu được vất vả của cha mẹ, thông cảm và để tâm đến họ.
Có lẽ phải hai năm rồi Quách Trí không cãi qua lại với mẹ nữa. Để cô tự mình nhìn nhận, thực sự cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều so với những năm đó.
Mặc dù cô tức giận với câu này kiểu này của mẹ, cũng vẫn có thể kiểm soát cảm xúc của mình như trước, bình tĩnh nói :" Mẹ, mẹ có nghĩ sống như Trương Nguyệt Hàm vậy có thú vị không ?"
Nhà mẹ đẻ Trương Nguyệt Hàm nằm ở khu chung cư bên cạnh nhà họ Quách,mẹ Trương Nguyệt Hàm và mẹ Quách là bạn nhảy múa quảng trường. Chỉ cần không mưa, mẹ Quách và mẹ Trương Nguyệt Hàm có thể ngày ngày gặp nhau. Không ai có thể so với mẹ Quách biết rõ hơn cuộc sống của Trương Nguyệt Hàm hỗn loạn thế nào.
Để bà ấy che giấu lương tâm mà nói sống tốt, quả thật là mẹ Quách nói không nên lời.
Nhưng Quách Trí đã hai mươi tám rồi, đã là gái già hai mươi tám tuổi rồi đó !
Thiệt tình là bà sầu hết sức .
Tay dùng sức mạnh, vặt đứt cuống rau luôn .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT